Lưu Tuệ Phong mơ màng mở mắt, ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào mặt khiến y nheo mắt lại, thấp thoáng tiếng suối róc rách cùng tiếng chim rót vào tai y Rõ ràng đang ngồi chơi game sao đùng một phát lại bay ra đây nằm thế này Tuệ Phong bắt đầu cử động muốn ngồi dậy "AAAAAAA..." Cả người vô lực nằm dưới đất, gương mặt y nhăn lại, cái quái gì đây, toàn thân y đau nhức không cách nào ngồi dậy được Không được nếu cứ nằm mãi đây y sẽ thành tôm luộc mất, nghĩ rồi liền thử ngồi dậy một lần nữa, sau khi tựa được lưng vào tảng đá gần đấy y mới thở ra một hơi "Mẹ ơi, mệt thật đấy..." Lưu Tuệ Phong bây giờ mới dáo dác nhìn xung quanh, nhìn xong không khỏi cảm thán "Cái nơi rừng rú gì thế này? Sao mình lại ở đây vậy cà?" Nhận thấy có gì không đúng lắm, y bắt đầu nhìn xuống người mình, nhìn xong lập tức giật mình "Trời **, cái giống gì đây? Vải đâu mà lắm thế?" Lưu Diệp Phong quơ quơ vạt áo trước mặt mình, đây đâu phải quần áo của y, nhìn kĩ thì nó hơi quen quen nhỉ, à đúng rồi, hôm qua lúc coi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...