“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì…
Chương 64
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm ẤyTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì… Hứa Mộc Tình không còn cách nào khác là quay đầu xe đi vòng qua phía bên kia.Trong một con hẻm không xa con đường đó.Lý Nhị Ngưu dẫn theo bảy người ướt đẫm mồ hôi, vây quanh một đám côn đồ từ tỉnh thành tới vào một góc.Đã có một đám người nằm la liệt trên mặt đất phía sau chúng.Lão Hổ nổi danh hung bạo ở tỉnh thành đã bị đánh cho sưng mặt, đàn em bên cạnh hắn toàn thân cũng bầm tím hết cả.Sắc mặt của những thuộc hạ này đang run rẩy, tất cả những gì hiện lên trong ánh mắt đều là sự hoảng sợ!Đám người này thật là đáng sợ!Họ có còn là con người không!?Điều khó tin hơn nữa là trong đó còn có một cô gái.Cô gái này trông cũng khá là xinh xắn.Thường thì phải là kiểu con gái mềm yếu rúc vào ngực con trai, nũng nịu đòi tiền, đòi túi, đòi ôm.Nhưng nắm đấm của cô ấy cứng như đá, đánh còn ác liệt hơn cả con trai.Lão Hổ được mệnh danh là "Nắm đấm sắt" ở tỉnh thành!Nhưng sau khi đấu với cô gái này, xương tay của hắn đã bị vỡ vụn!Đúng lúc này, có một chiếc xe tải đậu lại ngay đầu ngõ.Cô của Hứa Mộc Tình là Hứa Phi Phi đang ngồi trong xe.‘Sói mẹ Đông Hải’ này đang nhìn những người trước mặt với ánh mắt kinh hãi không thể giải thích được.‘Nắm đấm sắt’ Lão Hổ là kẻ khá có tiếng tăm ở tỉnh thành.Ba mươi con hổ con mà hắn dẫn theo dưới trướng hắn cũng nổi tiếng là hung dữ.‘Nắm đấm sắt’ Lão Hổ cũng là cánh tay phải đắc lực của Trương Toàn Vũ.Tuy nhiên, nhóm thế lực ngầm ghê gớm này ở tỉnh thành đã bị lật đổ bởi mấy kẻ vô danh tiểu tốt Lý Nhị Ngưu!Hứa Phi Phi rất muốn biết, những người này đến từ đâu?Ai đã khiến họ trở nên mạnh mẽ như vậy!?Không lâu sau, xe tải của Trương Bằng Phi chạy tới.Cửa xe vừa mở ra, Lý Hùng chậm rãi bước ra ngoài.Là cậu ta!?Hứa Phi Phi không ngờ Lý Hùng lại xuất hiện ở đây.Mối quan hệ giữa những người này và Lý Hùng là gì!?Chỉ thấy Lý Hùng giống như là ở gần đó đi dạo buổi tối, thủng thẳng bước về phía Lão Hổ.Đám người Lý Nhị Ngưu nhìn thấy Lý Hùng, vội vàng đứng ở bên cạnh, đồng loạt cúi đầu: "Đại ca!"Đại ca?Hứa Phi Phi sững sờ nhìn đám người trước mặt.Giờ mới chợt nhận ra.Chẳng trách những người này lại mạnh như vậy, ra là đều do Lý Hùng huấn luyện!Lý Hùng bước tới gần Lão Hổ với vẻ mặt bình tĩnh."Nhị Ngưu”."Đại ca”."Anh đánh với thằng Lão Hổ này đi, hắn thắng, để chúng đi; hắn thua, mỗi người phải giao nộp ra một tay và một chân”."Vâng!"Lý Hùng xoay người rời đi, tiếng kêu thảm thiết của Lão Hổ lập tức vang lên từ con hẻm phía sau!Kể từ bây giờ, biệt danh của hắn nên được đổi thành ‘Mèo hen’ thì đúng hơn.Nửa đêm, Hoàng Du Quảng bị đánh thức bởi cơn đau và ác mộng.Hắn la hét trong phòng ở biệt thự.Hoàng Chấn vừa an ủi được Hoàng Du Quảng, bước ra khỏi phòng.Lúc này, quản gia vội vàng từ phòng khách đi tới."