Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…
Chương 33: Chương 33
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Ở thời cổ đại, Hoắc vương rời khỏi phủ,đi đến doanh trại, ở đó vài hôm rồi mới trở lại phủ, vừa bước vào phòng của mình thì có một nữ nhân lạ mặt ngồi vào vị trí Vương phi, nhìn thấy vậy, Hoắc vương lộ ra vẻ mặt khó chịu nóiNgươi là ai? Ai cho phép ngươi ngồi vào vị trí này? Đi xuốngNhìn thấy vậy cô ta bước xuống, hành lễ với Hoắc vương, nhẹ nhàng nóiVương gia, thần thiếp là Trắc phi của người, thần thiếp tên Tả Túy Ân ( là nữ nhi của Tả Hoa, cũng là một trọng thần triều đình)Trắc phi?DạTa không cần.Đi ngay ra khỏi phủVương gia, hoàng thượng bảo thần thiếp ở lại đây hầu hạ người, thần thiếp không thể đi đượcLãnh Tử Thâm lại là ngươiVương gia, để thần thiếp hầu hạ ngườiCô ta bước tới gần Hoắc vương, đụng chạm vào cơ thể hắn, Hoắc vương tức giận hất tay cô ta ra, quát lớnBiến khỏi đây trước khi ta giết ngươiCô ta sợ hãi quỳ xuống, nóiVương gia, cầu xin người cho thần thiếp ở lại, thần thiếp mà bị đuổi ra khỏi phủ hoàng thượng sẽ không tha cho thần thiếp, cầu xin ngườiVẻ mặt Hoắc vương vẫn không thay đổi, Tả Túy Ân nghĩ" Chỉ cần mình có thể ở lại đây thì vị trí này sớm muộn gì cũng là của mình "Hoắc vương không quan tâm, vẻ mặt lạnh lùng, nóiBiến về phía Tây phủ, một bước cũng không được rời khỏiDạNgay sau đó, Lưu quản gia đưa Tả Túy Ân đến phủ ở phía Tây, ở đây là một căn phòng cũ kỹ, rách nát, cô ta kinh ngạc cũng tức giận nhưng không dám nói một câu nào.Mấy ngày sau, ngày nào Tả Túy Ân cũng đến tìm Hoắc vương, làm rất nhiều thứ hết pha trà, nấu ăn...cho hắn nhưng không đổi lại được gì, thái độ của Hoắc vương vẫn luôn như vậy vô cùng lạnh lùng.Một tối hôm nọ, Hoắc vương đang ở trong thư phòng, cầm miếng ngọc bội của hai người lên suy nghĩ" Vũ Ninh, nàng bây giờ sao rồi? Liệu có còn nhớ đến ta không?Đang suy nghĩ thì một người bước vào không ai khoác là Tả Túy Ân, cô ta bưng một tách trà nhẹ nhàng đặt xuống bàn, nóiVương gia, ngài uống trà đi ạHoắc vương khó chịu nóiAi cho phép ngươi vào đây.Đi raCô ta không nghe theo lời Hoắc vương vẫn cố ở lại, cô ta sát lại gần Hoắc vương,động vào miếng ngọc trên tay Hoắc vương, cầm nó lên, nóiMiếng ngọc đẹp quá, ngài cho thần thiếp được không ạ?Hoắc vương tức giận lấy lại miếng ngọc, nóiBiến ra ngoài, từ nay về sau cấm ngươi bước vào phòng ta nửa bước nếu dám bước vào ta giết ngươiCô ta nhìn vẻ mặt cua Hoắc vương mà sợ hãi lập tức rời khỏi thư phòng.Những ngày sau, cô ta không dám bước vào phòng của Hoắc vương một lần nào nữa.Tính cách của Hoắc vương thì càng ngày càng lạnh lùng, hơi một chút là tức giận, nhìn thấy vậy Lưu quản gia rất lo lắng, thở dài một tiếng, nóiVũ Ninh tiểu thư, bao giờ người mới trở lại đây.Cứ như này Vương gia thì....hazHôm sau, Hoắc vương đi tới phủ của Vương Niệm, trên đường đi, Hoắc vương hiện rõ sư buồn rầu.