Tác giả:

Tháng hai của Ninh Thành vẫn rét lạnh như cũ, gió thổi vào mặt như lưỡi dao xẹt ngang qua. Thời Nguyệt húp hết ngụm cháo cuối cùng, lấy khăn giấy lau miệng rồi nói: "Mẹ, con đi học đây!" Học kỳ mới vừa bắt đầu, cô không muốn đến trễ. Mẹ Thời thấy cô gấp gáp đeo cặp đi học như vậy, bà nhìn ngoài trời rồi nhanh chóng nói: "Đừng quên khăn choàng cổ đấy, hôm nay lạnh lắm!" Thời Nguyệt đã đeo cặp đi tới ngoài cửa, nghe thấy thì vội quay lại, ngoan ngoãn chạy tới lấy khăn quàng cổ: "Con đi nhé." Mẹ Thời nhìn bóng dáng vội vã của Thời Nguyệt bằng ánh mắt oán trách, nhưng đáy mắt vẫn không ngăn được lo lắng: "Cũng lên lớp mười một rồi, vậy mà cũng không chịu lớn chút nào." Ba Thời nhàn nhã ăn cháo: "Kệ con nó đi." Vừa thốt ra thì nhận ngay ánh mắt hình viên đạn của mẹ Thời, thế là ông im bặt luôn. Trạm xe buýt cách khu nhà mất năm phút đi bộ, Thời Nguyệt giấu cả khuôn mặt nhỏ dưới lớp khăn, bước nhanh tới sân ga. Đường phố khi sáng luôn tấp nập người bận rộn qua lại, vai kề vai, rất dễ đụng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...