Tác giả:

Bên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên…

Chương 21: Chương 21

Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam LỏngTác giả: Sakura NganleTruyện Đam MỹBên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên… La Tứ Thiếu bị bắt phải dùng tay giúp hắn giải quyết, rốt cuộc đến hơn nửa đêm mới được tha trở về phòng.Hình trang chủ đã hiểu rõ tình cảm của mình tự nhiên là đóng đô luôn ở đó không có ý định rời khỏi.Hắn vừa đặt thiếu niên xuống giường, định trèo lên thì đã thấy La Tứ Thiếu khó hiểu hỏi:"Sao ngươi lại ở đây?"Tên này không phải đã chuyển sang chỗ khác rồi sao? Thế quái nào lại trở về tranh giường với y rồi.Hình Thiên chồm người lên chống tay hai bên hông vây y lại, giọng điệu không tốt hỏi:"Vì sao ta lại không được ở đây?"La Tứ Thiếu bình tĩnh nhìn hắn: "Không phải mấy hôm trước ngươi ngủ ở chỗ khác sao? Giờ tiếp tục đến đó mà ngủ, chen chúc ở đây làm gì?"Mấy ngày nay y mới được ngủ thoải mái một tí, giờ tên này lại muốn chen chân vào, y hoàn toàn không thích một chút nào.Bị phu nhân nhà mình ghét bỏ, tâm trạng Hình trang chủ phút chốc chìm xuống.Hắn bóp cằm y hơi nâng lên, giọng nói bá đạo mang theo mùi vị nguy hiểm:"Phu nhân đây là không hoan nghênh ta sao?"Hừ, toàn bộ cái phủ này đều là của hắn, hắn thích ở đâu thì ở đó, y có quyền ngăn cấm hay ra lệnh cho hắn sao?Huống chi...!trước giờ chỉ có hắn cự tuyệt người khác, làm gì có ai dám to gan xua đuổi hắn giống như y, rõ là muốn bị tét mông mà."Nghe đây, kể từ bây giờ vi phu sẽ không đi đâu cả, mà sẽ chung giường chung gối với phu nhân." Hình Thiên miết nhẹ ngón tay lên môi y, khuôn mặt tuấn mỹ chầm chậm áp sát, tà mị nhếch môi nói: "Thuận tiện dạy ngươi một chút sự tình nơi khuê phòng, tránh cho ngươi cái gì cũng không biết."La Tứ Thiếu: "..."Cảm tạ ngươi, ta tặng ngươi một cái tát được không?La Tứ Thiếu nhìn hắn như nhìn một mụ tú bà nào đấy, thấy hắn không có ý lùi bước, y đành phải lên tiếng: "Ta hiện tại muốn đi ngủ."Ngươi vẫn nên tự chơi một mình đi.Hình Thiên đã được sảng khoái một hồi trong dục trì, vì thế cũng không tiếp tục ép buộc y nữa, hắn khẽ cười nói:"Được rồi, vậy chúng ta ngủ trước, có gì hôm sau lại tính tiếp."Hắn lưu luyến hôn La Tứ Thiếu thêm một lúc nữa mới chịu xuống khỏi người y.Bàn tay kéo tấm chăn làm bằng gấm vóc thượng hạng đắp lên người cả hai, sau đó nghiêng người nằm xuống bên cạnh La Tứ Thiếu."Ngươi đừng có động tay động chân, coi chừng bị phế."Bàn tay đang xoa eo của Hình trang chủ hơi khựng lại, hắn khẽ ho khan một tiếng: "Ta chỉ sờ thử xem phu nhân có cơ bụng không thôi."Có quỷ mới tin ngươi.La Tứ Thiếu bị hắn phong bế nội lực tất nhiên chẳng thể nào ngăn cản, đành mặc kệ hắn ôm eo mình kéo vào trong lòng.Cơ thể hai người dán sát vào nhau khăng khít, giữa đêm khuya tĩnh mịch chỉ còn ánh trăng sáng soi rọi, bóng dáng ôm ấp của bọn họ như xua tan cái lạnh của đêm mùa thu, yên tĩnh mà hài hòa.Trong lúc Hình trang chủ và phu nhân của hắn ôm nhau ngủ ngon lành thì bên ngoài quản gia và đám ảnh vệ lại đang thấp thỏm bất an.Tuy hiện tại trang chủ chưa tính sổ với bọn họ, nhưng chỉ cần là người trong phủ thì chắc chắn sẽ hiểu ngày mai hình phạt mới chính thức bắt đầu.