Đi tới nơi,hai người ngồi trên chiếc cầu ngoài khuân viên trong phủ của Vương Niệm uống rượi, ngồi uống rất lâu Hoắc vương không nói lấy một câu nào, thấy vậy Vương Niệm, nóiNói gì đi chứ.Cứ im lặng như này, Tử Ngạo ngươi đừng làm ta sợ chứLãnh Tử Thâm kiếm một nữ nhân là nữ nhi của Tả Hoa đến phủ của ta làm Trắc phi, có lẽ là muốn giám sát taVậy bây giờ ngươi tính sao?Ta không quan tâm cô ta và hắn muốn gì, chỉ cần không đi quá giới hạn thì ta coi như không có gìÝ ngươi muốn nói là vị trí của Âu Dương Vũ Ninh chứ gì?ỪTử Ngạo ngươi vẫn muốn đợi cô ta sao? Lỡ như cô ta không quay lại thì sao?Ta vẫn mãi đợi nàng ấy, bao lâu cũng được, vị trí Hoắc vương phi chỉ có nàng ấy mới xứng đángVương Niệm thở dài, nóiTử Ngạo, ngươi thay đổi rồi, không còn là ngươi của trước đây nữaHoắc vương cười nhẹ không nói gì.Ngày hôm sau.Cửu Nhi tới Hoắc phủ, vừa bước vào thì liền hỏi Lưu quản giaCô ta ở đâu?Lưu quản gia, hỏiTiểu công chúa, ai ạ?Trắc phi hoàng huynh gửi tới đây chứ aiĐúng lúc này, Tả Túy Ân bước đến, nhìn thấy cô ta Cửu Nhi tức giận chỉ tay vào cô ta, nóiNgươi mau rời khỏi đâyTả Túy Ân nhìn cô bé, hỏiNgươi là ai vậy hả? Dám chỉ tay vào ta, còn ăn nói ngông cuồng như vậy, đúng là loại không được dạy dỗLưu quản gia đứng bên cạnh, nóiTrắc phi, ngươi hãy cẩn thận lời nói của mìnhTả Túy Ân hỏiVì sao chứ? Ta là nữ chủ nhân ở đây, các ngươi dám nói với ta như vậy, cả ngươi nữa con nhóc này ngươi dám lớn tiếng với ta, người đâu dạy dỗ nó cho taLưu quản gia nhìn cô ta, tức giận nóiNgươi chỉ là Trắc phi thôi, vị trí Vương phi là của Vũ Ninh tiểu thư, Vũ Ninh tiểu thư mới là nữ chủ nhân của Hoắc vương phủ, còn nữa ngươi biết ngươi đang muốn dậy dỗ ai không hả?Là ai?Vị đứng trước mặt người là Tiểu công chúa, nữ nhi mà thái hậu yêu thương nhấtCô ta kinh ngạc, bỗng nhận mau chóng quỳ xuống, nóiTiểu công chúa, thần thiếp không biết mong công chúa thứ tộiCô bé nóiHừ, không phải vừa nãy ngươi đòi dạy dỗ ta sao?Công chúa, thứ tộiTha cho ngươi sao? Mơ đi, người đâu đánh cô ta một trận cho ta, dám bất kính với taMấy người hầu trong phủ nghe theo lời cô bé, đánh cô ta một trận, khiến cô ta không thể đứng dậy được, cô bé nhìn Tả Túy Ân trên đất, máu thấm đẫm quần áo cô ta, Cửu Nhi nóiTa sẽ đây một thời gian ngươi đừng mơ có thể tiếp cận Tử Ngạo caCô bé tức giận đi đến căn phòng cô từng ở, bước vào trong, những kỹ niệm của hai người hiện lên, cô bé nóiVũ Ninh tỷ, muội sẽ không để ai thay thế tỷ đâu, mãi mãi chỉ có thể là tỷ thôi, Vũ Ninh tỷ bao giờ tỷ mới quay lại muội rất nhớ tỷ ..