Mùa đông năm Tuyên Húc thứ ba mươi chín, tân đế kế vị. Lão hoàng đế đã già rồi, hiếm khi có lúc thanh tỉnh. Ông không chống đỡ nổi trận chiến nước bọt của chúng thần, cuối cùng quyết định nhường ngôi cho cháu trai mình là Ngọc Mân, giao ấn tỷ đỏ thẫm của chủ nhân nắm giữ triều đại giang sơn ra. Lúc này thần quan không còn quan tâm đến thiên uy của ông nữa, mà vẩy cam tuyền* tượng trưng cho long uy cùng lông trán Bạch Hổ dưới chân một người trẻ tuổi khác. (*Cam tuyền: suối nước ngọt.) Lúc việc này truyền tới tai Minh Thận, đại điển đăng cơ đều đã xong xuôi, chỉ để lại cho y một chiếu thư do tân đế tự mình viết: "Mau vào kinh, chớ dừng lại." Xa cách hai năm, nét chữ trên thánh chỉ kia y vẫn còn quen thuộc, lời phê đỏ sậm, chữ nhỏ quy quy củ củ nhưng bên dưới chính là sóng ngầm mãnh liệt. So với chiếu thư thì đây càng giống như một lời nhắn bình thường hơn. * Chặng đường từ Giang Nam vào kinh rất xa, Minh gia bỏ ra mấy chục lượng bạc xa phu mới bằng lòng để thêm một cái lò sưởi cùng với…
Chương 50: Chương 50
Phụng Chỉ Làm NũngTác giả: Bát Thị Phong ĐộngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnMùa đông năm Tuyên Húc thứ ba mươi chín, tân đế kế vị. Lão hoàng đế đã già rồi, hiếm khi có lúc thanh tỉnh. Ông không chống đỡ nổi trận chiến nước bọt của chúng thần, cuối cùng quyết định nhường ngôi cho cháu trai mình là Ngọc Mân, giao ấn tỷ đỏ thẫm của chủ nhân nắm giữ triều đại giang sơn ra. Lúc này thần quan không còn quan tâm đến thiên uy của ông nữa, mà vẩy cam tuyền* tượng trưng cho long uy cùng lông trán Bạch Hổ dưới chân một người trẻ tuổi khác. (*Cam tuyền: suối nước ngọt.) Lúc việc này truyền tới tai Minh Thận, đại điển đăng cơ đều đã xong xuôi, chỉ để lại cho y một chiếu thư do tân đế tự mình viết: "Mau vào kinh, chớ dừng lại." Xa cách hai năm, nét chữ trên thánh chỉ kia y vẫn còn quen thuộc, lời phê đỏ sậm, chữ nhỏ quy quy củ củ nhưng bên dưới chính là sóng ngầm mãnh liệt. So với chiếu thư thì đây càng giống như một lời nhắn bình thường hơn. * Chặng đường từ Giang Nam vào kinh rất xa, Minh gia bỏ ra mấy chục lượng bạc xa phu mới bằng lòng để thêm một cái lò sưởi cùng với… Mà phong hào đưa cho vị quý phi kia nghe đâu cũng chỉ có một chữ "Tiếu".Bởi vì dáng dấp của vị cô nương này giống Hoàng hậu, bởi vì Hoàng hậu cân nhắc đến vấn đề dòng dõi nên bệ hạ mới miễn cưỡng phong làm phi tử thứ hai, xem dáng vẻ, nếu không phải nam Hoàng hậu hiền lành thì ngài ấy có thể không sẽ phong phi không muốn có con!.Quả đúng là một hôn quân bại hoại."Người trong thiên hạ đều không bằng Hoàng hậu!.Bệ hạ không sợ bị mắng là hoang dâm vô độ sao?"Kinh thành, phố Trường An.Hoắc Băng thong thả dùng dao gọt một quả củ cải: "Quên đi, mỗi ngày bệ hạ đều bị mắng, điểm này có lẽ không thành vấn đề, ta thấy hắn ước gì còn bị người trong thiên hạ nói bản thân bị Hoàng hậu mê hoặc đến thần hồn điên đảo!.Nhưng mà rốt cuộc lúc nào ta thì lại có thêm một người!.Muội, muội, ruột.""A Thận, không thì đệ để ta gặp nàng một lát?" Hắn nhìn chằm chằm đệ đệ run lẩy bẩy, đang bọc lớp lông thú trong lúc đang vào thu, để lộ một nụ cười thân thiện..
