“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì…
Chương 36
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm ẤyTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì… "Nếu tôi nói tôi coi thường anh thật thì anh sẽ làm gì?", Lý Hùng điềm nhiên nói."Tao sẽ cho mày nếm mùi nắm đấm của tao", nói đoạn, tên này giơ tay lên, để lộ nắm đấm rắn chắc."Được, vậy anh cứ thử cho tôi xem nắm đấm của anh kinh khủng đến đâu nào".Lý Hùng vừa dứt lời thì tên này lập tức sải chân lao tới phía Lý Hùng.Gã cường tráng này dùng cánh tay thô kệch của mình và nắm đấm rắn chắc nhắm thẳng về phía Lý Hùng.Cú đấm này nhìn có vẻ như rất mạnh.Thế nhưng cú đấm của hắn đã bị chặn lại.Chỉ một ngón tay! Lý Hùng chỉ dùng một ngón tay đã dễ dàng chặn đứng nắm đấm của gã đô con này.Đúng lúc hắn đang kinh ngạc thì cơ thể Lý Hùng khẽ chuyển động.Rầm!Cơ thể của gã to con bỗng rung lắc kịch liệt, sau đó hắn ôm lấy bụng mình rồi quằn quại như con tôm bị luộc chín.Có điều là hắn không hề ngã xuống đất mà cứ đựng đó chịu đựng cơn đau.Lúc này Lý Hùng vỗ nhẹ vào vai gã to con.Rầm!Lần này thì cả cơ thể hắn đổ ụp xuống nền đất.Lý Hùng lắc đầu."Đây mới gọi là giỏi. Đến cả ông già bán mía ven đường còn giỏi hơn anh"."Biến đi, đừng ở đây tự làm mất mặt mình nữa".Dứt lời, Lý Hùng quay người bước đi."Đợi đã!"Từ trong đám người lại vang lên giọng nói của ai đó.Nhưng điều khiến Lý Hùng hơi lạ là giọng nói vừa phát ra là của phụ nữ.Lý Hùng quay đầu lại nhìn.Anh thấy một người phụ nữ ăn vận bình thường đứng ra.Da cô ta rất đen, nhìn phát là biết hay làm việc ngoài trời.Cô ta còn có mái tóc rất ngắn, trông sạch sẽ và gọn gàng."Chúng tôi tới để tìm việc, không phải đánh nhau".Nghe đến đây, Lý Hùng khẽ chau mày.Anh nhìn cô ta nói: "Cô nói không sai"."Có điều yêu cầu của tôi đối với bảo vệ của tập đoàn rất cao"."Đa số những người ở đây đều không đạt yêu cầu".Lúc này lại có người lên tiếng: "Không thử thì sao biết được?"Lý Hùng khẽ gật đầu nói: "Được, vậy tôi cho mọi người một cơ hội".Nói chừng, Lý Hùng đi tới trước mặt những người này.Sau đó anh đút hai tay vào túi áo."Các người lên hết cùng lúc đi"."Nếu bất cứ ai trong số mọi người có thể chạm vào vai của tôi"."Thì vòng đầu tiên tất cả các nhân viên đều sẽ qua".Lý Hùng vừa dứt lời thì đám người lập tức lao về phía anh.Thế nhưng dù Lý Hùng đút hai tay trong túi áo nhưng cử động chân của Lý Hùng cũng khiến cho bọn họ không kịp nhìn.Chạm vào chân Lý Hùng thôi cũng không thể chứ đừng nói là vai.Thật sự rất nhanh!Tất cả những người xông đến trước mặt Lý Hùng đều bị anh đá bay ra ngoài.Gần một trăm người mà trong nháy mắt chỉ còn lại có hơn hai mươi.Trong số đó có người phụ nữ da ngăm.20 người giỏi mà Lưu Đức Luân gọi tới cũng chỉ còn có ba người.Lý Hùng nhìn mọi người xung quanh rồi từ tốn nói: "Sắp tới giờ ăn rồi, mọi người nhanh lên một chút, tôi xử lý xong còn về ăn cơm".Lý Hùng vừa dứt lời thì hơn hai mươi người này quay ra nhìn nhau ra hiệu.Sau đó họ lập tức bao vây Lý Hùng.Hơn hai mươi người đồng thời tấn công Lý Hùng.Lý Hùng bỗng nhiên đạp chân trái, chân phải dịch chuyển như gió đánh bay tất cả những người vừa lao tới.Kinh thật!Thật sự quá khủng!
