Chương 1: Không có tư cách nói không! Đùng —— đùng——đùng—— Trên sân luyện tập, một thiếu nữ thân mang bình thường, đang nằm trên mặt đất luyện xạ kích, nhưng thì làm sao một phát để nàng lúng túng không đất dung thân, 10 súng 9 súng lệch bia, một súng sát trúng bia, cái gì gọi là sát trúng, xẹt đến bia ngắm, cũng không biết có tính bắn trúng hay không. Cuối cùng một người duy nhất ngồi dậy, đứng lên đi tới bên người nàng, hơi thở cao lãnh tản ra lạnh buốc. Nhấc chân trực tiếp đạp trên đầu của người vừa bắn bia, mà người bị đạp cũng không dám lên tiếng, yên lặng đứng dậy cúi đầu." Tiếp tục Cho ta, không tới vòng mười cũng đừng dừng lại" Thanh âm lạnh như băng, kích thích thiếu nữ có chút đau. Nữ nhân đi rồi, thiếu nữ mới dám ngẩng đầu lên, ngũ quan rõ ràng, mắt phượng hờ hững, lớp da vô cùng mịn màng, chiều cao 1m77, nếu như đi làm người mẫu sẽ là mầm mống tốt, chỉ đáng tiếc nàng sinh ở thế gia sát thủ, không có bất kỳ quyền lợi lựa chọn nào. Nàng là con gái cua Kiều Hàn, cũng là phế…

Chương 6

Phế VậtTác giả: Kiều Mộc KiềuTruyện Bách HợpChương 1: Không có tư cách nói không! Đùng —— đùng——đùng—— Trên sân luyện tập, một thiếu nữ thân mang bình thường, đang nằm trên mặt đất luyện xạ kích, nhưng thì làm sao một phát để nàng lúng túng không đất dung thân, 10 súng 9 súng lệch bia, một súng sát trúng bia, cái gì gọi là sát trúng, xẹt đến bia ngắm, cũng không biết có tính bắn trúng hay không. Cuối cùng một người duy nhất ngồi dậy, đứng lên đi tới bên người nàng, hơi thở cao lãnh tản ra lạnh buốc. Nhấc chân trực tiếp đạp trên đầu của người vừa bắn bia, mà người bị đạp cũng không dám lên tiếng, yên lặng đứng dậy cúi đầu." Tiếp tục Cho ta, không tới vòng mười cũng đừng dừng lại" Thanh âm lạnh như băng, kích thích thiếu nữ có chút đau. Nữ nhân đi rồi, thiếu nữ mới dám ngẩng đầu lên, ngũ quan rõ ràng, mắt phượng hờ hững, lớp da vô cùng mịn màng, chiều cao 1m77, nếu như đi làm người mẫu sẽ là mầm mống tốt, chỉ đáng tiếc nàng sinh ở thế gia sát thủ, không có bất kỳ quyền lợi lựa chọn nào. Nàng là con gái cua Kiều Hàn, cũng là phế… Chương 6Đây là Kiều Ảnh lần đầu tiên được Kiều Hàn ôm, cũng là lần đầu tiên Kiều Ảnh được ôm công chúa. Lại có cỗ ấm áp chảy vào trong thân thể. Kiều Ảnh đến phòng y tế vẫn tính tỉnh táo, khi bác sĩ đem thuốc bôi đến trên vết thương Kiều Ảnh... Kiều Ảnh lại đau ngất đi. Mà Kiều Hàn một bên lúng túng làm bộ không quen biết nàng, Kiều Hàn nghĩ qua rồi, Kiều Ảnh kỳ thực cũng là nhân tài có thể tạo, chỉ bằng một chút vừa rồi như vậy, nói không chừng Kiều Ảnh sau này có thể vượt qua côSau khi bác sĩ giúp Kiều Ảnh ngất xỉu thoa xong thuốc, thì lui xuống. Mà Kiều Hàn cũng không có vội vã đi, mà là ngồi vào một bên, yên lặng nhìn Kiều Ảnh, Kiều Ảnh năm nay 16 rồi nhưng trong 16 năm này chính mình cũng không làm sao nghiêm túc nhìn nàng... Lớp da trắng mịn, ngũ quan xinh xắn, vóc người cao gầy, chính là ngực... Kiều Hàn nhìn chăm chú ngực của Kiều Ảnh, lập tức lại thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm ngực con gái mình, có phải là có chút cầm thúKiều Ảnh sau khi tỉnh lại thì thấy được nữ vương đang bên cạnh mình, cuống quít đứng dậy, không nghĩ tới vừa động kéo tới vết thương của chính mình "A" Kiều Ảnh nhẹ giọng kêu gào ra, Kiều Hàn nhìn có chút thương tâm nhưng ngoài miệng vẫn là nói "Thật vô dụng" Chỉ là âm thanh so với bình thường dịu dàng rất nhiều. Kiều Ảnh không để ý Kiều Hàn, nhìn thấy trên bàn có cháo trắng thì tự mình uống"Mùi vị như thế nào" Kiều Hàn có chút chờ mong hỏi"Rất bình thường" Kiều Ảnh vừa uống vừa trả lời"Vậy ngươi đừng uống" Kiều Hàn đoạt lấy cháo trực tiếp đi rồi, lưu lại Kiều Ảnh ngốc ra..."What?"Hết chương 6

