Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…
Chương 15: Chương 15
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Ngày hôm nay, Hoắc vương dẫn cô ra ngoài, cô bây giờ không giấu thân phận nữa nhưng cô vẫn mặc y phục của nam nhân, Hoắc vương dẫn cô tới một tiệm y phục nổi tiếng trong thành, Hoắc vương chọn chọn ra mấy tấm vải chất liệu đặc biệt, nghe nói Hoắc vương tới tiệm bà chủ tiệm trực tiếp ra tiếp đón, bà ta nhìn thấy Hoắc vương thì rất vui vẻ, nóiHoắc vương gia, hiếm khi thấy ngài đến tiệm của ta, thật vinh hạnhHoắc vương không quan tâm đến lời nói của bà ta, nóiDùng những sấp vải này làm y phục cho đệ à muội ấyHoắc vương chỉ tay vào cô, nhìn thấy cô là nữ nhi còn được Hoắc vương tiếng tăm lừng lẫy dẫn tới, bà ta rất kinh ngạc, bà ta nhìn chằm chằm vào cô không ngớt, lúc này Hoắc vương lại nóiNhìn gì nữa, mau đi điDạ, Vị tiểu thư này, mời người theo taBà chủ dẫn cô vào trong, đo số đo trên cơ thể cô để tiện may y phục.Một lúc sau, cô bước ra, đi đến cạnh Hoắc vương, nóiHuynh cố tình dẫn ta tới đây?Ừ, bây giờ muội là nữ nhân không thể ăn mặc như trước kia đượcTa thích y phục như vậy đỡ vướng víuNgay lúc đó, bà chủ tiệm bước ra, vẻ mặt vui vẻ, nóiVương gia, hai ngày nữa ta sẽ đưa y phục đến phủ của ngàiĐượcCô nhìn bà ấy, nóiBà chủ, đừng có diềm già quá, làm như bộ y phục của ta bây giờ là đượcNhất định sẽ khiến người hài lòngHai người rời khỏi đó lại đi đến Hồng Lăng tửu lâu, họ uống rượu rất lâu bên trong, lúc chuẩn bị ra về thì nghe những người dân ở đây kể về một hiện tượng siêu nhiên vào ngày 15 hai tháng trước, nghe thấy vậy cô mới nhớ ra ngày cô đến đây cũng vào ngày 15, hôm đó xảy ra hiện tượng siêu nhiên là nguyệt thực toàn phần, họ còn nói hiện tượng này có thể đưa người ta tới một thế giới khác nhưng nó chỉ xảy ra 5 năm một lần, nghe thấy vậy cô rất kinh ngạc, cô chống tay lên suy nghĩNếu đúng như họ nói thì 5 năm sau khi hiện tượng nguyệt thực toàn phần xảy ra lần nữa mình có thể về nhà rồiHoắc vương ngồi bên cạnh gọi hai lần cô mới tỉnh, hắn nóiVề thôiHai người đứng dậy về phủ.Về đến phủ Hoắc vương nói có chuyện cần phải làm liền đi về đại điện còn cô thì đi tìm Cửu Nhi, đến nơi thì thấy những người làm trong phủ đang thu dọn đồ của cô bé, thấy vậy cô hỏiCác ngươi làm gì vậy? Sao lại dọn đồ của Cửu Nhi?Cô bé vẻ mặt buồn rầu đi đến gần cô nóiVũ Ninh tỷ, muội phải về hoàng cung rồi, mẫu hậu gọi muội về, sau này không biết khi nào mới được gặp lại tỷ nữaKhông sao, muội yên tâm đi, hôm nào Tử Ngạo vào cung ta sẽ nói huynh ấy dẫn ta đi thế là ta có thể thăm muội rồiVẻ mặt cô bé bỗng vui lên, nóiPhải ha, vậy tỷ nhớ vào thăm ta đóTa hứa với muộiNgay sau đó, cô bé rời đi, cô tiễn cô bé ra cổng, cô không muốn cô bé rời đi nhưng không thể làm gì được chỉ có thể đứng nhìn xe ngựa xa dần.Cô buồn bã đi tới điện của Hoắc vương, hắn bấy giờ đang ngồi nói chuyện với Vương Niệm, cô bước vào trong, vừa thấy cô Vương Niệm, nóiTiểu muội muội, đến tìm Tử Ngạo sao?Cô đi thẳng vào trong, ngồi