Phụng Chỉ Làm NũngTác giả: Bát Thị Phong ĐộngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnMùa đông năm Tuyên Húc thứ ba mươi chín, tân đế kế vị. Lão hoàng đế đã già rồi, hiếm khi có lúc thanh tỉnh. Ông không chống đỡ nổi trận chiến nước bọt của chúng thần, cuối cùng quyết định nhường ngôi cho cháu trai mình là Ngọc Mân, giao ấn tỷ đỏ thẫm của chủ nhân nắm giữ triều đại giang sơn ra. Lúc này thần quan không còn quan tâm đến thiên uy của ông nữa, mà vẩy cam tuyền* tượng trưng cho long uy cùng lông trán Bạch Hổ dưới chân một người trẻ tuổi khác. (*Cam tuyền: suối nước ngọt.) Lúc việc này truyền tới tai Minh Thận, đại điển đăng cơ đều đã xong xuôi, chỉ để lại cho y một chiếu thư do tân đế tự mình viết: "Mau vào kinh, chớ dừng lại." Xa cách hai năm, nét chữ trên thánh chỉ kia y vẫn còn quen thuộc, lời phê đỏ sậm, chữ nhỏ quy quy củ củ nhưng bên dưới chính là sóng ngầm mãnh liệt. So với chiếu thư thì đây càng giống như một lời nhắn bình thường hơn. * Chặng đường từ Giang Nam vào kinh rất xa, Minh gia bỏ ra mấy chục lượng bạc xa phu mới bằng lòng để thêm một cái lò sưởi cùng với… Mà phong hào đưa cho vị quý phi kia nghe đâu cũng chỉ có một chữ "Tiếu".Bởi vì dáng dấp của vị cô nương này giống Hoàng hậu, bởi vì Hoàng hậu cân nhắc đến vấn đề dòng dõi nên bệ hạ mới miễn cưỡng phong làm phi tử thứ hai, xem dáng vẻ, nếu không phải nam Hoàng hậu hiền lành thì ngài ấy có thể không sẽ phong phi không muốn có con!.Quả đúng là một hôn quân bại hoại."Người trong thiên hạ đều không bằng Hoàng hậu!.Bệ hạ không sợ bị mắng là hoang dâm vô độ sao?"Kinh thành, phố Trường An.Hoắc Băng thong thả dùng dao gọt một quả củ cải: "Quên đi, mỗi ngày bệ hạ đều bị mắng, điểm này có lẽ không thành vấn đề, ta thấy hắn ước gì còn bị người trong thiên hạ nói bản thân bị Hoàng hậu mê hoặc đến thần hồn điên đảo!.Nhưng mà rốt cuộc lúc nào ta thì lại có thêm một người!.Muội, muội, ruột.""A Thận, không thì đệ để ta gặp nàng một lát?" Hắn nhìn chằm chằm đệ đệ run lẩy bẩy, đang bọc lớp lông thú trong lúc đang vào thu, để lộ một nụ cười thân thiện..
Phụng Chỉ Làm NũngTác giả: Bát Thị Phong ĐộngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền HuyễnMùa đông năm Tuyên Húc thứ ba mươi chín, tân đế kế vị. Lão hoàng đế đã già rồi, hiếm khi có lúc thanh tỉnh. Ông không chống đỡ nổi trận chiến nước bọt của chúng thần, cuối cùng quyết định nhường ngôi cho cháu trai mình là Ngọc Mân, giao ấn tỷ đỏ thẫm của chủ nhân nắm giữ triều đại giang sơn ra. Lúc này thần quan không còn quan tâm đến thiên uy của ông nữa, mà vẩy cam tuyền* tượng trưng cho long uy cùng lông trán Bạch Hổ dưới chân một người trẻ tuổi khác. (*Cam tuyền: suối nước ngọt.) Lúc việc này truyền tới tai Minh Thận, đại điển đăng cơ đều đã xong xuôi, chỉ để lại cho y một chiếu thư do tân đế tự mình viết: "Mau vào kinh, chớ dừng lại." Xa cách hai năm, nét chữ trên thánh chỉ kia y vẫn còn quen thuộc, lời phê đỏ sậm, chữ nhỏ quy quy củ củ nhưng bên dưới chính là sóng ngầm mãnh liệt. So với chiếu thư thì đây càng giống như một lời nhắn bình thường hơn. * Chặng đường từ Giang Nam vào kinh rất xa, Minh gia bỏ ra mấy chục lượng bạc xa phu mới bằng lòng để thêm một cái lò sưởi cùng với… Mà phong hào đưa cho vị quý phi kia nghe đâu cũng chỉ có một chữ "Tiếu".Bởi vì dáng dấp của vị cô nương này giống Hoàng hậu, bởi vì Hoàng hậu cân nhắc đến vấn đề dòng dõi nên bệ hạ mới miễn cưỡng phong làm phi tử thứ hai, xem dáng vẻ, nếu không phải nam Hoàng hậu hiền lành thì ngài ấy có thể không sẽ phong phi không muốn có con!.Quả đúng là một hôn quân bại hoại."Người trong thiên hạ đều không bằng Hoàng hậu!.Bệ hạ không sợ bị mắng là hoang dâm vô độ sao?"Kinh thành, phố Trường An.Hoắc Băng thong thả dùng dao gọt một quả củ cải: "Quên đi, mỗi ngày bệ hạ đều bị mắng, điểm này có lẽ không thành vấn đề, ta thấy hắn ước gì còn bị người trong thiên hạ nói bản thân bị Hoàng hậu mê hoặc đến thần hồn điên đảo!.Nhưng mà rốt cuộc lúc nào ta thì lại có thêm một người!.Muội, muội, ruột.""A Thận, không thì đệ để ta gặp nàng một lát?" Hắn nhìn chằm chằm đệ đệ run lẩy bẩy, đang bọc lớp lông thú trong lúc đang vào thu, để lộ một nụ cười thân thiện..