Phế VậtTác giả: Kiều Mộc KiềuTruyện Bách HợpChương 1: Không có tư cách nói không! Đùng —— đùng——đùng—— Trên sân luyện tập, một thiếu nữ thân mang bình thường, đang nằm trên mặt đất luyện xạ kích, nhưng thì làm sao một phát để nàng lúng túng không đất dung thân, 10 súng 9 súng lệch bia, một súng sát trúng bia, cái gì gọi là sát trúng, xẹt đến bia ngắm, cũng không biết có tính bắn trúng hay không. Cuối cùng một người duy nhất ngồi dậy, đứng lên đi tới bên người nàng, hơi thở cao lãnh tản ra lạnh buốc. Nhấc chân trực tiếp đạp trên đầu của người vừa bắn bia, mà người bị đạp cũng không dám lên tiếng, yên lặng đứng dậy cúi đầu." Tiếp tục Cho ta, không tới vòng mười cũng đừng dừng lại" Thanh âm lạnh như băng, kích thích thiếu nữ có chút đau. Nữ nhân đi rồi, thiếu nữ mới dám ngẩng đầu lên, ngũ quan rõ ràng, mắt phượng hờ hững, lớp da vô cùng mịn màng, chiều cao 1m77, nếu như đi làm người mẫu sẽ là mầm mống tốt, chỉ đáng tiếc nàng sinh ở thế gia sát thủ, không có bất kỳ quyền lợi lựa chọn nào. Nàng là con gái cua Kiều Hàn, cũng là phế… Chương 6Đây là Kiều Ảnh lần đầu tiên được Kiều Hàn ôm, cũng là lần đầu tiên Kiều Ảnh được ôm công chúa. Lại có cỗ ấm áp chảy vào trong thân thể. Kiều Ảnh đến phòng y tế vẫn tính tỉnh táo, khi bác sĩ đem thuốc bôi đến trên vết thương Kiều Ảnh... Kiều Ảnh lại đau ngất đi. Mà Kiều Hàn một bên lúng túng làm bộ không quen biết nàng, Kiều Hàn nghĩ qua rồi, Kiều Ảnh kỳ thực cũng là nhân tài có thể tạo, chỉ bằng một chút vừa rồi như vậy, nói không chừng Kiều Ảnh sau này có thể vượt qua côSau khi bác sĩ giúp Kiều Ảnh ngất xỉu thoa xong thuốc, thì lui xuống. Mà Kiều Hàn cũng không có vội vã đi, mà là ngồi vào một bên, yên lặng nhìn Kiều Ảnh, Kiều Ảnh năm nay 16 rồi nhưng trong 16 năm này chính mình cũng không làm sao nghiêm túc nhìn nàng... Lớp da trắng mịn, ngũ quan xinh xắn, vóc người cao gầy, chính là ngực... Kiều Hàn nhìn chăm chú ngực của Kiều Ảnh, lập tức lại thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm ngực con gái mình, có phải là có chút cầm thúKiều Ảnh sau khi tỉnh lại thì thấy được nữ vương đang bên cạnh mình, cuống quít đứng dậy, không nghĩ tới vừa động kéo tới vết thương của chính mình "A" Kiều Ảnh nhẹ giọng kêu gào ra, Kiều Hàn nhìn có chút thương tâm nhưng ngoài miệng vẫn là nói "Thật vô dụng" Chỉ là âm thanh so với bình thường dịu dàng rất nhiều. Kiều Ảnh không để ý Kiều Hàn, nhìn thấy trên bàn có cháo trắng thì tự mình uống"Mùi vị như thế nào" Kiều Hàn có chút chờ mong hỏi"Rất bình thường" Kiều Ảnh vừa uống vừa trả lời"Vậy ngươi đừng uống" Kiều Hàn đoạt lấy cháo trực tiếp đi rồi, lưu lại Kiều Ảnh ngốc ra..."What?"Hết chương 6

