Tác giả:

Người dịch: Morela T. (Mochi) Tôi tên Trương Dương, có thể tính mệnh xem phong thủy, phê bát tự bài tứ trụ, chỉ cần tôi tự nguyện mà người cũng trả nổi tiền, tôi đều nhận cả. Tôi sinh ra trong quan tài vào giữa tháng bảy, người mẹ bất hạnh của tôi, mang thai tôi sắp lâm bồn đến nơi rồi mà vẫn phải đi phơi hạt kê, kết quả ở trên mái nhà bị sét đánh trúng, nửa người cháy đen, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn. Điều này ở quê tôi là điềm gở vô cùng, đêm đó thì nhập quan đóng đinh quan tài luôn, lại mời một vị đạo trưởng ở ngôi miếu nổi danh nhất vùng tới làm pháp sự, nhưng đến nửa đêm, tiếng khóc của tôi bỗng nhiên truyền từ trong qua tài ra. Đêm đó, nghe nói toàn bộ chó mèo trong làng cứ liên tục sủa kêu, nhưng khi tôi vừa cất tiếng khóc, thì cả đàn chó, mèo, gà đó đều im bặt. Khi đó, mọi người đều bị dọa sợ không ai dám mở quan tài ra, đạo sĩ kia buộc phải mở quan tài, nhưng sau khi quan tài mở, ngay cả đạo sĩ cũng không dám ôm tôi, nói rằng ác khí quá nặng. Cuối cùng, chính bà nội muốn…

Chương 313: Đ�? Uống

Tôi là Nữ Quan TàiTác giả: Khát MưaTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngNgười dịch: Morela T. (Mochi) Tôi tên Trương Dương, có thể tính mệnh xem phong thủy, phê bát tự bài tứ trụ, chỉ cần tôi tự nguyện mà người cũng trả nổi tiền, tôi đều nhận cả. Tôi sinh ra trong quan tài vào giữa tháng bảy, người mẹ bất hạnh của tôi, mang thai tôi sắp lâm bồn đến nơi rồi mà vẫn phải đi phơi hạt kê, kết quả ở trên mái nhà bị sét đánh trúng, nửa người cháy đen, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn. Điều này ở quê tôi là điềm gở vô cùng, đêm đó thì nhập quan đóng đinh quan tài luôn, lại mời một vị đạo trưởng ở ngôi miếu nổi danh nhất vùng tới làm pháp sự, nhưng đến nửa đêm, tiếng khóc của tôi bỗng nhiên truyền từ trong qua tài ra. Đêm đó, nghe nói toàn bộ chó mèo trong làng cứ liên tục sủa kêu, nhưng khi tôi vừa cất tiếng khóc, thì cả đàn chó, mèo, gà đó đều im bặt. Khi đó, mọi người đều bị dọa sợ không ai dám mở quan tài ra, đạo sĩ kia buộc phải mở quan tài, nhưng sau khi quan tài mở, ngay cả đạo sĩ cũng không dám ôm tôi, nói rằng ác khí quá nặng. Cuối cùng, chính bà nội muốn… Tôi nhìn hoa văn vẽ hai màu đen đỏ giao nhau trên tường chỉ cảm thấy lạnh toát từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân.Những chữ khắc trên vách suối Đá vậy mà lại bị chuyển đến nÆ¡i này, rốt cuộc là ai mài đi những chữ ở suối Đá kia?“Sàn sạt!”Tôi đang nhìn thì bỗng nghe được bên chân truyền đến tiếng sàn sạt, theo đó có mấy thứ ngứa ngáy chảy dưới chân.Cúi đầu nhìn thì thấy dòng cát mịn màu vàng đang dần dần chảy lên chân tôi.Tôi sợ mình nhìn lập nên cúi đầu nhìn một hồi, đúng là nó đang chảy ngược lên mà nguồn gốc cá»§a những bãi cát chảy  này lại chính là từ những con búp bê cỏ dưới chân tôi.Lúc này những con búp bê cỏ đều xẹp xuống giống như tắm thoát kén chỉ còn sót lại một miếng băng gạc màu vàng xám vẫn còn tại chỗ, vốn lúc đầu tôi cho rằng trong băng gạc là cặn gỗ nhưng thì ra toàn bộ đều là cát mịn.“Sàn sạt!”Cát theo bậc cầu thang chảy xuống dưới tác dụng cá»§a một lá»±c không xác định nào đó chảy qua mu bàn chân cá»§a tôi không hề có phản ứng.“Cô tỉnh táo chút đi!”Tôi còn đang thất thần thì nghe được tiếng cá»§a đầu bếp Ngụy hét to từ trên tầng truyền xuống, vội vàng quay đầu nhìn về phía sau nhưng vẫn chỉ có một màu đen, không nhìn thấy rõ bên ngoài có phải là cái tên đầu bếp Ngụy nói muốn tiên phong nhưng lại đứng yên không động chân không, mà chỉ mới một lúc rõ ràng tôi còn đang đứng ở cá»­a hành lang này mà ông ấy đã chạy lên trên rồi?“Ha! Ha!”Những hạt cát vàng kia nghe được tiếng đầu bếp Ngụy hét lớn hình như rất vui vẻ, vừa chảy lên trên vừa cười ha ha.“Cô có nghe thấy tôi nói không vậy?”Đầu bếp Ngụy lại hét to một tiếng nhưng sau khi hét hình như còn có tiếng kêu đau nên tôi cÅ©ng không dám chậm trễ nữa, lập tức dẫn Thần Hỏa phù vào băng gạc cá»§a ba con búp bê cỏ đã trống rỗng kia.