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Ở thời cổ đại, Hoắc vương rời khỏi phủ,đi đến doanh trại, ở đó vài hôm rồi mới trở lại phủ, vừa bước vào phòng của mình thì có một nữ nhân lạ mặt ngồi vào vị trí Vương phi, nhìn thấy vậy, Hoắc vương lộ ra vẻ mặt khó chịu nóiNgươi là ai? Ai cho phép ngươi ngồi vào vị trí này? Đi xuốngNhìn thấy vậy cô ta bước xuống, hành lễ với Hoắc vương, nhẹ nhàng nóiVương gia, thần thiếp là Trắc phi của người, thần thiếp tên Tả Túy Ân ( là nữ nhi của Tả Hoa, cũng là một trọng thần triều đình)Trắc phi?DạTa không cần.Đi ngay ra khỏi phủVương gia, hoàng thượng bảo thần thiếp ở lại đây hầu hạ người, thần thiếp không thể đi đượcLãnh Tử Thâm lại là ngươiVương gia, để thần thiếp hầu hạ ngườiCô ta bước tới gần Hoắc vương, đụng chạm vào cơ thể hắn, Hoắc vương tức giận hất tay cô ta ra, quát lớnBiến khỏi đây trước khi ta giết ngươiCô ta sợ hãi quỳ xuống, nóiVương gia, cầu xin người cho thần thiếp ở lại, thần thiếp mà bị đuổi ra khỏi phủ hoàng thượng sẽ không tha cho thần thiếp, cầu xin ngườiVẻ mặt Hoắc vương vẫn không thay đổi, Tả Túy Ân nghĩ" Chỉ cần mình có thể ở lại đây thì vị trí này sớm muộn gì cũng là của mình "Hoắc vương không quan tâm, vẻ mặt lạnh lùng, nóiBiến về phía Tây phủ, một bước cũng không được rời khỏiDạNgay sau đó, Lưu quản gia đưa Tả Túy Ân đến phủ ở phía Tây, ở đây là một căn phòng cũ kỹ, rách nát, cô ta kinh ngạc cũng tức giận nhưng không dám nói một câu nào.Mấy ngày sau, ngày nào Tả Túy Ân cũng đến tìm Hoắc vương, làm rất nhiều thứ hết pha trà, nấu ăn...cho hắn nhưng không đổi lại được gì, thái độ của Hoắc vương vẫn luôn như vậy vô cùng lạnh lùng.Một tối hôm nọ, Hoắc vương đang ở trong thư phòng, cầm miếng ngọc bội của hai người lên suy nghĩ" Vũ Ninh, nàng bây giờ sao rồi? Liệu có còn nhớ đến ta không?Đang suy nghĩ thì một người bước vào không ai khoác là Tả Túy Ân, cô ta bưng một tách trà nhẹ nhàng đặt xuống bàn, nóiVương gia, ngài uống trà đi ạHoắc vương khó chịu nóiAi cho phép ngươi vào đây.Đi raCô ta không nghe theo lời Hoắc vương vẫn cố ở lại, cô ta sát lại gần Hoắc vương,động vào miếng ngọc trên tay Hoắc vương, cầm nó lên, nóiMiếng ngọc đẹp quá, ngài cho thần thiếp được không ạ?Hoắc vương tức giận lấy lại miếng ngọc, nóiBiến ra ngoài, từ nay về sau cấm ngươi bước vào phòng ta nửa bước nếu dám bước vào ta giết ngươiCô ta nhìn vẻ mặt cua Hoắc vương mà sợ hãi lập tức rời khỏi thư phòng.Những ngày sau, cô ta không dám bước vào phòng của Hoắc vương một lần nào nữa.Tính cách của Hoắc vương thì càng ngày càng lạnh lùng, hơi một chút là tức giận, nhìn thấy vậy Lưu quản gia rất lo lắng, thở dài một tiếng, nóiVũ Ninh tiểu thư, bao giờ người mới trở lại đây.Cứ như này Vương gia thì....hazHôm sau, Hoắc vương đi tới phủ của Vương Niệm, trên đường đi, Hoắc vương hiện rõ sư buồn rầu.