Tác giả:

Lần đầu tiên, Vệ Cẩm Huyên nhìn thấy Trương Tư Ninh là ở nghĩa trang. Đó là một ngày mùa đông gió heo hút, từng giọt mưa nhỏ xuống lạnh buốt đến tận xương tủy. Trên bậc thang, một người đi lên, một đi xuống, cứ thế đối mặt, bốn mắt nhìn nhau giây lát, sau đó lướt qua nhau, cũng chẳng lưu lại ấn tượng gì đặc biệt. Lần thứ hai, họ gặp nhau ở đại sảnh công ty, Vệ Cẩm Huyên được một nhóm cấp dưới vây quanh đi ra khỏi thang máy. Lúc đó, Trương Tư Ninh đang ôm một bó hoa tulip màu đỏ rất lớn từ bên ngoài bước vào, cửa kính tự động từ từ mở ra, hai người lại lần nữa đối mặt. Trương Tư Ninh là một mỹ nhân, một mỹ nhân hiếm gặp, dù là gương mặt hay vóc dáng cao gầy của cô cũng đều hết sức nổi bật giữa đám đông, cho dù cô chỉ mặc áo lông và quần bò rất giản dị vẫn vô cùng đẹp mắt. Cho nên tuy đã cách mấy ngày, nhưng Vệ Cẩm Huyên vẫn vô thức nhớ đến lần gặp gỡ ngắn ngủi tình cờ trước đó. Lần thứ ba, họ gặp nhau là ở cửa hàng bán hoa, đó là đêm giáng sinh, màn đêm vừa buông xuống, những ánh đèn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...