1 Năm lên tám, Tô Dương Quang và ông nội dọn đến đường Tường Hoà ở Nam Thành để định cư. Nhà ở cuối phố, trong một khoảng sân nhỏ, trước cửa có treo một tấm biển gỗ ghi số 45 đường Tường Hoà. Bên cạnh còn có một hòm thư màu xanh lục, có lẽ do để trống quá lâu nên ổ khóa đã bị gỉ sét. Đẩy cửa vào, bên trong cũng không phải là chốn tiên cảnh gì. Trong sân có một cái đình nghỉ mát, phía trên phủ đầy dây thường xuân và hoa bìm bìm xanh thẳm vô cùng tươi tốt, um tùm. Vừa vặn vào ngày xuân, hai ba đóa hoa đào nở xum xuê. Ở phía tây còn có một cái giếng, bên cạnh đặt máy bơm nước và một cái thùng để múc nước. Ông nội híp mắt cười ha hả hỏi cô: “Dương Quang thích nơi này không?” Cô bé không nói tiếng nào chỉ dùng sức gật đầu, đôi mắt ánh lên những vì sao sáng ngời. Ngoài phố ồn ào náo nhiệt, một đám thanh niên từ ngoài sân đi vào.…

Chương 13: Ngoại truyện 2

Tô Dương Quang, Lại Đây Anh Hôn Một ChútTác giả: Hiền Nhi rất bậnTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Năm lên tám, Tô Dương Quang và ông nội dọn đến đường Tường Hoà ở Nam Thành để định cư. Nhà ở cuối phố, trong một khoảng sân nhỏ, trước cửa có treo một tấm biển gỗ ghi số 45 đường Tường Hoà. Bên cạnh còn có một hòm thư màu xanh lục, có lẽ do để trống quá lâu nên ổ khóa đã bị gỉ sét. Đẩy cửa vào, bên trong cũng không phải là chốn tiên cảnh gì. Trong sân có một cái đình nghỉ mát, phía trên phủ đầy dây thường xuân và hoa bìm bìm xanh thẳm vô cùng tươi tốt, um tùm. Vừa vặn vào ngày xuân, hai ba đóa hoa đào nở xum xuê. Ở phía tây còn có một cái giếng, bên cạnh đặt máy bơm nước và một cái thùng để múc nước. Ông nội híp mắt cười ha hả hỏi cô: “Dương Quang thích nơi này không?” Cô bé không nói tiếng nào chỉ dùng sức gật đầu, đôi mắt ánh lên những vì sao sáng ngời. Ngoài phố ồn ào náo nhiệt, một đám thanh niên từ ngoài sân đi vào.… Gần đây Tô Dương Quang thích sự mới mẻ, nhuộm một đầu tóc màu nâu trở về. Sau khi Dư Tư Giác biết liền lèm bèm với cô cả một tuần.“Nhuộm tóc có hại cho sức khỏe. Ngoan, đi nhuộm lại màu đen đi.”“Nhuộm tóc không tốt mà? Sao lại kêu em nhuộm đi đen trở lại?”“Tóm lại nghe lời anh trai không có sai đâu, nhuộm đen lại đi.”“…”Sau này có sinh nhật bạn học, Tô Dương Quang trang điểm xinh đẹp chuẩn bị ra cửa thì bị người nào đó kéo lại.“Váy này không đẹp. Em xem, lộ cả vai ra rồi kìa.”“Đây gọi là bờ vai!”“Không được!”Thấy anh lục tung mấy cái hộp, cái tủ để tìm cho cô một bộ quần áo phù hợp. Cô lầm bầm: “Trước kia anh đâu có quan tâm em mặc gì đâu.”Anh quay đầu lại, mổ vào cái miệng nhỏ nhắn đang chu ra của cô rồi bật cười: “Bởi vì quần áo trước kia là do anh mua.”“Anh ngày càng giống ba em.”“Không tốt sao? Anh sẽ nuôi em, cưng chiều em cả đời.”Những lời này khiến tâm trạng của cô tốt lên: “Rất tốt.”Người nào đó vừa lòng mà cười cười, đưa cho cô chiếc váy màu hồng nhạt: “Em thay cái váy này trước đi, sau đó anh làm cho em một kiểu tóc thật đẹp.”“…”

Gần đây Tô Dương Quang thích sự mới mẻ, nhuộm một đầu tóc màu nâu trở về. Sau khi Dư Tư Giác biết liền lèm bèm với cô cả một tuần.

