Tác giả:

Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…

Chương 28: Chương 28

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Từ sáng hôm đó, cô bị thương nên không thể nói chuyện được, ngày nào Lãnh Tử Thâm cũng bảo ngự y tới chăm sóc cô, nhưng hắn đến cô luôn không gặp, hắn đến bao nhiêu lần cô tránh gặp bấy nhiêu.Cứ như vậy qua hết 7 ngày, được sự chăm sóc cẩn thận cô dần bình phục, nhưng vẫn không thể nói được.Đến ngày thứ 8, khi cô đang ở trong phòng, chán nản ngồi trên chiếc bàn thì đột nhiên ở sau lưng, ở cánh cửa sổ có tiếng động, cô quay sang nhìn, lúc này một bàn tay nhỏ bé mở cánh cửa ra rồi trèo vào trong, cô kinh ngạc nhìn cô bé, cô muốn đi tới đó nhưng không thể nào bước được, toàn thân vẫn không có sức, cô bé chạy tới bên cạnh cô, vui vẻ nóiQuả nhiên tỷ ơ đâyCô không nói gì, cô bé lại nóiVũ Ninh tỷ, Tử Ngạo ca ở ngoài tìm tỷ khắp nơi đóCô vẫn không nói câu nào, thấy vậy cô bé ngơ ngác hỏiTỷ sao vậy? Sao không nói gì?Cô quay người chỉ vào chiếc bàn rồi chấm ngón tay vào chén trà viết lên bàn Giấy, bút .Cô bé chạy đến chiếc bàn, lấy giấy và bút mang tới cho cô, cô viết lên chúngMiệng ta bị thương, không nói đượcCô giơ lên cho Cửu Nhi xem, cô bé nhìn thấy,kinh ngạc hỏiSao tỷ lại bị thương?Cô lại viếtCũng không có gì, không cẩn thận thôiCô bé nóiTỷ, Tử Ngạo ca mất ăn mất ngủ mấy ngày nay tìm tủ, tỷ không sao là may rồi, tỷ yên tâm đi bọn muội nhất định sẽ cứu tỷ ra ngoàiCô gật đâu, lại viếtLãnh Tử Thâm cho ta uống thứ gì đó,bây giờ toàn thân ta không có chút sức lực nào, muội bảo huynh ấy đến tìm Phương Gia Thành xem có cách nào khôngDạCô bé lại trèo ra cửa sổ rời đi.Cửu Nhi ra ngoài thì liền lén đi ra khỏi cung, đến Hoắc phủ, nói toàn bộ sự việc cho Hoắc vương, Thu Nguyệt và Minh Nguyệt, nghe xong mấy người tức giận, Hoắc vương đằng đằng sát khí, nóiKhiến muội ấy bị thương, Lãnh Tử Thâm ngươi phải trả giáCửu Nhi hỏiBây giờ muội phải làm gì?Hoắc vương đápMuội cứ về cung đi, giám sát Lãnh Tử Thâm xem hắn có động tĩnh gì khôngDạSau khi cô bé rời đi, Hoắc vương nói với Thu Nguyệt và Minh NguyệtHai người đừng có manh động đấy, tránh hắn làm hại muội ấy, bây giờ cần phải tìm cách giúp muội ấy lấy lại thể lực đãThu Nguyệt nóiĐược, bọn ta tin ngươi lần nàyMấy người ngay lập tức đi đến phủ của Phương Gia Thành, kể cho hắn toàn bộ câu chuyện, nghe xong hắn suy nghĩ gì đó rồi nóiCó lẽ đó là một loại thuốc gia truyền cổ của một gia tộc cô xưa, nó có thể khiến người uống mất toàn bộ sức lựcHoắc vương hỏi hắnCó cách nào giải được thứ thuốc đó không?Có.Nhưng rất phức tạp, các người cho ta ba ngàyĐược__________________________Ba ngày trôi qua, Phương Gia Thành theo như đã nói mang ba viên thuốc tới Hoắc phủ, hắn đưa cho Hoắc vương, nóiNhất định phải cứu được cô ấyHoắc vương gật đầu, sau đó Phương Gia Thành rời đi.Ngay sau đó, Minh Nguyệt hỏiLàm sao đưa thuốc cho chị ấy được?Thu Nguyệt nóiĐương nhiên là ta đưa rồiHoắc vương nhanh chóng nóiKhông được, các ngươi không biết địa hình trong cung, để ta điĐúng lúc đó, công công trong cung tới báo tin truyền Hoắc vương vào cung , thấy vậy, Hoắc vương đưa thuốc cho Thu Nguyệt, nói nhỏĐợi ta về hành độngĐi tới hoàng cung, vào