Ông chủ, Tam gia về rồi”."Ồ!? Lão Tam hoàn thành mọi việc nhanh quá nhỉ?"Hoàng Chấn vui mừng khôn xiết.Chỉ là sắc mặt của quản gia không tốt lắm.Quản gia không dám nói gì, dẫn Hoàng Chấn đến phòng khách.Vừa bước vào phòng khách, Hoàng Chấn đã ngửi thấy mùi hôi nồng nặc, giống như mùi phân và nước tiểu của gà vịt.Hoàng Chấn bịt mũi, cau mày, nhìn thấy trong phòng khách có mấy người nằm la liệt.Những người này toàn thân dính đầy phân gà vịt, trên người còn có rất nhiều lông gà, lông vịt.“Chuyện gì đây?”, Hoàng Chấn rất sốc.Quản gia vội vàng nói: "Một chiếc xe tải chở gia cầm sống vừa dừng trước cửa biệt thự của chúng ta, ném mấy người bọn họ xuống”.
Hứa Mộc Tình không còn cách nào khác là quay đầu xe đi vòng qua phía bên kia.
Trong một con hẻm không xa con đường đó.
Lý Nhị Ngưu dẫn theo bảy người ướt đẫm mồ hôi, vây quanh một đám côn đồ từ tỉnh thành tới vào một góc.
Đã có một đám người nằm la liệt trên mặt đất phía sau chúng.
Lão Hổ nổi danh hung bạo ở tỉnh thành đã bị đánh cho sưng mặt, đàn em bên cạnh hắn toàn thân cũng bầm tím hết cả.
Sắc mặt của những thuộc hạ này đang run rẩy, tất cả những gì hiện lên trong ánh mắt đều là sự hoảng sợ!
Đám người này thật là đáng sợ!
Họ có còn là con người không!?
Điều khó tin hơn nữa là trong đó còn có một cô gái.
Cô gái này trông cũng khá là xinh xắn.
Thường thì phải là kiểu con gái mềm yếu rúc vào ngực con trai, nũng nịu đòi tiền, đòi túi, đòi ôm.
Nhưng nắm đấm của cô ấy cứng như đá, đánh còn ác liệt hơn cả con trai.
Lão Hổ được mệnh danh là "Nắm đấm sắt" ở tỉnh thành!
Nhưng sau khi đấu với cô gái này, xương tay của hắn đã bị vỡ vụn!
Đúng lúc này, có một chiếc xe tải đậu lại ngay đầu ngõ.
Cô của Hứa Mộc Tình là Hứa Phi Phi đang ngồi trong xe.
‘Sói mẹ Đông Hải’ này đang nhìn những người trước mặt với ánh mắt kinh hãi không thể giải thích được.
‘Nắm đấm sắt’ Lão Hổ là kẻ khá có tiếng tăm ở tỉnh thành.
Ba mươi con hổ con mà hắn dẫn theo dưới trướng hắn cũng nổi tiếng là hung dữ.
‘Nắm đấm sắt’ Lão Hổ cũng là cánh tay phải đắc lực của Trương Toàn Vũ.
Tuy nhiên, nhóm thế lực ngầm ghê gớm này ở tỉnh thành đã bị lật đổ bởi mấy kẻ vô danh tiểu tốt Lý Nhị Ngưu!
Hứa Phi Phi rất muốn biết, những người này đến từ đâu?
Ai đã khiến họ trở nên mạnh mẽ như vậy!?
Không lâu sau, xe tải của Trương Bằng Phi chạy tới.
Cửa xe vừa mở ra, Lý Hùng chậm rãi bước ra ngoài.
Là cậu ta!?