Phế VậtTác giả: Kiều Mộc KiềuTruyện Bách HợpChương 1: Không có tư cách nói không! Đùng —— đùng——đùng—— Trên sân luyện tập, một thiếu nữ thân mang bình thường, đang nằm trên mặt đất luyện xạ kích, nhưng thì làm sao một phát để nàng lúng túng không đất dung thân, 10 súng 9 súng lệch bia, một súng sát trúng bia, cái gì gọi là sát trúng, xẹt đến bia ngắm, cũng không biết có tính bắn trúng hay không. Cuối cùng một người duy nhất ngồi dậy, đứng lên đi tới bên người nàng, hơi thở cao lãnh tản ra lạnh buốc. Nhấc chân trực tiếp đạp trên đầu của người vừa bắn bia, mà người bị đạp cũng không dám lên tiếng, yên lặng đứng dậy cúi đầu." Tiếp tục Cho ta, không tới vòng mười cũng đừng dừng lại" Thanh âm lạnh như băng, kích thích thiếu nữ có chút đau. Nữ nhân đi rồi, thiếu nữ mới dám ngẩng đầu lên, ngũ quan rõ ràng, mắt phượng hờ hững, lớp da vô cùng mịn màng, chiều cao 1m77, nếu như đi làm người mẫu sẽ là mầm mống tốt, chỉ đáng tiếc nàng sinh ở thế gia sát thủ, không có bất kỳ quyền lợi lựa chọn nào. Nàng là con gái cua Kiều Hàn, cũng là phế… Chương 6Đây là Kiều Ảnh lần đầu tiên được Kiều Hàn ôm, cũng là lần đầu tiên Kiều Ảnh được ôm công chúa. Lại có cỗ ấm áp chảy vào trong thân thể. Kiều Ảnh đến phòng y tế vẫn tính tỉnh táo, khi bác sĩ đem thuốc bôi đến trên vết thương Kiều Ảnh... Kiều Ảnh lại đau ngất đi. Mà Kiều Hàn một bên lúng túng làm bộ không quen biết nàng, Kiều Hàn nghĩ qua rồi, Kiều Ảnh kỳ thực cũng là nhân tài có thể tạo, chỉ bằng một chút vừa rồi như vậy, nói không chừng Kiều Ảnh sau này có thể vượt qua côSau khi bác sĩ giúp Kiều Ảnh ngất xỉu thoa xong thuốc, thì lui xuống. Mà Kiều Hàn cũng không có vội vã đi, mà là ngồi vào một bên, yên lặng nhìn Kiều Ảnh, Kiều Ảnh năm nay 16 rồi nhưng trong 16 năm này chính mình cũng không làm sao nghiêm túc nhìn nàng... Lớp da trắng mịn, ngũ quan xinh xắn, vóc người cao gầy, chính là ngực... Kiều Hàn nhìn chăm chú ngực của Kiều Ảnh, lập tức lại thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm ngực con gái mình, có phải là có chút cầm thúKiều Ảnh sau khi tỉnh lại thì thấy được nữ vương đang bên cạnh mình, cuống quít đứng dậy, không nghĩ tới vừa động kéo tới vết thương của chính mình "A" Kiều Ảnh nhẹ giọng kêu gào ra, Kiều Hàn nhìn có chút thương tâm nhưng ngoài miệng vẫn là nói "Thật vô dụng" Chỉ là âm thanh so với bình thường dịu dàng rất nhiều. Kiều Ảnh không để ý Kiều Hàn, nhìn thấy trên bàn có cháo trắng thì tự mình uống"Mùi vị như thế nào" Kiều Hàn có chút chờ mong hỏi"Rất bình thường" Kiều Ảnh vừa uống vừa trả lời"Vậy ngươi đừng uống" Kiều Hàn đoạt lấy cháo trực tiếp đi rồi, lưu lại Kiều Ảnh ngốc ra..."What?"Hết chương 6

Chương 6