Đêm tối trong một căn phòng sang trọng, ánh đèn mờ yếu ớt chiếu rọi lên hai cơ thể đang quấn lấy nhau trên giường Cô gái nằm bên dưới nắm chặt drap giường, đôi mắt nhắm chặt hàng mi cong vút run rẩy, cô cắn môi dưới chịu đựng những đợt tấn công của người đàn ông với thân hình cao 1m 87 Hắn nắm lấy eo thon, thân hình to lớn đè lên người cô. C.ự vật to dài kia càn rỡ đâm vào Chân mày kiếm nhếch lên, trông bá đạo mà ngông cuồng. Đôi mắt phượng nhíu lại xoáy chặt vào người con gái bên dưới không rời. Từng nhất cử nhất động của cô đều bị ánh mắt sắc bén tựa diều hâu của hắn nhìn thấy không bỏ sót bất cứ điều gì. Sóng mũi cao và đôi môi hé mở, hắn thở gấp khuôn ngực rộng lớn cũng vì thế mà phập phồng Mái tóc của hắn lấm tấm mồ hôi, cánh tay cơ bắp kia nổi đầy gân, nắm chặt lấy eo thon cô gái, th.úc hông kịch liệt Kiều Uyển Nhi co quắp từng ngón chân, cô cảm giác như mình sắp không thở được nữa, nỉ non hướng về phía người đàn ông mà nhỏ nhẹ Ưm...!dừng lại...!á...! Hắn cúi xuống hôn lên từng…
Chương 23: 23: Không Ngủ Được
Cuộc Hôn Nhân Vô NghĩaTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhĐêm tối trong một căn phòng sang trọng, ánh đèn mờ yếu ớt chiếu rọi lên hai cơ thể đang quấn lấy nhau trên giường Cô gái nằm bên dưới nắm chặt drap giường, đôi mắt nhắm chặt hàng mi cong vút run rẩy, cô cắn môi dưới chịu đựng những đợt tấn công của người đàn ông với thân hình cao 1m 87 Hắn nắm lấy eo thon, thân hình to lớn đè lên người cô. C.ự vật to dài kia càn rỡ đâm vào Chân mày kiếm nhếch lên, trông bá đạo mà ngông cuồng. Đôi mắt phượng nhíu lại xoáy chặt vào người con gái bên dưới không rời. Từng nhất cử nhất động của cô đều bị ánh mắt sắc bén tựa diều hâu của hắn nhìn thấy không bỏ sót bất cứ điều gì. Sóng mũi cao và đôi môi hé mở, hắn thở gấp khuôn ngực rộng lớn cũng vì thế mà phập phồng Mái tóc của hắn lấm tấm mồ hôi, cánh tay cơ bắp kia nổi đầy gân, nắm chặt lấy eo thon cô gái, th.úc hông kịch liệt Kiều Uyển Nhi co quắp từng ngón chân, cô cảm giác như mình sắp không thở được nữa, nỉ non hướng về phía người đàn ông mà nhỏ nhẹ Ưm...!dừng lại...!á...! Hắn cúi xuống hôn lên từng… Kiều Uyển Nhi quan sát sắc mặt của người đàn ông đối diện, thấy hắn biến sắc liền trấn an" Đáng ra tôi nên hỏi sớm hơn, nhưng vì xảy ra nhiều việc nên quên mất.Còn anh...!chắc cũng không để tâm đến những chuyện vặt vãnh này đâu" - Vậy nên mới không nói khi nào sẽ ly hôn, đợi cô mở lời sau đó mới dò xét sauĐôi mắt cô kiên định nhìn người trước mắt, muốn nhìn thấy tâm tư trong đôi mắt nâu sâu thẳm kia.Dù là một chút thôi cũng được, chỉ cần hiểu ý thì cô sẽ dễ dàng tính đến bước tiếp theoLục Nghiên Dương lúc nãy thấy cô tiến đến sofa ngồi xuống, hắn biết cô gái này đang có chuyện cần nói.Dù sao cách cư xử của hắn khi nói cô chơi tệ cũng thật thô lỗ, đang định sửa chữa lỗi lầm thì nghe đến vấn đề ly hôn.Cơn tức giận và suy diễn cứ liên tục đan xen trong