Năm nay là năm thứ mười kể từ khi Từ Miểu vô tình đi đến thế giới này, cũng là năm đầu tiên tân hoàng triều Ân lên ngôi. Trong điện, Từ Miểu quỳ trên mặt đất, nhìn nam tử trên toạ: “Bệ hạ vẫn còn nhớ người từng hứa sẽ thực hiện một nguyện vọng của nô tì chứ? Nguyện vọng bây giờ của nô tì chính là xuất cung, mong bệ hạ ân chuẩn.” Nam tử trên toạ nghe vậy thì thoáng sững sờ, vẫy tay cho tỳ nữ và thái giám bên cạnh lui xuống. Bàn tay Triệu Nhàn Viễn đặt trên đầu gối từ từ siết chặt: “Trẫm không đồng ý, Trẫm còn có việc quan trọng, nàng lui xuống trước đi.” Nói xong, hắn lập tức cúi đầu xuống, hoảng loạn giơ tay cầm lấy sổ xếp trên bàn trước mặt, không nhìn Từ Miểu quỳ trên mặt đất nữa. Từ Miểu kiên trì: “Nô tì muốn xuất cung, mong bệ hạ ân chuẩn.” Hồi lâu không thấy hắn trả lời, Từ Miểu đành phải tạm thời từ bỏ: “Nô tì xin cáo lui.” Từ Miểu thích Triệu Nhàn Viễn, nhưng người mà Triệu Nhàn Viễn thích không phải nàng. Nếu nàng xuất cung, thời gian dài không gặp Triệu Nhàn Viễn nữa, lâu dần…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...