Bên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên…
Chương 4: Chương 4
Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam LỏngTác giả: Sakura NganleTruyện Đam MỹBên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên… Đội ngũ đi thêm hai ngày, khi chỉ còn một ngày nữa là đến nơi, đoàn người liền dừng ở một thôn trấn nghỉ ngơi lấy sức.Đêm khuya, khi tất cả mọi người dần chìm vào giấc ngủ, một bóng đen lặng lẽ nhảy vào phòng nơi tân nương đang ở, bí mật mang theo người rời đi.Ngay cả cao thủ của tiêu cục cũng không hề hay biết đủ thấy người này xuất quỷ nhập thần thế nào.Tất nhiên là trừ La Tứ Thiếu vẫn đang lười biếng nằm ngủ, mặc dù nghe thấy động tĩnh nhưng cũng không buồn la lên.Y cho rằng đêm hôm như vậy, chắc cũng chỉ có chuột chạy qua thôi, hoàn toàn không nghĩ đến việc có người nửa đường cướp dâu.Vả lại đêm nay cũng không phải phiên y trực, y mới lười đi quản.Đến tận sáng hôm sau, đoàn người mới phát hiện tân nương đã bị bắt đi, tất cả liền trở nên luống cuống.Hàn Việt sắc mặt sa sầm lệnh cho toàn bộ người tản ra bên ngoài tìm kiếm.Hắn thật không nghĩ ra làm sao mà kẻ kia có thể thần không biết quỷ không hay ra tay như vậy.Rốt cuộc là kẻ nào ăn no rửng mỡ thế?Nhớ đến mục tiêu của chuyến đi lần này, mồ hôi trên trán lại không ngừng tuôn ra.Vốn đây chỉ là một cuộc hôn nhân ép buộc, nữ tử kia cũng không nguyện ý.Thế nhưng phụ mẫu nàng vì lấy lòng người mà không ngần ngại hi sinh nữ nhi.Đem nàng dâng cho trang chủ của Kim Bảng sơn trang làm thê tử.Còn vì sao gả cho trang chủ mà nàng cũng không nguyện ý? Vậy phải nói một chút về tiểu sử của vị trang chủ này.Nghe người trên giang hồ đồn đãi, trang chủ của Kim Bảng sơn trang lớn lên vô cùng cao lớn anh tuấn, lại còn rất giàu có.Chính là điển hình của thể loại "cao phú soái" trong truyền thuyết.Đáng lý ra với tiền đề như vậy hẳn phải có một lượng lớn nữ tử vì hắn mà đấu đến ta chết ngươi sống mới đúng.Thế nhưng cho đến nay hắn cũng chưa từng rước một nữ nhân nào vào cửa nhà.Nguyên nhân là bởi vì tính cách hắn hỉ nộ vô thường, những người từng nuôi ý đồ muốn bay lên cành cao nhà hắn cuối cùng đều không có một ai toàn mạng mà trở ra.Tên tuổi cùng với sự đáng sợ của hắn cũng vì vậy mà truyền xa.Nữ tử trong thiên hạ nghe được đều tỏ vẻ, đến mạng còn không giữ được thì hưởng phúc kiểu gì? Vì thế, nữ tử bình thường đều không dám lại ngấp nghé vị trí trang chủ phu nhân trông rất ngon ăn này nữa.Trong số đó cũng bao gồm cả vị tiểu thư Lý gia kia.Phụ thân nàng ta vốn cũng là một thương nhân có tiếng, nếu không phải vô tình đắc tội với Kim Bảng sơn trang thì cũng sẽ không đến nỗi phải hi sinh con gái của mình.Trên thực tế, Lý lão gia cũng không hiểu vì sao nữ nhi của mình lại được vị trang chủ kia nhìn trúng.Chẳng lẽ là do hắn đã nghe nói đến mỹ mạo và tài hoa của nàng? Dù sao con gái ông cũng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân kinh