xuống nóiChẳng lẽ tìm ngươiTiểu muội muội, muội thật lạnh lùngCô nhìn Hoắc vương, nóiCửu Nhi đi rồiTa biết, có người thông báo cho ta rồiTử Ngạo, hôm nào huynh vào cung có thể cho ta đi cùng được không? Ta muốn thăm Cửu NhiKhông đượcTại sao?Vũ Ninh chuyện gì ta cũng có thể đồng ý với muội nhưng chuyện này thì không đượcHuynh....HừCô đi ra kệ sách của Hoắc vương, lúc đi tới một góc cô nhìn thấy một cuốn sách hơi kỳ lạ liền lấy nó ra xem không ngờ bên trong là bản đồ chi tiết chả hoàng cũng còn được viết rất rõ ràng.Cô nhìn Hoắc vương mỉm cười, nghĩHuynh không cho ta đi, ta tự vàoMấy ngày sau, vào một buổi đêm, cô thay y phục màu đen rồi đi tới hoàng cung, cô dựa theo bản đồ biết được những chỗ nào binh lính canh gác lõng lẻo, nhưng lúc đi tới một góc tối cô không cẩn thận trượt chân gây ra tiếng động lớn, binh lính nghe thấy vậy thịt tiến lại gần đó, cô tưởng bản thân sẽ bại lộ nhưng ngay sau đó một cánh tay kéo cô vào một góc, cô quay ra nhìn thì là Hoắc vương, hắn nóiMuội gan thật dám xông vào hoàng cung, nếu bị phát hiện thì sao đâyLúc này không biết vì sao, không khí yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào những binh lính nói với nhau có thích khách xâm nhập vào cung, lệnh lục soát toàn bộ hoàng cung, nghe thấy vậy Hoắc vương, nóiKhông hay rồi, nếu cứ ở đây nhất định sẽ bị phát hiệnVậy phải làm sao?Theo taHoắc vương dẫn cô tới một nơi khác, nơi này vẫn chưa bị lục soát, lúc này họ cứ nghĩ an toàn rồi nhưng bất ngờ một nhóm binh lính đi tới, thấy hai người hắn hét lớnThích khách ở đâyThấy vậy, Hoắc vương liền kéo cô đi nhanh, binh lính đứng sau không ngừng đuổi theo còn có cả những người khác bắn tên hỗ trợ, do địch quá đông nên hỏi cũng không thể tránh được, trong lúc cô không chú ý thì một mũi tên lao đến, thấy vậy Hoắc vương lao đến đỡ mũi tên đó cho cô, mũi tên đâm xuyên qua vài phải của Hoắc vương, máu chảy xuống không ngừng, nhìn thấy vậy cô rất lo lắng, cô nhanh chóng đỡ Hoắc vương ra một góc đá to rồi nhân lúc binh lính đi qua thì nhanh chóng đưa hắn đi.Về đến phủ, máu của Hoắc vương vẫn chảy không ngừng, thấy vậy, cô liền đứng dậy định đi mời ngự y nhưng Hoắc vương kéo lại, nóiKhông được, nếu mời ngự y thì lộ mất, hoàng đế sẽ nhân cơ hội đó mà hại taMuội xin lỗi, tất cả tại muộiVũ Ninh muội biết băng bó không?Biết chút chútVậy được, muội làm điTa?Nhờ vào muộiCô cắt y phục của Hoắc vương ra, nhìn thấy mũi tên đâm xuyên vai hắn cô rất lo lắng, cô cầm lấy mũi tên nóiTa rút ra đâyCô nhìn vẻ mặt của Hoắc vươngPhải làm gì để huynh ấy chuyển sự chú ý mới đượcCô nhìn Hoắc vương rồi bất ngờ hôn hắn, Hoắc vương cũng rất kinh ngạc, nhưng vẫn hưởng thụ nụ hôn đó, nhân lúc này cô rút mạnh mũi tên ra, rồi băng bó cẩn thận cho Hoắc vương, sau đó cô nhìn thấy những vết máu dính trên người Hoắc vương, cô đi lấy nước sạch và khăn lau cơ thể cho hắn, lúc lau mặt cô lúc nào cũng đỏ ửngThân hình thật đẹp, thật muốn sờ một cáiCô bừng tỉnh, lắc lắc đầuMình nghĩ gì vậyLúc này Hoắc vương do mất máu quá nhiều mà ngất đi, cô liền ở cạnh chăm sóc hắn cả đêm hôm đó..