điện, gặp Lãnh Tử Thâm, Hoắc vương vừa dừng bước thì liền hỏiHoàng huynh có chuyện gì sao?Tam đệ, sắp tới ta sẽ nạp thêm một Quý phi, Tam đệ thấy sao?Hoắc vương nghe thấy thì kinh ngạc, cơn tức giận trong lòng, nghĩKhông lẽ là Vũ NinhHoắc vương nén cơn tức giận vào, làm vẻ mặt thản nhiên, nóiHoàng huynh thích là được màLãnh Tử Thâm nở ra nụ cười đắc ý, Hoắc vương lại nóiHoàng huynh, đệ còn có việc, đệ xin phépHoắc vương bước ra khỏi điện, vẻ mặt tức giận lộ ra, bàn tay nắm chặt rồi rời đi.Về đến phủ, Hoắc vương nói với hai cô gáiHắn đã cảnh giác ta chắc chắn sẽ phái người theo dõi ta, ta không thể đưa thuốc cho muội ấy được, việc này nhờ vào các cô vậyThu Nguyệt nóiTa điNhớ chỉ đưa thuốc thôiBiết rồiHoắc vương đưa tấm bản đồ trong cung cho Thu Nguyệt.Đêm hôm đó, Thu Nguyệt lẻn vào cung, với thân thủ nhanh nhẹn, cô gái nhanh chóng tới được căn phòng giam giữ cô, cô ấy cũng lẻn vào từ cửa sổ, lúc cô ấy bước vào căn phòng thì cô đang ngủ, cô ấy bước nhẹ tới cạnh giường rồi khẽ chạm vào mặt cô, cái chạm nhẹ đó làm cô thức giấc, cô vừa thức dậy thì thấy Thu Nguyệt, cô kinh ngạc, nóiThu.Nguyệt, em..sao em?Thu Nguyệt đưa cho cô ba viên thuốc va một con dao, nói nhỏChị uống chúng đi, chúng giúp chị hồi phục thể lựcCô gật đầu rồi lập tức uống chúng, vừa uống xong thì Thu Nguyệt đứng dậy, nhìn cô nói nhỏChị, bọn em nhất định sẽ cứu chị ra ngoàiỪThu Nguyệt đi ra cửa sổ rời đi, cô lúc đó bỗng dưng cảm thấy buồn ngủ, dần dần chìm vào giấc ngủ.Ngày hôm sau, cô thức dậy, quả nhiên thể lực được hồi phục.Đúng lúc này, Lãnh Tử Thâm bước vào, trên tay hắn còn mang theo một bộ hỉ phục, hắn đưa nó cho cô, nóiMặc cho ta xemCô rất tức giận nhưng vẫn phải kìm nén, cô làm theo lời hắn, mấy cung nữ đưa cô vào trong, thay y phục, trang điểm, đội mũ phượng.Một lúc sau, cung nữ đưa cô ra, cô như trở thành một người khác cứ như tiên nữ hạ phàm vậy, Lãnh Tử Thâm nhìn thấy thì ngơ ngác, sau đó hắn tiến lại gần cô rồi cho tất cả các cung nữ lui ra, hắn nắm lấy tay cô, nóiĐẹp, rất đẹp.Vũ Ninh nàng sẽ làm Quý phi của taĐúng lúc này, Hoắc vương dẫn theo Thu Nguyệt Minh Nguyệt va một số binh sĩ bước vào, họ nhìn thấy cô mặc hỉ phục thì kinh ngạc, lúc này Lãnh Tử Thâm nóiTam đệ, đệ đây là có ý gì?Hoàng huynh, thả muội ấy raLãnh Tử Thâm kéo cô vào lòng, ôm chặt lấy, nóiNàng ấy là của taNgay sau đó, cô lấy con dao giấu trong người ra, chém dứt khoát đâm vào người hắn , từng dòng máu chảy xuống, hắn nhanh chóng lùi xa cô, nóiNàng..nàng..phục hồi rồiCô lạnh lùng nóiTất cả những nỗi nhục những ngày qua ta trả tất cả cho ngươiHoắc vương tới bên cạnh cô, ôm lấy cô, nóiVũ Ninh, ta nhớ muội lắmHàng nước mắt của hắn rơi xuống trên vai cô,cô ôm lấy hắn nóiTa cũng nhớ huynhHai người quay sang nhìn Lãnh Tử Thâm, dần dần tiến lại gần hắn, lúc tới trước mặt Hoắc vương giơ cây kiếm trong tay nhưng khi lưỡi kiếm chém xuống thì một tiếng động vang lên, một làn khói trắng phủ kín căn phòng, Hoắc vương thấy vậy thì liền ôm cô ra xa chỗ đó, lúc làn khói hết thì đã không thấy Lãnh Tử Thâm đâu nữa, Hoắc vương nóiChạy rồi saoThu Nguyệt và Minh Nguyệt chạy đến ôm lấy cô, cô vui vẻ ôm lấy họ, lúc này Hoắc vương đứng một bên, nóiVề nhà thôiỪ ..