“A……”Đột nhiên có tiếng hét chói tai truyền xuống từ trên tầng, chấn động đến mức ngay cả dòng cát chảy cÅ©ng phải sá»­ng sốt một chút, mảng sÆ¡n trên hành lang cÅ©ng ào ào rÆ¡i xuống.Nhìn ba tấm băng gạc dưới lá»­a đang dần cuộn lại, còn tiếng hét bi thảm trên tầng giống như bà lão đã chết, tôi lập tức chạy lên theo phương hướng cát chảy.Rất lâu trước đây tôi đã tới tòa nhà này cá»§a nhà họ Lư một lần, nhưng khi đó ông chá»§ Lư mới chết không lâu mà thi thể lại không biết đã chạy đi đâu.Tuy nói khi đó chúng tôi đã biết ông chá»§ Lư đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn không nghÄ© ra thi thể cá»§a ông chá»§ Lư đang được giấy ở nÆ¡i nào, lúc này một mình tôi đang đi lên cầu thang cá»§a nhà họ Lư, mà tiếng cát mịn sau lưng cứ sàn sạt chảy dần lên làm tôi rất lo từ trong tường cạnh cầu thang lúc nào cÅ©ng có thể có một bàn tay duỗi ra kéo tôi vào trong tường.Chỉ yếu là những đồ án cổ quái được vẽ trên bức tường, tôi vừa nhẹ nhàng chậm rãi đi lên trên vừa cẩn thận đánh giá những đồ án này.Khi tôi nhìn thấy những ký hiệu này ở dưới suối Đá chỉ mới sáu tuổi, lúc đó là do thuận tiện liếc nhìn một cái nên cÅ©ng không nhớ kỹ bao nhiêu, bởi vậy khi nhìn những ký hiệu này cảm thấy có cái quen mắt nhưng cÅ©ng có cái lạ mắt.CÅ©ng không biết cáo phải do tôi đốt ba tấm băng kia không mà khi lên tầng cao nhất không còn thấy động tÄ©nh gì nữa, tôi tính tầng này vừa vặn là tầng bảy và tôi đang đứng trước cánh cá»­a cuối cùng, bên trong yên lặng không có bất kỳ âm thanh nào.Mèo trắng, Âm Long và tiếng hét to vừa rồi cá»§a đầu bếp Ngụy hình như đã không còn.“Sàn sạt!”Đứng ở cá»§a một hồi thì dòng cát chảy kia đã nhanh chóng chảy dọc theo chân tôi từ khe cá»­a vào trong.“Mẹ! Cái này là cái quá»· gì đây!”Những hạt cát kia vừa chảy vào một chút, chợt nghe thấy tiếng hét to cá»§a đầu bếp Ngụy ở bên trong, sau đó là tiếng gãi mạnh vào da thịt.Lúc này tôi nghe được tiếng cá»§a đầu bếp Ngụy như nghe được tiếng trên thiên đường, chỉ cần xác định ông ấy đang ở bên trong thì tôi sẽ cần tìm ít đi một người, niệm Đại Lá»±c Kim Cương chú ở trong lòng, tôi lập tức nhấc chân lên đạp vào cánh cá»­a kia một cái.Phòng cá»§a nhà họ Lư không tính là cÅ© nhưng khi xây chỉ dùng loại khóa cá»­a kiểu cÅ© nên khi bị tôi đá một cái liền cạch một tiếng rồi mở ra.Tôi theo quán tính xông thẳng vào, mà dòng cát chảy ở cá»­a bị tôi đá làm văng khắp nÆ¡i.“Nhóc Dương, mau tới giúp tôi đi!”Tôi còn chưa kịp đứng vững đã nghe được tiếng hét lớn cá»§a đầu bếp Ngụy với tôi, mà trên người ông ấy vậy mà lại là một làn da trÆ¡n bóng như ngọc cá»§a Đại Hồng.Chỉ là lúc này mắt cá»§a Đại Hồng vẫn đang nhắm lại nhưng eo ở trên người đầu bếp Ngụy lại vặn vẹo không ngừng, trên mặt còn á»­ng hồng.Tôi không nghÄ© tới tôi vừa xông vào đã phải đối mặt với cảnh tượng này, Đại Hồng không phải còn chưa tỉnh sao? Sao vừa tỉnh đã nhiệt tình như lá»­a vậy?“Nhóc Dương, cô mau tới kéo cô ấy ra đi, cô ấy bị hạ cổ rồi! Cô muốn…” Đầu bếp Ngụy thấy tôi đứng bất động tại chỗ, cắn răng nghiến lợi hét lớn với tôi. Lần này tốt hÆ¡n, tôi nhìn mà mặt đỏ tim đập, trong lòng cÅ©ng biết tình huống này đang không đúng, tuy tôi đã thấy Đại Hồng không mặc quần áo nhưng lúc đó đến da cô ấy cÅ©ng không có, nên quần áo còn đáng nói gì, còn tình huống bây giờ không thể nói giống với ngày đó được!Vội vươn tay kéo Đại Hồng ra, bằng không với kiểu mặt đỏ này cá»§a đầu bếp Ngụy, tôi đoán đây là ông ấy có thể là người đầu tiên từ trước đến nay đỏ mặt đến xuất huyết não mà chết.Nhưng cánh tay cá»§a Đại Hồng như thể được bôi một lớp dầu thật dày làm tôi vốn đang kéo cánh tay, kết quả vừa dùng sức đã bị trượt xuống thành kéo cổ tay.“Ừm!” Đầu bếp Ngụy lại duỗi ra từ trong miệng cá»§a Đại Hồng rồi hét lớn với tôi: “Mau lấy cát ở dưới…”Khi tôi nghe được ông ấy nói thì mới phát hiện những hạt cát kia vậy mà đang dần dần chảy về phía người đầu bếp Ngụy, mà khi nó vừa dính vào người ông ấy ngay lập tức thấm vào trong. Đầu bếp Ngụy hình như đã ngứa không chịu nổi, hai chân bị không ít cát thấm vào đã bắt đầu chảy máu.Dòng cát chảy vừa dính vào máu càng cố gắng chảy về phía đầu bếp Ngụy, theo chỗ bị rách thấm vào trong.Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?Tôi nhìn chân cá»§a đầu bếp Ngụy, lại nghÄ© đến ba cái băng gạc bị tôi đốt kia, hiện tại cứ có cảm giác đầu bếp Ngụy chính là loại băng gạc đó.Sá»­ng sốt một chút nhưng tay cÅ©ng không dám dừng lại, trá»±c tiếp luồn qua nách cá»§a Đại Hồng, sau đó hai tay lập tức mềm nhÅ©n, thì thấy đầu bếp Ngụy gần như nhắm mắt lại đẩy mạnh Đại Hồng trên người, sau đó hét lớn: “Kéo mạnh ra!”Tôi thời dịp đầu bếp Ngụy đẩy mạnh một cái lập tức kéo Đại Hồng xuống mặt đất.Trong lòng đã rất bất lá»±c muốn chá»­i bới chị gái đến từ Linh giới này, cÅ©ng hy vọng cô ấy đừng có trở về Linh giới nữa mà cứ ở lại nhân gian để bị người ta hạ cổ thêm vài lần nữa, cô ấy mà còn không biết xấu hổ lăn lộn trở về nữa thì nói ra cÅ©ng rất mất mặt đó!Đại Hồng bị tôi đẩy xuống đất còn vẫn cứ uốn éo người, cố gắng chống đỡ muốn đứng dậy, tôi vội vàng đi lên đá mạnh cô ấy ra rất xa, loại thời điểm này cô không không giúp được gì thì cÅ©ng đừng có tới quấy rối.“Cô nhẹ một chút đi!” Đầu bếp Ngụy lúc này lại nghiêm túc hét lớn với tôi, hai tay nhanh chóng phá»§i cát mịn trên người xuống.“Đi!”Tôi thấy đầu bép Ngụy đang loạn lên nên quay người dùng một đạo Chưởng Tâm Lôi với dòng cát mịn đang chảy vào ở cá»­a, cắt đứt dòng chảy kia.“Ha! Ha!Ngay khi cát văng tung tóe, tôi bỗng nghe thấy tiếng cười trong trẻo mà quá»· dị giống như tiếng cười cá»§a một đứa trẻ đang đùa giỡn trốn trong tá»§ quần áo không nhịn được mà bật ra.Tôi liếc nhìn đầu bếp Ngụy một cái, chân trần chậm rãi đi tới TV ở phòng khách đối diện.Chu Lượng nói cậu ta nhìn thấy chị dâu nhà họ Lư bưng ba chén đồ uống đặt trên tá»§ TV, sau đó lúc ra cá»­a lại thấy chị dâu nhà họ Lư nhỏ một giọt máu vào trong đồ uống đó.Mà hiện tại trên TV đúng là đang đặt ba con búp bê cỏ, hÆ¡n nữa trên đỉnh đầu còn mọc ra cỏ xanh màu hÆ¡i ngả vàng, như thể bị tôi nhìn làm cho xấu hổ, cỏ trên đầu cá»§a con búp bê cỏ bên trái đang chậm rãi mọc ra hÆ¡i dài.Lúc đầu tôi còn nghÄ© rằng là do mình hoa mắt nhưng chớp chớp mắt mấy lần, đúng là ngọn cỏ trên đầu con búp bê cỏ bên trái dài hÆ¡n hai con còn lại một chút.“Nhóc Dương, những thứ quá»· này lại chảy tới rồi.!” Đầu bếp Ngụy lại bắt đầu hét lớn.Tôi đang nhìn con búp bê cỏ đến ngẩn người thì nghe thấy ông ấy gọi, vội vàng quay lại nhìn, quả nhiên cát trên mặt đất vậy mà lại chia làm ba đường chảy về phía đầu bếp Ngụy, nhưng lại chỉ có một đường đã chảy tới trên người đầu bếp Ngụy.Vội vàng quay đầu lại nhìn ba con búp bê cỏ, cỏ trên đầu con bên trái đã mọc dài thêm một chút, lập tức nghÄ© đến bản chất cá»§a người thá»±c vật là đầu bếp Ngụy, trong lòng tôi lóe lên, tay nhanh chóng bóp con búp bê trái.” A! A!”Con búp bê kia thật giống như bị bắt được tại trò chÆ¡i con rối, nhanh như chớp trượt xuống theo màn hình TV, bước hai bước tượng trưng rồi nhanh chóng chạy đến chỗ đầu bếp Ngụy.“Đây rồi!” Đầu bếp Ngụy thấy con búp bê cỏ chạy vội tới thì hét lớn với tôi: “Trong bé con này có chưa tro xương đầu, cô mau chóng bắt lấy! Đốt luôn đi!”” A! A!”Hình như hai con búp bê cỏ khác cảm thấy giả vờ cÅ©ng không còn ý nghÄ© gì nữa, nên cÅ©ng trượt xuống từ trên TV.Mà tất cả cát trong phòng liên tục chạy loạn, đi ngang qua bên cạnh tôi còn đột nhiên tránh đi nhưng đối với đầu bếp Ngụy lại không khách khí như vậy mà vọt thẳng tới thấm vào người ông ấy khiến hay tay cá»§a đầu bếp Ngụy không ngừng gãi loạn khắp trên người.“Mau tới giúp đi!” Hai tây đầu bếp Ngụy bận không chịu nổi, đỏ mặt hét lớn với tôi.Mà Đại Hồng bò trên đất tới dưới chân đầu bếp Ngụy, lúc này đầu bếp Ngụy giống như một viên kẹo thÆ¡m ngon khiến tất cả kiến đều muốn cắn một miếng trên người anh ta.Tôi liếc mắt nhìn ba bé con kia chạy trên mắt đất, nghÄ© có lẽ không bắt được bởi loại búp bê to bằng bàn tay này quả thật chạy nhanh như chuột vậy.Vừa hay có một con búp bê có chạy qua cá»­a phòng bếp, tôi vội vàng lao tới mở cá»­a tá»§ lạnh ra, chỉ thấy bên trong toàn là đồ uống được đựng trong ấm trà thá»§y tinh, màu sắc nhìn qua không khác với dầu ăn lắm nhưng lại tỏa ra một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng.

