Edit: Bồ Đề Ngọc Trai Cuối cùng máy bay tối từ Anh đến thành phố T cũng đã đến nơi sau nhiều tiếng. Doãn Hoan cong môi cười khi nhìn thấy bầu trời quen thuộc thông qua cửa sổ. Sau khi máy bay dừng lại hoàn toàn, cô lấy ba lô cá nhân theo thứ tự rồi đi theo dòng người tới lối ra. Sau đó, Doãn Hoan lấy điện thoại trong ba lô ra mở nguồn, rồi nhanh chóng mở Wechat tìm tên “Đinh Đinh” trong danh sách bạn thân, ấn gửi một tin nhắn thoại: “Mình xuống máy bay rồi, cậu đang ở đâu vậy?” Cô thả tay gửi tin nhắn đi. Sau vài giây, di động vang lên, Doãn Hoan nhận điện thoại nhưng chỉ thấy bạn thân đang kích động thét ở đầu điện thoại bên kia: “Hoan Hoan, cuối cùng cậu đã trở lại! Mình mặc áo màu hồng nhạt ở lối ra, cậu vừa ra là có thể nhìn thấy mình.” Nói xong Đinh Đinh dường như còn cảm thấy mình nói không đầy đủ vì thế lại bổ sung thêm một câu: “Người xinh đẹp nhất ấy.” Ba năm không gặp vẫn không thay đổi gì, vẫn không đứng đắn như vậy. Khóe miệng Doãn Hoan cong lên, cười càng thêm đẹp, cô kéo…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...