Từ sáng hôm đó, cô bị thương nên không thể nói chuyện được, ngày nào Lãnh Tử Thâm cũng bảo ngự y tới chăm sóc cô, nhưng hắn đến cô luôn không gặp, hắn đến bao nhiêu lần cô tránh gặp bấy nhiêu.

Cứ như vậy qua hết 7 ngày, được sự chăm sóc cẩn thận cô dần bình phục, nhưng vẫn không thể nói được.

Đến ngày thứ 8, khi cô đang ở trong phòng, chán nản ngồi trên chiếc bàn thì đột nhiên ở sau lưng, ở cánh cửa sổ có tiếng động, cô quay sang nhìn, lúc này một bàn tay nhỏ bé mở cánh cửa ra rồi trèo vào trong, cô kinh ngạc nhìn cô bé, cô muốn đi tới đó nhưng không thể nào bước được, toàn thân vẫn không có sức, cô bé chạy tới bên cạnh cô, vui vẻ nói

Quả nhiên tỷ ơ đây

Cô không nói gì, cô bé lại nói

Vũ Ninh tỷ, Tử Ngạo ca ở ngoài tìm tỷ khắp nơi đó

Cô vẫn không nói câu nào, thấy vậy cô bé ngơ ngác hỏi

Tỷ sao vậy? Sao không nói gì?

Cô quay người chỉ vào chiếc bàn rồi chấm ngón tay vào chén trà viết lên bàn Giấy, bút .

Cô bé chạy đến chiếc bàn, lấy giấy và bút mang tới cho cô, cô viết lên chúng

Miệng ta bị thương, không nói được

Cô giơ lên cho Cửu Nhi xem, cô bé nhìn thấy,kinh ngạc hỏi

Sao tỷ lại bị thương?

Cô lại viết

Cũng không có gì, không cẩn thận thôi

Cô bé nói

Tỷ, Tử Ngạo ca mất ăn mất ngủ mấy ngày nay tìm tủ, tỷ không sao là may rồi, tỷ yên tâm đi bọn muội nhất định sẽ cứu tỷ ra ngoài

Cô gật đâu, lại viết

Lãnh Tử Thâm cho ta uống thứ gì đó,bây giờ toàn thân ta không có chút sức lực nào, muội bảo huynh ấy đến tìm Phương Gia Thành xem có cách nào không

Dạ

Cô bé lại trèo ra cửa sổ rời đi.Cửu Nhi ra ngoài thì liền lén đi ra khỏi cung, đến Hoắc phủ, nói toàn bộ sự việc cho Hoắc vương, Thu Nguyệt và Minh Nguyệt, nghe xong mấy người tức giận, Hoắc vương đằng đằng sát khí, nói

Khiến muội ấy bị thương, Lãnh Tử Thâm ngươi phải trả giá

Cửu Nhi hỏi

Bây giờ muội phải làm gì?