Tôi là Nữ Quan TàiTác giả: Khát MưaTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngNgười dịch: Morela T. (Mochi) Tôi tên Trương Dương, có thể tính mệnh xem phong thủy, phê bát tự bài tứ trụ, chỉ cần tôi tự nguyện mà người cũng trả nổi tiền, tôi đều nhận cả. Tôi sinh ra trong quan tài vào giữa tháng bảy, người mẹ bất hạnh của tôi, mang thai tôi sắp lâm bồn đến nơi rồi mà vẫn phải đi phơi hạt kê, kết quả ở trên mái nhà bị sét đánh trúng, nửa người cháy đen, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn. Điều này ở quê tôi là điềm gở vô cùng, đêm đó thì nhập quan đóng đinh quan tài luôn, lại mời một vị đạo trưởng ở ngôi miếu nổi danh nhất vùng tới làm pháp sự, nhưng đến nửa đêm, tiếng khóc của tôi bỗng nhiên truyền từ trong qua tài ra. Đêm đó, nghe nói toàn bộ chó mèo trong làng cứ liên tục sủa kêu, nhưng khi tôi vừa cất tiếng khóc, thì cả đàn chó, mèo, gà đó đều im bặt. Khi đó, mọi người đều bị dọa sợ không ai dám mở quan tài ra, đạo sĩ kia buộc phải mở quan tài, nhưng sau khi quan tài mở, ngay cả đạo sĩ cũng không dám ôm tôi, nói rằng ác khí quá nặng. Cuối cùng, chính bà nội muốn… Tôi nhìn hoa văn vẽ hai màu đen đỏ giao nhau trên tường chỉ cảm thấy lạnh toát từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân.Những chữ khắc trên vách suối Đá vậy mà lại bị chuyển đến nÆ¡i này, rốt cuộc là ai mài đi những chữ ở suối Đá kia?“Sàn sạt!”Tôi đang nhìn thì bỗng nghe được bên chân truyền đến tiếng sàn sạt, theo đó có mấy thứ ngứa ngáy chảy dưới chân.Cúi đầu nhìn thì thấy dòng cát mịn màu vàng đang dần dần chảy lên chân tôi.Tôi sợ mình nhìn lập nên cúi đầu nhìn một hồi, đúng là nó đang chảy ngược lên mà nguồn gốc cá»§a những bãi cát chảy  này lại chính là từ những con búp bê cỏ dưới chân tôi.Lúc này những con búp bê cỏ đều xẹp xuống giống như tắm thoát kén chỉ còn sót lại một miếng băng gạc màu vàng xám vẫn còn tại chỗ, vốn lúc đầu tôi cho rằng trong băng gạc là cặn gỗ nhưng thì ra toàn bộ đều là cát mịn.“Sàn sạt!”Cát theo bậc cầu thang chảy xuống dưới tác dụng cá»§a một lá»±c không xác định nào đó chảy qua mu bàn chân cá»§a tôi không hề có phản ứng.“Cô tỉnh táo chút đi!”Tôi còn đang thất thần thì nghe được tiếng cá»§a đầu bếp Ngụy hét to từ trên tầng truyền xuống, vội vàng quay đầu nhìn về phía sau nhưng vẫn chỉ có một màu đen, không nhìn thấy rõ bên ngoài có phải là cái tên đầu bếp Ngụy nói muốn tiên phong nhưng lại đứng yên không động chân không, mà chỉ mới một lúc rõ ràng tôi còn đang đứng ở cá»­a hành lang này mà ông ấy đã chạy lên trên rồi?“Ha! Ha!”Những hạt cát vàng kia nghe được tiếng đầu bếp Ngụy hét lớn hình như rất vui vẻ, vừa chảy lên trên vừa cười ha ha.“Cô có nghe thấy tôi nói không vậy?”Đầu bếp Ngụy lại hét to một tiếng nhưng sau khi hét hình như còn có tiếng kêu đau nên tôi cÅ©ng không dám chậm trễ nữa, lập tức dẫn Thần Hỏa phù vào băng gạc cá»§a ba con búp bê cỏ đã trống rỗng kia.“A……”Đột nhiên có tiếng hét chói tai truyền xuống từ trên tầng, chấn động đến mức ngay cả dòng cát chảy cÅ©ng phải sá»­ng sốt một chút, mảng sÆ¡n trên hành lang cÅ©ng ào ào rÆ¡i xuống.Nhìn ba tấm băng gạc dưới lá»­a đang dần cuộn lại, còn tiếng hét bi thảm trên tầng giống như bà lão đã chết, tôi lập tức chạy lên theo phương hướng cát chảy.Rất lâu trước đây tôi đã tới tòa nhà này cá»§a nhà họ Lư một lần, nhưng khi đó ông chá»§ Lư mới chết không lâu mà thi thể lại không biết đã chạy đi đâu.Tuy nói khi đó chúng tôi đã biết ông chá»§ Lư đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn không nghÄ© ra thi thể cá»§a ông chá»§ Lư đang được giấy ở nÆ¡i nào, lúc này một mình tôi đang đi lên cầu thang cá»§a nhà họ Lư, mà tiếng cát mịn sau lưng cứ sàn sạt chảy dần lên làm tôi rất lo từ trong tường cạnh cầu thang lúc nào cÅ©ng có thể có một bàn tay duỗi ra kéo tôi vào trong tường.Chỉ yếu là những đồ án cổ quái được vẽ trên bức tường, tôi vừa nhẹ nhàng chậm rãi đi lên trên vừa cẩn thận đánh giá những đồ án này.Khi tôi nhìn thấy những ký hiệu này ở dưới suối Đá chỉ mới sáu tuổi, lúc đó là do thuận tiện liếc nhìn một cái nên cÅ©ng không nhớ kỹ bao nhiêu, bởi vậy khi nhìn những ký hiệu này cảm thấy có cái quen mắt nhưng cÅ©ng có cái lạ mắt.CÅ©ng không biết cáo phải do tôi đốt ba tấm băng kia không mà khi lên tầng cao nhất không còn thấy động tÄ©nh gì nữa, tôi tính tầng này vừa vặn là tầng bảy và tôi đang đứng trước cánh cá»­a cuối cùng, bên trong yên lặng không có bất kỳ âm thanh nào.Mèo trắng, Âm Long và tiếng hét to vừa rồi cá»§a đầu bếp Ngụy hình như đã không còn.