đầuHắn nhìn thấy cảnh tượng cô ký vào đơn ly hôn, sau đó cùng người khác tay trong tay vui vẻ cười đùa thì máu ghen nổi lên lấn át cả lý tríLục Nghiên Dương đập bàn đứng lên, chẳng nói chẳng rằng đi ra ngoàiKiều Uyển Nhi bị doạ giật cả mình, cô còn tưởng hắn sẽ đánh mình nữa.Tự dưng không nói gì, hùng hổ biến mấtNgười đàn ông này hỉ nộ vô thường, sau có thể ở bên nhau lâu dài đây?Lục Nghiên Dương đứng bên ngoài cửa, tựa lưng vào tường.Một bàn tay nắm thành đấm, cố ném cơn giận.Tay còn lại đặt lên trán, môi mỏng hé mở kèm theo tiếng thở dài bất lựcCũng may hắn giữ được chút bình tĩnh sau cùng, không quát tháo ầm lênLúc cô hỏi khi nào ly hôn, thật sự hắn chỉ muốn thét lên: không bao giờ, dù có chết cũng đừng mong tôi ly hônLục Nghiên Dương thật sự bị chính mình chọc tức chết.Tại sao hắn lại hèn nhát đến mức này chứ?Đứng trước mặt người mình yêu, nếu ngại nói ra câu tình cảm thì ít nhất cũng nên nói vài câu khiến cô an lòngHắn đi về thư phòng, nhìn bản thân trong gương liền tức giận, nhỏ giọng lẩm nhẩm- Ngoài gương mặt cau có thì mày còn biết làm gì nữa...!...!đồ thảm hại nàyKiều Uyển Nhi không nhận được đáp án, chỉ có thể tự mình suy nghĩ ra lý do hợp lýCó lẽ lúc này chưa thích hợp, dù sao cũng vừa mới kết hôn, bàn bạc về vấn đề này có hơi gấp gáp.Lỡ có người biết được rồi truyền ra bên ngoài thì ai cũng đều biết giữa bọn họ là hôn nhân hợp đồng.Hắn là người xem trọng thể diện biết bao nhiêu, nếu lộ ra thì sẽ có chuyện lớnKiều Uyển Nhi lắc đầu một cái, vỗ vỗ lên máKhông suy nghĩ nhiều nữa, cứ diễn cho tròn vai một cô vợ đanh đá chua ngoa.Vài tháng thôi, họ sẽ ly hôn vì tính tình cô quá tệ hại, vợ chồng không thể hoà hợp được.Mọi trách nhiệm sẽ do cô gánh, thể diện hắn vẫn cóKết thúc êm đẹp rồi...!Nhưng trước đó, phải có chỗ đứng trong xã hội, khi ly hôn mới không bị hắc hủi***Đêm đó, Kiều Uyển Nhi nằm trên giường lăn qua lộn lại.Xảy ra quá nhiều việc nên bây giờ cô vẫn còn đang rất sốc.Cơ thể mệt mỏi muốn ngủ nhưng chẳng tài nào vào giấc, đầu thực sự rất đauCha mẹ không còn, trong lòng cô chẳng thể nào thoải mái như cô nghĩ.Vốn dĩ cô đã lo liệu khi có công việc ổn định sẽ tìm cách ly hôn, thoát khỏi cuộc sống bị cha mẹ quản thúc không thể thở nỗi.Nhưng tai nạn kia, tuy cho cô được tự do mà cô mong muốn, lại cướp đi đấng sinh thành của côKiều Uyển Nhi biết sẽ chẳng bao giờ có thể gặp lại được họ nữaCô thường thầm oán trách cha mẹ chuyện gì cũng muốn cám cản, ngay cả hạnh phúc của cô cũng chẳng màn.Hôn sự quan trọng của đời người lại xem như cuộc mua bán, nói cô không biết thức thời, chỉ có gả cho gia đình giàu có thì cuộc sống sau này mới có thể sung sướngDù không có được trái tim của chồng, thì vẫn có tài sản, không lo lắng về vấn đề vật chấtHaha, hoàn cảnh của cô lúc cha mẹ vừa mới mất chợt giúp cô tỉnh ngộ.Trong lúc bị dồn vào đường cùng, những điều mà mẹ nói lại đúng đắn đến nhường nàoHiện thực tàn khốc như thế sao?.
