Tác giả:

Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…

Chương 13: Chương 13

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Hai ngày sau đó, cô và Hoắc vương đang ở trong thư phòng, ăn điểm tâm uống trà thì Thẩm Liên bước vào, cô ta thấy cô ngồi bên cạnh Hoắc vương thì quát lớnNinh Vũ, ngươi chỉ là một thị vệ sao dám ngồi ngang hàng với Tử Ngạo caCô và Hoắc vương thản nhiên nhìn cô ta, Hoắc vương nóiAi cho ngươi vào đây?Nghe thấy vậy, cô ta bước lên phía trước, vẻ mặt liền trở nên dịu dàng, nóiMuội đến thăm huynhRa ngoàiMuội...!Đừng có để ta nói lần thứ haiDựa vào đây chứ, Ninh Vũ hắn chỉ là một thị vệ vậy mà có thể ngồi ngang hàng với huynh, còn muội là biểu muội của huynh sao huynh lại....!< Ngắt lời >Thị vệ? Ngươi ăn nói cho cẩn thận đệ ấy bây giờ là đệ đệ của bổn vươngĐệ đệ của huynh?Ngay lúc đó, Cửu Nhi bước vào trong, hiên ngang đi đến trước mặt của cô ta nóiNinh Vũ bây giờ là đệ đệ kết nghĩa của Tử Ngạo ca, còn là ca ca của bổn công chúa, nếu sau này để ta thấy ngươi bắt nạt huynh ấy thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươiCô ta nghe xong thì rất kinh ngạc, cô ta nhìn chằm chằm vào cô, nghĩMới có mấy ngày, hắn từ một thị vệ vậy mà lại thành huynh đệ kết bái của Tử Ngạo ca và con nhóc này, không được mình phải nói chuyện này với phụ thânCô ta dùng ánh mắt tức giận nhìn cô rồi quay người bỏ đi, cô ta vừa rời đi thì Cửu Nhi cười lớn,nóiHahaa, nhìn mặt cô ta kìa buồn cười chết đi đượcThấy Cửu Nhi, Hoắc vương hỏiMuội đến đây làm gì?Muội đến tìm Ninh Vũ caNói xong cô bé từ từ bước về phía cô, đến nơi cô bé ôm lấy cánh tay cô, nóiNinh Vũ ca, huynh đưa muội đi chơi được không? Ở trong phủ mấy ngày nay muội sắp chán chết rồiCô xoa đầu cô bé, vẻ mặt dịu dàng nóiĐược, ta cũng muốn Hồng Lăng mua chút rượiVậy thì hay quá.Đi thôiCửu Nhi kéo tay cô rời đi, họ ra khỏi Hoắc vương phủ, họ rời đi chưa được một đoạn thì Hoắc vương lén đi sau họ, hắn chỉ cách họ một đoạn đường ngắn, còn cô và Cửu Nhi vẫn không biết Hoắc vương đi theo họ, họ vui chơi trên con đường tấp nập người qua lại, họ đi mãi thì đến Hồng Lăng tửu lâu, cô dẫn Cửu Nhi bước vào trong, hai người đi đến quầy lấy hai bình rượi ngon nhất ở đây rồi rời đi ngay, nhưng không được xuân xẻ, hai người ra tới cửa thì một cánh tay chặn họ lại là Phương Gia Thành, hắn nóiLại gặp nhau rồiCô nhìn thấy hắn ta nhưng không hề để tâm liền bước đi nhưng hắn không để cô đi, nóiĐừng đi nhanh vậy mà, ngồi nói chuyện chút đãTa chả có gì nói với ngươi cảCô hất tay hắn ta rồi bước đi, nhưng hắn lại chặn cô lại, thấy vậy vẻ mặt cô dần trở nên khó chịu, cô liếc nhìn hắn nóiTránh ra, trước khi ta giết ngươiNhìn thấy vẻ mặt của cô, hắn bỏ tay ra, đúng lúc này Hoắc vương bước vào, ánh mắt đáng sợ nhìn Phương Gia Thành, nóiTránh xa đệ ấy ra, nếu còn để ta nhìn thấy ngươi lại gần đệ ấy ta nhất định sẽ giết ngươiVừa nói xong thì Hoắc vương khoác vai cô kéo đi, còn Phương Gia Thành thì đứng nhìn bọn họ, mỉm cười.Về đến phủ, Cửu Nhi liền hỏi côNinh Vũ ca, ai vậy?Không biếtSao hắn lại chặn huynh lại chứ?Ta không biếtHoắc vương nóiBan nãy đệ đinh giết hắn à?