"Nếu tôi nói tôi coi thường anh thật thì anh sẽ làm gì?", Lý Hùng điềm nhiên nói.
"Tao sẽ cho mày nếm mùi nắm đấm của tao", nói đoạn, tên này giơ tay lên, để lộ nắm đấm rắn chắc.
"Được, vậy anh cứ thử cho tôi xem nắm đấm của anh kinh khủng đến đâu nào".
Lý Hùng vừa dứt lời thì tên này lập tức sải chân lao tới phía Lý Hùng.
Gã cường tráng này dùng cánh tay thô kệch của mình và nắm đấm rắn chắc nhắm thẳng về phía Lý Hùng.
Cú đấm này nhìn có vẻ như rất mạnh.
Thế nhưng cú đấm của hắn đã bị chặn lại.
Chỉ một ngón tay! Lý Hùng chỉ dùng một ngón tay đã dễ dàng chặn đứng nắm đấm của gã đô con này.
Đúng lúc hắn đang kinh ngạc thì cơ thể Lý Hùng khẽ chuyển động.
Rầm!
Cơ thể của gã to con bỗng rung lắc kịch liệt, sau đó hắn ôm lấy bụng mình rồi quằn quại như con tôm bị luộc chín.
Có điều là hắn không hề ngã xuống đất mà cứ đựng đó chịu đựng cơn đau.
Lúc này Lý Hùng vỗ nhẹ vào vai gã to con.
Rầm!
Lần này thì cả cơ thể hắn đổ ụp xuống nền đất.
Lý Hùng lắc đầu.
"Đây mới gọi là giỏi. Đến cả ông già bán mía ven đường còn giỏi hơn anh".
"Biến đi, đừng ở đây tự làm mất mặt mình nữa".
Dứt lời, Lý Hùng quay người bước đi.
"Đợi đã!"
Từ trong đám người lại vang lên giọng nói của ai đó.
Nhưng điều khiến Lý Hùng hơi lạ là giọng nói vừa phát ra là của phụ nữ.
Lý Hùng quay đầu lại nhìn.
Anh thấy một người phụ nữ ăn vận bình thường đứng ra.
Da cô ta rất đen, nhìn phát là biết hay làm việc ngoài trời.
Cô ta còn có mái tóc rất ngắn, trông sạch sẽ và gọn gàng.
"Chúng tôi tới để tìm việc, không phải đánh nhau".
Nghe đến đây, Lý Hùng khẽ chau mày.
Anh nhìn cô ta nói: "Cô nói không sai".
"Có điều yêu cầu của tôi đối với bảo vệ của tập đoàn rất cao".
"Đa số những người ở đây đều không đạt yêu cầu".
Lúc này lại có người lên tiếng: "Không thử thì sao biết được?"
Lý Hùng khẽ gật đầu nói: "Được, vậy tôi cho mọi người một cơ hội".
Nói chừng, Lý Hùng đi tới trước mặt những người này.
Sau đó anh đút hai tay vào túi áo.
"Các người lên hết cùng lúc đi".
"Nếu bất cứ ai trong số mọi người có thể chạm vào vai của tôi".
"Thì vòng đầu tiên tất cả các nhân viên đều sẽ qua".
Lý Hùng vừa dứt lời thì đám người lập tức lao về phía anh.
Thế nhưng dù Lý Hùng đút hai tay trong túi áo nhưng cử động chân của Lý Hùng cũng khiến cho bọn họ không kịp nhìn.
Chạm vào chân Lý Hùng thôi cũng không thể chứ đừng nói là vai.
Thật sự rất nhanh!
Tất cả những người xông đến trước mặt Lý Hùng đều bị anh đá bay ra ngoài.
Gần một trăm người mà trong nháy mắt chỉ còn lại có hơn hai mươi.
Trong số đó có người phụ nữ da ngăm.
20 người giỏi mà Lưu Đức Luân gọi tới cũng chỉ còn có ba người.
Lý Hùng nhìn mọi người xung quanh rồi từ tốn nói: "Sắp tới giờ ăn rồi, mọi người nhanh lên một chút, tôi xử lý xong còn về ăn cơm".
Lý Hùng vừa dứt lời thì hơn hai mươi người này quay ra nhìn nhau ra hiệu.
Sau đó họ lập tức bao vây Lý Hùng.
Hơn hai mươi người đồng thời tấn công Lý Hùng.
Lý Hùng bỗng nhiên đạp chân trái, chân phải dịch chuyển như gió đánh bay tất cả những người vừa lao tới.
