Tác giả:

1. Bị xui xẻo ập tới giống như kiểu: tăng ca đến nửa đêm, mệt đến mức ngồi trên nắp bồn cầu trong toilet mà thở ra thì lại nghe người lãnh đạo trực tiếp đang cãi nhau với chồng ở phòng bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi đòi ly hôn, con cái thì chỉ mong có thể nhét lại vào trong bụng. Tôi sợ đến mức không dám thở mạnh. Cuối cùng cô ấy ném điện thoại đi rồi khóc, tôi không dám động đậy, nhưng cô ấy lại đột ngột lên tiếng hỏi: “Tiểu Cố, cô có yêu một người từ nồng nhiệt đến lạnh như băng không?” Tôi che giấu xấu hổ, lúng túng đáp: “Không có.” Tình cảm mãnh liệt như thế, loại người như tôi sao có thể có được. Cô ấy có vẻ bất chấp tất cả, nói với tôi: “Đợi đến khi kết hôn cô sẽ biết, tình yêu khó khăn lắm.” Tôi biết chồng sếp muốn cô ấy ở nhà chăm sóc con. Tôi thật sự không có thói quen nửa đêm trò chuyện riêng với lãnh đạo trực tiếp, cười nói: “Sau này tôi kết hôn thì từ từ tính.” Tôi chắc chắn sẽ không hối hận đến mức muốn nhét con đã sinh ra vào bụng trở lại... Tôi thích Từ tiên sinh mười…

Chương 62

Yêu Người Nhiều Năm Như ThếTác giả: Cố Thanh TừTruyện Ngôn Tình1. Bị xui xẻo ập tới giống như kiểu: tăng ca đến nửa đêm, mệt đến mức ngồi trên nắp bồn cầu trong toilet mà thở ra thì lại nghe người lãnh đạo trực tiếp đang cãi nhau với chồng ở phòng bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi đòi ly hôn, con cái thì chỉ mong có thể nhét lại vào trong bụng. Tôi sợ đến mức không dám thở mạnh. Cuối cùng cô ấy ném điện thoại đi rồi khóc, tôi không dám động đậy, nhưng cô ấy lại đột ngột lên tiếng hỏi: “Tiểu Cố, cô có yêu một người từ nồng nhiệt đến lạnh như băng không?” Tôi che giấu xấu hổ, lúng túng đáp: “Không có.” Tình cảm mãnh liệt như thế, loại người như tôi sao có thể có được. Cô ấy có vẻ bất chấp tất cả, nói với tôi: “Đợi đến khi kết hôn cô sẽ biết, tình yêu khó khăn lắm.” Tôi biết chồng sếp muốn cô ấy ở nhà chăm sóc con. Tôi thật sự không có thói quen nửa đêm trò chuyện riêng với lãnh đạo trực tiếp, cười nói: “Sau này tôi kết hôn thì từ từ tính.” Tôi chắc chắn sẽ không hối hận đến mức muốn nhét con đã sinh ra vào bụng trở lại... Tôi thích Từ tiên sinh mười… 312. C Quân điện thoại cho tôi giống như trời sập, khóc lóc nói muốn ly hôn.Tôi đang nấu cơm với Từ tiên sinh, mở loa ngoài, giơ hai bàn tay ướt lên hỏi: “Được rồi được rồi, có chuyện gì?”Cô ấy tức tối nói: “Tao với ổng ra ngoài ăn cơm, mày biết sao không?”Mày nói thử xem sao yên ổn ăn cơm rồi lại ly hôn?“Cơm nước xong, tụi tao lên xe, rồi tao lại xuống xe ra sau mở cốp lấy bình nước, mới vừa đóng cốp lại thì anh ấy phóng xe đi, ném tao lại bên đường!”Từ tiên sinh đang xắt rau, nghe vậy không nhịn được cười. Có lẽ chồng cô ấy nghĩ ngợi gì đó phân tâm nên quên mất vợ.Tôi hỏi: “Rồi mày về bằng cách nào?”Cô ấy hét lên: “Tao về cái gì hả? Tao chặn chiếc taxi đuổi theo anh ấy, cứ đuổi theo sau.”