Hứa Phi Phi không ngờ Lý Hùng lại xuất hiện ở đây.
Mối quan hệ giữa những người này và Lý Hùng là gì!?
Chỉ thấy Lý Hùng giống như là ở gần đó đi dạo buổi tối, thủng thẳng bước về phía Lão Hổ.
Đám người Lý Nhị Ngưu nhìn thấy Lý Hùng, vội vàng đứng ở bên cạnh, đồng loạt cúi đầu: "Đại ca!"
Đại ca?
Hứa Phi Phi sững sờ nhìn đám người trước mặt.
Giờ mới chợt nhận ra.
Chẳng trách những người này lại mạnh như vậy, ra là đều do Lý Hùng huấn luyện!
Lý Hùng bước tới gần Lão Hổ với vẻ mặt bình tĩnh.
"Nhị Ngưu”.
"Đại ca”.
"Anh đánh với thằng Lão Hổ này đi, hắn thắng, để chúng đi; hắn thua, mỗi người phải giao nộp ra một tay và một chân”.
"Vâng!"
Lý Hùng xoay người rời đi, tiếng kêu thảm thiết của Lão Hổ lập tức vang lên từ con hẻm phía sau!
Kể từ bây giờ, biệt danh của hắn nên được đổi thành ‘Mèo hen’ thì đúng hơn.
Nửa đêm, Hoàng Du Quảng bị đánh thức bởi cơn đau và ác mộng.
Hắn la hét trong phòng ở biệt thự.
Hoàng Chấn vừa an ủi được Hoàng Du Quảng, bước ra khỏi phòng.
Lúc này, quản gia vội vàng từ phòng khách đi tới.
"Ông chủ, Tam gia về rồi”.
"Ồ!? Lão Tam hoàn thành mọi việc nhanh quá nhỉ?"
Hoàng Chấn vui mừng khôn xiết.
Chỉ là sắc mặt của quản gia không tốt lắm.
Quản gia không dám nói gì, dẫn Hoàng Chấn đến phòng khách.
Vừa bước vào phòng khách, Hoàng Chấn đã ngửi thấy mùi hôi nồng nặc, giống như mùi phân và nước tiểu của gà vịt.
Hoàng Chấn bịt mũi, cau mày, nhìn thấy trong phòng khách có mấy người nằm la liệt.
Những người này toàn thân dính đầy phân gà vịt, trên người còn có rất nhiều lông gà, lông vịt.
“Chuyện gì đây?”, Hoàng Chấn rất sốc.
Quản gia vội vàng nói: "Một chiếc xe tải chở gia cầm sống vừa dừng trước cửa biệt thự của chúng ta, ném mấy người bọn họ xuống”.
Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm ẤyTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Advertisement Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì… Hứa Mộc Tình không còn cách nào khác là quay đầu xe đi vòng qua phía bên kia.Trong một con hẻm không xa con đường đó.Lý Nhị Ngưu dẫn theo bảy người ướt đẫm mồ hôi, vây quanh một đám côn đồ từ tỉnh thành tới vào một góc.Đã có một đám người nằm la liệt trên mặt đất phía sau chúng.Lão Hổ nổi danh hung bạo ở tỉnh thành đã bị đánh cho sưng mặt, đàn em bên cạnh hắn toàn thân cũng bầm tím hết cả.Sắc mặt của những thuộc hạ này đang run rẩy, tất cả những gì hiện lên trong ánh mắt đều là sự hoảng sợ!Đám người này thật là đáng sợ!Họ có còn là con người không!?