Kinh thật!
Thật sự quá khủng!
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm ẤyTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì… "Nếu tôi nói tôi coi thường anh thật thì anh sẽ làm gì?", Lý Hùng điềm nhiên nói."Tao sẽ cho mày nếm mùi nắm đấm của tao", nói đoạn, tên này giơ tay lên, để lộ nắm đấm rắn chắc."Được, vậy anh cứ thử cho tôi xem nắm đấm của anh kinh khủng đến đâu nào".Lý Hùng vừa dứt lời thì tên này lập tức sải chân lao tới phía Lý Hùng.Gã cường tráng này dùng cánh tay thô kệch của mình và nắm đấm rắn chắc nhắm thẳng về phía Lý Hùng.Cú đấm này nhìn có vẻ như rất mạnh.Thế nhưng cú đấm của hắn đã bị chặn lại.Chỉ một ngón tay! Lý Hùng chỉ dùng một ngón tay đã dễ dàng chặn đứng nắm đấm của gã đô con này.Đúng lúc hắn đang kinh ngạc thì cơ thể Lý Hùng khẽ chuyển động.Rầm!Cơ thể của gã to con bỗng rung lắc kịch liệt, sau đó hắn ôm lấy bụng mình rồi quằn quại như con tôm bị luộc chín.Có điều là hắn không hề ngã xuống đất mà cứ đựng đó chịu đựng cơn đau.Lúc này Lý Hùng vỗ nhẹ vào vai gã to con.Rầm!Lần này thì cả cơ thể hắn đổ ụp xuống nền đất.Lý Hùng lắc đầu."Đây mới gọi là giỏi. Đến cả ông già bán mía ven đường còn giỏi hơn anh"."Biến đi, đừng ở đây tự làm mất mặt mình nữa".Dứt lời, Lý Hùng quay người bước đi."Đợi đã!"Từ trong đám người lại vang lên giọng nói của ai đó.Nhưng điều khiến Lý Hùng hơi lạ là giọng nói vừa phát ra là của phụ nữ.Lý Hùng quay đầu lại nhìn.Anh thấy một người phụ nữ ăn vận bình thường đứng ra.Da cô ta rất đen, nhìn phát là biết hay làm việc ngoài trời.Cô ta còn có mái tóc rất ngắn, trông sạch sẽ và gọn gàng."Chúng tôi tới để tìm việc, không phải đánh nhau".Nghe đến đây, Lý Hùng khẽ chau mày.Anh nhìn cô ta nói: "Cô nói không sai"."Có điều yêu cầu của tôi đối với bảo vệ của tập đoàn rất cao"."Đa số những người ở đây đều không đạt yêu cầu".Lúc này lại có người lên tiếng: "Không thử thì sao biết được?"Lý Hùng khẽ gật đầu nói: "Được, vậy tôi cho mọi người một cơ hội".Nói chừng, Lý Hùng đi tới trước mặt những người này.Sau đó anh đút hai tay vào túi áo."Các người lên hết cùng lúc đi"."Nếu bất cứ ai trong số mọi người có thể chạm vào vai của tôi"."Thì vòng đầu tiên tất cả các nhân viên đều sẽ qua".Lý Hùng vừa dứt lời thì đám người lập tức lao về phía anh.Thế nhưng dù Lý Hùng đút hai tay trong túi áo nhưng cử động chân của Lý Hùng cũng khiến cho bọn họ không kịp nhìn.Chạm vào chân Lý Hùng thôi cũng không thể chứ đừng nói là vai.Thật sự rất nhanh!Tất cả những người xông đến trước mặt Lý Hùng đều bị anh đá bay ra ngoài.Gần một trăm người mà trong nháy mắt chỉ còn lại có hơn hai mươi.Trong số đó có người phụ nữ da ngăm.20 người giỏi mà Lưu Đức Luân gọi tới cũng chỉ còn có ba người.Lý Hùng nhìn mọi người xung quanh rồi từ tốn nói: "Sắp tới giờ ăn rồi, mọi người nhanh lên một chút, tôi xử lý xong còn về ăn cơm".Lý Hùng vừa dứt lời thì hơn hai mươi người này quay ra nhìn nhau ra hiệu.Sau đó họ lập tức bao vây Lý Hùng.Hơn hai mươi người đồng thời tấn công Lý Hùng.Lý Hùng bỗng nhiên đạp chân trái, chân phải dịch chuyển như gió đánh bay tất cả những người vừa lao tới.Kinh thật!Thật sự quá khủng!