Giữa mùa hè ở Kỳ Thành, mặt trời chói chang trên cao. Thời Lục xách theo vali hành lý và đàn cello trên vai, vừa đi vài bước ra sân bay, đột nhiên không hề có dấu hiệu báo trước nào, trời bắt đầu đổ mưa. Xung quanh đây trống trải, không có nơi nào có thể tránh mưa được. Nên Thời Lục chỉ có thể đi về theo đường cũ, đứng ở lối ra vào khu C2 để tránh mưa dưới mái vòm bằng kính, chờ bạn cô tới đón. Bạn cô không nói rõ chỗ nào nên cô chỉ có thể đứng ở ngoài cửa, nhìn ra phía trên, chờ bạn cô tới đón. Cô mặc một chiếc váy hai dây mỏng, thân hình lả lướt, làn da lộ ra bên ngoài, trắng nõn như tuyết. Lúc này, điện thoại của cô bỗng vang lên. Thời Lục tùy ý xõa tóc đen xoăn dài xuống, vội vàng nghe điện thoại. Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói hoạt bát: "Lục Lục, cậu tìm chỗ nào đó ngồi chờ đi, tớ quay lại xe lấy ô rồi sẽ đến đón cậu ngay đây". Thời Lục lười biếng: "Ừ" một tiếng bằng giọng mũi. Cô mới trải qua hơn hai giờ bay, vốn dĩ rất mệt mỏi, lại bị dính nước mưa, đột nhiên cảm thấy…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...