Cuộc Hôn Nhân Vô NghĩaTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhĐêm tối trong một căn phòng sang trọng, ánh đèn mờ yếu ớt chiếu rọi lên hai cơ thể đang quấn lấy nhau trên giường Cô gái nằm bên dưới nắm chặt drap giường, đôi mắt nhắm chặt hàng mi cong vút run rẩy, cô cắn môi dưới chịu đựng những đợt tấn công của người đàn ông với thân hình cao 1m 87 Hắn nắm lấy eo thon, thân hình to lớn đè lên người cô. C.ự vật to dài kia càn rỡ đâm vào Chân mày kiếm nhếch lên, trông bá đạo mà ngông cuồng. Đôi mắt phượng nhíu lại xoáy chặt vào người con gái bên dưới không rời. Từng nhất cử nhất động của cô đều bị ánh mắt sắc bén tựa diều hâu của hắn nhìn thấy không bỏ sót bất cứ điều gì. Sóng mũi cao và đôi môi hé mở, hắn thở gấp khuôn ngực rộng lớn cũng vì thế mà phập phồng Mái tóc của hắn lấm tấm mồ hôi, cánh tay cơ bắp kia nổi đầy gân, nắm chặt lấy eo thon cô gái, th.úc hông kịch liệt Kiều Uyển Nhi co quắp từng ngón chân, cô cảm giác như mình sắp không thở được nữa, nỉ non hướng về phía người đàn ông mà nhỏ nhẹ Ưm...!dừng lại...!á...! Hắn cúi xuống hôn lên từng… Kiều Uyển Nhi quan sát sắc mặt của người đàn ông đối diện, thấy hắn biến sắc liền trấn an" Đáng ra tôi nên hỏi sớm hơn, nhưng vì xảy ra nhiều việc nên quên mất.Còn anh...!chắc cũng không để tâm đến những chuyện vặt vãnh này đâu" - Vậy nên mới không nói khi nào sẽ ly hôn, đợi cô mở lời sau đó mới dò xét sauĐôi mắt cô kiên định nhìn người trước mắt, muốn nhìn thấy tâm tư trong đôi mắt nâu sâu thẳm kia.Dù là một chút thôi cũng được, chỉ cần hiểu ý thì cô sẽ dễ dàng tính đến bước tiếp theoLục Nghiên Dương lúc nãy thấy cô tiến đến sofa ngồi xuống, hắn biết cô gái này đang có chuyện cần nói.Dù sao cách cư xử của hắn khi nói cô chơi tệ cũng thật thô lỗ, đang định sửa chữa lỗi lầm thì nghe đến vấn đề ly hôn.Cơn tức giận và suy diễn cứ liên tục đan xen trong đầuHắn nhìn thấy cảnh tượng cô ký vào đơn ly hôn, sau đó cùng người khác tay trong tay vui vẻ cười đùa thì máu ghen nổi lên lấn át cả lý tríLục Nghiên Dương đập bàn đứng lên, chẳng nói chẳng rằng đi ra ngoàiKiều Uyển Nhi bị doạ giật cả mình, cô còn tưởng hắn sẽ đánh mình nữa.Tự dưng không nói gì, hùng hổ biến mấtNgười đàn ông này hỉ nộ vô thường, sau có thể ở bên nhau lâu dài đây?Lục Nghiên Dương đứng bên ngoài cửa, tựa lưng vào tường.Một bàn tay nắm thành đấm, cố ném cơn giận.Tay còn lại đặt lên trán, môi mỏng hé mở kèm theo tiếng thở dài bất lựcCũng may hắn giữ được chút bình tĩnh sau cùng, không quát tháo ầm lênLúc cô hỏi khi nào ly hôn, thật sự hắn chỉ muốn thét lên: không bao giờ, dù có chết cũng đừng mong tôi ly hônLục Nghiên Dương thật sự bị chính mình chọc tức chết.Tại sao hắn lại hèn nhát đến mức này chứ?Đứng trước mặt người mình yêu, nếu ngại nói ra câu tình cảm thì ít nhất cũng nên nói vài câu khiến cô an lòngHắn đi về thư phòng, nhìn bản thân trong gương liền tức giận, nhỏ giọng lẩm nhẩm- Ngoài gương mặt cau có thì mày còn biết làm gì nữa...!...!