Tác giả:

Âu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình…

Chương 48: Chương 48

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Một lúc sau, Phương Gia Thành cùng với Lưu quản gia tới, Phương Gia Thành vội vàng đi vào, hỏiCó chuyện gì vậy? Sao kêu ta gấp vậy?Cô vội vàng nóiCó người hạ độc Đản Đản, ngươi xem nó giúp taPhương Gia Thành tới gần, ngồi xuống, chạm nhẹ vào Đản Đản nhưng vì sự đau đớn nó lộ ra vẻ mặt phòng vệ, giơ vuốt lên cào vào Phương Gia Thành cũng may Phương Gia Thành phản ứng kịp nên không sao cả, thấy vậy cô vuốt ve người nó, nóiNgoan, hắn giúp ngươi thôiĐản Đản liền nằm cho Phương Gia Thành kiểm tra.Ngay sau đó, Phương Gia Thành kiểm tra xong, thở dài, nóiKhó rồi đây, độc này là một loại độc rất phức tạp, nó được làm từ hàng trăm côn trùng độcCó cách giải không?Tuy khó nhưng may là có cô, Vũ Ninh đưa cho ta mấy giọt máu của côMáu của ta? ĐượcCô lấy con dao nhỏ, cắt nhỏ đầu ngón tay mình, nhỏ vài giọt máu vào bát, sau đó Phương Gia Thành liền lấy trong người ra một gói bột, cho vào bát máu, hoà tan ra, rồi cho Đản Đản uống,sau khi uống xong, Phương Gia Thành nóiĐược rồiĐản Đản không sao rồi đúng không?Ừ, cũng may là có cô ở đâyLà sao?Loại độc này rất khó giải, phải dùng một loại độc mạnh hơn chất độc đó hoà vào hợp hoan tán thì mới giải độc mà độc của cô còn mạnh gấp nhiều lần so với loại độc kia, nếu mà không có cô thì thời gian kiếm được một loại độc mạnh hơn thì đã không kịp,con sư tử này sẽ mất mạngCửu Nhi đi lên, nóiNhưng ai lại tàn độc như vậy, hạ độc Đản ĐảnCô nhìn Lưu quản gia, nóiÔng lên cho tôi một lời giải thíchLưu quản gia nghe thấy thì quỳ xuống, vội vàng nóiVương phi, ta thực sự không biết gì hết, ta vẫn như thường ngày lấy thịt trong phòng bếp cho nó ăn, ta không biết gì hết, ta không dám hại Đản Đản đâuTa biết ông không dám, nói cho ta biết, lúc ông mang thức ăn cho Đản Đản có ai đụng vào không?Lưu quản gia suy nghĩ, nóiKhông có ạVậy thức ăn của Đản Đản được để trong bếp đúng không?Vâng, đều là loại tươi mới nhấtĐúng lúc đó, một bóng đen xuất hiện trong căn phòng, sau đó Linh Ca người được Hoắc vương phái đi âm thầm bảo vệ cô hiện ra, hắn nóiVương phi, thứ cho thuộc hạ cắt ngangCó chuyện gì?Đêm hôm qua, thuộc hạ đã thấy thuộc hạ của Nạp Lan Quận chúa đi vào phòng bếpSắc mặt của cô trở lên khó coi, ánh mắt đầy sự phẫn nộ, nóiLà cô à.Ta đã không muốn động gì vào các người các người lại tự mò đến, còn dám hại Đản Đản, vậy thì đừng trách ta độc ácCô phẫn nộ cầm lấy thanh kiếm đi ra khỏi căn phòng, Cửu Nhi và Phương Gia Thành cũng đi theo, rất nhanh tới cửa phòng của Nạp Lan Quận chúa, bấy giờ cô ta cười lớn, nóiChắc giờ này, con súc sinh đó đã chết rồiCô đạp mạnh cánh cửa, bước vào trong, vẻ mặt căm phẫn, nhìn thẳng vào Nạp Lan, tay nắm chặt lấy thanh kiếm, nóiQuả nhiên là côNạp Lan nhìn thấy cây kiếm trong tay cô, thì đã biết cô đến đây để làm gì, vẻ mặt cô ta tái lại, sợ hãi lùi về sau, hỏiÂu Dương Vũ Ninh, ngươi muốn làm gì?Làm gì sao? Đương nhiên là trả thù cho Đản Đản rồiNgươi...ngươi...!