Yêu Người Nhiều Năm Như ThếTác giả: Cố Thanh TừTruyện Ngôn Tình1. Bị xui xẻo ập tới giống như kiểu: tăng ca đến nửa đêm, mệt đến mức ngồi trên nắp bồn cầu trong toilet mà thở ra thì lại nghe người lãnh đạo trực tiếp đang cãi nhau với chồng ở phòng bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi đòi ly hôn, con cái thì chỉ mong có thể nhét lại vào trong bụng. Tôi sợ đến mức không dám thở mạnh. Cuối cùng cô ấy ném điện thoại đi rồi khóc, tôi không dám động đậy, nhưng cô ấy lại đột ngột lên tiếng hỏi: “Tiểu Cố, cô có yêu một người từ nồng nhiệt đến lạnh như băng không?” Tôi che giấu xấu hổ, lúng túng đáp: “Không có.” Tình cảm mãnh liệt như thế, loại người như tôi sao có thể có được. Cô ấy có vẻ bất chấp tất cả, nói với tôi: “Đợi đến khi kết hôn cô sẽ biết, tình yêu khó khăn lắm.” Tôi biết chồng sếp muốn cô ấy ở nhà chăm sóc con. Tôi thật sự không có thói quen nửa đêm trò chuyện riêng với lãnh đạo trực tiếp, cười nói: “Sau này tôi kết hôn thì từ từ tính.” Tôi chắc chắn sẽ không hối hận đến mức muốn nhét con đã sinh ra vào bụng trở lại... Tôi thích Từ tiên sinh mười… 312. C Quân điện thoại cho tôi giống như trời sập, khóc lóc nói muốn ly hôn.Tôi đang nấu cơm với Từ tiên sinh, mở loa ngoài, giơ hai bàn tay ướt lên hỏi: “Được rồi được rồi, có chuyện gì?”Cô ấy tức tối nói: “Tao với ổng ra ngoài ăn cơm, mày biết sao không?”Mày nói thử xem sao yên ổn ăn cơm rồi lại ly hôn?“Cơm nước xong, tụi tao lên xe, rồi tao lại xuống xe ra sau mở cốp lấy bình nước, mới vừa đóng cốp lại thì anh ấy phóng xe đi, ném tao lại bên đường!”Từ tiên sinh đang xắt rau, nghe vậy không nhịn được cười. Có lẽ chồng cô ấy nghĩ ngợi gì đó phân tâm nên quên mất vợ.Tôi hỏi: “Rồi mày về bằng cách nào?”Cô ấy hét lên: “Tao về cái gì hả? Tao chặn chiếc taxi đuổi theo anh ấy, cứ đuổi theo sau.”

Yêu Người Nhiều Năm Như ThếTác giả: Cố Thanh TừTruyện Ngôn Tình1. Bị xui xẻo ập tới giống như kiểu: tăng ca đến nửa đêm, mệt đến mức ngồi trên nắp bồn cầu trong toilet mà thở ra thì lại nghe người lãnh đạo trực tiếp đang cãi nhau với chồng ở phòng bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi đòi ly hôn, con cái thì chỉ mong có thể nhét lại vào trong bụng. Tôi sợ đến mức không dám thở mạnh. Cuối cùng cô ấy ném điện thoại đi rồi khóc, tôi không dám động đậy, nhưng cô ấy lại đột ngột lên tiếng hỏi: “Tiểu Cố, cô có yêu một người từ nồng nhiệt đến lạnh như băng không?” Tôi che giấu xấu hổ, lúng túng đáp: “Không có.” Tình cảm mãnh liệt như thế, loại người như tôi sao có thể có được. Cô ấy có vẻ bất chấp tất cả, nói với tôi: “Đợi đến khi kết hôn cô sẽ biết, tình yêu khó khăn lắm.” Tôi biết chồng sếp muốn cô ấy ở nhà chăm sóc con. Tôi thật sự không có thói quen nửa đêm trò chuyện riêng với lãnh đạo trực tiếp, cười nói: “Sau này tôi kết hôn thì từ từ tính.” Tôi chắc chắn sẽ không hối hận đến mức muốn nhét con đã sinh ra vào bụng trở lại... Tôi thích Từ tiên sinh mười… 312. C Quân điện thoại cho tôi giống như trời sập, khóc lóc nói muốn ly hôn.Tôi đang nấu cơm với Từ tiên sinh, mở loa ngoài, giơ hai bàn tay ướt lên hỏi: “Được rồi được rồi, có chuyện gì?”Cô ấy tức tối nói: “Tao với ổng ra ngoài ăn cơm, mày biết sao không?”Mày nói thử xem sao yên ổn ăn cơm rồi lại ly hôn?“Cơm nước xong, tụi tao lên xe, rồi tao lại xuống xe ra sau mở cốp lấy bình nước, mới vừa đóng cốp lại thì anh ấy phóng xe đi, ném tao lại bên đường!”Từ tiên sinh đang xắt rau, nghe vậy không nhịn được cười. Có lẽ chồng cô ấy nghĩ ngợi gì đó phân tâm nên quên mất vợ.Tôi hỏi: “Rồi mày về bằng cách nào?”Cô ấy hét lên: “Tao về cái gì hả? Tao chặn chiếc taxi đuổi theo anh ấy, cứ đuổi theo sau.”

Chương 62