***Sáng sớm, Hình trang chủ thần thanh khí sảng rời khỏi giường.Sau khi rửa mặt súc miệng xong xuôi hắn liền đi thẳng đến đại sảnh ở nhà chính.Lúc này, bên trong sảnh đã chứa không ít người.Nhận được mệnh lệnh của hắn, quản gia và đám ảnh vệ đã sớm xếp hàng chờ lĩnh phạt.Thấy hắn tiến vào tất cả đều nơm nớp lo sợ, quản gia dẫn đầu quỳ xuống trước tiên:"Lão nô làm việc thất trách, thỉnh trang chủ trách phạt."Theo sau ông là đám ảnh vệ cũng đồng loạt hô lên: "Thỉnh trang chủ trách phạt.""Hừ, các ngươi cũng biết lỗi lầm của mình là như thế nào đi? Nếu đêm qua bản trang chủ không trở lại, phu nhân của ta không biết đã cao chạy xa bay đến tận nơi nào rồi."Hình Thiên nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: "Các ngươi làm việc lơ là thất trách như vậy, đáng lý tội không thể tha.Tuy nhiên, nể tình các ngươi tận trung bấy lâu nay, bản trang chủ có thể xử nhẹ một chút."May cho đám người này là tâm trạng hiện tại của Hình trang chủ khá tốt, nếu không còn không biết kết quả thế nào đâu."Quản gia, phạt cắt một năm tiền lương.Còn lại đều đến hình đường trong trang lĩnh phạt tương ứng với tội trạng đi."Quản gia nghe xong thở phào một hơi, cũng may trang chủ không sử dụng hình phạt thân thể với ông.Nếu không cái thân già này xuống lỗ luôn rồi.Nhưng mà...!một năm tiền lương a, ông đau lòng chết mất.Trang chủ quả nhiên thật biết bóc lột.Ám vệ không một ai dám hó hé, sau khi tuyên bố ban ra đều tự động chạy đến hình đường, sợ nán lại thêm một tí trang chủ lại đổi ý thì tiêu tùng.Hình Thiên giải quyết xong đám người liền lập tức quay trở lại Lăng Phong cư, nơi ở của La Tứ Thiếu.Hắn đã lâu không cùng y ăn cơm, hiện tại phải tranh thủ bù đắp lại mới được..

Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam LỏngTác giả: Sakura NganleTruyện Đam MỹBên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên… La Tứ Thiếu bị bắt phải dùng tay giúp hắn giải quyết, rốt cuộc đến hơn nửa đêm mới được tha trở về phòng.Hình trang chủ đã hiểu rõ tình cảm của mình tự nhiên là đóng đô luôn ở đó không có ý định rời khỏi.Hắn vừa đặt thiếu niên xuống giường, định trèo lên thì đã thấy La Tứ Thiếu khó hiểu hỏi:"Sao ngươi lại ở đây?"Tên này không phải đã chuyển sang chỗ khác rồi sao? Thế quái nào lại trở về tranh giường với y rồi.Hình Thiên chồm người lên chống tay hai bên hông vây y lại, giọng điệu không tốt hỏi:"Vì sao ta lại không được ở đây?"La Tứ Thiếu bình tĩnh nhìn hắn: "Không phải mấy hôm trước ngươi ngủ ở chỗ khác sao? Giờ tiếp tục đến đó mà ngủ, chen chúc ở đây làm gì?"Mấy ngày nay y mới được ngủ thoải mái một tí, giờ tên này lại muốn chen chân vào, y hoàn toàn không thích một chút nào.Bị phu nhân nhà mình ghét bỏ, tâm trạng Hình trang chủ phút chốc chìm xuống.Hắn bóp cằm y hơi nâng lên, giọng nói bá đạo mang theo mùi vị nguy hiểm:"Phu nhân đây là không hoan nghênh ta sao?"Hừ, toàn bộ cái phủ này đều là của hắn, hắn thích ở đâu thì ở đó, y có quyền ngăn cấm hay ra lệnh cho hắn sao?Huống chi...!trước giờ chỉ có hắn cự tuyệt người khác, làm gì có ai dám to gan xua đuổi hắn giống như y, rõ là muốn bị tét mông mà."Nghe đây, kể từ bây giờ vi phu sẽ không đi đâu cả, mà sẽ chung giường chung gối với phu nhân." Hình Thiên miết nhẹ ngón tay lên môi y, khuôn mặt tuấn mỹ chầm chậm áp sát, tà