Tác giả:

“Mày nhìn cả người mày từ trên xuống dưới mà xem, có chỗ nào sánh được với Nguyệt Nguyệt đâu!” “Học Nguyệt Nguyệt, thay đổi cái sự quê mùa trên người đi!” “Tại sao người bị tai nạn không phải là mày? Tại sao không phải là mày nằm trong bệnh viện!” … Kiều Mộng Mộng tuyệt vọng đứng trên sân thượng của bệnh viện, bên tai không ngừng vọng lại tiếng mắng chửi của bố mẹ và anh trai. Đời này là một màu xám xịt, chẳng ai yêu cô, không ai bảo vệ cô mà chỉ có người sỉ nhục và phản bội cô thôi. Người thảm hại như cô vốn dĩ không xứng đáng được sống trên đời này. Cô cúi người nhìn xuống dưới, ngựa xe như nước, người qua kẻ lại nhưng không một ai để ý tới cô đang ở trên tòa cao tầng. Tiếng lòng nói với cô rằng: Nhảy xuống đi, nhảy xuống là được giải thoát rồi. Cô giang hai cánh tay, tuyệt vọng nhắm mắt lại. Khóe môi cô cong lên, cơ thể nghiêng về trước. Cô nhấc chân nhún người nhảy lên. Gió đang thét gào xung quanh. Cuối cùng cô cũng được giải thoát rồi. Cạch! Bên tai cô vang lên tiếng của bảng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...