“Sao mày có thể ác độc như vậy?” Tâm Dao giật mạnh người một cái, đôi mắt mở to tròn rồi thở hốc ra. Bên tai vang lên tiếng người đều đều nhưng chốc lát lại ù đi khiến cô phải xem xét tình trạng bây giờ. Cô đang quỳ trên nền đất lạnh lẽo, khuôn mặt và phần tóc trước trán đã thấm đẫm nước, vài giọt còn nhỏ xuống sàn tí tách. Tâm Dao cố gắng hít thở đều đặn, rồi tự nhủ chẳng phải cô đang hứng chịu từng trận đánh của bạn tù hay sao? “Mày không thấy chị mày rất khổ sở sao?” Người đàn bà ngồi trên ghế đối diện Tâm Dao không ngừng trách mắng cô, ngữ điệu vô cùng ác nghiệt. Tâm Dao nghe những lời nói quen thuộc này, không hề đau buồn hay tức giận, ngược lại trong ánh mắt tràn đầy niềm vui. Cô trùng sinh, quay về khoảnh khắc đưa ra sự lựa chọn cho số phận sau này của mình. Tâm Dao được gia đình ông bà Lý nhận nuôi, nhưng thật chất là trở thành một đầy tớ nhỏ cho con gái của họ, Mỹ Ngọc. Ả buồn, cô bị chửi. Ả đau, cô bị đánh. Ả giận cá chém thớt, cô bị bắt nhịn ăn cả ngày. Cô đã chịu đựng cuộc…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...