ĐúngĐệ mà giết hắn thì đệ gặp rắc rối lớnTa mà sợ thì đã không làm rồi, với cả ta đâu có một mình còn có huynh màHoắc vương nghe thấy thì cười lên, sau đó nóiHai đứa về nghỉ đi, giờ cơm ta sẽ gọiNgay sau đó, cô và Cửu Nhi liền phòng của mình, còn Hoắc vương thì về thư phòng.Thời gian trôi qua, giờ cơm đã đến Hoắc vương gọi hai người dậy dùng bữa, trong bữa ăn họ nói chuyện rất vui vẻ.Gần đêm, Hoắc vương đang xử lý công chuyện thì một người bước vào, hắn ngang nhiên ngồi lên ghế trong phòng, hắn nhìn Hoắc vương nóiKhông chào đón ta sao? Lâu lắm ta mới về đó vậy mà ngươi lại làm lơ ta, ta buồn quá điIm đi, đừng có nói ra mấy lời đóHắn nhìn Hoắc vương cười nhẹ rồi nóiVẫn như vậy, thật vô tâmĐúng lúc này, cô bước vào, nhìn thấy hắn cô có hơi kinh ngạc, vừa thấy cô Hoắc vương liền hỏiNinh Vũ, có chuyện gì sao?Ta mang cho huynh chút điểm tâmỪ, đặt đó điCô hướng ánh mắt về nam nhân đang nghiên ngang ngồi trên ghế, rồi nóiTử Ngạo, ai đây?Hắn là Vương Niệm, là bạn của taỪThấy cô, Vương Niệm đứng dậy đi tới trước mặt cô,nóiChào, làm quen chút điHắn còn giơ tay ra bắt tay với cô nhưng cô hoàn toàn làm lơ, cô trực tiếp đi đến cạnh Hoắc vương,thấy vậy hắn liền nhún vai rồi cười lên, nóiGiống nhau thật đó, đều vô tâm như vậyIm điTử Ngạo không giới thiệu sao?Đệ ấy là Ninh Vũ, là đệ đệ kết nghĩa của taHuynh đệ kết nghĩa? Quả nhiên thời gian ta rời đi ngươi tìm được người mới rồiIm ngay và biến điTa vừa về là tới thăm ngươi vậy mà ngươi lại đuổi ta thật là vô tình, có đúng không Ninh Vũ tiểu đệ.Truyện Cổ ĐạiMuộn rồi, Vương công tử mời về cho, bọn ta không tiễnHai người....Hừ, ta đi, để lại nơi này cho hai người ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Hai ngày sau đó, cô và Hoắc vương đang ở trong thư phòng, ăn điểm tâm uống trà thì Thẩm Liên bước vào, cô ta thấy cô ngồi bên cạnh Hoắc vương thì quát lớnNinh Vũ, ngươi chỉ là một thị vệ sao dám ngồi ngang hàng với Tử Ngạo caCô và Hoắc vương thản nhiên nhìn cô ta, Hoắc vương nóiAi cho ngươi vào đây?Nghe thấy vậy, cô ta bước lên phía trước, vẻ mặt liền trở nên dịu dàng, nóiMuội đến thăm huynhRa ngoàiMuội...!Đừng có để ta nói lần thứ haiDựa vào đây chứ, Ninh Vũ hắn chỉ là một thị vệ vậy mà có thể ngồi ngang hàng với huynh, còn muội là biểu muội của huynh sao huynh lại....!