Đi tới nơi,hai người ngồi trên chiếc cầu ngoài khuân viên trong phủ của Vương Niệm uống rượi, ngồi uống rất lâu Hoắc vương không nói lấy một câu nào, thấy vậy Vương Niệm, nóiNói gì đi chứ.Cứ im lặng như này, Tử Ngạo ngươi đừng làm ta sợ chứLãnh Tử Thâm kiếm một nữ nhân là nữ nhi của Tả Hoa đến phủ của ta làm Trắc phi, có lẽ là muốn giám sát taVậy bây giờ ngươi tính sao?Ta không quan tâm cô ta và hắn muốn gì, chỉ cần không đi quá giới hạn thì ta coi như không có gìÝ ngươi muốn nói là vị trí của Âu Dương Vũ Ninh chứ gì?ỪTử Ngạo ngươi vẫn muốn đợi cô ta sao? Lỡ như cô ta không quay lại thì sao?Ta vẫn mãi đợi nàng ấy, bao lâu cũng được, vị trí Hoắc vương phi chỉ có nàng ấy mới xứng đángVương Niệm thở dài, nóiTử Ngạo, ngươi thay đổi rồi, không còn là ngươi của trước đây nữaHoắc vương cười nhẹ không nói gì.Ngày hôm sau.Cửu Nhi tới Hoắc phủ, vừa bước vào thì liền hỏi Lưu quản giaCô ta ở đâu?Lưu quản gia, hỏiTiểu công chúa, ai ạ?Trắc phi hoàng huynh gửi tới đây chứ aiĐúng lúc này, Tả Túy Ân bước đến, nhìn thấy cô ta Cửu Nhi tức giận chỉ tay vào cô ta, nóiNgươi mau rời khỏi đâyTả Túy Ân nhìn cô bé, hỏiNgươi là ai vậy hả? Dám chỉ tay vào ta, còn ăn nói ngông cuồng như vậy, đúng là loại không được dạy dỗLưu quản gia đứng bên cạnh, nóiTrắc phi, ngươi hãy cẩn thận lời nói của mìnhTả Túy Ân hỏiVì sao chứ? Ta là nữ chủ nhân ở đây, các ngươi dám nói với ta như vậy, cả ngươi nữa con nhóc này ngươi dám lớn tiếng với ta, người đâu dạy dỗ nó cho taLưu quản gia nhìn cô ta, tức giận nóiNgươi chỉ là Trắc phi thôi, vị trí Vương phi là của Vũ Ninh tiểu thư, Vũ Ninh tiểu thư mới là nữ chủ nhân của Hoắc vương phủ, còn nữa ngươi biết ngươi đang muốn dậy dỗ ai không hả?Là ai?Vị đứng trước mặt người là Tiểu công chúa, nữ nhi mà thái hậu yêu thương nhấtCô ta kinh ngạc, bỗng nhận mau chóng quỳ xuống, nóiTiểu công chúa, thần thiếp không biết mong công chúa thứ tộiCô bé nóiHừ, không phải vừa nãy ngươi đòi dạy dỗ ta sao?Công chúa, thứ tộiTha cho ngươi sao? Mơ đi, người đâu đánh cô ta một trận cho ta, dám bất kính với taMấy người hầu trong phủ nghe theo lời cô bé, đánh cô ta một trận, khiến cô ta không thể đứng dậy được, cô bé nhìn Tả Túy Ân trên đất, máu thấm đẫm quần áo cô ta, Cửu Nhi nóiTa sẽ đây một thời gian ngươi đừng mơ có thể tiếp cận Tử Ngạo caCô bé tức giận đi đến căn phòng cô từng ở, bước vào trong, những kỹ niệm của hai người hiện lên, cô bé nóiVũ Ninh tỷ, muội sẽ không để ai thay thế tỷ đâu, mãi mãi chỉ có thể là tỷ thôi, Vũ Ninh tỷ bao giờ tỷ mới quay lại muội rất nhớ tỷ ..
Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Ở thời cổ đại, Hoắc vương rời khỏi phủ,đi đến doanh trại, ở đó vài hôm rồi mới trở lại phủ, vừa bước vào phòng của mình thì có một nữ nhân lạ mặt ngồi vào vị trí Vương phi, nhìn thấy vậy, Hoắc vương lộ ra vẻ mặt khó chịu nóiNgươi là ai? Ai cho phép ngươi ngồi vào vị trí này? Đi xuốngNhìn thấy vậy cô ta bước xuống, hành lễ với Hoắc vương, nhẹ nhàng nóiVương gia, thần thiếp là Trắc phi của người, thần thiếp tên Tả Túy Ân ( là nữ nhi của Tả Hoa, cũng là một trọng thần triều đình)Trắc phi?DạTa không cần.Đi ngay ra khỏi phủVương gia, hoàng thượng bảo thần thiếp ở lại đây hầu hạ người, thần thiếp không thể đi đượcLãnh Tử Thâm lại là ngươiVương gia, để thần thiếp hầu hạ ngườiCô ta bước tới gần Hoắc vương, đụng chạm vào cơ thể hắn, Hoắc vương tức giận hất tay cô ta ra, quát lớnBiến khỏi đây trước khi ta giết ngươiCô ta sợ hãi quỳ xuống, nóiVương gia, cầu xin người cho thần thiếp ở lại, thần thiếp mà bị đuổi ra khỏi phủ hoàng thượng sẽ không tha cho thần thiếp, cầu xin ngườiVẻ mặt Hoắc vương vẫn không thay đổi, Tả Túy Ân nghĩ" Chỉ cần mình có thể ở lại đây thì vị trí này sớm muộn gì cũng là của mình "Hoắc vương không quan tâm, vẻ mặt lạnh lùng, nóiBiến về phía Tây phủ, một bước cũng không được rời khỏiDạNgay sau đó, Lưu quản gia đưa Tả Túy Ân đến phủ ở phía Tây, ở đây là một căn phòng cũ kỹ, rách nát, cô ta kinh ngạc cũng tức giận nhưng không dám nói một câu nào.Mấy ngày sau, ngày nào Tả Túy Ân cũng đến tìm Hoắc vương, làm rất nhiều thứ hết pha trà, nấu ăn...cho hắn nhưng không đổi lại được gì, thái độ của Hoắc vương vẫn luôn như vậy vô cùng lạnh lùng.Một tối hôm nọ, Hoắc vương đang ở trong thư phòng, cầm miếng ngọc bội của hai người lên suy nghĩ" Vũ Ninh, nàng bây giờ sao rồi? Liệu có còn nhớ đến ta không?Đang suy nghĩ thì một người bước vào không ai khoác là Tả Túy Ân, cô ta bưng một tách trà nhẹ nhàng đặt xuống bàn, nóiVương gia, ngài uống trà đi ạHoắc vương khó chịu nóiAi cho phép ngươi vào đây.Đi raCô ta không nghe theo lời Hoắc vương vẫn cố ở lại, cô ta sát lại gần Hoắc vương,động vào miếng ngọc trên tay Hoắc vương, cầm nó lên, nóiMiếng ngọc đẹp quá, ngài cho thần thiếp được không ạ?Hoắc vương tức giận lấy lại miếng ngọc, nóiBiến ra ngoài, từ nay về sau cấm ngươi bước vào phòng ta nửa bước nếu dám bước vào ta giết ngươiCô ta nhìn vẻ mặt cua Hoắc vương mà sợ hãi lập tức rời khỏi thư phòng.Những ngày sau, cô ta không dám bước vào phòng của Hoắc vương một lần nào nữa.Tính cách của Hoắc vương thì càng ngày càng lạnh lùng, hơi một chút là tức giận, nhìn thấy vậy Lưu quản gia rất lo lắng, thở dài một tiếng, nóiVũ Ninh tiểu thư, bao giờ người mới trở lại đây.Cứ như này Vương gia thì....hazHôm sau, Hoắc vương đi tới phủ của Vương Niệm, trên đường đi, Hoắc vương hiện rõ sư buồn rầu.