Hoắc vương đáp

Muội cứ về cung đi, giám sát Lãnh Tử Thâm xem hắn có động tĩnh gì không

Dạ

Sau khi cô bé rời đi, Hoắc vương nói với Thu Nguyệt và Minh Nguyệt

Hai người đừng có manh động đấy, tránh hắn làm hại muội ấy, bây giờ cần phải tìm cách giúp muội ấy lấy lại thể lực đã

Thu Nguyệt nói

Được, bọn ta tin ngươi lần này

Mấy người ngay lập tức đi đến phủ của Phương Gia Thành, kể cho hắn toàn bộ câu chuyện, nghe xong hắn suy nghĩ gì đó rồi nói

Có lẽ đó là một loại thuốc gia truyền cổ của một gia tộc cô xưa, nó có thể khiến người uống mất toàn bộ sức lực

Hoắc vương hỏi hắn

Có cách nào giải được thứ thuốc đó không?

Có.

Nhưng rất phức tạp, các người cho ta ba ngày

Được

__________________________

Ba ngày trôi qua, Phương Gia Thành theo như đã nói mang ba viên thuốc tới Hoắc phủ, hắn đưa cho Hoắc vương, nói

Nhất định phải cứu được cô ấy

Hoắc vương gật đầu, sau đó Phương Gia Thành rời đi.

Ngay sau đó, Minh Nguyệt hỏi

Làm sao đưa thuốc cho chị ấy được?

Thu Nguyệt nói

Đương nhiên là ta đưa rồi

Hoắc vương nhanh chóng nói

Không được, các ngươi không biết địa hình trong cung, để ta đi

Đúng lúc đó, công công trong cung tới báo tin truyền Hoắc vương vào cung , thấy vậy, Hoắc vương đưa thuốc cho Thu Nguyệt, nói nhỏ

Đợi ta về hành động

Đi tới hoàng cung, vào điện, gặp Lãnh Tử Thâm, Hoắc vương vừa dừng bước thì liền hỏi

Hoàng huynh có chuyện gì sao?

Tam đệ, sắp tới ta sẽ nạp thêm một Quý phi, Tam đệ thấy sao?

Hoắc vương nghe thấy thì kinh ngạc, cơn tức giận trong lòng, nghĩ

Không lẽ là Vũ Ninh

Hoắc vương nén cơn tức giận vào, làm vẻ mặt thản nhiên, nói

Hoàng huynh thích là được mà

Lãnh Tử Thâm nở ra nụ cười đắc ý, Hoắc vương lại nói

Hoàng huynh, đệ còn có việc, đệ xin phép

Hoắc vương bước ra khỏi điện, vẻ mặt tức giận lộ ra, bàn tay nắm chặt rồi rời đi.

Về đến phủ, Hoắc vương nói với hai cô gái

Hắn đã cảnh giác ta chắc chắn sẽ phái người theo dõi ta, ta không thể đưa thuốc cho muội ấy được, việc này nhờ vào các cô vậy

Thu Nguyệt nói

Ta đi

Nhớ chỉ đưa thuốc thôi

Biết rồi

Hoắc vương đưa tấm bản đồ trong cung cho Thu Nguyệt.

Đêm hôm đó, Thu Nguyệt lẻn vào cung, với thân thủ nhanh nhẹn, cô gái nhanh chóng tới được căn phòng giam giữ cô, cô ấy cũng lẻn vào từ cửa sổ, lúc cô ấy bước vào căn phòng thì cô đang ngủ, cô ấy bước nhẹ tới cạnh giường rồi khẽ chạm vào mặt cô, cái chạm nhẹ đó làm cô thức giấc, cô vừa thức dậy thì thấy Thu Nguyệt, cô kinh ngạc, nói

Thu.

Nguyệt, em..sao em?

Thu Nguyệt đưa cho cô ba viên thuốc va một con dao, nói nhỏ

Chị uống chúng đi, chúng giúp chị hồi phục thể lực

Cô gật đầu rồi lập tức uống chúng, vừa uống xong thì Thu Nguyệt đứng dậy, nhìn cô nói nhỏ

Chị, bọn em nhất định sẽ cứu chị ra ngoài

Thu Nguyệt đi ra cửa sổ rời đi, cô lúc đó bỗng dưng cảm thấy buồn ngủ, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, cô thức dậy, quả nhiên thể lực được hồi phục.