mị nhếch môi nói: "Thuận tiện dạy ngươi một chút sự tình nơi khuê phòng, tránh cho ngươi cái gì cũng không biết."La Tứ Thiếu: "..."Cảm tạ ngươi, ta tặng ngươi một cái tát được không?La Tứ Thiếu nhìn hắn như nhìn một mụ tú bà nào đấy, thấy hắn không có ý lùi bước, y đành phải lên tiếng: "Ta hiện tại muốn đi ngủ."Ngươi vẫn nên tự chơi một mình đi.Hình Thiên đã được sảng khoái một hồi trong dục trì, vì thế cũng không tiếp tục ép buộc y nữa, hắn khẽ cười nói:"Được rồi, vậy chúng ta ngủ trước, có gì hôm sau lại tính tiếp."Hắn lưu luyến hôn La Tứ Thiếu thêm một lúc nữa mới chịu xuống khỏi người y.Bàn tay kéo tấm chăn làm bằng gấm vóc thượng hạng đắp lên người cả hai, sau đó nghiêng người nằm xuống bên cạnh La Tứ Thiếu."Ngươi đừng có động tay động chân, coi chừng bị phế."Bàn tay đang xoa eo của Hình trang chủ hơi khựng lại, hắn khẽ ho khan một tiếng: "Ta chỉ sờ thử xem phu nhân có cơ bụng không thôi."Có quỷ mới tin ngươi.La Tứ Thiếu bị hắn phong bế nội lực tất nhiên chẳng thể nào ngăn cản, đành mặc kệ hắn ôm eo mình kéo vào trong lòng.Cơ thể hai người dán sát vào nhau khăng khít, giữa đêm khuya tĩnh mịch chỉ còn ánh trăng sáng soi rọi, bóng dáng ôm ấp của bọn họ như xua tan cái lạnh của đêm mùa thu, yên tĩnh mà hài hòa.Trong lúc Hình trang chủ và phu nhân của hắn ôm nhau ngủ ngon lành thì bên ngoài quản gia và đám ảnh vệ lại đang thấp thỏm bất an.Tuy hiện tại trang chủ chưa tính sổ với bọn họ, nhưng chỉ cần là người trong phủ thì chắc chắn sẽ hiểu ngày mai hình phạt mới chính thức bắt đầu.***Sáng sớm, Hình trang chủ thần thanh khí sảng rời khỏi giường.Sau khi rửa mặt súc miệng xong xuôi hắn liền đi thẳng đến đại sảnh ở nhà chính.Lúc này, bên trong sảnh đã chứa không ít người.Nhận được mệnh lệnh của hắn, quản gia và đám ảnh vệ đã sớm xếp hàng chờ lĩnh phạt.Thấy hắn tiến vào tất cả đều nơm nớp lo sợ, quản gia dẫn đầu quỳ xuống trước tiên:"Lão nô làm việc thất trách, thỉnh trang chủ trách phạt."Theo sau ông là đám ảnh vệ cũng đồng loạt hô lên: "Thỉnh trang chủ trách phạt.""Hừ, các ngươi cũng biết lỗi lầm của mình là như thế nào đi? Nếu đêm qua bản trang chủ không trở lại, phu nhân của ta không biết đã cao chạy xa bay đến tận nơi nào rồi."Hình Thiên nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: "Các ngươi làm việc lơ là thất trách như vậy, đáng lý tội không thể tha.Tuy nhiên, nể tình các ngươi tận trung bấy lâu nay, bản trang chủ có thể xử nhẹ một chút."May cho đám người này là tâm trạng hiện tại của Hình trang chủ khá tốt, nếu không còn không biết kết quả thế nào đâu."Quản gia, phạt cắt một năm tiền lương.Còn lại đều đến hình đường trong trang lĩnh phạt tương ứng với tội trạng đi."Quản gia nghe xong thở phào một hơi, cũng may trang chủ không sử dụng hình phạt thân thể với ông.Nếu không cái thân già này xuống lỗ luôn rồi.Nhưng mà...!một năm tiền lương a, ông đau lòng chết mất.Trang chủ quả nhiên thật biết bóc lột.Ám vệ không một ai dám hó hé, sau khi tuyên bố ban ra đều tự động chạy đến hình đường, sợ nán lại thêm một tí trang chủ lại đổi ý thì tiêu tùng.Hình Thiên giải quyết xong đám người liền lập tức quay trở lại Lăng Phong cư, nơi ở của La Tứ Thiếu.Hắn đã lâu không cùng y ăn cơm, hiện tại phải tranh thủ bù đắp lại mới được..