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Ngày hôm nay, Hoắc vương dẫn cô ra ngoài, cô bây giờ không giấu thân phận nữa nhưng cô vẫn mặc y phục của nam nhân, Hoắc vương dẫn cô tới một tiệm y phục nổi tiếng trong thành, Hoắc vương chọn chọn ra mấy tấm vải chất liệu đặc biệt, nghe nói Hoắc vương tới tiệm bà chủ tiệm trực tiếp ra tiếp đón, bà ta nhìn thấy Hoắc vương thì rất vui vẻ, nóiHoắc vương gia, hiếm khi thấy ngài đến tiệm của ta, thật vinh hạnhHoắc vương không quan tâm đến lời nói của bà ta, nóiDùng những sấp vải này làm y phục cho đệ à muội ấyHoắc vương chỉ tay vào cô, nhìn thấy cô là nữ nhi còn được Hoắc vương tiếng tăm lừng lẫy dẫn tới, bà ta rất kinh ngạc, bà ta nhìn chằm chằm vào cô không ngớt, lúc này Hoắc vương lại nóiNhìn gì nữa, mau đi điDạ, Vị tiểu thư này, mời người theo taBà chủ dẫn cô vào trong, đo số đo trên cơ thể cô để tiện may y phục.Một lúc sau, cô bước ra, đi đến cạnh Hoắc vương, nóiHuynh cố tình dẫn ta tới đây?Ừ, bây giờ muội là nữ nhân không thể ăn mặc như trước kia đượcTa thích y phục như vậy đỡ vướng víuNgay lúc đó, bà chủ tiệm bước ra, vẻ mặt vui vẻ, nóiVương gia, hai ngày nữa ta sẽ đưa y phục đến phủ của ngàiĐượcCô nhìn bà ấy, nóiBà chủ, đừng có diềm già quá, làm như bộ y phục của ta bây giờ là đượcNhất định sẽ khiến người hài lòngHai người rời khỏi đó lại đi đến Hồng Lăng tửu lâu, họ uống rượu rất lâu bên trong, lúc chuẩn bị ra về thì nghe những người dân ở đây kể về một hiện tượng siêu nhiên vào ngày 15 hai tháng trước, nghe thấy vậy cô mới nhớ ra ngày cô đến đây cũng vào ngày 15, hôm đó xảy ra hiện tượng siêu nhiên là nguyệt thực toàn phần, họ còn nói hiện tượng này có thể đưa người ta tới một thế giới khác nhưng nó chỉ xảy ra 5 năm một lần, nghe thấy vậy cô rất kinh ngạc, cô chống tay lên suy nghĩNếu đúng như họ nói thì 5 năm sau khi hiện tượng nguyệt thực toàn phần xảy ra lần nữa mình có thể về nhà rồiHoắc vương ngồi bên cạnh gọi hai lần cô mới tỉnh, hắn nóiVề thôiHai người đứng dậy về phủ.Về đến phủ Hoắc vương nói có chuyện cần phải làm liền đi về đại điện còn cô thì đi tìm Cửu Nhi, đến nơi thì thấy những người làm trong phủ đang thu dọn đồ của cô bé, thấy vậy cô hỏiCác ngươi làm gì vậy? Sao lại dọn đồ của Cửu Nhi?Cô bé vẻ mặt buồn rầu đi đến gần cô nóiVũ Ninh tỷ, muội phải về hoàng cung rồi, mẫu hậu gọi muội về, sau này không biết khi nào mới được gặp lại tỷ nữaKhông sao, muội yên tâm đi, hôm nào Tử Ngạo vào cung ta sẽ nói huynh ấy dẫn ta đi thế là ta có thể thăm muội rồiVẻ mặt cô bé bỗng vui lên, nóiPhải ha, vậy tỷ nhớ vào thăm ta đóTa hứa với muộiNgay sau đó, cô bé rời đi, cô tiễn cô bé ra cổng, cô không muốn cô bé rời đi nhưng không thể làm gì được chỉ có thể đứng nhìn xe ngựa xa dần.Cô buồn bã đi tới điện của Hoắc vương, hắn bấy giờ đang ngồi nói chuyện với Vương Niệm, cô bước vào trong, vừa thấy cô Vương Niệm, nóiTiểu muội muội, đến tìm Tử Ngạo sao?Cô đi thẳng vào trong, ngồi xuống nóiChẳng lẽ tìm ngươiTiểu muội muội, muội thật lạnh lùngCô nhìn Hoắc vương, nóiCửu Nhi đi rồiTa biết, có người thông báo cho ta rồiTử Ngạo, hôm nào huynh vào cung có thể cho ta đi cùng được không? Ta muốn thăm Cửu NhiKhông đượcTại sao?Vũ Ninh chuyện gì ta cũng có thể đồng ý với muội nhưng chuyện này thì không đượcHuynh....HừCô đi ra kệ sách của Hoắc vương, lúc đi tới một góc cô nhìn thấy một cuốn sách hơi kỳ lạ liền lấy nó ra xem không ngờ bên trong là bản đồ chi tiết chả hoàng cũng còn được viết rất rõ ràng.Cô nhìn Hoắc vương mỉm cười, nghĩHuynh không cho ta đi, ta tự vàoMấy ngày sau, vào một buổi đêm, cô thay y phục màu đen rồi đi tới hoàng cung, cô dựa theo bản đồ biết được những chỗ nào binh lính canh gác lõng lẻo, nhưng lúc đi tới một góc tối cô không cẩn thận trượt chân gây ra tiếng động lớn, binh lính nghe thấy vậy thịt tiến lại gần đó, cô tưởng bản thân sẽ bại lộ nhưng ngay sau đó một cánh tay kéo cô vào một góc, cô quay ra nhìn thì là Hoắc vương, hắn nóiMuội gan thật dám xông vào hoàng cung, nếu bị phát hiện thì sao đâyLúc này không biết vì sao, không khí yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào những binh lính nói với nhau có thích khách xâm nhập vào cung, lệnh lục soát toàn bộ hoàng cung, nghe thấy vậy Hoắc vương, nóiKhông hay rồi, nếu cứ ở đây nhất định sẽ bị phát hiệnVậy phải làm sao?Theo taHoắc vương dẫn cô tới một nơi khác, nơi này vẫn chưa bị lục soát, lúc này họ cứ nghĩ an toàn rồi nhưng bất ngờ một nhóm binh lính đi tới, thấy hai người hắn hét lớnThích khách ở đâyThấy vậy, Hoắc vương liền kéo cô đi nhanh, binh lính đứng sau không ngừng đuổi theo còn có cả những người khác bắn tên hỗ trợ, do địch quá đông nên hỏi cũng không thể tránh được, trong lúc cô không chú ý thì một mũi tên lao đến, thấy vậy Hoắc vương lao đến đỡ mũi tên đó cho cô, mũi tên đâm xuyên qua vài phải của Hoắc vương, máu chảy xuống không ngừng, nhìn thấy vậy cô rất lo lắng, cô nhanh chóng đỡ Hoắc vương ra một góc đá to rồi nhân lúc binh lính đi qua thì nhanh chóng đưa hắn đi.Về đến phủ, máu của Hoắc vương vẫn chảy không ngừng, thấy vậy, cô liền đứng dậy định đi mời ngự y nhưng Hoắc vương kéo lại, nóiKhông được, nếu mời ngự y thì lộ mất, hoàng đế sẽ nhân cơ hội đó mà hại taMuội xin lỗi, tất cả tại muộiVũ Ninh muội biết băng bó không?Biết chút chútVậy được, muội làm điTa?Nhờ vào muộiCô cắt y phục của Hoắc vương ra, nhìn thấy mũi tên đâm xuyên vai hắn cô rất lo lắng, cô cầm lấy mũi tên nóiTa rút ra đâyCô nhìn vẻ mặt của Hoắc vươngPhải làm gì để huynh ấy chuyển sự chú ý mới đượcCô nhìn Hoắc vương rồi bất ngờ hôn hắn, Hoắc vương cũng rất kinh ngạc, nhưng vẫn hưởng thụ nụ hôn đó, nhân lúc này cô rút mạnh mũi tên ra, rồi băng bó cẩn thận cho Hoắc vương, sau đó cô nhìn thấy những vết máu dính trên người Hoắc vương, cô đi lấy nước sạch và khăn lau cơ thể cho hắn, lúc lau mặt cô lúc nào cũng đỏ ửngThân hình thật đẹp, thật muốn sờ một cáiCô bừng tỉnh, lắc lắc đầuMình nghĩ gì vậyLúc này Hoắc vương do mất máu quá nhiều mà ngất đi, cô liền ở cạnh chăm sóc hắn cả đêm hôm đó..