thành nha.Bởi vì tân nương là chính miệng trang chủ tự mình yêu cầu.Người Lý gia không khỏi chuẩn bị càng thêm tỉ mỉ, thậm chí còn mời cả tiêu cục Phúc Uy nổi tiếng nhất kinh thành hộ tống.Ai ngờ được rằng giữa đường lại nhảy ra một tên cướp đâu.Hàn Việt đi qua đi lại nửa ngày, trong lòng không ngừng nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà tên trộm.Ngươi muốn cướp sao không đợi người ta đến nơi rồi hẵng cướp, làm như này còn muốn để cho người khác sống nữa hay không?Một tên trong đám hộ vệ đột nhiên lên tiếng: "Nhị gia, hay là chúng ta tìm người thay thế tân nương?"Ai...!tiêu cục bọn họ nổi tiếng như vậy, nếu giờ truyền ra tin hộ tống không thành còn làm mất người.Như vậy mặt mũi biết để đi đâu, sau này làm sao mà lăn lộn được nữa?Hàn Việt suy tư một chút, ngập ngừng nói:"Như thế không phải là lừa đảo hay sao? Huống chi lần này lại là người của Kim Bảng sơn trang đấy.Làm sao mà qua mặt được?"Đó là còn chưa kể đến muốn trong thời gian ngắn tìm được một mỹ nhân như Lý tiểu thư kia cũng không phải chuyện dễ dàng.Lúc này, hắn bỗng nhiên liếc về phía La Tứ Thiếu đang điềm nhiên như không mà ăn uống, tay xoa cằm một chút.La Tứ Thiếu như cảm nhận được ánh mắt của hắn, đầu khẽ nâng lên.Ừm, da dẻ trắng trẻo mịn màng, đôi con ngươi nhạt màu trong suốt trông vô cùng bình thản, có lẽ còn chưa trưởng thành hết nên vẫn còn có nét ngây ngô của thiếu niên, phối hợp với một khuôn mặt thanh tú không cảm xúc cũng có thể xem như là một băng sơn mỹ nhân..khụ..mỹ thiếu niên như ngọc.Lại đánh giá chiều cao của hắn, Hàn Việt không khỏi gật gù.Ừm, chiều cao cũng coi như xấp xỉ, tuy rằng dáng người không đầy đặn nhưng nếu mặc giá y cũng có thể che dấu một phen.Quan trọng nhất là hắn biết võ công, mặc dù không biết cao bao nhiêu nhưng lúc cần thiết cũng có thể bảo toàn mạng sống..đi?La Tứ Thiếu thấy Hàn Việt vẫn còn đang nhìn mình chằm chằm, lông tơ trên người không hiểu sao mà dựng đứng hết cả.Con hàng này rốt cuộc là đang mưu mô chuyện gì nha?.
Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam LỏngTác giả: Sakura NganleTruyện Đam MỹBên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên… Đội ngũ đi thêm hai ngày, khi chỉ còn một ngày nữa là đến nơi, đoàn người liền dừng ở một thôn trấn nghỉ ngơi lấy sức.Đêm khuya, khi tất cả mọi người dần chìm vào giấc ngủ, một bóng đen lặng lẽ nhảy vào phòng nơi tân nương đang ở, bí mật mang theo người rời đi.Ngay cả cao thủ của tiêu cục cũng không hề hay biết đủ thấy người này xuất quỷ nhập thần thế nào.Tất nhiên là trừ La Tứ Thiếu vẫn đang lười biếng nằm ngủ, mặc dù nghe thấy động tĩnh nhưng cũng không buồn la lên.Y cho rằng đêm hôm như vậy, chắc cũng chỉ có chuột chạy qua thôi, hoàn toàn không nghĩ đến việc có người nửa đường cướp dâu.Vả lại đêm nay cũng không phải phiên y trực, y mới lười đi quản.