< Ngắt lời >Thị vệ? Ngươi ăn nói cho cẩn thận đệ ấy bây giờ là đệ đệ của bổn vươngĐệ đệ của huynh?Ngay lúc đó, Cửu Nhi bước vào trong, hiên ngang đi đến trước mặt của cô ta nóiNinh Vũ bây giờ là đệ đệ kết nghĩa của Tử Ngạo ca, còn là ca ca của bổn công chúa, nếu sau này để ta thấy ngươi bắt nạt huynh ấy thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươiCô ta nghe xong thì rất kinh ngạc, cô ta nhìn chằm chằm vào cô, nghĩMới có mấy ngày, hắn từ một thị vệ vậy mà lại thành huynh đệ kết bái của Tử Ngạo ca và con nhóc này, không được mình phải nói chuyện này với phụ thânCô ta dùng ánh mắt tức giận nhìn cô rồi quay người bỏ đi, cô ta vừa rời đi thì Cửu Nhi cười lớn,nóiHahaa, nhìn mặt cô ta kìa buồn cười chết đi đượcThấy Cửu Nhi, Hoắc vương hỏiMuội đến đây làm gì?Muội đến tìm Ninh Vũ caNói xong cô bé từ từ bước về phía cô, đến nơi cô bé ôm lấy cánh tay cô, nóiNinh Vũ ca, huynh đưa muội đi chơi được không? Ở trong phủ mấy ngày nay muội sắp chán chết rồiCô xoa đầu cô bé, vẻ mặt dịu dàng nóiĐược, ta cũng muốn Hồng Lăng mua chút rượiVậy thì hay quá.Đi thôiCửu Nhi kéo tay cô rời đi, họ ra khỏi Hoắc vương phủ, họ rời đi chưa được một đoạn thì Hoắc vương lén đi sau họ, hắn chỉ cách họ một đoạn đường ngắn, còn cô và Cửu Nhi vẫn không biết Hoắc vương đi theo họ, họ vui chơi trên con đường tấp nập người qua lại, họ đi mãi thì đến Hồng Lăng tửu lâu, cô dẫn Cửu Nhi bước vào trong, hai người đi đến quầy lấy hai bình rượi ngon nhất ở đây rồi rời đi ngay, nhưng không được xuân xẻ, hai người ra tới cửa thì một cánh tay chặn họ lại là Phương Gia Thành, hắn nóiLại gặp nhau rồiCô nhìn thấy hắn ta nhưng không hề để tâm liền bước đi nhưng hắn không để cô đi, nóiĐừng đi nhanh vậy mà, ngồi nói chuyện chút đãTa chả có gì nói với ngươi cảCô hất tay hắn ta rồi bước đi, nhưng hắn lại chặn cô lại, thấy vậy vẻ mặt cô dần trở nên khó chịu, cô liếc nhìn hắn nóiTránh ra, trước khi ta giết ngươiNhìn thấy vẻ mặt của cô, hắn bỏ tay ra, đúng lúc này Hoắc vương bước vào, ánh mắt đáng sợ nhìn Phương Gia Thành, nóiTránh xa đệ ấy ra, nếu còn để ta nhìn thấy ngươi lại gần đệ ấy ta nhất định sẽ giết ngươiVừa nói xong thì Hoắc vương khoác vai cô kéo đi, còn Phương Gia Thành thì đứng nhìn bọn họ, mỉm cười.Về đến phủ, Cửu Nhi liền hỏi côNinh Vũ ca, ai vậy?Không biếtSao hắn lại chặn huynh lại chứ?Ta không biếtHoắc vương nóiBan nãy đệ đinh giết hắn à?ĐúngĐệ mà giết hắn thì đệ gặp rắc rối lớnTa mà sợ thì đã không làm rồi, với cả ta đâu có một mình còn có huynh màHoắc vương nghe thấy thì cười lên, sau đó nóiHai đứa về nghỉ đi, giờ cơm ta sẽ gọiNgay sau đó, cô và Cửu Nhi liền phòng của mình, còn Hoắc vương thì về thư phòng.Thời gian trôi qua, giờ cơm đã đến Hoắc vương gọi hai người dậy dùng bữa, trong bữa ăn họ nói chuyện rất vui vẻ.Gần đêm, Hoắc vương đang xử lý công chuyện thì một người bước vào, hắn ngang nhiên ngồi lên ghế trong phòng, hắn nhìn Hoắc vương nóiKhông chào đón ta sao? Lâu lắm ta mới về đó vậy mà ngươi lại làm lơ ta, ta buồn quá điIm đi, đừng có nói ra mấy lời đóHắn nhìn Hoắc vương cười nhẹ rồi