Sau Khi Giả Làm Tân Nương Ta Bị Phu Quân Giam LỏngTác giả: Sakura NganleTruyện Đam MỹBên trong một thung lũng hẹp nằm ở lưng chừng núi, giữa màu xanh bạt ngàn của núi rừng thỉnh thoảng lấp ló vài mái nhà tranh, một cột khói nhẹ từ gian nhà nào đó không ngừng bay lên, rất nhanh đã hoà theo làn gió tan biến không còn chút dấu vết. Có lẽ người đi qua vùng núi này trông thấy cảnh tượng như vậy sẽ cho rằng nơi đây là một thôn bản nhỏ, ai có thể ngờ được đó lại là đại bản doanh của một đám sơn tặc chứ. Chỉ có những người thường xuyên đi qua nơi này hoặc đã từng chạm mặt mới biết, đám sơn tặc ở đây là một tồn tại rất đặc biệt a. Bọn họ tuy rằng ít người, thế nhưng mỗi người trong số họ đều có thân thủ vô cùng tốt, dáng vẻ đều là tuấn nam mỹ nữ. Bọn họ cướp của nhưng chưa bao giờ giết người, cũng không cướp của dân thường, chỉ chọn những người giàu có để xuống tay, cho dù đội ngũ đông đảo đến đâu cũng chưa bao giờ thất thủ. Dần dà, những đoàn thương buôn thường xuyên đi qua con đường này đã tạo thành một thói quen "nộp phí" để dễ dàng thông qua. Còn những kẻ mới lần đầu tiên… La Tứ Thiếu bị bắt phải dùng tay giúp hắn giải quyết, rốt cuộc đến hơn nửa đêm mới được tha trở về phòng.Hình trang chủ đã hiểu rõ tình cảm của mình tự nhiên là đóng đô luôn ở đó không có ý định rời khỏi.Hắn vừa đặt thiếu niên xuống giường, định trèo lên thì đã thấy La Tứ Thiếu khó hiểu hỏi:"Sao ngươi lại ở đây?"Tên này không phải đã chuyển sang chỗ khác rồi sao? Thế quái nào lại trở về tranh giường với y rồi.Hình Thiên chồm người lên chống tay hai bên hông vây y lại, giọng điệu không tốt hỏi:"Vì sao ta lại không được ở đây?"La Tứ Thiếu bình tĩnh nhìn hắn: "Không phải mấy hôm trước ngươi ngủ ở chỗ khác sao? Giờ tiếp tục đến đó mà ngủ, chen chúc ở đây làm gì?"Mấy ngày nay y mới được ngủ thoải mái một tí, giờ tên này lại muốn chen chân vào, y hoàn toàn không thích một chút nào.Bị phu nhân nhà mình ghét bỏ, tâm trạng Hình trang chủ phút chốc chìm xuống.Hắn bóp cằm y hơi nâng lên, giọng nói bá đạo mang theo mùi vị nguy hiểm:"Phu nhân đây là không hoan nghênh ta sao?"Hừ, toàn bộ cái phủ này đều là của hắn, hắn thích ở đâu thì ở đó, y có quyền ngăn cấm hay ra lệnh cho hắn sao?Huống chi...!trước giờ chỉ có hắn cự tuyệt người khác, làm gì có ai dám to gan xua đuổi hắn giống như y, rõ là muốn bị tét mông mà."Nghe đây, kể từ bây giờ vi phu sẽ không đi đâu cả, mà sẽ chung giường chung gối với phu nhân." Hình Thiên miết nhẹ ngón tay lên môi y, khuôn mặt tuấn mỹ chầm chậm áp sát, tà mị nhếch môi nói: "Thuận tiện dạy ngươi một chút sự tình nơi khuê phòng, tránh cho ngươi cái gì cũng không biết."La Tứ Thiếu: "..."Cảm tạ ngươi, ta tặng ngươi một cái tát được không?La Tứ Thiếu nhìn hắn như nhìn một mụ tú bà nào đấy, thấy hắn không có ý lùi bước, y đành phải lên tiếng: "Ta hiện tại muốn đi ngủ."Ngươi vẫn nên tự chơi một mình đi.Hình Thiên đã được