“Sàn sạt!”Đứng ở cá»§a một hồi thì dòng cát chảy kia đã nhanh chóng chảy dọc theo chân tôi từ khe cá»­a vào trong.“Mẹ! Cái này là cái quá»· gì đây!”Những hạt cát kia vừa chảy vào một chút, chợt nghe thấy tiếng hét to cá»§a đầu bếp Ngụy ở bên trong, sau đó là tiếng gãi mạnh vào da thịt.Lúc này tôi nghe được tiếng cá»§a đầu bếp Ngụy như nghe được tiếng trên thiên đường, chỉ cần xác định ông ấy đang ở bên trong thì tôi sẽ cần tìm ít đi một người, niệm Đại Lá»±c Kim Cương chú ở trong lòng, tôi lập tức nhấc chân lên đạp vào cánh cá»­a kia một cái.Phòng cá»§a nhà họ Lư không tính là cÅ© nhưng khi xây chỉ dùng loại khóa cá»­a kiểu cÅ© nên khi bị tôi đá một cái liền cạch một tiếng rồi mở ra.Tôi theo quán tính xông thẳng vào, mà dòng cát chảy ở cá»­a bị tôi đá làm văng khắp nÆ¡i.“Nhóc Dương, mau tới giúp tôi đi!”Tôi còn chưa kịp đứng vững đã nghe được tiếng hét lớn cá»§a đầu bếp Ngụy với tôi, mà trên người ông ấy vậy mà lại là một làn da trÆ¡n bóng như ngọc cá»§a Đại Hồng.Chỉ là lúc này mắt cá»§a Đại Hồng vẫn đang nhắm lại nhưng eo ở trên người đầu bếp Ngụy lại vặn vẹo không ngừng, trên mặt còn á»­ng hồng.Tôi không nghÄ© tới tôi vừa xông vào đã phải đối mặt với cảnh tượng này, Đại Hồng không phải còn chưa tỉnh sao? Sao vừa tỉnh đã nhiệt tình như lá»­a vậy?“Nhóc Dương, cô mau tới kéo cô ấy ra đi, cô ấy bị hạ cổ rồi! Cô muốn…” Đầu bếp Ngụy thấy tôi đứng bất động tại chỗ, cắn răng nghiến lợi hét lớn với tôi. Lần này tốt hÆ¡n, tôi nhìn mà mặt đỏ tim đập, trong lòng cÅ©ng biết tình huống này đang không đúng, tuy tôi đã thấy Đại Hồng không mặc quần áo nhưng lúc đó đến da cô ấy cÅ©ng không có, nên quần áo còn đáng nói gì, còn tình huống bây giờ không thể nói giống với ngày đó được!Vội vươn tay kéo Đại Hồng ra, bằng không với kiểu mặt đỏ này cá»§a đầu bếp Ngụy, tôi đoán đây là ông ấy có thể là người đầu tiên từ trước đến nay đỏ mặt đến xuất huyết não mà chết.Nhưng cánh tay cá»§a Đại Hồng như thể được bôi một lớp dầu thật dày làm tôi vốn đang kéo cánh tay, kết quả vừa dùng sức đã bị trượt xuống thành kéo cổ tay.“Ừm!” Đầu bếp Ngụy lại duỗi ra từ trong miệng cá»§a Đại Hồng rồi hét lớn với tôi: “Mau lấy cát ở dưới…”Khi tôi nghe được ông ấy nói thì mới phát hiện những hạt cát kia vậy mà đang dần dần chảy về phía người đầu bếp Ngụy, mà khi nó vừa dính vào người ông ấy ngay lập tức thấm vào trong. Đầu bếp Ngụy hình như đã ngứa không chịu nổi, hai chân bị không ít cát thấm vào đã bắt đầu chảy máu.Dòng cát chảy vừa dính vào máu càng cố gắng chảy về phía đầu bếp Ngụy, theo chỗ bị rách thấm vào trong.Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?Tôi nhìn chân cá»§a đầu bếp Ngụy, lại nghÄ© đến ba cái băng gạc bị tôi đốt kia, hiện tại cứ có cảm giác đầu bếp Ngụy chính là loại băng gạc đó.Sá»­ng sốt một chút nhưng tay cÅ©ng không dám dừng lại, trá»±c tiếp luồn qua nách cá»§a Đại Hồng, sau đó hai tay lập tức mềm nhÅ©n, thì thấy đầu bếp Ngụy gần như nhắm mắt lại đẩy mạnh Đại Hồng trên người, sau đó hét lớn: “Kéo mạnh ra!”Tôi thời dịp đầu bếp Ngụy đẩy mạnh một cái lập tức kéo Đại Hồng xuống mặt đất.Trong lòng đã rất bất lá»±c muốn chá»­i bới chị gái đến từ Linh giới này, cÅ©ng hy vọng cô ấy đừng có trở về Linh giới nữa mà cứ ở lại nhân gian để bị người ta hạ cổ thêm vài lần nữa, cô ấy mà còn không biết xấu hổ lăn lộn trở về nữa thì nói ra cÅ©ng rất mất mặt đó!Đại Hồng bị tôi đẩy xuống đất còn vẫn cứ uốn éo người, cố gắng chống đỡ muốn đứng dậy, tôi vội vàng đi lên đá mạnh cô ấy ra rất xa, loại thời điểm này cô không không giúp được gì thì cÅ©ng đừng có tới quấy rối.“Cô nhẹ một chút đi!” Đầu bếp Ngụy lúc này lại nghiêm túc hét lớn với tôi, hai tay nhanh chóng phá»§i cát mịn trên người xuống.“Đi!”Tôi thấy đầu bép Ngụy đang loạn lên nên quay người dùng một đạo Chưởng Tâm Lôi với dòng cát mịn đang chảy vào ở cá»­a, cắt đứt dòng chảy kia.“Ha! Ha!Ngay khi cát văng tung tóe, tôi bỗng nghe thấy tiếng cười trong trẻo mà quá»· dị giống như tiếng cười cá»§a một đứa trẻ đang đùa giỡn trốn trong tá»§ quần áo không nhịn được mà bật ra.Tôi liếc nhìn đầu bếp Ngụy một cái, chân trần chậm rãi đi tới TV ở phòng khách đối diện.Chu Lượng nói cậu ta nhìn thấy chị dâu nhà họ Lư bưng ba chén đồ uống đặt trên tá»§ TV, sau đó lúc ra cá»­a lại thấy chị dâu nhà họ Lư nhỏ một giọt máu vào trong đồ uống đó.Mà hiện tại trên TV đúng là đang đặt ba con búp bê cỏ, hÆ¡n nữa trên đỉnh đầu còn mọc ra cỏ xanh màu hÆ¡i ngả vàng, như thể bị tôi nhìn làm cho xấu hổ, cỏ trên đầu cá»§a con búp bê cỏ bên trái đang chậm rãi mọc ra hÆ¡i dài.Lúc đầu tôi còn nghÄ© rằng là do mình hoa mắt nhưng chớp chớp mắt mấy lần, đúng là ngọn cỏ trên đầu con búp bê cỏ bên trái dài hÆ¡n hai con còn lại một chút.