nóiVẫn như vậy, thật vô tâmĐúng lúc này, cô bước vào, nhìn thấy hắn cô có hơi kinh ngạc, vừa thấy cô Hoắc vương liền hỏiNinh Vũ, có chuyện gì sao?Ta mang cho huynh chút điểm tâmỪ, đặt đó điCô hướng ánh mắt về nam nhân đang nghiên ngang ngồi trên ghế, rồi nóiTử Ngạo, ai đây?Hắn là Vương Niệm, là bạn của taỪThấy cô, Vương Niệm đứng dậy đi tới trước mặt cô,nóiChào, làm quen chút điHắn còn giơ tay ra bắt tay với cô nhưng cô hoàn toàn làm lơ, cô trực tiếp đi đến cạnh Hoắc vương,thấy vậy hắn liền nhún vai rồi cười lên, nóiGiống nhau thật đó, đều vô tâm như vậyIm điTử Ngạo không giới thiệu sao?Đệ ấy là Ninh Vũ, là đệ đệ kết nghĩa của taHuynh đệ kết nghĩa? Quả nhiên thời gian ta rời đi ngươi tìm được người mới rồiIm ngay và biến điTa vừa về là tới thăm ngươi vậy mà ngươi lại đuổi ta thật là vô tình, có đúng không Ninh Vũ tiểu đệ.Truyện Cổ ĐạiMuộn rồi, Vương công tử mời về cho, bọn ta không tiễnHai người....Hừ, ta đi, để lại nơi này cho hai người ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Hai ngày sau đó, cô và Hoắc vương đang ở trong thư phòng, ăn điểm tâm uống trà thì Thẩm Liên bước vào, cô ta thấy cô ngồi bên cạnh Hoắc vương thì quát lớnNinh Vũ, ngươi chỉ là một thị vệ sao dám ngồi ngang hàng với Tử Ngạo caCô và Hoắc vương thản nhiên nhìn cô ta, Hoắc vương nóiAi cho ngươi vào đây?Nghe thấy vậy, cô ta bước lên phía trước, vẻ mặt liền trở nên dịu dàng, nóiMuội đến thăm huynhRa ngoàiMuội...!Đừng có để ta nói lần thứ haiDựa vào đây chứ, Ninh Vũ hắn chỉ là một thị vệ vậy mà có thể ngồi ngang hàng với huynh, còn muội là biểu muội của huynh sao huynh lại....!< Ngắt lời >Thị vệ? Ngươi ăn nói cho cẩn thận đệ ấy bây giờ là đệ đệ của bổn vươngĐệ đệ của huynh?Ngay lúc đó, Cửu Nhi bước vào trong, hiên ngang đi đến trước mặt của cô ta nóiNinh Vũ bây giờ là đệ đệ kết nghĩa của Tử Ngạo ca, còn là ca ca của bổn công chúa, nếu sau này để ta thấy ngươi bắt nạt huynh ấy thì ta nhất định sẽ không tha cho ngươiCô ta nghe xong thì rất kinh ngạc, cô ta nhìn chằm chằm vào cô, nghĩMới có mấy ngày, hắn từ một thị vệ vậy mà lại thành huynh đệ kết bái của Tử Ngạo ca và con nhóc này, không được mình phải nói chuyện này với phụ thânCô ta dùng ánh mắt tức giận nhìn cô rồi quay người bỏ đi, cô ta vừa rời đi thì Cửu Nhi cười lớn,nóiHahaa, nhìn mặt cô ta kìa buồn cười chết đi đượcThấy Cửu Nhi, Hoắc vương hỏiMuội đến đây làm gì?Muội đến tìm Ninh Vũ caNói xong cô bé từ từ bước về phía cô, đến nơi cô bé ôm lấy cánh tay cô, nóiNinh Vũ ca, huynh đưa muội đi chơi được không? Ở trong phủ mấy ngày nay muội sắp chán chết rồiCô xoa đầu cô bé, vẻ mặt dịu dàng nóiĐược, ta cũng muốn Hồng Lăng mua chút rượiVậy thì hay quá.