sảng khoái một hồi trong dục trì, vì thế cũng không tiếp tục ép buộc y nữa, hắn khẽ cười nói:"Được rồi, vậy chúng ta ngủ trước, có gì hôm sau lại tính tiếp."Hắn lưu luyến hôn La Tứ Thiếu thêm một lúc nữa mới chịu xuống khỏi người y.Bàn tay kéo tấm chăn làm bằng gấm vóc thượng hạng đắp lên người cả hai, sau đó nghiêng người nằm xuống bên cạnh La Tứ Thiếu."Ngươi đừng có động tay động chân, coi chừng bị phế."Bàn tay đang xoa eo của Hình trang chủ hơi khựng lại, hắn khẽ ho khan một tiếng: "Ta chỉ sờ thử xem phu nhân có cơ bụng không thôi."Có quỷ mới tin ngươi.La Tứ Thiếu bị hắn phong bế nội lực tất nhiên chẳng thể nào ngăn cản, đành mặc kệ hắn ôm eo mình kéo vào trong lòng.Cơ thể hai người dán sát vào nhau khăng khít, giữa đêm khuya tĩnh mịch chỉ còn ánh trăng sáng soi rọi, bóng dáng ôm ấp của bọn họ như xua tan cái lạnh của đêm mùa thu, yên tĩnh mà hài hòa.Trong lúc Hình trang chủ và phu nhân của hắn ôm nhau ngủ ngon lành thì bên ngoài quản gia và đám ảnh vệ lại đang thấp thỏm bất an.Tuy hiện tại trang chủ chưa tính sổ với bọn họ, nhưng chỉ cần là người trong phủ thì chắc chắn sẽ hiểu ngày mai hình phạt mới chính thức bắt đầu.***Sáng sớm, Hình trang chủ thần thanh khí sảng rời khỏi giường.Sau khi rửa mặt súc miệng xong xuôi hắn liền đi thẳng đến đại sảnh ở nhà chính.Lúc này, bên trong sảnh đã chứa không ít người.Nhận được mệnh lệnh của hắn, quản gia và đám ảnh vệ đã sớm xếp hàng chờ lĩnh phạt.Thấy hắn tiến vào tất cả đều nơm nớp lo sợ, quản gia dẫn đầu quỳ xuống trước tiên:"Lão nô làm việc thất trách, thỉnh trang chủ trách phạt."Theo sau ông là đám ảnh vệ cũng đồng loạt hô lên: "Thỉnh trang chủ trách phạt.""Hừ, các ngươi cũng biết lỗi lầm của mình là như thế nào đi? Nếu đêm qua bản trang chủ không trở lại, phu nhân của ta không biết đã cao chạy xa bay đến tận nơi nào rồi."Hình Thiên nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: "Các ngươi làm việc lơ là thất trách như vậy, đáng lý tội không thể tha.Tuy nhiên, nể tình các ngươi tận trung bấy lâu nay, bản trang chủ có thể xử nhẹ một chút."May cho đám người này là tâm trạng hiện tại của Hình trang chủ khá tốt, nếu không còn không biết kết quả thế nào đâu."Quản gia, phạt cắt một năm tiền lương.Còn lại đều đến hình đường trong trang lĩnh phạt tương ứng với tội trạng đi."Quản gia nghe xong thở phào một hơi, cũng may trang chủ không sử dụng hình phạt thân thể với ông.Nếu không cái thân già này xuống lỗ luôn rồi.Nhưng mà...!một năm tiền lương a, ông đau lòng chết mất.Trang chủ quả nhiên thật biết bóc lột.Ám vệ không một ai dám hó hé, sau khi tuyên bố ban ra đều tự động chạy đến hình đường, sợ nán lại thêm một tí trang chủ lại đổi ý thì tiêu tùng.Hình Thiên giải quyết xong đám người liền lập tức quay trở lại Lăng Phong cư, nơi ở của La Tứ Thiếu.Hắn đã lâu không cùng y ăn cơm, hiện tại phải tranh thủ bù đắp lại mới được..

Chương 21: Chương 21