Điều khó tin hơn nữa là trong đó còn có một cô gái.Cô gái này trông cũng khá là xinh xắn.Thường thì phải là kiểu con gái mềm yếu rúc vào ngực con trai, nũng nịu đòi tiền, đòi túi, đòi ôm.Nhưng nắm đấm của cô ấy cứng như đá, đánh còn ác liệt hơn cả con trai.Lão Hổ được mệnh danh là "Nắm đấm sắt" ở tỉnh thành!Nhưng sau khi đấu với cô gái này, xương tay của hắn đã bị vỡ vụn!Đúng lúc này, có một chiếc xe tải đậu lại ngay đầu ngõ.Cô của Hứa Mộc Tình là Hứa Phi Phi đang ngồi trong xe.‘Sói mẹ Đông Hải’ này đang nhìn những người trước mặt với ánh mắt kinh hãi không thể giải thích được.‘Nắm đấm sắt’ Lão Hổ là kẻ khá có tiếng tăm ở tỉnh thành.Ba mươi con hổ con mà hắn dẫn theo dưới trướng hắn cũng nổi tiếng là hung dữ.‘Nắm đấm sắt’ Lão Hổ cũng là cánh tay phải đắc lực của Trương Toàn Vũ.Tuy nhiên, nhóm thế lực ngầm ghê gớm này ở tỉnh thành đã bị lật đổ bởi mấy kẻ vô danh tiểu tốt Lý Nhị Ngưu!Hứa Phi Phi rất muốn biết, những người này đến từ đâu?Ai đã khiến họ trở nên mạnh mẽ như vậy!?Không lâu sau, xe tải của Trương Bằng Phi chạy tới.Cửa xe vừa mở ra, Lý Hùng chậm rãi bước ra ngoài.Là cậu ta!?Hứa Phi Phi không ngờ Lý Hùng lại xuất hiện ở đây.Mối quan hệ giữa những người này và Lý Hùng là gì!?Chỉ thấy Lý Hùng giống như là ở gần đó đi dạo buổi tối, thủng thẳng bước về phía Lão Hổ.Đám người Lý Nhị Ngưu nhìn thấy Lý Hùng, vội vàng đứng ở bên cạnh, đồng loạt cúi đầu: "Đại ca!"Đại ca?Hứa Phi Phi sững sờ nhìn đám người trước mặt.Giờ mới chợt nhận ra.Chẳng trách những người này lại mạnh như vậy, ra là đều do Lý Hùng huấn luyện!Lý Hùng bước tới gần Lão Hổ với vẻ mặt bình tĩnh."Nhị Ngưu”."Đại ca”."Anh đánh với thằng Lão Hổ này đi, hắn thắng, để chúng đi; hắn thua, mỗi người phải giao nộp ra một tay và một chân”."Vâng!"Lý Hùng xoay người rời đi, tiếng kêu thảm thiết của Lão Hổ lập tức vang lên từ con hẻm phía sau!Kể từ bây giờ, biệt danh của hắn nên được đổi thành ‘Mèo hen’ thì đúng hơn.Nửa đêm, Hoàng Du Quảng bị đánh thức bởi cơn đau và ác mộng.Hắn la hét trong phòng ở biệt thự.Hoàng Chấn vừa an ủi được Hoàng Du Quảng, bước ra khỏi phòng.Lúc này, quản gia vội vàng từ phòng khách đi tới."Ông chủ, Tam gia về rồi”."Ồ!? Lão Tam hoàn thành mọi việc nhanh quá nhỉ?"Hoàng Chấn vui mừng khôn xiết.Chỉ là sắc mặt của quản gia không tốt lắm.Quản gia không dám nói gì, dẫn Hoàng Chấn đến phòng khách.Vừa bước vào phòng khách, Hoàng Chấn đã ngửi thấy mùi hôi nồng nặc, giống như mùi phân và nước tiểu của gà vịt.Hoàng Chấn bịt mũi, cau mày, nhìn thấy trong phòng khách có mấy người nằm la liệt.Những người này toàn thân dính đầy phân gà vịt, trên người còn có rất nhiều lông gà, lông vịt.“Chuyện gì đây?”, Hoàng Chấn rất sốc.Quản gia vội vàng nói: "Một chiếc xe tải chở gia cầm sống vừa dừng trước cửa biệt thự của chúng ta, ném mấy người bọn họ xuống”.