Đi thôiCửu Nhi kéo tay cô rời đi, họ ra khỏi Hoắc vương phủ, họ rời đi chưa được một đoạn thì Hoắc vương lén đi sau họ, hắn chỉ cách họ một đoạn đường ngắn, còn cô và Cửu Nhi vẫn không biết Hoắc vương đi theo họ, họ vui chơi trên con đường tấp nập người qua lại, họ đi mãi thì đến Hồng Lăng tửu lâu, cô dẫn Cửu Nhi bước vào trong, hai người đi đến quầy lấy hai bình rượi ngon nhất ở đây rồi rời đi ngay, nhưng không được xuân xẻ, hai người ra tới cửa thì một cánh tay chặn họ lại là Phương Gia Thành, hắn nóiLại gặp nhau rồiCô nhìn thấy hắn ta nhưng không hề để tâm liền bước đi nhưng hắn không để cô đi, nóiĐừng đi nhanh vậy mà, ngồi nói chuyện chút đãTa chả có gì nói với ngươi cảCô hất tay hắn ta rồi bước đi, nhưng hắn lại chặn cô lại, thấy vậy vẻ mặt cô dần trở nên khó chịu, cô liếc nhìn hắn nóiTránh ra, trước khi ta giết ngươiNhìn thấy vẻ mặt của cô, hắn bỏ tay ra, đúng lúc này Hoắc vương bước vào, ánh mắt đáng sợ nhìn Phương Gia Thành, nóiTránh xa đệ ấy ra, nếu còn để ta nhìn thấy ngươi lại gần đệ ấy ta nhất định sẽ giết ngươiVừa nói xong thì Hoắc vương khoác vai cô kéo đi, còn Phương Gia Thành thì đứng nhìn bọn họ, mỉm cười.Về đến phủ, Cửu Nhi liền hỏi côNinh Vũ ca, ai vậy?Không biếtSao hắn lại chặn huynh lại chứ?Ta không biếtHoắc vương nóiBan nãy đệ đinh giết hắn à?ĐúngĐệ mà giết hắn thì đệ gặp rắc rối lớnTa mà sợ thì đã không làm rồi, với cả ta đâu có một mình còn có huynh màHoắc vương nghe thấy thì cười lên, sau đó nóiHai đứa về nghỉ đi, giờ cơm ta sẽ gọiNgay sau đó, cô và Cửu Nhi liền phòng của mình, còn Hoắc vương thì về thư phòng.Thời gian trôi qua, giờ cơm đã đến Hoắc vương gọi hai người dậy dùng bữa, trong bữa ăn họ nói chuyện rất vui vẻ.Gần đêm, Hoắc vương đang xử lý công chuyện thì một người bước vào, hắn ngang nhiên ngồi lên ghế trong phòng, hắn nhìn Hoắc vương nóiKhông chào đón ta sao? Lâu lắm ta mới về đó vậy mà ngươi lại làm lơ ta, ta buồn quá điIm đi, đừng có nói ra mấy lời đóHắn nhìn Hoắc vương cười nhẹ rồi nóiVẫn như vậy, thật vô tâmĐúng lúc này, cô bước vào, nhìn thấy hắn cô có hơi kinh ngạc, vừa thấy cô Hoắc vương liền hỏiNinh Vũ, có chuyện gì sao?Ta mang cho huynh chút điểm tâmỪ, đặt đó điCô hướng ánh mắt về nam nhân đang nghiên ngang ngồi trên ghế, rồi nóiTử Ngạo, ai đây?Hắn là Vương Niệm, là bạn của taỪThấy cô, Vương Niệm đứng dậy đi tới trước mặt cô,nóiChào, làm quen chút điHắn còn giơ tay ra bắt tay với cô nhưng cô hoàn toàn làm lơ, cô trực tiếp đi đến cạnh Hoắc vương,thấy vậy hắn liền nhún vai rồi cười lên, nóiGiống nhau thật đó, đều vô tâm như vậyIm điTử Ngạo không giới thiệu sao?Đệ ấy là Ninh Vũ, là đệ đệ kết nghĩa của taHuynh đệ kết nghĩa? Quả nhiên thời gian ta rời đi ngươi tìm được người mới rồiIm ngay và biến điTa vừa về là tới thăm ngươi vậy mà ngươi lại đuổi ta thật là vô tình, có đúng không Ninh Vũ tiểu đệ.Truyện Cổ ĐạiMuộn rồi, Vương công tử mời về cho, bọn ta không tiễnHai người....Hừ, ta đi, để lại nơi này cho hai người ..

Chương 13: Chương 13