Đến tận sáng hôm sau, đoàn người mới phát hiện tân nương đã bị bắt đi, tất cả liền trở nên luống cuống.Hàn Việt sắc mặt sa sầm lệnh cho toàn bộ người tản ra bên ngoài tìm kiếm.Hắn thật không nghĩ ra làm sao mà kẻ kia có thể thần không biết quỷ không hay ra tay như vậy.Rốt cuộc là kẻ nào ăn no rửng mỡ thế?Nhớ đến mục tiêu của chuyến đi lần này, mồ hôi trên trán lại không ngừng tuôn ra.Vốn đây chỉ là một cuộc hôn nhân ép buộc, nữ tử kia cũng không nguyện ý.Thế nhưng phụ mẫu nàng vì lấy lòng người mà không ngần ngại hi sinh nữ nhi.Đem nàng dâng cho trang chủ của Kim Bảng sơn trang làm thê tử.Còn vì sao gả cho trang chủ mà nàng cũng không nguyện ý? Vậy phải nói một chút về tiểu sử của vị trang chủ này.Nghe người trên giang hồ đồn đãi, trang chủ của Kim Bảng sơn trang lớn lên vô cùng cao lớn anh tuấn, lại còn rất giàu có.Chính là điển hình của thể loại "cao phú soái" trong truyền thuyết.Đáng lý ra với tiền đề như vậy hẳn phải có một lượng lớn nữ tử vì hắn mà đấu đến ta chết ngươi sống mới đúng.Thế nhưng cho đến nay hắn cũng chưa từng rước một nữ nhân nào vào cửa nhà.Nguyên nhân là bởi vì tính cách hắn hỉ nộ vô thường, những người từng nuôi ý đồ muốn bay lên cành cao nhà hắn cuối cùng đều không có một ai toàn mạng mà trở ra.Tên tuổi cùng với sự đáng sợ của hắn cũng vì vậy mà truyền xa.Nữ tử trong thiên hạ nghe được đều tỏ vẻ, đến mạng còn không giữ được thì hưởng phúc kiểu gì? Vì thế, nữ tử bình thường đều không dám lại ngấp nghé vị trí trang chủ phu nhân trông rất ngon ăn này nữa.Trong số đó cũng bao gồm cả vị tiểu thư Lý gia kia.Phụ thân nàng ta vốn cũng là một thương nhân có tiếng, nếu không phải vô tình đắc tội với Kim Bảng sơn trang thì cũng sẽ không đến nỗi phải hi sinh con gái của mình.Trên thực tế, Lý lão gia cũng không hiểu vì sao nữ nhi của mình lại được vị trang chủ kia nhìn trúng.Chẳng lẽ là do hắn đã nghe nói đến mỹ mạo và tài hoa của nàng? Dù sao con gái ông cũng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân kinh thành nha.Bởi vì tân nương là chính miệng trang chủ tự mình yêu cầu.Người Lý gia không khỏi chuẩn bị càng thêm tỉ mỉ, thậm chí còn mời cả tiêu cục Phúc Uy nổi tiếng nhất kinh thành hộ tống.Ai ngờ được rằng giữa đường lại nhảy ra một tên cướp đâu.Hàn Việt đi qua đi lại nửa ngày, trong lòng không ngừng nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà tên trộm.Ngươi muốn cướp sao không đợi người ta đến nơi rồi hẵng cướp, làm như này còn muốn để cho người khác sống nữa hay không?Một tên trong đám hộ vệ đột nhiên lên tiếng: "Nhị gia, hay là chúng ta tìm người thay thế tân nương?"Ai...!tiêu cục bọn họ nổi tiếng như vậy, nếu giờ truyền ra tin hộ tống không thành còn làm mất người.Như vậy mặt mũi biết để đi đâu, sau này làm sao mà lăn lộn được nữa?Hàn Việt suy tư một chút, ngập ngừng nói:"Như thế không phải là lừa đảo hay sao? Huống chi lần này lại là người của Kim Bảng sơn trang đấy.Làm sao mà qua mặt được?"