“Nhóc Dương, những thứ quá»· này lại chảy tới rồi.!” Đầu bếp Ngụy lại bắt đầu hét lớn.Tôi đang nhìn con búp bê cỏ đến ngẩn người thì nghe thấy ông ấy gọi, vội vàng quay lại nhìn, quả nhiên cát trên mặt đất vậy mà lại chia làm ba đường chảy về phía đầu bếp Ngụy, nhưng lại chỉ có một đường đã chảy tới trên người đầu bếp Ngụy.Vội vàng quay đầu lại nhìn ba con búp bê cỏ, cỏ trên đầu con bên trái đã mọc dài thêm một chút, lập tức nghÄ© đến bản chất cá»§a người thá»±c vật là đầu bếp Ngụy, trong lòng tôi lóe lên, tay nhanh chóng bóp con búp bê trái.” A! A!”Con búp bê kia thật giống như bị bắt được tại trò chÆ¡i con rối, nhanh như chớp trượt xuống theo màn hình TV, bước hai bước tượng trưng rồi nhanh chóng chạy đến chỗ đầu bếp Ngụy.“Đây rồi!” Đầu bếp Ngụy thấy con búp bê cỏ chạy vội tới thì hét lớn với tôi: “Trong bé con này có chưa tro xương đầu, cô mau chóng bắt lấy! Đốt luôn đi!”” A! A!”Hình như hai con búp bê cỏ khác cảm thấy giả vờ cÅ©ng không còn ý nghÄ© gì nữa, nên cÅ©ng trượt xuống từ trên TV.Mà tất cả cát trong phòng liên tục chạy loạn, đi ngang qua bên cạnh tôi còn đột nhiên tránh đi nhưng đối với đầu bếp Ngụy lại không khách khí như vậy mà vọt thẳng tới thấm vào người ông ấy khiến hay tay cá»§a đầu bếp Ngụy không ngừng gãi loạn khắp trên người.“Mau tới giúp đi!” Hai tây đầu bếp Ngụy bận không chịu nổi, đỏ mặt hét lớn với tôi.Mà Đại Hồng bò trên đất tới dưới chân đầu bếp Ngụy, lúc này đầu bếp Ngụy giống như một viên kẹo thÆ¡m ngon khiến tất cả kiến đều muốn cắn một miếng trên người anh ta.Tôi liếc mắt nhìn ba bé con kia chạy trên mắt đất, nghÄ© có lẽ không bắt được bởi loại búp bê to bằng bàn tay này quả thật chạy nhanh như chuột vậy.Vừa hay có một con búp bê có chạy qua cá»­a phòng bếp, tôi vội vàng lao tới mở cá»­a tá»§ lạnh ra, chỉ thấy bên trong toàn là đồ uống được đựng trong ấm trà thá»§y tinh, màu sắc nhìn qua không khác với dầu ăn lắm nhưng lại tỏa ra một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng.

Tôi là Nữ Quan TàiTác giả: Khát MưaTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngNgười dịch: Morela T. (Mochi) Tôi tên Trương Dương, có thể tính mệnh xem phong thủy, phê bát tự bài tứ trụ, chỉ cần tôi tự nguyện mà người cũng trả nổi tiền, tôi đều nhận cả. Tôi sinh ra trong quan tài vào giữa tháng bảy, người mẹ bất hạnh của tôi, mang thai tôi sắp lâm bồn đến nơi rồi mà vẫn phải đi phơi hạt kê, kết quả ở trên mái nhà bị sét đánh trúng, nửa người cháy đen, khuôn mặt biến dạng hoàn toàn. Điều này ở quê tôi là điềm gở vô cùng, đêm đó thì nhập quan đóng đinh quan tài luôn, lại mời một vị đạo trưởng ở ngôi miếu nổi danh nhất vùng tới làm pháp sự, nhưng đến nửa đêm, tiếng khóc của tôi bỗng nhiên truyền từ trong qua tài ra. Đêm đó, nghe nói toàn bộ chó mèo trong làng cứ liên tục sủa kêu, nhưng khi tôi vừa cất tiếng khóc, thì cả đàn chó, mèo, gà đó đều im bặt. Khi đó, mọi người đều bị dọa sợ không ai dám mở quan tài ra, đạo sĩ kia buộc phải mở quan tài, nhưng sau khi quan tài mở, ngay cả đạo sĩ cũng không dám ôm tôi, nói rằng ác khí quá nặng. Cuối cùng, chính bà nội muốn… Tôi nhìn hoa văn vẽ hai màu đen đỏ giao nhau trên tường chỉ cảm thấy lạnh toát từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân.Những chữ khắc trên vách suối Đá vậy mà lại bị chuyển đến nÆ¡i này, rốt cuộc là ai mài đi những chữ ở suối Đá kia?“Sàn sạt!”Tôi đang nhìn thì bỗng nghe được bên chân truyền đến tiếng sàn sạt, theo đó có mấy thứ ngứa ngáy chảy dưới chân.Cúi đầu nhìn thì thấy dòng cát mịn màu vàng đang dần dần chảy lên chân tôi.Tôi sợ mình nhìn lập nên cúi đầu nhìn một hồi, đúng là nó đang chảy ngược lên mà nguồn gốc cá»§a những bãi cát chảy  này lại chính là từ những con búp bê cỏ dưới chân tôi.Lúc này những con búp bê cỏ đều xẹp xuống giống như tắm thoát kén chỉ còn sót lại một miếng băng gạc màu vàng xám vẫn còn tại chỗ, vốn lúc đầu tôi cho rằng trong băng gạc là cặn gỗ nhưng thì ra toàn bộ đều là cát mịn.“Sàn sạt!”Cát theo bậc cầu thang chảy xuống dưới tác dụng cá»§a một lá»±c không xác định nào đó chảy qua mu bàn chân cá»§a tôi không hề có phản ứng.