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Ngày hôm nay, Hoắc vương dẫn cô ra ngoài, cô bây giờ không giấu thân phận nữa nhưng cô vẫn mặc y phục của nam nhân, Hoắc vương dẫn cô tới một tiệm y phục nổi tiếng trong thành, Hoắc vương chọn chọn ra mấy tấm vải chất liệu đặc biệt, nghe nói Hoắc vương tới tiệm bà chủ tiệm trực tiếp ra tiếp đón, bà ta nhìn thấy Hoắc vương thì rất vui vẻ, nóiHoắc vương gia, hiếm khi thấy ngài đến tiệm của ta, thật vinh hạnhHoắc vương không quan tâm đến lời nói của bà ta, nóiDùng những sấp vải này làm y phục cho đệ à muội ấyHoắc vương chỉ tay vào cô, nhìn thấy cô là nữ nhi còn được Hoắc vương tiếng tăm lừng lẫy dẫn tới, bà ta rất kinh ngạc, bà ta nhìn chằm chằm vào cô không ngớt, lúc này Hoắc vương lại nóiNhìn gì nữa, mau đi điDạ, Vị tiểu thư này, mời người theo taBà chủ dẫn cô vào trong, đo số đo trên cơ thể cô để tiện may y phục.Một lúc sau, cô bước ra, đi đến cạnh Hoắc vương, nóiHuynh cố tình dẫn ta tới đây?Ừ, bây giờ muội là nữ nhân không thể ăn mặc như trước kia đượcTa thích y phục như vậy đỡ vướng víuNgay lúc đó, bà chủ tiệm bước ra, vẻ mặt vui vẻ, nóiVương gia, hai ngày nữa ta sẽ đưa y phục đến phủ của ngàiĐượcCô nhìn bà ấy, nóiBà chủ, đừng có diềm già quá, làm như bộ y phục của ta bây giờ là đượcNhất định sẽ khiến người hài lòngHai người rời khỏi đó lại đi đến Hồng Lăng tửu lâu, họ uống rượu rất lâu bên trong, lúc chuẩn bị ra về thì nghe những người dân ở đây kể về một hiện tượng siêu nhiên vào ngày 15 hai tháng trước, nghe thấy vậy cô mới nhớ ra ngày cô đến đây cũng vào ngày 15, hôm đó xảy ra hiện tượng siêu nhiên là nguyệt thực toàn phần, họ còn nói hiện tượng này có thể đưa người ta tới một thế giới khác nhưng nó chỉ xảy ra 5 năm một lần, nghe thấy vậy cô rất kinh ngạc, cô chống tay lên suy nghĩNếu đúng như họ nói thì 5 năm sau khi hiện tượng nguyệt thực toàn phần xảy ra lần nữa mình có thể về nhà rồiHoắc vương ngồi bên cạnh gọi hai lần cô mới tỉnh, hắn nóiVề thôiHai người đứng dậy về phủ.Về đến phủ Hoắc vương nói có chuyện cần phải làm liền đi về đại điện còn cô thì đi tìm Cửu Nhi, đến nơi thì thấy những người làm trong phủ đang thu dọn đồ của cô bé, thấy vậy cô hỏiCác ngươi làm gì vậy? Sao lại dọn đồ của Cửu Nhi?Cô bé vẻ mặt buồn rầu đi đến gần cô nóiVũ Ninh tỷ, muội phải về hoàng cung rồi, mẫu hậu gọi muội về, sau này không biết khi nào mới được gặp lại tỷ nữaKhông sao, muội yên tâm đi, hôm nào Tử Ngạo vào cung ta sẽ nói huynh ấy dẫn ta đi thế là ta có thể thăm muội rồiVẻ mặt cô bé bỗng vui lên, nóiPhải ha, vậy tỷ nhớ vào thăm ta đóTa hứa với muộiNgay sau đó, cô bé rời đi, cô tiễn cô bé ra cổng, cô không muốn cô bé rời đi nhưng không thể làm gì được chỉ có thể đứng nhìn xe ngựa xa dần.Cô buồn bã đi tới điện của Hoắc vương, hắn bấy giờ đang ngồi nói chuyện với Vương Niệm, cô bước vào trong, vừa thấy cô Vương Niệm, nóiTiểu muội muội, đến tìm Tử Ngạo sao?Cô đi thẳng vào trong, ngồi xuống nóiChẳng lẽ tìm ngươiTiểu