Đúng lúc này, Lãnh Tử Thâm bước vào, trên tay hắn còn mang theo một bộ hỉ phục, hắn đưa nó cho cô, nói

Mặc cho ta xem

Cô rất tức giận nhưng vẫn phải kìm nén, cô làm theo lời hắn, mấy cung nữ đưa cô vào trong, thay y phục, trang điểm, đội mũ phượng.

Một lúc sau, cung nữ đưa cô ra, cô như trở thành một người khác cứ như tiên nữ hạ phàm vậy, Lãnh Tử Thâm nhìn thấy thì ngơ ngác, sau đó hắn tiến lại gần cô rồi cho tất cả các cung nữ lui ra, hắn nắm lấy tay cô, nói

Đẹp, rất đẹp.

Vũ Ninh nàng sẽ làm Quý phi của ta

Đúng lúc này, Hoắc vương dẫn theo Thu Nguyệt Minh Nguyệt va một số binh sĩ bước vào, họ nhìn thấy cô mặc hỉ phục thì kinh ngạc, lúc này Lãnh Tử Thâm nói

Tam đệ, đệ đây là có ý gì?

Hoàng huynh, thả muội ấy ra

Lãnh Tử Thâm kéo cô vào lòng, ôm chặt lấy, nói

Nàng ấy là của ta

Ngay sau đó, cô lấy con dao giấu trong người ra, chém dứt khoát đâm vào người hắn , từng dòng máu chảy xuống, hắn nhanh chóng lùi xa cô, nói

Nàng..nàng..phục hồi rồi

Cô lạnh lùng nói

Tất cả những nỗi nhục những ngày qua ta trả tất cả cho ngươi

Hoắc vương tới bên cạnh cô, ôm lấy cô, nói

Vũ Ninh, ta nhớ muội lắm

Hàng nước mắt của hắn rơi xuống trên vai cô,cô ôm lấy hắn nói

Ta cũng nhớ huynh

Hai người quay sang nhìn Lãnh Tử Thâm, dần dần tiến lại gần hắn, lúc tới trước mặt Hoắc vương giơ cây kiếm trong tay nhưng khi lưỡi kiếm chém xuống thì một tiếng động vang lên, một làn khói trắng phủ kín căn phòng, Hoắc vương thấy vậy thì liền ôm cô ra xa chỗ đó, lúc làn khói hết thì đã không thấy Lãnh Tử Thâm đâu nữa, Hoắc vương nói

Chạy rồi sao

Thu Nguyệt và Minh Nguyệt chạy đến ôm lấy cô, cô vui vẻ ôm lấy họ, lúc này Hoắc vương đứng một bên, nói

Về nhà thôi

Ừ ..

