Cuối tháng mười hai, chỉ trong một đêm thành phố M chào đón mùa đông đến. Sau khi Sở Thanh tăng ca xong trở về thì đã rạng sáng rồi, cô đi trên đường, bọc lấy mình bằng một chiếc chăn nhung màu hồng san hô, run rẩy cúi đầu bước đi. May mà trong đêm khuya cũng không có nhiều người qua lại lắm, cũng không ai nhìn cô bằng ánh mắt khác thường cả. Bước đi càng nhanh càng tốt, Sở Thanh rửa mặt xong trong vòng một giây rồi chui cả người vào trong chăn. Cô ôm hai cái bình nước nóng bà tử* trong lòng một lúc lâu, nhiệt độ cơ thể mới dần dần tăng lên trở lại. Cô nhớ trong đầu rằng hôm sau mình còn phải đăng một bài văn lên cho mọi người nữa, cô chỉ mới suy tư vỏn vẻn được khung sườn thì đã ngủ say. Sáng hôm sau trời vừa sáng, như thường lệ Sở Thanh tỉnh dậy, cổ họng khô khốc, đầu nặng trịch như bị đổ chì vào. Cô thò người ra, sau khi lấy chiếc nhiệt kế hồng ngoại trong tủ ở đầu giường ra để đo nhiệt độ cơ thể, cô đứng dậy chuẩn bị đến bệnh viện để truyền dịch. Ba mươi tám độ năm, dựa vào thuốc…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...