Tác giả:

“Phịch!”  “Phịch!”  Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng.  Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải.  Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng.  Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp.  Mở ra một con đường thẳng tắp.  Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù.  Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại.  Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay.  Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ.  Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay.  Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn.  “Chào mừng cậu hai về nhà!”  Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng.  Anh quay người đi sang bên cạnh.  Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo.  “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!”  Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì…

Chương 52

Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm ẤyTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Phịch!”  “Phịch!”  Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng.  Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải.  Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng.  Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp.  Mở ra một con đường thẳng tắp.  Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù.  Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại.  Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay.  Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ.  Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay.  Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn.  “Chào mừng cậu hai về nhà!”  Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng.  Anh quay người đi sang bên cạnh.  Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo.  “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!”  Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì… Liễu Ngọc Phân nhìn thấy Hứa Hiếu Dương đang nghiêm túc thì không nhịn được cười nhạt.Tuy trên mặt đã phủ kín tang thương.Nhưng bây giờ Liễu Ngọc Phân lại được nhìn thấy dáng vẻ phấn chấn mạnh mẽ của chồng lúc còn trẻ một lần nữa.“Ấy, Hạo Nhiên và Tiểu Hùng đi đâu rồi?”Liễu Ngọc Phân đẩy cửa phòng của Hứa Mộc Tình ra, phát hiện Lý Hùng không có trong phòng.Hứa Mộc Tình không ngẩng đầu lên nói một câu.“Không biết chiều nay hai người đó lén lút làm cái gì nữa”.Từ trong lời nói của Hứa Mộc Tình, có thể nghe ra cô hơi không vui.Vì bình thường dù Lý Hùng có làm gì cũng sẽ nói với cô.Nhưng hôm nay lại cố ý trốn tránh cô, không biết là vì sao nữa.Liễu Ngọc Phân kéo Hứa Mộc Tình sang bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.“Hai đứa không có cãi nhau đó chứ?”“Mẹ, sao con có thể cãi nhau với anh ấy được?”, Hứa Mộc Tình lẩm bẩm.“Con làm gì có tư cách cãi nhau với anh ấy?”“Bây giờ nhà chúng ta có thể tốt như vậy đều là nhờ anh ấy mà”.Liễu Ngọc Phân nhìn Hứa Mộc Tình, nâng tay sờ đầu cô.“Sao vậy, trong lòng thấy áp lực à?”Hứa Mộc Tình lắc đầu.“Con là do mẹ sinh ra, con nghĩ gì, người làm mẹ này có thể không biết sao?”“Có phải cảm thấy Tiểu Hùng quá xuất sắc, mình không xứng với cậu ta không?”Hứa Mộc Tình cắn môi, khẽ gật đầu.“Chuyện tình cảm không phải vài ba câu là có thể nói rõ được”.“Tiểu Hùng không nói gì với con, vậy con có từng nghĩ vì sao nó lại như thế không?”Hứa Mộc Tình lắc đầu, lại gật đầu, nhưng không tiếp lời.“Nếu đã biết thì đừng nghĩ nhiều nữa, cứ là chính bản thân mình là được rồi.“Nếu con thật sự cảm thấy áp lực thì cứ nói ra với nó, cả hai cùng trao đổi với nhau”.Hứa Mộc Tình nghiêm túc gật đầu: “Mẹ yên tâm đi! Con nhất định sẽ rất cố gắng, rất cố gắng, rất…”Ầm!Cửa nhà đột nhiên bị người ta đá mở!Sau đó, có sáu người đàn ông vạm vỡ như trâu xông vào trong.“Các người muốn làm gì?”, Liễu Ngọc Phân vội bảo vệ Hứa Mộc Tình ở sau lưng mình.Chát!Một người đàn ông tiến lên tát mạnh vào mặt Liễu Ngọc Phân một cái.Liễu Ngọc Phân che mặt, kéo Hứa Mộc Tình lùi về sau.Lúc này Hứa Hiếu Dương cũng khập khiễng xông tới.“Các người đang tự ý xông vào nhà người khác đấy, tôi, tôi muốn báo cảnh sát bắt…”Hứa Hiếu Dương còn chưa nói xong, một người đã hất ngã ông ấy.Một người khác kéo tay Hứa Hiếu Dương, đè tay ông ấy lên bàn.Sau đó rút một con dao sắc bèn ra, đâm mạnh xuống bàn tay của Hứa Hiếu Dương.Phập!Con dao xuyên qua mặt bàn.“Các người muốn làm gì?”“Chúng tôi cũng đâu có đắc tội các người, cuối cùng các người muốn làm gì?!”Hứa Mộc Tình quát to muốn xông lên.Liễu Ngọc Phân thì ôm chặt lấy cô, hai mẹ con kề sát trên vách tường run cầm cập.Lúc này, ngoài cửa có tiếng giày cao gót vang lên.Cộp cộp, cộp cộp.Mọi người nhìn qua, thấy một người phụ nữ cao gầy nóng bỏng đi tới.Khi nhìn thấy người phụ nữ này, Hứa Mộc Tình không khỏi kêu lên.“Cô!”Nghe thấy Hứa Mộc Tình gọi mình là cô, Hứa Phi Phi lập tức cầm bát canh sườn củ sen trên bàn hất về phía Hứa Mộc Tình.Ngay lúc quan trọng, Liễu Ngọc Phân vội lao qua, dùng lưng của mình chắn bát canh lại.“Mẹ!”Hứa Mộc Tình thét chói tai!Hứa Phi Phi cầm con dao trên bàn lên, bước nhanh về phía Liễu Ngọc Phân.