“Cô tỉnh táo chút đi!”Tôi còn đang thất thần thì nghe được tiếng cá»§a đầu bếp Ngụy hét to từ trên tầng truyền xuống, vội vàng quay đầu nhìn về phía sau nhưng vẫn chỉ có một màu đen, không nhìn thấy rõ bên ngoài có phải là cái tên đầu bếp Ngụy nói muốn tiên phong nhưng lại đứng yên không động chân không, mà chỉ mới một lúc rõ ràng tôi còn đang đứng ở cá»­a hành lang này mà ông ấy đã chạy lên trên rồi?“Ha! Ha!”Những hạt cát vàng kia nghe được tiếng đầu bếp Ngụy hét lớn hình như rất vui vẻ, vừa chảy lên trên vừa cười ha ha.“Cô có nghe thấy tôi nói không vậy?”Đầu bếp Ngụy lại hét to một tiếng nhưng sau khi hét hình như còn có tiếng kêu đau nên tôi cÅ©ng không dám chậm trễ nữa, lập tức dẫn Thần Hỏa phù vào băng gạc cá»§a ba con búp bê cỏ đã trống rỗng kia.“A……”Đột nhiên có tiếng hét chói tai truyền xuống từ trên tầng, chấn động đến mức ngay cả dòng cát chảy cÅ©ng phải sá»­ng sốt một chút, mảng sÆ¡n trên hành lang cÅ©ng ào ào rÆ¡i xuống.Nhìn ba tấm băng gạc dưới lá»­a đang dần cuộn lại, còn tiếng hét bi thảm trên tầng giống như bà lão đã chết, tôi lập tức chạy lên theo phương hướng cát chảy.Rất lâu trước đây tôi đã tới tòa nhà này cá»§a nhà họ Lư một lần, nhưng khi đó ông chá»§ Lư mới chết không lâu mà thi thể lại không biết đã chạy đi đâu.Tuy nói khi đó chúng tôi đã biết ông chá»§ Lư đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn không nghÄ© ra thi thể cá»§a ông chá»§ Lư đang được giấy ở nÆ¡i nào, lúc này một mình tôi đang đi lên cầu thang cá»§a nhà họ Lư, mà tiếng cát mịn sau lưng cứ sàn sạt chảy dần lên làm tôi rất lo từ trong tường cạnh cầu thang lúc nào cÅ©ng có thể có một bàn tay duỗi ra kéo tôi vào trong tường.Chỉ yếu là những đồ án cổ quái được vẽ trên bức tường, tôi vừa nhẹ nhàng chậm rãi đi lên trên vừa cẩn thận đánh giá những đồ án này.Khi tôi nhìn thấy những ký hiệu này ở dưới suối Đá chỉ mới sáu tuổi, lúc đó là do thuận tiện liếc nhìn một cái nên cÅ©ng không nhớ kỹ bao nhiêu, bởi vậy khi nhìn những ký hiệu này cảm thấy có cái quen mắt nhưng cÅ©ng có cái lạ mắt.CÅ©ng không biết cáo phải do tôi đốt ba tấm băng kia không mà khi lên tầng cao nhất không còn thấy động tÄ©nh gì nữa, tôi tính tầng này vừa vặn là tầng bảy và tôi đang đứng trước cánh cá»­a cuối cùng, bên trong yên lặng không có bất kỳ âm thanh nào.Mèo trắng, Âm Long và tiếng hét to vừa rồi cá»§a đầu bếp Ngụy hình như đã không còn.“Sàn sạt!”Đứng ở cá»§a một hồi thì dòng cát chảy kia đã nhanh chóng chảy dọc theo chân tôi từ khe cá»­a vào trong.“Mẹ! Cái này là cái quá»· gì đây!”Những hạt cát kia vừa chảy vào một chút, chợt nghe thấy tiếng hét to cá»§a đầu bếp Ngụy ở bên trong, sau đó là tiếng gãi mạnh vào da thịt.Lúc này tôi nghe được tiếng cá»§a đầu bếp Ngụy như nghe được tiếng trên thiên đường, chỉ cần xác định ông ấy đang ở bên trong thì tôi sẽ cần tìm ít đi một người, niệm Đại Lá»±c Kim Cương chú ở trong lòng, tôi lập tức nhấc chân lên đạp vào cánh cá»­a kia một cái.Phòng cá»§a nhà họ Lư không tính là cÅ© nhưng khi xây chỉ dùng loại khóa cá»­a kiểu cÅ© nên khi bị tôi đá một cái liền cạch một tiếng rồi mở ra.Tôi theo quán tính xông thẳng vào, mà dòng cát chảy ở cá»­a bị tôi đá làm văng khắp nÆ¡i.“Nhóc Dương, mau tới giúp tôi đi!”Tôi còn chưa kịp đứng vững đã nghe được tiếng hét lớn cá»§a đầu bếp Ngụy với tôi, mà trên người ông ấy vậy mà lại là một làn da trÆ¡n bóng như ngọc cá»§a Đại Hồng.Chỉ là lúc này mắt cá»§a Đại Hồng vẫn đang nhắm lại nhưng eo ở trên người đầu bếp Ngụy lại vặn vẹo không ngừng, trên mặt còn á»­ng hồng.Tôi không nghÄ© tới tôi vừa xông vào đã phải đối mặt với cảnh tượng này, Đại Hồng không phải còn chưa tỉnh sao? Sao vừa tỉnh đã nhiệt tình như lá»­a vậy?“Nhóc Dương, cô mau tới kéo cô ấy ra đi, cô ấy bị hạ cổ rồi! Cô muốn…” Đầu bếp Ngụy thấy tôi đứng bất động tại chỗ, cắn răng nghiến lợi hét lớn với tôi. Lần này tốt hÆ¡n, tôi nhìn mà mặt đỏ tim đập, trong lòng cÅ©ng biết tình huống này đang không đúng, tuy tôi đã thấy Đại Hồng không mặc quần áo nhưng lúc đó đến da cô ấy cÅ©ng không có, nên quần áo còn đáng nói gì, còn tình huống bây giờ không thể nói giống với ngày đó được!Vội vươn tay kéo Đại Hồng ra, bằng không với kiểu mặt đỏ này cá»§a đầu bếp Ngụy, tôi đoán đây là ông ấy có thể là người đầu tiên từ trước đến nay đỏ mặt đến xuất huyết não mà chết.Nhưng cánh tay cá»§a Đại Hồng như thể được bôi một lớp dầu thật dày làm tôi vốn đang kéo cánh tay, kết quả vừa dùng sức đã bị trượt xuống thành kéo cổ tay.