Đó là còn chưa kể đến muốn trong thời gian ngắn tìm được một mỹ nhân như Lý tiểu thư kia cũng không phải chuyện dễ dàng.Lúc này, hắn bỗng nhiên liếc về phía La Tứ Thiếu đang điềm nhiên như không mà ăn uống, tay xoa cằm một chút.La Tứ Thiếu như cảm nhận được ánh mắt của hắn, đầu khẽ nâng lên.Ừm, da dẻ trắng trẻo mịn màng, đôi con ngươi nhạt màu trong suốt trông vô cùng bình thản, có lẽ còn chưa trưởng thành hết nên vẫn còn có nét ngây ngô của thiếu niên, phối hợp với một khuôn mặt thanh tú không cảm xúc cũng có thể xem như là một băng sơn mỹ nhân..khụ..mỹ thiếu niên như ngọc.Lại đánh giá chiều cao của hắn, Hàn Việt không khỏi gật gù.Ừm, chiều cao cũng coi như xấp xỉ, tuy rằng dáng người không đầy đặn nhưng nếu mặc giá y cũng có thể che dấu một phen.Quan trọng nhất là hắn biết võ công, mặc dù không biết cao bao nhiêu nhưng lúc cần thiết cũng có thể bảo toàn mạng sống..đi?La Tứ Thiếu thấy Hàn Việt vẫn còn đang nhìn mình chằm chằm, lông tơ trên người không hiểu sao mà dựng đứng hết cả.Con hàng này rốt cuộc là đang mưu mô chuyện gì nha?.
Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam LỏngTác giả: Sakura NganleTruyện Đam MỹBên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên… Đội ngũ đi thêm hai ngày, khi chỉ còn một ngày nữa là đến nơi, đoàn người liền dừng ở một thôn trấn nghỉ ngơi lấy sức.Đêm khuya, khi tất cả mọi người dần chìm vào giấc ngủ, một bóng đen lặng lẽ nhảy vào phòng nơi tân nương đang ở, bí mật mang theo người rời đi.Ngay cả cao thủ của tiêu cục cũng không hề hay biết đủ thấy người này xuất quỷ nhập thần thế nào.Tất nhiên là trừ La Tứ Thiếu vẫn đang lười biếng nằm ngủ, mặc dù nghe thấy động tĩnh nhưng cũng không buồn la lên.Y cho rằng đêm hôm như vậy, chắc cũng chỉ có chuột chạy qua thôi, hoàn toàn không nghĩ đến việc có người nửa đường cướp dâu.Vả lại đêm nay cũng không phải phiên y trực, y mới lười đi quản.Đến tận sáng hôm sau, đoàn người mới phát hiện tân nương đã bị bắt đi, tất cả liền trở nên luống cuống.Hàn Việt sắc mặt sa sầm lệnh cho toàn bộ người tản ra bên ngoài tìm kiếm.Hắn thật không nghĩ ra làm sao mà kẻ kia có thể thần không biết quỷ không hay ra tay như vậy.Rốt cuộc là kẻ nào ăn no rửng mỡ thế?Nhớ đến mục tiêu của chuyến đi lần này, mồ hôi trên trán lại không ngừng tuôn ra.Vốn đây chỉ là một cuộc hôn nhân ép buộc, nữ tử kia cũng không nguyện ý.Thế nhưng phụ mẫu nàng vì lấy lòng người mà không ngần ngại hi sinh nữ nhi.Đem nàng dâng cho trang chủ của Kim Bảng sơn trang làm thê tử.Còn vì sao gả cho trang chủ mà nàng cũng không nguyện ý? Vậy phải nói một chút về tiểu sử của vị trang chủ này.Nghe người trên giang hồ đồn đãi, trang chủ của Kim Bảng sơn trang lớn lên vô cùng cao lớn anh tuấn, lại còn rất giàu có.Chính là điển hình của thể loại "cao phú soái" trong truyền thuyết.