1. Người trong lòng ta thành thân rồi. Trước ngày ấy, chàng nói với ta, chàng sắp thành thân rồi. Giây phút ấy ta đã thấy mắt mình nhòe đi, bóng người trước mắt đã chồng chéo lên nhau rồi, cũng chẳng còn thấy rõ sắc mặt chàng nữa. Ta vịn vào lan can, cười thật tươi, nói, vậy tốt quá rồi. Thực ra, ta không nên cười. Ta có một vết sẹo kéo dài từ xương chân mày đến xương hàm, vô cùng khó coi, lúc cười lên lại càng xấu, đến nỗi có thể dọa bọn trẻ con khóc một trận. Minh Nguyệt Thần nói với ta, sau khi thành thân chàng cũng sẽ không đến đây nữa. Ta lắc lắc đầu, bảo chàng không sao đâu. Cái viện này chỉ là sắp xếp cho món đồ chơi là ta đây, vốn dĩ cũng không phải chỗ chàng thường đến. Lúc trước chàng không dám lại gần quận chúa Bình Lạc, mới đến cái viện này liếc kẻ đáng thương có khuôn mặt giống nàng ấy đến bảy tám phần. Kể từ khi ta bị hủy dung, chàng cũng chẳng buồn đến đây lần nào nữa. Sau này cũng là như thế đi… Đã có ngọc trai rồi, ai còn muốn liếc nhìn mắt cá đây. Chàng không nói lời…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...