đừng có làm bậy,ta là Quận chúa của Diệu quốc đó, ta mà bị làm sao thì Phụ hoàng ta sẽ không tha cho ngươi đâuTa không quan tâm, hại bạn của ta thì phải trả giáÂu Dương Vũ Ninh, ngươi điên rồi, chỉ vì một con súc sinh ngươi chấp nhận đối đầu với cả Diệu quốc sao?Súc sinh? Ngươi rửa miệng cho sạch hẵng nói ra, Đản Đản là bạn của ta, không phải súc sinhÂu Dương Vũ Ninh, ngươi....ngươi dám hại ta phụ hoàng ta sẽ không tha cho ngươi đâuChỉ là một Diệu quốc bé nhỏ, có thể làm gì được ta chứNgươi....!Cô tiến đến gần Nạp Lan, cô ta sợ hãi lùi về sau, đám thuộc hạ cũng lùi lại họ vô cùng sợ cô, Nạp Lan nhìn vào ánh mắt côCô ta thực sự muốn giết mình, thực lực của cô ta còn hơn đám thuộc hạ của mình, bây giờ phải làm sao đây, à chỉ cần đẩy Trắc phi ra ta có thể thoát đượcCô tiến gần sát Nạp Lan, nóiQuận chúa, người chuẩn bị chưa?Âu Dương Vũ Ninh, không phải ta đưa ra chủ ý đóỒ, là ai?Trắc phi là Trắc phi, cô ta đưa cho ta thuốc, ta cũng bị cô ta lợi dụngCô dừng lại, ánh mắt càng trở lên đáng sợTả Túy Ân là cô à? Dám hại Đản Đản, lần này không hành hạ cô đến chết tôi không phải Âu Dương Vũ NinhĐúng lúc đó, Đản Đản, Linh Ca và Lưu quản gia đi tới, Nạp Lan thấy Đản Đản vẫn còn sống kinh ngạc, hỏiNó...nó còn sốngCô nhìn sang Đản Đản, dịu dàng nóiKhông sao rồi chứ?Nó Gừ một tiếng đáp lại câu hỏi của cô, Nạp Lan lại nóiNó còn sống, cô còn muốn giết ta( Lạnh lùng) Nếu nó đã chết thì cô đã chết mấy chục lần rồi còn có thể ở đây nói chuyện sao? Những kẻ có ý định hại nó đều phải chếtTa nói rồi là Trắc phi, ta cũng bị cô ta lợi dụng, ngươi đi mà tìm cô taĐương nhiên ta sẽ tìm cô ta, nhưng cô cũng đừng hòng thoátNạp Lan nghe xong, mặt tái lại, sư sợ hại hiện rõ raCô ta thật đáng sợ, mình phải làm sao đây?Không lẽ lần này phải chết ở đây.Bích ĐàoBá đạo.

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Một lúc sau, Phương Gia Thành cùng với Lưu quản gia tới, Phương Gia Thành vội vàng đi vào, hỏiCó chuyện gì vậy? Sao kêu ta gấp vậy?Cô vội vàng nóiCó người hạ độc Đản Đản, ngươi xem nó giúp taPhương Gia Thành tới gần, ngồi xuống, chạm nhẹ vào Đản Đản nhưng vì sự đau đớn nó lộ ra vẻ mặt phòng vệ, giơ vuốt lên cào vào Phương Gia Thành cũng may Phương Gia Thành phản ứng kịp nên không sao cả, thấy vậy cô vuốt ve người nó, nóiNgoan, hắn giúp ngươi thôiĐản Đản liền nằm cho Phương Gia Thành kiểm tra.Ngay sau đó, Phương Gia Thành kiểm tra xong, thở dài, nóiKhó rồi đây, độc này là một loại độc rất phức tạp, nó được làm từ hàng trăm côn trùng độcCó cách giải không?Tuy khó nhưng may là có cô, Vũ Ninh đưa cho ta mấy giọt máu của côMáu của ta? ĐượcCô lấy con dao nhỏ, cắt nhỏ đầu ngón tay mình, nhỏ vài giọt máu vào bát, sau đó Phương Gia Thành liền lấy trong người ra một gói bột, cho vào bát máu, hoà tan ra, rồi cho Đản Đản uống,sau khi uống xong, Phương Gia Thành nóiĐược rồiĐản Đản không sao rồi đúng không?