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Từ sáng hôm đó, cô bị thương nên không thể nói chuyện được, ngày nào Lãnh Tử Thâm cũng bảo ngự y tới chăm sóc cô, nhưng hắn đến cô luôn không gặp, hắn đến bao nhiêu lần cô tránh gặp bấy nhiêu.Cứ như vậy qua hết 7 ngày, được sự chăm sóc cẩn thận cô dần bình phục, nhưng vẫn không thể nói được.Đến ngày thứ 8, khi cô đang ở trong phòng, chán nản ngồi trên chiếc bàn thì đột nhiên ở sau lưng, ở cánh cửa sổ có tiếng động, cô quay sang nhìn, lúc này một bàn tay nhỏ bé mở cánh cửa ra rồi trèo vào trong, cô kinh ngạc nhìn cô bé, cô muốn đi tới đó nhưng không thể nào bước được, toàn thân vẫn không có sức, cô bé chạy tới bên cạnh cô, vui vẻ nóiQuả nhiên tỷ ơ đâyCô không nói gì, cô bé lại nóiVũ Ninh tỷ, Tử Ngạo ca ở ngoài tìm tỷ khắp nơi đóCô vẫn không nói câu nào, thấy vậy cô bé ngơ ngác hỏiTỷ sao vậy? Sao không nói gì?Cô quay người chỉ vào chiếc bàn rồi chấm ngón tay vào chén trà viết lên bàn Giấy, bút .Cô bé chạy đến chiếc bàn, lấy giấy và bút mang tới cho cô, cô viết lên chúngMiệng ta bị thương, không nói đượcCô giơ lên cho Cửu Nhi xem, cô bé nhìn thấy,kinh ngạc hỏiSao tỷ lại bị thương?Cô lại viếtCũng không có gì, không cẩn thận thôiCô bé nóiTỷ, Tử Ngạo ca mất ăn mất ngủ mấy ngày nay tìm tủ, tỷ không sao là may rồi, tỷ yên tâm đi bọn muội nhất định sẽ cứu tỷ ra ngoàiCô gật đâu, lại viếtLãnh Tử Thâm cho ta uống thứ gì đó,bây giờ toàn thân ta không có chút sức lực nào, muội bảo huynh ấy đến tìm Phương Gia Thành xem có cách nào khôngDạCô bé lại trèo ra cửa sổ rời đi.Cửu Nhi ra ngoài thì liền lén đi ra khỏi cung, đến Hoắc phủ, nói toàn bộ sự việc cho Hoắc vương, Thu Nguyệt và Minh Nguyệt, nghe xong mấy người tức giận, Hoắc vương đằng đằng sát khí, nóiKhiến muội ấy bị thương, Lãnh Tử Thâm ngươi phải trả giáCửu Nhi hỏiBây giờ muội phải làm gì?Hoắc vương đápMuội cứ về cung đi, giám sát Lãnh Tử Thâm xem hắn có động tĩnh gì khôngDạSau khi cô bé rời đi, Hoắc vương nói với Thu Nguyệt và Minh NguyệtHai người đừng có manh động đấy, tránh hắn làm hại muội ấy, bây giờ cần phải tìm cách giúp muội ấy lấy lại thể lực đãThu Nguyệt nóiĐược, bọn ta tin ngươi lần nàyMấy người ngay lập tức đi đến phủ của Phương Gia Thành, kể cho hắn toàn bộ câu chuyện, nghe xong hắn suy nghĩ gì đó rồi nóiCó lẽ đó là một loại thuốc gia truyền cổ của một gia tộc cô xưa, nó có thể khiến người uống mất toàn bộ sức lựcHoắc vương hỏi hắnCó cách nào giải được thứ thuốc đó không?Có.Nhưng rất phức tạp, các người cho ta ba ngàyĐược__________________________Ba ngày trôi qua, Phương Gia Thành theo như đã nói mang ba viên thuốc tới Hoắc phủ, hắn đưa cho Hoắc vương, nóiNhất định phải cứu được cô ấyHoắc vương gật đầu, sau đó Phương Gia Thành rời đi.Ngay sau đó, Minh Nguyệt hỏiLàm sao đưa thuốc cho chị ấy được?Thu Nguyệt nóiĐương nhiên là ta đưa rồiHoắc vương nhanh chóng nóiKhông được, các ngươi không biết địa hình trong cung, để ta điĐúng lúc đó, công công trong cung tới báo tin truyền Hoắc vương vào cung , thấy vậy, Hoắc vương đưa thuốc cho Thu Nguyệt, nói nhỏĐợi ta về hành độngĐi tới hoàng cung, vào điện, gặp Lãnh Tử Thâm, Hoắc vương vừa dừng bước thì liền