Liễu Ngọc Phân nhìn thấy Hứa Hiếu Dương đang nghiêm túc thì không nhịn được cười nhạt.

Tuy trên mặt đã phủ kín tang thương.

Nhưng bây giờ Liễu Ngọc Phân lại được nhìn thấy dáng vẻ phấn chấn mạnh mẽ của chồng lúc còn trẻ một lần nữa.

“Ấy, Hạo Nhiên và Tiểu Hùng đi đâu rồi?”

Liễu Ngọc Phân đẩy cửa phòng của Hứa Mộc Tình ra, phát hiện Lý Hùng không có trong phòng.

Hứa Mộc Tình không ngẩng đầu lên nói một câu.

“Không biết chiều nay hai người đó lén lút làm cái gì nữa”.

Từ trong lời nói của Hứa Mộc Tình, có thể nghe ra cô hơi không vui.

Vì bình thường dù Lý Hùng có làm gì cũng sẽ nói với cô.

Nhưng hôm nay lại cố ý trốn tránh cô, không biết là vì sao nữa.

Liễu Ngọc Phân kéo Hứa Mộc Tình sang bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.

“Hai đứa không có cãi nhau đó chứ?”

“Mẹ, sao con có thể cãi nhau với anh ấy được?”, Hứa Mộc Tình lẩm bẩm.

“Con làm gì có tư cách cãi nhau với anh ấy?”

“Bây giờ nhà chúng ta có thể tốt như vậy đều là nhờ anh ấy mà”.

Liễu Ngọc Phân nhìn Hứa Mộc Tình, nâng tay sờ đầu cô.

“Sao vậy, trong lòng thấy áp lực à?”

Hứa Mộc Tình lắc đầu.

“Con là do mẹ sinh ra, con nghĩ gì, người làm mẹ này có thể không biết sao?”

“Có phải cảm thấy Tiểu Hùng quá xuất sắc, mình không xứng với cậu ta không?”

Hứa Mộc Tình cắn môi, khẽ gật đầu.

“Chuyện tình cảm không phải vài ba câu là có thể nói rõ được”.

“Tiểu Hùng không nói gì với con, vậy con có từng nghĩ vì sao nó lại như thế không?”

Hứa Mộc Tình lắc đầu, lại gật đầu, nhưng không tiếp lời.

