1. Tôi ngồi vắt chéo chân trên sô pha ăn snack khoai tây. Nguyệt Nam Đình đeo tạp dề, quét miếng khoai tây tôi không cẩn thận làm rơi xuống sàn nhà. Đây chính là chồng của tôi. Nói chính xác thì, đây chính là chồng trong giấc mơ của tôi. Cậu là một người chồng chuẩn mực, một người chồng trong mơ của bao cô gái, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Quan trọng nhất là cậu ấy rất dính người. Khi ăn cơm thì thích ôm tôi vào trong ngực đút cho tôi ăn. Lúc ngủ thì thích ôm tôi vào trong ngực ru ngủ. Đến cả tắm rửa cậu ấy cũng muốn tắm thay cho tôi. Ban đầu tôi còn vô cùng ngại ngùng. Bởi lẽ đây chính là nam thần mà tôi đã yêu thầm từ lâu. Nhưng sau đó, nghĩ tới đây là mơ thì tôi dần dần buông thả bản thân. Sau khi quét miếng khoai tây kia xong, cậu ấy đoạt lấy túi snack khoai tây của tôi: “Vợ ơi, khen anh đi, anh muốn hôn hôn.” Tôi đang định thò đầu qua hôn cậu thì chuông đồng hồ của tôi đã kéo tôi ra khỏi giấc mơ của mình.
Chương 19
Lời Tỏ Tình Tuyết RơiTác giả: Nam A KiềuTruyện Ngôn Tình1. Tôi ngồi vắt chéo chân trên sô pha ăn snack khoai tây. Nguyệt Nam Đình đeo tạp dề, quét miếng khoai tây tôi không cẩn thận làm rơi xuống sàn nhà. Đây chính là chồng của tôi. Nói chính xác thì, đây chính là chồng trong giấc mơ của tôi. Cậu là một người chồng chuẩn mực, một người chồng trong mơ của bao cô gái, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Quan trọng nhất là cậu ấy rất dính người. Khi ăn cơm thì thích ôm tôi vào trong ngực đút cho tôi ăn. Lúc ngủ thì thích ôm tôi vào trong ngực ru ngủ. Đến cả tắm rửa cậu ấy cũng muốn tắm thay cho tôi. Ban đầu tôi còn vô cùng ngại ngùng. Bởi lẽ đây chính là nam thần mà tôi đã yêu thầm từ lâu. Nhưng sau đó, nghĩ tới đây là mơ thì tôi dần dần buông thả bản thân. Sau khi quét miếng khoai tây kia xong, cậu ấy đoạt lấy túi snack khoai tây của tôi: “Vợ ơi, khen anh đi, anh muốn hôn hôn.” Tôi đang định thò đầu qua hôn cậu thì chuông đồng hồ của tôi đã kéo tôi ra khỏi giấc mơ của mình. 19.Tôi lại mơ thấy Nguyệt Nam Đình.Lần này cậu không buộc tạp dề đi làm việc nhà nữa.Cậu ngồi bên cạnh tôi, vô cùng thẳng thắn nói: “Anh biết đây là mơ. Em cũng là giả.”Cả người tôi cứng đờ. Câu tiếp theo cậu ấy nói rằng: “Anh sẽ không tiếp tục mơ đến em nữa đâu.”Giây tiếp theo, giấc mơ của tôi vỡ tan.Nhớ lại lời của Nguyệt Nam Đình nói trong mơ, tôi tự hỏi. Có phải cậu không thích tôi nên cậu mới không muốn tiếp tục gặp tôi trong mơ nữa không?Đã lúc nóng lúc lạnh ở hiện thực thì thôi, đến cả trong mơ cũng như vậy.Cậu nghĩ tôi thèm được mơ cậu chắc?Nước mắt tôi chảy ra, nhóm bạn cùng phòng bị tôi đánh thức.“Trời ơi, hơn nửa đêm rồi mà cậu còn khóc, chẳng lẽ thấy ma hả?”Tôi càng tủi thân hơn: “Không phải là bị ma dọa mà là bị người bắt nạt đến khóc. Số tớ đúng là khổ mà, chẳng những chưa có được người yêu mà còn bị thất tình nữa.”Nhóm bạn cùng phòng vô lương tâm của tôi cười khanh khách.Tôi: “……”Tôi giận rồi đấy, tôi không thèm nói chuyện nữa đâu!Nhóm bạn cùng phòng hỏi tại sao tôi lại khóc, tôi không biết nên trả lời như thế nào. Tôi cũng chẳng thế nói rằng ở trong mơ của mình, Nguyệt Nam Đình muốn kết thúc với tôi, đúng chứ?Tôi chỉ có thể ậm ờ nói rằng tôi nằm mơ thấy mình bị Nguyệt Nam Đình vứt bỏ.Nhóm bạn cùng phòng tôi cạn lời. Các cô nàng an ủi tôi lấy lệ, bảo rằng chuyện trong mơ đều trái ngược với hiện thực.Các cậu ấy bảo rằng: Nhỡ đâu trong hiện thực là tôi vứt bỏ Nguyệt Nam Đình thì sao?
19.
Tôi lại mơ thấy Nguyệt Nam Đình.
Lần này cậu không buộc tạp dề đi làm việc nhà nữa.
Cậu ngồi bên cạnh tôi, vô cùng thẳng thắn nói: “Anh biết đây là mơ. Em cũng là giả.”
Cả người tôi cứng đờ. Câu tiếp theo cậu ấy nói rằng: “Anh sẽ không tiếp tục mơ đến em nữa đâu.”