Ừ, cũng may là có cô ở đâyLà sao?Loại độc này rất khó giải, phải dùng một loại độc mạnh hơn chất độc đó hoà vào hợp hoan tán thì mới giải độc mà độc của cô còn mạnh gấp nhiều lần so với loại độc kia, nếu mà không có cô thì thời gian kiếm được một loại độc mạnh hơn thì đã không kịp,con sư tử này sẽ mất mạngCửu Nhi đi lên, nóiNhưng ai lại tàn độc như vậy, hạ độc Đản ĐảnCô nhìn Lưu quản gia, nóiÔng lên cho tôi một lời giải thíchLưu quản gia nghe thấy thì quỳ xuống, vội vàng nóiVương phi, ta thực sự không biết gì hết, ta vẫn như thường ngày lấy thịt trong phòng bếp cho nó ăn, ta không biết gì hết, ta không dám hại Đản Đản đâuTa biết ông không dám, nói cho ta biết, lúc ông mang thức ăn cho Đản Đản có ai đụng vào không?Lưu quản gia suy nghĩ, nóiKhông có ạVậy thức ăn của Đản Đản được để trong bếp đúng không?Vâng, đều là loại tươi mới nhấtĐúng lúc đó, một bóng đen xuất hiện trong căn phòng, sau đó Linh Ca người được Hoắc vương phái đi âm thầm bảo vệ cô hiện ra, hắn nóiVương phi, thứ cho thuộc hạ cắt ngangCó chuyện gì?Đêm hôm qua, thuộc hạ đã thấy thuộc hạ của Nạp Lan Quận chúa đi vào phòng bếpSắc mặt của cô trở lên khó coi, ánh mắt đầy sự phẫn nộ, nóiLà cô à.Ta đã không muốn động gì vào các người các người lại tự mò đến, còn dám hại Đản Đản, vậy thì đừng trách ta độc ácCô phẫn nộ cầm lấy thanh kiếm đi ra khỏi căn phòng, Cửu Nhi và Phương Gia Thành cũng đi theo, rất nhanh tới cửa phòng của Nạp Lan Quận chúa, bấy giờ cô ta cười lớn, nóiChắc giờ này, con súc sinh đó đã chết rồiCô đạp mạnh cánh cửa, bước vào trong, vẻ mặt căm phẫn, nhìn thẳng vào Nạp Lan, tay nắm chặt lấy thanh kiếm, nóiQuả nhiên là côNạp Lan nhìn thấy cây kiếm trong tay cô, thì đã biết cô đến đây để làm gì, vẻ mặt cô ta tái lại, sợ hãi lùi về sau, hỏiÂu Dương Vũ Ninh, ngươi muốn làm gì?Làm gì sao? Đương nhiên là trả thù cho Đản Đản rồiNgươi...ngươi...!đừng có làm bậy,ta là Quận chúa của Diệu quốc đó, ta mà bị làm sao thì Phụ hoàng ta sẽ không tha cho ngươi đâuTa không quan tâm, hại bạn của ta thì phải trả giáÂu Dương Vũ Ninh, ngươi điên rồi, chỉ vì một con súc sinh ngươi chấp nhận đối đầu với cả Diệu quốc sao?Súc sinh? Ngươi rửa miệng cho sạch hẵng nói ra, Đản Đản là bạn của ta, không phải súc sinhÂu Dương Vũ Ninh, ngươi....ngươi dám hại ta phụ hoàng ta sẽ không tha cho ngươi đâuChỉ là một Diệu quốc bé nhỏ, có thể làm gì được ta chứNgươi....!Cô tiến đến gần Nạp Lan, cô ta sợ hãi lùi về sau, đám thuộc hạ cũng lùi lại họ vô cùng sợ cô, Nạp Lan nhìn vào ánh mắt côCô ta thực sự muốn giết mình, thực lực của cô ta còn hơn đám thuộc hạ của mình, bây giờ phải làm sao đây, à chỉ cần đẩy Trắc phi ra ta có thể thoát đượcCô tiến gần sát Nạp Lan, nóiQuận chúa, người chuẩn bị chưa?Âu Dương Vũ Ninh, không phải ta đưa ra chủ ý đóỒ, là ai?Trắc phi là Trắc phi, cô ta đưa cho ta thuốc, ta cũng bị cô ta lợi dụngCô dừng lại, ánh mắt càng trở lên đáng sợTả Túy Ân là cô à? Dám hại Đản Đản, lần này không hành hạ cô đến chết tôi không phải Âu Dương Vũ NinhĐúng lúc đó, Đản Đản, Linh Ca và Lưu quản gia đi tới, Nạp Lan thấy Đản Đản vẫn còn sống kinh ngạc, hỏiNó...nó còn sốngCô nhìn sang Đản Đản, dịu dàng nóiKhông sao rồi chứ?Nó Gừ một tiếng đáp lại câu hỏi của cô, Nạp Lan lại nóiNó còn sống, cô còn muốn giết ta( Lạnh lùng) Nếu nó đã chết thì cô đã chết mấy chục lần rồi còn có thể ở đây nói chuyện sao? Những kẻ có ý định hại nó đều phải chếtTa nói rồi là Trắc phi, ta cũng bị cô ta lợi dụng, ngươi đi mà tìm cô taĐương nhiên ta sẽ tìm cô ta, nhưng cô cũng đừng hòng thoátNạp Lan nghe xong, mặt tái lại, sư sợ hại hiện rõ raCô ta thật đáng sợ, mình phải làm sao đây?Không lẽ lần này phải chết ở đây.Bích ĐàoBá đạo.