muội muội, muội thật lạnh lùngCô nhìn Hoắc vương, nóiCửu Nhi đi rồiTa biết, có người thông báo cho ta rồiTử Ngạo, hôm nào huynh vào cung có thể cho ta đi cùng được không? Ta muốn thăm Cửu NhiKhông đượcTại sao?Vũ Ninh chuyện gì ta cũng có thể đồng ý với muội nhưng chuyện này thì không đượcHuynh....HừCô đi ra kệ sách của Hoắc vương, lúc đi tới một góc cô nhìn thấy một cuốn sách hơi kỳ lạ liền lấy nó ra xem không ngờ bên trong là bản đồ chi tiết chả hoàng cũng còn được viết rất rõ ràng.Cô nhìn Hoắc vương mỉm cười, nghĩHuynh không cho ta đi, ta tự vàoMấy ngày sau, vào một buổi đêm, cô thay y phục màu đen rồi đi tới hoàng cung, cô dựa theo bản đồ biết được những chỗ nào binh lính canh gác lõng lẻo, nhưng lúc đi tới một góc tối cô không cẩn thận trượt chân gây ra tiếng động lớn, binh lính nghe thấy vậy thịt tiến lại gần đó, cô tưởng bản thân sẽ bại lộ nhưng ngay sau đó một cánh tay kéo cô vào một góc, cô quay ra nhìn thì là Hoắc vương, hắn nóiMuội gan thật dám xông vào hoàng cung, nếu bị phát hiện thì sao đâyLúc này không biết vì sao, không khí yên tĩnh bỗng trở nên ồn ào những binh lính nói với nhau có thích khách xâm nhập vào cung, lệnh lục soát toàn bộ hoàng cung, nghe thấy vậy Hoắc vương, nóiKhông hay rồi, nếu cứ ở đây nhất định sẽ bị phát hiệnVậy phải làm sao?Theo taHoắc vương dẫn cô tới một nơi khác, nơi này vẫn chưa bị lục soát, lúc này họ cứ nghĩ an toàn rồi nhưng bất ngờ một nhóm binh lính đi tới, thấy hai người hắn hét lớnThích khách ở đâyThấy vậy, Hoắc vương liền kéo cô đi nhanh, binh lính đứng sau không ngừng đuổi theo còn có cả những người khác bắn tên hỗ trợ, do địch quá đông nên hỏi cũng không thể tránh được, trong lúc cô không chú ý thì một mũi tên lao đến, thấy vậy Hoắc vương lao đến đỡ mũi tên đó cho cô, mũi tên đâm xuyên qua vài phải của Hoắc vương, máu chảy xuống không ngừng, nhìn thấy vậy cô rất lo lắng, cô nhanh chóng đỡ Hoắc vương ra một góc đá to rồi nhân lúc binh lính đi qua thì nhanh chóng đưa hắn đi.Về đến phủ, máu của Hoắc vương vẫn chảy không ngừng, thấy vậy, cô liền đứng dậy định đi mời ngự y nhưng Hoắc vương kéo lại, nóiKhông được, nếu mời ngự y thì lộ mất, hoàng đế sẽ nhân cơ hội đó mà hại taMuội xin lỗi, tất cả tại muộiVũ Ninh muội biết băng bó không?Biết chút chútVậy được, muội làm điTa?Nhờ vào muộiCô cắt y phục của Hoắc vương ra, nhìn thấy mũi tên đâm xuyên vai hắn cô rất lo lắng, cô cầm lấy mũi tên nóiTa rút ra đâyCô nhìn vẻ mặt của Hoắc vươngPhải làm gì để huynh ấy chuyển sự chú ý mới đượcCô nhìn Hoắc vương rồi bất ngờ hôn hắn, Hoắc vương cũng rất kinh ngạc, nhưng vẫn hưởng thụ nụ hôn đó, nhân lúc này cô rút mạnh mũi tên ra, rồi băng bó cẩn thận cho Hoắc vương, sau đó cô nhìn thấy những vết máu dính trên người Hoắc vương, cô đi lấy nước sạch và khăn lau cơ thể cho hắn, lúc lau mặt cô lúc nào cũng đỏ ửngThân hình thật đẹp, thật muốn sờ một cáiCô bừng tỉnh, lắc lắc đầuMình nghĩ gì vậyLúc này Hoắc vương do mất máu quá nhiều mà ngất đi, cô liền ở cạnh chăm sóc hắn cả đêm hôm đó..