“Nếu đã biết thì đừng nghĩ nhiều nữa, cứ là chính bản thân mình là được rồi.

“Nếu con thật sự cảm thấy áp lực thì cứ nói ra với nó, cả hai cùng trao đổi với nhau”.

Hứa Mộc Tình nghiêm túc gật đầu: “Mẹ yên tâm đi! Con nhất định sẽ rất cố gắng, rất cố gắng, rất…”

Ầm!

Cửa nhà đột nhiên bị người ta đá mở!

Sau đó, có sáu người đàn ông vạm vỡ như trâu xông vào trong.

“Các người muốn làm gì?”, Liễu Ngọc Phân vội bảo vệ Hứa Mộc Tình ở sau lưng mình.

Chát!

Một người đàn ông tiến lên tát mạnh vào mặt Liễu Ngọc Phân một cái.

Liễu Ngọc Phân che mặt, kéo Hứa Mộc Tình lùi về sau.

Lúc này Hứa Hiếu Dương cũng khập khiễng xông tới.

“Các người đang tự ý xông vào nhà người khác đấy, tôi, tôi muốn báo cảnh sát bắt…”

Hứa Hiếu Dương còn chưa nói xong, một người đã hất ngã ông ấy.

Một người khác kéo tay Hứa Hiếu Dương, đè tay ông ấy lên bàn.

Sau đó rút một con dao sắc bèn ra, đâm mạnh xuống bàn tay của Hứa Hiếu Dương.

Phập!

Con dao xuyên qua mặt bàn.

“Các người muốn làm gì?”

“Chúng tôi cũng đâu có đắc tội các người, cuối cùng các người muốn làm gì?!”

Hứa Mộc Tình quát to muốn xông lên.

Liễu Ngọc Phân thì ôm chặt lấy cô, hai mẹ con kề sát trên vách tường run cầm cập.

Lúc này, ngoài cửa có tiếng giày cao gót vang lên.

Cộp cộp, cộp cộp.

Mọi người nhìn qua, thấy một người phụ nữ cao gầy nóng bỏng đi tới.

Khi nhìn thấy người phụ nữ này, Hứa Mộc Tình không khỏi kêu lên.

“Cô!”

Nghe thấy Hứa Mộc Tình gọi mình là cô, Hứa Phi Phi lập tức cầm bát canh sườn củ sen trên bàn hất về phía Hứa Mộc Tình.

Ngay lúc quan trọng, Liễu Ngọc Phân vội lao qua, dùng lưng của mình chắn bát canh lại.

“Mẹ!”

Hứa Mộc Tình thét chói tai!

Hứa Phi Phi cầm con dao trên bàn lên, bước nhanh về phía Liễu Ngọc Phân.

Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm ẤyTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Phịch!”  “Phịch!”  Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng.  Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải.  Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng.  Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp.  Mở ra một con đường thẳng tắp.  Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù.  Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại.  Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay.  Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ.  Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay.  Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn.  “Chào mừng cậu hai về nhà!”  Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng.  Anh quay người đi sang bên cạnh.  Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo.  “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!”  Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì… Liễu Ngọc Phân nhìn thấy Hứa Hiếu Dương đang nghiêm túc thì không nhịn được cười nhạt.Tuy trên mặt đã phủ kín tang thương.Nhưng bây giờ Liễu Ngọc Phân lại được nhìn thấy dáng vẻ phấn chấn mạnh mẽ của chồng lúc còn trẻ một lần nữa.“Ấy, Hạo Nhiên và Tiểu Hùng đi đâu rồi?”Liễu Ngọc Phân đẩy cửa phòng của Hứa Mộc Tình ra, phát hiện Lý Hùng không có trong phòng.Hứa Mộc Tình không ngẩng đầu lên nói một câu.“Không biết chiều nay hai người đó lén lút làm cái gì nữa”.Từ trong lời nói của Hứa Mộc Tình, có thể nghe ra cô hơi không vui.Vì bình thường dù Lý Hùng có làm gì cũng sẽ nói với cô.Nhưng hôm nay lại cố ý trốn tránh cô, không biết là vì sao nữa.Liễu Ngọc Phân kéo Hứa Mộc Tình sang bên cạnh, nhỏ giọng hỏi.“Hai đứa không có cãi nhau đó chứ?”“Mẹ, sao con có thể cãi nhau với anh ấy được?”, Hứa Mộc Tình lẩm bẩm.“Con làm gì có tư cách cãi nhau với anh ấy?”“Bây giờ nhà chúng ta có thể tốt như vậy đều là nhờ anh ấy mà”.Liễu Ngọc Phân nhìn Hứa Mộc Tình, nâng tay sờ đầu cô.“Sao vậy, trong lòng thấy áp lực à?”Hứa Mộc Tình lắc đầu.“Con là do mẹ sinh ra, con nghĩ gì, người làm mẹ này có thể không biết sao?”“Có phải cảm thấy Tiểu Hùng quá xuất sắc, mình không xứng với cậu ta không?”Hứa Mộc Tình cắn môi, khẽ gật đầu.“Chuyện tình cảm không phải vài ba câu là có thể nói rõ được”.“Tiểu Hùng không nói gì với con, vậy con có từng nghĩ vì sao nó lại như thế không?”Hứa Mộc Tình lắc đầu, lại gật đầu, nhưng không tiếp lời.“Nếu đã biết thì đừng nghĩ nhiều nữa, cứ là chính bản thân mình là được rồi.“Nếu con thật sự cảm thấy áp lực thì cứ nói ra với nó, cả hai cùng trao đổi với nhau”.Hứa Mộc Tình nghiêm túc gật đầu: “Mẹ yên tâm đi! Con nhất định sẽ rất cố gắng, rất cố gắng, rất…”Ầm!Cửa nhà đột nhiên bị người ta đá mở!Sau đó, có sáu người đàn ông vạm vỡ như trâu xông vào trong.“Các người muốn làm gì?”, Liễu Ngọc Phân vội bảo vệ Hứa Mộc Tình ở sau lưng mình.Chát!Một người đàn ông tiến lên tát mạnh vào mặt Liễu Ngọc Phân một cái.Liễu Ngọc Phân che mặt, kéo Hứa Mộc Tình lùi về sau.Lúc này Hứa Hiếu Dương cũng khập khiễng xông tới.“Các người đang tự ý xông vào nhà người khác đấy, tôi, tôi muốn báo cảnh sát bắt…”Hứa Hiếu Dương còn chưa nói xong, một người đã hất ngã ông ấy.Một người khác kéo tay Hứa Hiếu Dương, đè tay ông ấy lên bàn.Sau đó rút một con dao sắc bèn ra, đâm mạnh xuống bàn tay của Hứa Hiếu Dương.Phập!Con dao xuyên qua mặt bàn.“Các người muốn làm gì?”“Chúng tôi cũng đâu có đắc tội các người, cuối cùng các người muốn làm gì?!”Hứa Mộc Tình quát to muốn xông lên.Liễu Ngọc Phân thì ôm chặt lấy cô, hai mẹ con kề sát trên vách tường run cầm cập.Lúc này, ngoài cửa có tiếng giày cao gót vang lên.Cộp cộp, cộp cộp.Mọi người nhìn qua, thấy một người phụ nữ cao gầy nóng bỏng đi tới.Khi nhìn thấy người phụ nữ này, Hứa Mộc Tình không khỏi kêu lên.“Cô!”Nghe thấy Hứa Mộc Tình gọi mình là cô, Hứa Phi Phi lập tức cầm bát canh sườn củ sen trên bàn hất về phía Hứa Mộc Tình.Ngay lúc quan trọng, Liễu Ngọc Phân vội lao qua, dùng lưng của mình chắn bát canh lại.“Mẹ!”Hứa Mộc Tình thét chói tai!Hứa Phi Phi cầm con dao trên bàn lên, bước nhanh về phía Liễu Ngọc Phân.

Chương 52