đồ thảm hại nàyKiều Uyển Nhi không nhận được đáp án, chỉ có thể tự mình suy nghĩ ra lý do hợp lýCó lẽ lúc này chưa thích hợp, dù sao cũng vừa mới kết hôn, bàn bạc về vấn đề này có hơi gấp gáp.Lỡ có người biết được rồi truyền ra bên ngoài thì ai cũng đều biết giữa bọn họ là hôn nhân hợp đồng.Hắn là người xem trọng thể diện biết bao nhiêu, nếu lộ ra thì sẽ có chuyện lớnKiều Uyển Nhi lắc đầu một cái, vỗ vỗ lên máKhông suy nghĩ nhiều nữa, cứ diễn cho tròn vai một cô vợ đanh đá chua ngoa.Vài tháng thôi, họ sẽ ly hôn vì tính tình cô quá tệ hại, vợ chồng không thể hoà hợp được.Mọi trách nhiệm sẽ do cô gánh, thể diện hắn vẫn cóKết thúc êm đẹp rồi...!Nhưng trước đó, phải có chỗ đứng trong xã hội, khi ly hôn mới không bị hắc hủi***Đêm đó, Kiều Uyển Nhi nằm trên giường lăn qua lộn lại.Xảy ra quá nhiều việc nên bây giờ cô vẫn còn đang rất sốc.Cơ thể mệt mỏi muốn ngủ nhưng chẳng tài nào vào giấc, đầu thực sự rất đauCha mẹ không còn, trong lòng cô chẳng thể nào thoải mái như cô nghĩ.Vốn dĩ cô đã lo liệu khi có công việc ổn định sẽ tìm cách ly hôn, thoát khỏi cuộc sống bị cha mẹ quản thúc không thể thở nỗi.Nhưng tai nạn kia, tuy cho cô được tự do mà cô mong muốn, lại cướp đi đấng sinh thành của côKiều Uyển Nhi biết sẽ chẳng bao giờ có thể gặp lại được họ nữaCô thường thầm oán trách cha mẹ chuyện gì cũng muốn cám cản, ngay cả hạnh phúc của cô cũng chẳng màn.Hôn sự quan trọng của đời người lại xem như cuộc mua bán, nói cô không biết thức thời, chỉ có gả cho gia đình giàu có thì cuộc sống sau này mới có thể sung sướngDù không có được trái tim của chồng, thì vẫn có tài sản, không lo lắng về vấn đề vật chấtHaha, hoàn cảnh của cô lúc cha mẹ vừa mới mất chợt giúp cô tỉnh ngộ.Trong lúc bị dồn vào đường cùng, những điều mà mẹ nói lại đúng đắn đến nhường nàoHiện thực tàn khốc như thế sao?.
Cuộc Hôn Nhân Vô NghĩaTác giả: Tiểu Cam CamTruyện Ngôn TìnhĐêm tối trong một căn phòng sang trọng, ánh đèn mờ yếu ớt chiếu rọi lên hai cơ thể đang quấn lấy nhau trên giường Cô gái nằm bên dưới nắm chặt drap giường, đôi mắt nhắm chặt hàng mi cong vút run rẩy, cô cắn môi dưới chịu đựng những đợt tấn công của người đàn ông với thân hình cao 1m 87 Hắn nắm lấy eo thon, thân hình to lớn đè lên người cô. C.ự vật to dài kia càn rỡ đâm vào Chân mày kiếm nhếch lên, trông bá đạo mà ngông cuồng. Đôi mắt phượng nhíu lại xoáy chặt vào người con gái bên dưới không rời. Từng nhất cử nhất động của cô đều bị ánh mắt sắc bén tựa diều hâu của hắn nhìn thấy không bỏ sót bất cứ điều gì. Sóng mũi cao và đôi môi hé mở, hắn thở gấp khuôn ngực rộng lớn cũng vì thế mà phập phồng Mái tóc của hắn lấm tấm mồ hôi, cánh tay cơ bắp kia nổi đầy gân, nắm chặt lấy eo thon cô gái, th.úc hông kịch liệt Kiều Uyển Nhi co quắp từng ngón chân, cô cảm giác như mình sắp không thở được nữa, nỉ non hướng về phía người đàn ông mà nhỏ nhẹ Ưm...!dừng lại...!á...! Hắn cúi xuống hôn lên từng… Kiều Uyển Nhi quan sát sắc mặt của người đàn ông đối diện, thấy hắn biến sắc liền trấn an" Đáng ra tôi nên hỏi sớm hơn, nhưng vì xảy ra nhiều việc nên quên mất.Còn anh...!chắc cũng không để tâm đến những chuyện vặt vãnh này đâu" - Vậy nên mới không nói khi nào sẽ ly hôn, đợi cô mở lời sau đó mới dò xét sauĐôi mắt cô kiên định nhìn người trước mắt, muốn nhìn thấy tâm tư trong đôi mắt nâu sâu thẳm kia.Dù là một chút thôi cũng được, chỉ cần hiểu ý thì cô sẽ dễ dàng tính đến bước tiếp theoLục