“Ừm!” Đầu bếp Ngụy lại duỗi ra từ trong miệng cá»§a Đại Hồng rồi hét lớn với tôi: “Mau lấy cát ở dưới…”Khi tôi nghe được ông ấy nói thì mới phát hiện những hạt cát kia vậy mà đang dần dần chảy về phía người đầu bếp Ngụy, mà khi nó vừa dính vào người ông ấy ngay lập tức thấm vào trong. Đầu bếp Ngụy hình như đã ngứa không chịu nổi, hai chân bị không ít cát thấm vào đã bắt đầu chảy máu.Dòng cát chảy vừa dính vào máu càng cố gắng chảy về phía đầu bếp Ngụy, theo chỗ bị rách thấm vào trong.Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?Tôi nhìn chân cá»§a đầu bếp Ngụy, lại nghÄ© đến ba cái băng gạc bị tôi đốt kia, hiện tại cứ có cảm giác đầu bếp Ngụy chính là loại băng gạc đó.Sá»­ng sốt một chút nhưng tay cÅ©ng không dám dừng lại, trá»±c tiếp luồn qua nách cá»§a Đại Hồng, sau đó hai tay lập tức mềm nhÅ©n, thì thấy đầu bếp Ngụy gần như nhắm mắt lại đẩy mạnh Đại Hồng trên người, sau đó hét lớn: “Kéo mạnh ra!”Tôi thời dịp đầu bếp Ngụy đẩy mạnh một cái lập tức kéo Đại Hồng xuống mặt đất.Trong lòng đã rất bất lá»±c muốn chá»­i bới chị gái đến từ Linh giới này, cÅ©ng hy vọng cô ấy đừng có trở về Linh giới nữa mà cứ ở lại nhân gian để bị người ta hạ cổ thêm vài lần nữa, cô ấy mà còn không biết xấu hổ lăn lộn trở về nữa thì nói ra cÅ©ng rất mất mặt đó!Đại Hồng bị tôi đẩy xuống đất còn vẫn cứ uốn éo người, cố gắng chống đỡ muốn đứng dậy, tôi vội vàng đi lên đá mạnh cô ấy ra rất xa, loại thời điểm này cô không không giúp được gì thì cÅ©ng đừng có tới quấy rối.“Cô nhẹ một chút đi!” Đầu bếp Ngụy lúc này lại nghiêm túc hét lớn với tôi, hai tay nhanh chóng phá»§i cát mịn trên người xuống.“Đi!”Tôi thấy đầu bép Ngụy đang loạn lên nên quay người dùng một đạo Chưởng Tâm Lôi với dòng cát mịn đang chảy vào ở cá»­a, cắt đứt dòng chảy kia.“Ha! Ha!Ngay khi cát văng tung tóe, tôi bỗng nghe thấy tiếng cười trong trẻo mà quá»· dị giống như tiếng cười cá»§a một đứa trẻ đang đùa giỡn trốn trong tá»§ quần áo không nhịn được mà bật ra.Tôi liếc nhìn đầu bếp Ngụy một cái, chân trần chậm rãi đi tới TV ở phòng khách đối diện.Chu Lượng nói cậu ta nhìn thấy chị dâu nhà họ Lư bưng ba chén đồ uống đặt trên tá»§ TV, sau đó lúc ra cá»­a lại thấy chị dâu nhà họ Lư nhỏ một giọt máu vào trong đồ uống đó.Mà hiện tại trên TV đúng là đang đặt ba con búp bê cỏ, hÆ¡n nữa trên đỉnh đầu còn mọc ra cỏ xanh màu hÆ¡i ngả vàng, như thể bị tôi nhìn làm cho xấu hổ, cỏ trên đầu cá»§a con búp bê cỏ bên trái đang chậm rãi mọc ra hÆ¡i dài.Lúc đầu tôi còn nghÄ© rằng là do mình hoa mắt nhưng chớp chớp mắt mấy lần, đúng là ngọn cỏ trên đầu con búp bê cỏ bên trái dài hÆ¡n hai con còn lại một chút.“Nhóc Dương, những thứ quá»· này lại chảy tới rồi.!” Đầu bếp Ngụy lại bắt đầu hét lớn.Tôi đang nhìn con búp bê cỏ đến ngẩn người thì nghe thấy ông ấy gọi, vội vàng quay lại nhìn, quả nhiên cát trên mặt đất vậy mà lại chia làm ba đường chảy về phía đầu bếp Ngụy, nhưng lại chỉ có một đường đã chảy tới trên người đầu bếp Ngụy.Vội vàng quay đầu lại nhìn ba con búp bê cỏ, cỏ trên đầu con bên trái đã mọc dài thêm một chút, lập tức nghÄ© đến bản chất cá»§a người thá»±c vật là đầu bếp Ngụy, trong lòng tôi lóe lên, tay nhanh chóng bóp con búp bê trái.” A! A!”Con búp bê kia thật giống như bị bắt được tại trò chÆ¡i con rối, nhanh như chớp trượt xuống theo màn hình TV, bước hai bước tượng trưng rồi nhanh chóng chạy đến chỗ đầu bếp Ngụy.“Đây rồi!” Đầu bếp Ngụy thấy con búp bê cỏ chạy vội tới thì hét lớn với tôi: “Trong bé con này có chưa tro xương đầu, cô mau chóng bắt lấy! Đốt luôn đi!”” A! A!”Hình như hai con búp bê cỏ khác cảm thấy giả vờ cÅ©ng không còn ý nghÄ© gì nữa, nên cÅ©ng trượt xuống từ trên TV.Mà tất cả cát trong phòng liên tục chạy loạn, đi ngang qua bên cạnh tôi còn đột nhiên tránh đi nhưng đối với đầu bếp Ngụy lại không khách khí như vậy mà vọt thẳng tới thấm vào người ông ấy khiến hay tay cá»§a đầu bếp Ngụy không ngừng gãi loạn khắp trên người.“Mau tới giúp đi!” Hai tây đầu bếp Ngụy bận không chịu nổi, đỏ mặt hét lớn với tôi.Mà Đại Hồng bò trên đất tới dưới chân đầu bếp Ngụy, lúc này đầu bếp Ngụy giống như một viên kẹo thÆ¡m ngon khiến tất cả kiến đều muốn cắn một miếng trên người anh ta.Tôi liếc mắt nhìn ba bé con kia chạy trên mắt đất, nghÄ© có lẽ không bắt được bởi loại búp bê to bằng bàn tay này quả thật chạy nhanh như chuột vậy.Vừa hay có một con búp bê có chạy qua cá»­a phòng bếp, tôi vội vàng lao tới mở cá»­a tá»§ lạnh ra, chỉ thấy bên trong toàn là đồ uống được đựng trong ấm trà thá»§y tinh, màu sắc nhìn qua không khác với dầu ăn lắm nhưng lại tỏa ra một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng.

Chương 313: Đ�? Uống