1. "Một đám phế vật!" Tề vương Triệu Uyên vung tay áo, chén sứ xương rơi trên mặt đất, chia năm xẻ bảy. "Không phải còn có một vị thuốc không nắm chắc được sao? Vậy thì để người tới thử! Nguyệt Nga nếu như gặp phải chuyện gì bất trắc, toàn bộ các ngươi cứ chuẩn bị để chôn cùng với nàng!” Nháy mắt tiếp theo, hắn quay sang, ánh mắt tối sầm lại: “Thập Thất!” Ta đột nhiên bị điểm danh, quang vinh bước ra khỏi hàng, đoan đoan chính chính quỳ gối trong phòng, sắc mặt không thay đổi trả lời: “Vương gia là muốn thủ hạ đi đến thiên lao tìm đến một tử tù để thử thuốc cho Nguyệt Nga tiểu thư phải không ạ?” Triệu Uyên sửng sốt. Hắn vốn là định để ta thử thuốc. Trong mấy năm gần đây, phàm là có cái gì khổ sống, mệt sống, bẩn sống, ghê tởm sống, hắn đều có thói quen ném hết cho ta không cần suy nghĩ. Tựa hồ hắn đã quên, ta tốt xấu gì cũng là một tử sĩ lấy một địch trăm do hắn dùng một số tiền lớn bồi dưỡng ra. Cho dù là thứ do hắn bồi dưỡng nên, cũng nên giao cho ta những việc tinh công mật thám gì…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...