Đi tới nơi,hai người ngồi trên chiếc cầu ngoài khuân viên trong phủ của Vương Niệm uống rượi, ngồi uống rất lâu Hoắc vương không nói lấy một câu nào, thấy vậy Vương Niệm, nóiNói gì đi chứ.Cứ im lặng như này, Tử Ngạo ngươi đừng làm ta sợ chứLãnh Tử Thâm kiếm một nữ nhân là nữ nhi của Tả Hoa đến phủ của ta làm Trắc phi, có lẽ là muốn giám sát taVậy bây giờ ngươi tính sao?Ta không quan tâm cô ta và hắn muốn gì, chỉ cần không đi quá giới hạn thì ta coi như không có gìÝ ngươi muốn nói là vị trí của Âu Dương Vũ Ninh chứ gì?ỪTử Ngạo ngươi vẫn muốn đợi cô ta sao? Lỡ như cô ta không quay lại thì sao?Ta vẫn mãi đợi nàng ấy, bao lâu cũng được, vị trí Hoắc vương phi chỉ có nàng ấy mới xứng đángVương Niệm thở dài, nóiTử Ngạo, ngươi thay đổi rồi, không còn là ngươi của trước đây nữaHoắc vương cười nhẹ không nói gì.Ngày hôm sau.Cửu Nhi tới Hoắc phủ, vừa bước vào thì liền hỏi Lưu quản giaCô ta ở đâu?Lưu quản gia, hỏiTiểu công chúa, ai ạ?Trắc phi hoàng huynh gửi tới đây chứ aiĐúng lúc này, Tả Túy Ân bước đến, nhìn thấy cô ta Cửu Nhi tức giận chỉ tay vào cô ta, nóiNgươi mau rời khỏi đâyTả Túy Ân nhìn cô bé, hỏiNgươi là ai vậy hả? Dám chỉ tay vào ta, còn ăn nói ngông cuồng như vậy, đúng là loại không được dạy dỗLưu quản gia đứng bên cạnh, nóiTrắc phi, ngươi hãy cẩn thận lời nói của mìnhTả Túy Ân hỏiVì sao chứ? Ta là nữ chủ nhân ở đây, các ngươi dám nói với ta như vậy, cả ngươi nữa con nhóc này ngươi dám lớn tiếng với ta, người đâu dạy dỗ nó cho taLưu quản gia nhìn cô ta, tức giận nóiNgươi chỉ là Trắc phi thôi, vị trí Vương phi là của Vũ Ninh tiểu thư, Vũ Ninh tiểu thư mới là nữ chủ nhân của Hoắc vương phủ, còn nữa ngươi biết ngươi đang muốn dậy dỗ ai không hả?Là ai?Vị đứng trước mặt người là Tiểu công chúa, nữ nhi mà thái hậu yêu thương nhấtCô ta kinh ngạc, bỗng nhận mau chóng quỳ xuống, nóiTiểu công chúa, thần thiếp không biết mong công chúa thứ tộiCô bé nóiHừ, không phải vừa nãy ngươi đòi dạy dỗ ta sao?Công chúa, thứ tộiTha cho ngươi sao? Mơ đi, người đâu đánh cô ta một trận cho ta, dám bất kính với taMấy người hầu trong phủ nghe theo lời cô bé, đánh cô ta một trận, khiến cô ta không thể đứng dậy được, cô bé nhìn Tả Túy Ân trên đất, máu thấm đẫm quần áo cô ta, Cửu Nhi nóiTa sẽ đây một thời gian ngươi đừng mơ có thể tiếp cận Tử Ngạo caCô bé tức giận đi đến căn phòng cô từng ở, bước vào trong, những kỹ niệm của hai người hiện lên, cô bé nóiVũ Ninh tỷ, muội sẽ không để ai thay thế tỷ đâu, mãi mãi chỉ có thể là tỷ thôi, Vũ Ninh tỷ bao giờ tỷ mới quay lại muội rất nhớ tỷ ..