Sủng Phi Của Hoắc Vương GiaTác giả: Khánh LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngÂu Dương Vũ Ninh một cô gái 18 tuổi, khuân mặt xinh đẹp, đôi mắt long lanh, thân hình gợi cảm, nhìn bề ngoài là một cô gái bình thường nhưng đằng sau lại là chủ của một thế lực ngầm trên thế giới. Ngày 15 tháng 5 năm 1991 vì muốn chính tay giết chết kẻ thù của mình nên đã tự mình đột nhập vào căn cứ kẻ địch. Sau khi hoàn thành, cô đi lên trên một ngọn tháp cao ngút trời ngắm nhìn vầng trăng tròn sáng đêm 15, khi đang mải mê ngắm nhìn vầng trăng thì bỗng hiện tượng nguyệt thực xuất hiện, nó dần dần che kín đi vầng trăng chỉ còn một màu đen. Ngay sau đó, một tia sét bất ngờ đánh vào ngọn tháp cô đang đứng, cô không biết làm thế nào tưởng trừng bản thân sẽ chết nhưng khi bản thân tỉnh lại thì lại đang nằm trên một đồng cỏ rộng lớn, những ánh trăng chiếu sáng cả đồng cỏ rộng lớn, những con đom đóm bay khắp nơi khiến khuynh cảnh bấy giờ trở nên huyền ảo, lúc này cô đứng dậy, bản thân mất đi hết sức lực, mãi mới có thể ngồi dậy được, cô nhìn xung quanh lòng có suy nghĩ Đây là đâu? Sao mình… Một lúc sau, Phương Gia Thành cùng với Lưu quản gia tới, Phương Gia Thành vội vàng đi vào, hỏiCó chuyện gì vậy? Sao kêu ta gấp vậy?Cô vội vàng nóiCó người hạ độc Đản Đản, ngươi xem nó giúp taPhương Gia Thành tới gần, ngồi xuống, chạm nhẹ vào Đản Đản nhưng vì sự đau đớn nó lộ ra vẻ mặt phòng vệ, giơ vuốt lên cào vào Phương Gia Thành cũng may Phương Gia Thành phản ứng kịp nên không sao cả, thấy vậy cô vuốt ve người nó, nóiNgoan, hắn giúp ngươi thôiĐản Đản liền nằm cho Phương Gia Thành kiểm tra.Ngay sau đó, Phương Gia Thành kiểm tra xong, thở dài, nóiKhó rồi đây, độc này là một loại độc rất phức tạp, nó được làm từ hàng trăm côn trùng độcCó cách giải không?Tuy khó nhưng may là có cô, Vũ Ninh đưa cho ta mấy giọt máu của côMáu của ta? ĐượcCô lấy con dao nhỏ, cắt nhỏ đầu ngón tay mình, nhỏ vài giọt máu vào bát, sau đó Phương Gia Thành liền lấy trong người ra một gói bột, cho vào bát máu, hoà tan ra, rồi cho Đản Đản uống,sau khi uống xong, Phương Gia Thành nóiĐược rồiĐản Đản không sao rồi đúng không?Ừ, cũng may là có cô ở đâyLà sao?Loại độc này rất khó giải, phải dùng một loại độc mạnh hơn chất độc đó hoà vào hợp hoan tán thì mới giải độc mà độc của cô còn mạnh gấp nhiều lần so với loại độc kia, nếu mà không có cô thì thời gian kiếm được một loại độc mạnh hơn thì đã không kịp,con sư tử này sẽ mất mạngCửu Nhi đi lên, nóiNhưng ai lại tàn độc như vậy, hạ độc Đản ĐảnCô nhìn Lưu quản gia, nóiÔng lên cho tôi một lời giải thíchLưu quản gia nghe thấy thì quỳ xuống, vội vàng nóiVương phi, ta thực sự không biết gì hết, ta vẫn như thường ngày lấy thịt trong phòng bếp cho nó ăn, ta không biết gì hết, ta không dám hại Đản Đản đâuTa biết ông không dám, nói cho ta biết, lúc ông mang thức ăn cho Đản Đản có ai đụng vào không?Lưu quản gia suy nghĩ, nóiKhông có ạVậy thức ăn của Đản Đản được để trong bếp đúng không?Vâng, đều là loại tươi mới nhấtĐúng lúc đó, một bóng đen xuất hiện trong căn phòng, sau đó Linh Ca người được Hoắc vương phái đi âm thầm bảo vệ cô hiện ra, hắn nóiVương phi, thứ cho thuộc hạ cắt ngangCó chuyện gì?