Vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè, một tiếng chuông điện thoại dồn dập làm gián đoạn giấc mơ ngọt ngào của Cố Biệt Đông. Trong giấc mơ của cậu bé mười bốn tuổi này, cậu là đội trưởng đội đặc nhiệm khiến tất cả bọn tội phạm phải khiếp sợ. Sau một màn chiến đấu linh hoạt xuất sắc, cậu đã bắt được những tên tội phạm hung ác nhất bằng tay không, và lúc sắp sửa lên bục nhận huân chương cá nhân hạng nhì, hàng loạt hồi chuông khó chịu vang lên, mộng xuân thu của cậu tan nát … Cố Biệt Đông mở mắt thất vọng, bực bội nhấc điện thoại trên gối lên. Tên người gọi: Triệu Béo. Cậu vừa ấn nút trả lời, còn chưa kịp đưa điện thoại lên tai, giọng nói ầm ầm vang dội của Triệu Tử Khải ngồi cùng bàn đã vang lên từ tai nghe: “Cậu nghe gì chưa? Tin chấn động!” Giọng của Cố Biệt Đông có chút buồn ngủ và lười biếng: “Trường trung học bị đánh bom à?” Triệu Béo: “…” Triệu Béo: “Sao cậu không có bất kỳ năng lượng tích cực nào thế?” Cố Biệt Đông: “Trường trung học bị đánh bom còn chưa đủ năng lượng tích cực sao…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...