Nghiên Dương lúc nãy thấy cô tiến đến sofa ngồi xuống, hắn biết cô gái này đang có chuyện cần nói.Dù sao cách cư xử của hắn khi nói cô chơi tệ cũng thật thô lỗ, đang định sửa chữa lỗi lầm thì nghe đến vấn đề ly hôn.Cơn tức giận và suy diễn cứ liên tục đan xen trong đầuHắn nhìn thấy cảnh tượng cô ký vào đơn ly hôn, sau đó cùng người khác tay trong tay vui vẻ cười đùa thì máu ghen nổi lên lấn át cả lý tríLục Nghiên Dương đập bàn đứng lên, chẳng nói chẳng rằng đi ra ngoàiKiều Uyển Nhi bị doạ giật cả mình, cô còn tưởng hắn sẽ đánh mình nữa.Tự dưng không nói gì, hùng hổ biến mấtNgười đàn ông này hỉ nộ vô thường, sau có thể ở bên nhau lâu dài đây?Lục Nghiên Dương đứng bên ngoài cửa, tựa lưng vào tường.Một bàn tay nắm thành đấm, cố ném cơn giận.Tay còn lại đặt lên trán, môi mỏng hé mở kèm theo tiếng thở dài bất lựcCũng may hắn giữ được chút bình tĩnh sau cùng, không quát tháo ầm lênLúc cô hỏi khi nào ly hôn, thật sự hắn chỉ muốn thét lên: không bao giờ, dù có chết cũng đừng mong tôi ly hônLục Nghiên Dương thật sự bị chính mình chọc tức chết.Tại sao hắn lại hèn nhát đến mức này chứ?Đứng trước mặt người mình yêu, nếu ngại nói ra câu tình cảm thì ít nhất cũng nên nói vài câu khiến cô an lòngHắn đi về thư phòng, nhìn bản thân trong gương liền tức giận, nhỏ giọng lẩm nhẩm- Ngoài gương mặt cau có thì mày còn biết làm gì nữa...!...!đồ thảm hại nàyKiều Uyển Nhi không nhận được đáp án, chỉ có thể tự mình suy nghĩ ra lý do hợp lýCó lẽ lúc này chưa thích hợp, dù sao cũng vừa mới kết hôn, bàn bạc về vấn đề này có hơi gấp gáp.Lỡ có người biết được rồi truyền ra bên ngoài thì ai cũng đều biết giữa bọn họ là hôn nhân hợp đồng.Hắn là người xem trọng thể diện biết bao nhiêu, nếu lộ ra thì sẽ có chuyện lớnKiều Uyển Nhi lắc đầu một cái, vỗ vỗ lên máKhông suy nghĩ nhiều nữa, cứ diễn cho tròn vai một cô vợ đanh đá chua ngoa.Vài tháng thôi, họ sẽ ly hôn vì tính tình cô quá tệ hại, vợ chồng không thể hoà hợp được.Mọi trách nhiệm sẽ do cô gánh, thể diện hắn vẫn cóKết thúc êm đẹp rồi...!Nhưng trước đó, phải có chỗ đứng trong xã hội, khi ly hôn mới không bị hắc hủi***Đêm đó, Kiều Uyển Nhi nằm trên giường lăn qua lộn lại.Xảy ra quá nhiều việc nên bây giờ cô vẫn còn đang rất sốc.Cơ thể mệt mỏi muốn ngủ nhưng chẳng tài nào vào giấc, đầu thực sự rất đauCha mẹ không còn, trong lòng cô chẳng thể nào thoải mái như cô nghĩ.Vốn dĩ cô đã lo liệu khi có công việc ổn định sẽ tìm cách ly hôn, thoát khỏi cuộc sống bị cha mẹ quản thúc không thể thở nỗi.Nhưng tai nạn kia, tuy cho cô được tự do mà cô mong muốn, lại cướp đi đấng sinh thành của côKiều Uyển Nhi biết sẽ chẳng bao giờ có thể gặp lại được họ nữaCô thường thầm oán trách cha mẹ chuyện gì cũng muốn cám cản, ngay cả hạnh phúc của cô cũng chẳng màn.Hôn sự quan trọng của đời người lại xem như cuộc mua bán, nói cô không biết thức thời, chỉ có gả cho gia đình giàu có thì cuộc sống sau này mới có thể sung sướngDù không có được trái tim của chồng, thì vẫn có tài sản, không lo lắng về vấn đề vật chấtHaha, hoàn cảnh của cô lúc cha mẹ vừa mới mất chợt giúp cô tỉnh ngộ.Trong lúc bị dồn vào đường cùng, những điều mà mẹ nói lại đúng đắn đến nhường nàoHiện thực tàn khốc như thế sao?.