“Nhuộm tóc có hại cho sức khỏe. Ngoan, đi nhuộm lại màu đen đi.”

“Nhuộm tóc không tốt mà? Sao lại kêu em nhuộm đi đen trở lại?”

“Tóm lại nghe lời anh trai không có sai đâu, nhuộm đen lại đi.”

“…”

Sau này có sinh nhật bạn học, Tô Dương Quang trang điểm xinh đẹp chuẩn bị ra cửa thì bị người nào đó kéo lại.

“Váy này không đẹp. Em xem, lộ cả vai ra rồi kìa.”

“Đây gọi là bờ vai!”

“Không được!”

Thấy anh lục tung mấy cái hộp, cái tủ để tìm cho cô một bộ quần áo phù hợp. Cô lầm bầm: “Trước kia anh đâu có quan tâm em mặc gì đâu.”

Anh quay đầu lại, mổ vào cái miệng nhỏ nhắn đang chu ra của cô rồi bật cười: “Bởi vì quần áo trước kia là do anh mua.”

“Anh ngày càng giống ba em.”

“Không tốt sao? Anh sẽ nuôi em, cưng chiều em cả đời.”

Những lời này khiến tâm trạng của cô tốt lên: “Rất tốt.”

Người nào đó vừa lòng mà cười cười, đưa cho cô chiếc váy màu hồng nhạt: “Em thay cái váy này trước đi, sau đó anh làm cho em một kiểu tóc thật đẹp.”

“…”

Tô Dương Quang, Lại Đây Anh Hôn Một ChútTác giả: Hiền Nhi rất bậnTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1 Năm lên tám, Tô Dương Quang và ông nội dọn đến đường Tường Hoà ở Nam Thành để định cư. Nhà ở cuối phố, trong một khoảng sân nhỏ, trước cửa có treo một tấm biển gỗ ghi số 45 đường Tường Hoà. Bên cạnh còn có một hòm thư màu xanh lục, có lẽ do để trống quá lâu nên ổ khóa đã bị gỉ sét. Đẩy cửa vào, bên trong cũng không phải là chốn tiên cảnh gì. Trong sân có một cái đình nghỉ mát, phía trên phủ đầy dây thường xuân và hoa bìm bìm xanh thẳm vô cùng tươi tốt, um tùm. Vừa vặn vào ngày xuân, hai ba đóa hoa đào nở xum xuê. Ở phía tây còn có một cái giếng, bên cạnh đặt máy bơm nước và một cái thùng để múc nước. Ông nội híp mắt cười ha hả hỏi cô: “Dương Quang thích nơi này không?” Cô bé không nói tiếng nào chỉ dùng sức gật đầu, đôi mắt ánh lên những vì sao sáng ngời. Ngoài phố ồn ào náo nhiệt, một đám thanh niên từ ngoài sân đi vào.… Gần đây Tô Dương Quang thích sự mới mẻ, nhuộm một đầu tóc màu nâu trở về. Sau khi Dư Tư Giác biết liền lèm bèm với cô cả một tuần.“Nhuộm tóc có hại cho sức khỏe. Ngoan, đi nhuộm lại màu đen đi.”“Nhuộm tóc không tốt mà? Sao lại kêu em nhuộm đi đen trở lại?”“Tóm lại nghe lời anh trai không có sai đâu, nhuộm đen lại đi.”“…”Sau này có sinh nhật bạn học, Tô Dương Quang trang điểm xinh đẹp chuẩn bị ra cửa thì bị người nào đó kéo lại.“Váy này không đẹp. Em xem, lộ cả vai ra rồi kìa.”“Đây gọi là bờ vai!”“Không được!”Thấy anh lục tung mấy cái hộp, cái tủ để tìm cho cô một bộ quần áo phù hợp. Cô lầm bầm: “Trước kia anh đâu có quan tâm em mặc gì đâu.”Anh quay đầu lại, mổ vào cái miệng nhỏ nhắn đang chu ra của cô rồi bật cười: “Bởi vì quần áo trước kia là do anh mua.”“Anh ngày càng giống ba em.”“Không tốt sao? Anh sẽ nuôi em, cưng chiều em cả đời.”Những lời này khiến tâm trạng của cô tốt lên: “Rất tốt.”Người nào đó vừa lòng mà cười cười, đưa cho cô chiếc váy màu hồng nhạt: “Em thay cái váy này trước đi, sau đó anh làm cho em một kiểu tóc thật đẹp.”“…”

Chương 13: Ngoại truyện 2