hỏiHoàng huynh có chuyện gì sao?Tam đệ, sắp tới ta sẽ nạp thêm một Quý phi, Tam đệ thấy sao?Hoắc vương nghe thấy thì kinh ngạc, cơn tức giận trong lòng, nghĩKhông lẽ là Vũ NinhHoắc vương nén cơn tức giận vào, làm vẻ mặt thản nhiên, nóiHoàng huynh thích là được màLãnh Tử Thâm nở ra nụ cười đắc ý, Hoắc vương lại nóiHoàng huynh, đệ còn có việc, đệ xin phépHoắc vương bước ra khỏi điện, vẻ mặt tức giận lộ ra, bàn tay nắm chặt rồi rời đi.Về đến phủ, Hoắc vương nói với hai cô gáiHắn đã cảnh giác ta chắc chắn sẽ phái người theo dõi ta, ta không thể đưa thuốc cho muội ấy được, việc này nhờ vào các cô vậyThu Nguyệt nóiTa điNhớ chỉ đưa thuốc thôiBiết rồiHoắc vương đưa tấm bản đồ trong cung cho Thu Nguyệt.Đêm hôm đó, Thu Nguyệt lẻn vào cung, với thân thủ nhanh nhẹn, cô gái nhanh chóng tới được căn phòng giam giữ cô, cô ấy cũng lẻn vào từ cửa sổ, lúc cô ấy bước vào căn phòng thì cô đang ngủ, cô ấy bước nhẹ tới cạnh giường rồi khẽ chạm vào mặt cô, cái chạm nhẹ đó làm cô thức giấc, cô vừa thức dậy thì thấy Thu Nguyệt, cô kinh ngạc, nóiThu.Nguyệt, em..sao em?Thu Nguyệt đưa cho cô ba viên thuốc va một con dao, nói nhỏChị uống chúng đi, chúng giúp chị hồi phục thể lựcCô gật đầu rồi lập tức uống chúng, vừa uống xong thì Thu Nguyệt đứng dậy, nhìn cô nói nhỏChị, bọn em nhất định sẽ cứu chị ra ngoàiỪThu Nguyệt đi ra cửa sổ rời đi, cô lúc đó bỗng dưng cảm thấy buồn ngủ, dần dần chìm vào giấc ngủ.Ngày hôm sau, cô thức dậy, quả nhiên thể lực được hồi phục.Đúng lúc này, Lãnh Tử Thâm bước vào, trên tay hắn còn mang theo một bộ hỉ phục, hắn đưa nó cho cô, nóiMặc cho ta xemCô rất tức giận nhưng vẫn phải kìm nén, cô làm theo lời hắn, mấy cung nữ đưa cô vào trong, thay y phục, trang điểm, đội mũ phượng.Một lúc sau, cung nữ đưa cô ra, cô như trở thành một người khác cứ như tiên nữ hạ phàm vậy, Lãnh Tử Thâm nhìn thấy thì ngơ ngác, sau đó hắn tiến lại gần cô rồi cho tất cả các cung nữ lui ra, hắn nắm lấy tay cô, nóiĐẹp, rất đẹp.Vũ Ninh nàng sẽ làm Quý phi của taĐúng lúc này, Hoắc vương dẫn theo Thu Nguyệt Minh Nguyệt va một số binh sĩ bước vào, họ nhìn thấy cô mặc hỉ phục thì kinh ngạc, lúc này Lãnh Tử Thâm nóiTam đệ, đệ đây là có ý gì?Hoàng huynh, thả muội ấy raLãnh Tử Thâm kéo cô vào lòng, ôm chặt lấy, nóiNàng ấy là của taNgay sau đó, cô lấy con dao giấu trong người ra, chém dứt khoát đâm vào người hắn , từng dòng máu chảy xuống, hắn nhanh chóng lùi xa cô, nóiNàng..nàng..phục hồi rồiCô lạnh lùng nóiTất cả những nỗi nhục những ngày qua ta trả tất cả cho ngươiHoắc vương tới bên cạnh cô, ôm lấy cô, nóiVũ Ninh, ta nhớ muội lắmHàng nước mắt của hắn rơi xuống trên vai cô,cô ôm lấy hắn nóiTa cũng nhớ huynhHai người quay sang nhìn Lãnh Tử Thâm, dần dần tiến lại gần hắn, lúc tới trước mặt Hoắc vương giơ cây kiếm trong tay nhưng khi lưỡi kiếm chém xuống thì một tiếng động vang lên, một làn khói trắng phủ kín căn phòng, Hoắc vương thấy vậy thì liền ôm cô ra xa chỗ đó, lúc làn khói hết thì đã không thấy Lãnh Tử Thâm đâu nữa, Hoắc vương nóiChạy rồi saoThu Nguyệt và Minh Nguyệt chạy đến ôm lấy cô, cô vui vẻ ôm lấy họ, lúc này Hoắc vương đứng một bên, nóiVề nhà thôiỪ ..

Chương 28: Chương 28