Giây tiếp theo, giấc mơ của tôi vỡ tan.
Nhớ lại lời của Nguyệt Nam Đình nói trong mơ, tôi tự hỏi. Có phải cậu không thích tôi nên cậu mới không muốn tiếp tục gặp tôi trong mơ nữa không?
Đã lúc nóng lúc lạnh ở hiện thực thì thôi, đến cả trong mơ cũng như vậy.
Cậu nghĩ tôi thèm được mơ cậu chắc?
Nước mắt tôi chảy ra, nhóm bạn cùng phòng bị tôi đánh thức.
“Trời ơi, hơn nửa đêm rồi mà cậu còn khóc, chẳng lẽ thấy ma hả?”
Tôi càng tủi thân hơn: “Không phải là bị ma dọa mà là bị người bắt nạt đến khóc. Số tớ đúng là khổ mà, chẳng những chưa có được người yêu mà còn bị thất tình nữa.”
Nhóm bạn cùng phòng vô lương tâm của tôi cười khanh khách.
Tôi: “……”
Tôi giận rồi đấy, tôi không thèm nói chuyện nữa đâu!
Nhóm bạn cùng phòng hỏi tại sao tôi lại khóc, tôi không biết nên trả lời như thế nào. Tôi cũng chẳng thế nói rằng ở trong mơ của mình, Nguyệt Nam Đình muốn kết thúc với tôi, đúng chứ?
Tôi chỉ có thể ậm ờ nói rằng tôi nằm mơ thấy mình bị Nguyệt Nam Đình vứt bỏ.
Nhóm bạn cùng phòng tôi cạn lời. Các cô nàng an ủi tôi lấy lệ, bảo rằng chuyện trong mơ đều trái ngược với hiện thực.
Các cậu ấy bảo rằng: Nhỡ đâu trong hiện thực là tôi vứt bỏ Nguyệt Nam Đình thì sao?
Lời Tỏ Tình Tuyết RơiTác giả: Nam A KiềuTruyện Ngôn Tình1. Tôi ngồi vắt chéo chân trên sô pha ăn snack khoai tây. Nguyệt Nam Đình đeo tạp dề, quét miếng khoai tây tôi không cẩn thận làm rơi xuống sàn nhà. Đây chính là chồng của tôi. Nói chính xác thì, đây chính là chồng trong giấc mơ của tôi. Cậu là một người chồng chuẩn mực, một người chồng trong mơ của bao cô gái, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Quan trọng nhất là cậu ấy rất dính người. Khi ăn cơm thì thích ôm tôi vào trong ngực đút cho tôi ăn. Lúc ngủ thì thích ôm tôi vào trong ngực ru ngủ. Đến cả tắm rửa cậu ấy cũng muốn tắm thay cho tôi. Ban đầu tôi còn vô cùng ngại ngùng. Bởi lẽ đây chính là nam thần mà tôi đã yêu thầm từ lâu. Nhưng sau đó, nghĩ tới đây là mơ thì tôi dần dần buông thả bản thân. Sau khi quét miếng khoai tây kia xong, cậu ấy đoạt lấy túi snack khoai tây của tôi: “Vợ ơi, khen anh đi, anh muốn hôn hôn.” Tôi đang định thò đầu qua hôn cậu thì chuông đồng hồ của tôi đã kéo tôi ra khỏi giấc mơ của mình. 19.Tôi lại mơ thấy Nguyệt Nam Đình.Lần này cậu không buộc tạp dề đi làm việc nhà nữa.Cậu ngồi bên cạnh tôi, vô cùng thẳng thắn nói: “Anh biết đây là mơ. Em cũng là giả.”Cả người tôi cứng đờ. Câu tiếp theo cậu ấy nói rằng: “Anh sẽ không tiếp tục mơ đến em nữa đâu.”Giây tiếp theo, giấc mơ của tôi vỡ tan.Nhớ lại lời của Nguyệt Nam Đình nói trong mơ, tôi tự hỏi. Có phải cậu không thích tôi nên cậu mới không muốn tiếp tục gặp tôi trong mơ nữa không?Đã lúc nóng lúc lạnh ở hiện thực thì thôi, đến cả trong mơ cũng như vậy.Cậu nghĩ tôi thèm được mơ cậu chắc?Nước mắt tôi chảy ra, nhóm bạn cùng phòng bị tôi đánh thức.“Trời ơi, hơn nửa đêm rồi mà cậu còn khóc, chẳng lẽ thấy ma hả?”Tôi càng tủi thân hơn: “Không phải là bị ma dọa mà là bị người bắt nạt đến khóc. Số tớ đúng là khổ mà, chẳng những chưa có được người yêu mà còn bị thất tình nữa.”Nhóm bạn cùng phòng vô lương tâm của tôi cười khanh khách.Tôi: “……”Tôi giận rồi đấy, tôi không thèm nói chuyện nữa đâu!Nhóm bạn cùng phòng hỏi tại sao tôi lại khóc, tôi không biết nên trả lời như thế nào. Tôi cũng chẳng thế nói rằng ở trong mơ của mình, Nguyệt Nam Đình muốn kết thúc với tôi, đúng chứ?Tôi chỉ có thể ậm ờ nói rằng tôi nằm mơ thấy mình bị Nguyệt Nam Đình vứt bỏ.Nhóm bạn cùng phòng tôi cạn lời. Các cô nàng an ủi tôi lấy lệ, bảo rằng chuyện trong mơ đều trái ngược với hiện thực.Các cậu ấy bảo rằng: Nhỡ đâu trong hiện thực là tôi vứt bỏ Nguyệt Nam Đình thì sao?