Đáng lý ra với tiền đề như vậy hẳn phải có một lượng lớn nữ tử vì hắn mà đấu đến ta chết ngươi sống mới đúng.Thế nhưng cho đến nay hắn cũng chưa từng rước một nữ nhân nào vào cửa nhà.Nguyên nhân là bởi vì tính cách hắn hỉ nộ vô thường, những người từng nuôi ý đồ muốn bay lên cành cao nhà hắn cuối cùng đều không có một ai toàn mạng mà trở ra.Tên tuổi cùng với sự đáng sợ của hắn cũng vì vậy mà truyền xa.Nữ tử trong thiên hạ nghe được đều tỏ vẻ, đến mạng còn không giữ được thì hưởng phúc kiểu gì? Vì thế, nữ tử bình thường đều không dám lại ngấp nghé vị trí trang chủ phu nhân trông rất ngon ăn này nữa.Trong số đó cũng bao gồm cả vị tiểu thư Lý gia kia.Phụ thân nàng ta vốn cũng là một thương nhân có tiếng, nếu không phải vô tình đắc tội với Kim Bảng sơn trang thì cũng sẽ không đến nỗi phải hi sinh con gái của mình.Trên thực tế, Lý lão gia cũng không hiểu vì sao nữ nhi của mình lại được vị trang chủ kia nhìn trúng.Chẳng lẽ là do hắn đã nghe nói đến mỹ mạo và tài hoa của nàng? Dù sao con gái ông cũng được mệnh danh là đệ nhất mỹ nhân kinh thành nha.Bởi vì tân nương là chính miệng trang chủ tự mình yêu cầu.Người Lý gia không khỏi chuẩn bị càng thêm tỉ mỉ, thậm chí còn mời cả tiêu cục Phúc Uy nổi tiếng nhất kinh thành hộ tống.Ai ngờ được rằng giữa đường lại nhảy ra một tên cướp đâu.Hàn Việt đi qua đi lại nửa ngày, trong lòng không ngừng nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà tên trộm.Ngươi muốn cướp sao không đợi người ta đến nơi rồi hẵng cướp, làm như này còn muốn để cho người khác sống nữa hay không?Một tên trong đám hộ vệ đột nhiên lên tiếng: "Nhị gia, hay là chúng ta tìm người thay thế tân nương?"Ai...!tiêu cục bọn họ nổi tiếng như vậy, nếu giờ truyền ra tin hộ tống không thành còn làm mất người.Như vậy mặt mũi biết để đi đâu, sau này làm sao mà lăn lộn được nữa?Hàn Việt suy tư một chút, ngập ngừng nói:"Như thế không phải là lừa đảo hay sao? Huống chi lần này lại là người của Kim Bảng sơn trang đấy.Làm sao mà qua mặt được?"Đó là còn chưa kể đến muốn trong thời gian ngắn tìm được một mỹ nhân như Lý tiểu thư kia cũng không phải chuyện dễ dàng.Lúc này, hắn bỗng nhiên liếc về phía La Tứ Thiếu đang điềm nhiên như không mà ăn uống, tay xoa cằm một chút.La Tứ Thiếu như cảm nhận được ánh mắt của hắn, đầu khẽ nâng lên.Ừm, da dẻ trắng trẻo mịn màng, đôi con ngươi nhạt màu trong suốt trông vô cùng bình thản, có lẽ còn chưa trưởng thành hết nên vẫn còn có nét ngây ngô của thiếu niên, phối hợp với một khuôn mặt thanh tú không cảm xúc cũng có thể xem như là một băng sơn mỹ nhân..khụ..mỹ thiếu niên như ngọc.Lại đánh giá chiều cao của hắn, Hàn Việt không khỏi gật gù.Ừm, chiều cao cũng coi như xấp xỉ, tuy rằng dáng người không đầy đặn nhưng nếu mặc giá y cũng có thể che dấu một phen.Quan trọng nhất là hắn biết võ công, mặc dù không biết cao bao nhiêu nhưng lúc cần thiết cũng có thể bảo toàn mạng sống..đi?La Tứ Thiếu thấy Hàn Việt vẫn còn đang nhìn mình chằm chằm, lông tơ trên người không hiểu sao mà dựng đứng hết cả.Con hàng này rốt cuộc là đang mưu mô chuyện gì nha?.