Đêm hôm qua, thuộc hạ đã thấy thuộc hạ của Nạp Lan Quận chúa đi vào phòng bếpSắc mặt của cô trở lên khó coi, ánh mắt đầy sự phẫn nộ, nóiLà cô à.Ta đã không muốn động gì vào các người các người lại tự mò đến, còn dám hại Đản Đản, vậy thì đừng trách ta độc ácCô phẫn nộ cầm lấy thanh kiếm đi ra khỏi căn phòng, Cửu Nhi và Phương Gia Thành cũng đi theo, rất nhanh tới cửa phòng của Nạp Lan Quận chúa, bấy giờ cô ta cười lớn, nóiChắc giờ này, con súc sinh đó đã chết rồiCô đạp mạnh cánh cửa, bước vào trong, vẻ mặt căm phẫn, nhìn thẳng vào Nạp Lan, tay nắm chặt lấy thanh kiếm, nóiQuả nhiên là côNạp Lan nhìn thấy cây kiếm trong tay cô, thì đã biết cô đến đây để làm gì, vẻ mặt cô ta tái lại, sợ hãi lùi về sau, hỏiÂu Dương Vũ Ninh, ngươi muốn làm gì?Làm gì sao? Đương nhiên là trả thù cho Đản Đản rồiNgươi...ngươi...!đừng có làm bậy,ta là Quận chúa của Diệu quốc đó, ta mà bị làm sao thì Phụ hoàng ta sẽ không tha cho ngươi đâuTa không quan tâm, hại bạn của ta thì phải trả giáÂu Dương Vũ Ninh, ngươi điên rồi, chỉ vì một con súc sinh ngươi chấp nhận đối đầu với cả Diệu quốc sao?Súc sinh? Ngươi rửa miệng cho sạch hẵng nói ra, Đản Đản là bạn của ta, không phải súc sinhÂu Dương Vũ Ninh, ngươi....ngươi dám hại ta phụ hoàng ta sẽ không tha cho ngươi đâuChỉ là một Diệu quốc bé nhỏ, có thể làm gì được ta chứNgươi....!Cô tiến đến gần Nạp Lan, cô ta sợ hãi lùi về sau, đám thuộc hạ cũng lùi lại họ vô cùng sợ cô, Nạp Lan nhìn vào ánh mắt côCô ta thực sự muốn giết mình, thực lực của cô ta còn hơn đám thuộc hạ của mình, bây giờ phải làm sao đây, à chỉ cần đẩy Trắc phi ra ta có thể thoát đượcCô tiến gần sát Nạp Lan, nóiQuận chúa, người chuẩn bị chưa?Âu Dương Vũ Ninh, không phải ta đưa ra chủ ý đóỒ, là ai?Trắc phi là Trắc phi, cô ta đưa cho ta thuốc, ta cũng bị cô ta lợi dụngCô dừng lại, ánh mắt càng trở lên đáng sợTả Túy Ân là cô à? Dám hại Đản Đản, lần này không hành hạ cô đến chết tôi không phải Âu Dương Vũ NinhĐúng lúc đó, Đản Đản, Linh Ca và Lưu quản gia đi tới, Nạp Lan thấy Đản Đản vẫn còn sống kinh ngạc, hỏiNó...nó còn sốngCô nhìn sang Đản Đản, dịu dàng nóiKhông sao rồi chứ?Nó Gừ một tiếng đáp lại câu hỏi của cô, Nạp Lan lại nóiNó còn sống, cô còn muốn giết ta( Lạnh lùng) Nếu nó đã chết thì cô đã chết mấy chục lần rồi còn có thể ở đây nói chuyện sao? Những kẻ có ý định hại nó đều phải chếtTa nói rồi là Trắc phi, ta cũng bị cô ta lợi dụng, ngươi đi mà tìm cô taĐương nhiên ta sẽ tìm cô ta, nhưng cô cũng đừng hòng thoátNạp Lan nghe xong, mặt tái lại, sư sợ hại hiện rõ raCô ta thật đáng sợ, mình phải làm sao đây?Không lẽ lần này phải chết ở đây.Bích ĐàoBá đạo.

Chương 48: Chương 48