"Sóc ơi" Tiêu Tùng Hứa đang vội vàng xỏ giày ở cửa thì bị dì Hứa gọi lại. Cậu quay lại thì thấy dì Hứa đang lau tay liên tục trên tạp dề, sau đó đưa tay chỉnh lại cổ áo cho cậu. "Mấy giờ rồi? Con sẽ không đến muộn đâu, sao vội thế?" dì Hứa tuy trách mắng nhưng giọng điệu lại rất nhẹ nhàng. Tiêu Tùng Hứa cúi đầu và không trả lời, chỉ c ắn môi dưới và mỉm cười ngoan ngoãn. "Được rồi." dì Hứa vỗ vai anh, thả anh đi, "Đi từ từ thôi nhé, đừng chạy!" Tiêu Tùng Hứa gật đầu. Cậu bước chân trái ra khỏi nhà, quay lại nhìn dì Hứa nói to - "Bước chân trái ra khỏi nhà sẽ gặp may mắn!" dì Hứa nhìn cậu, mỉm cười trìu mến: "Trẻ con nhà người ta bắt đầu đi học thì khóc lóc, la hét ầm ĩ, con thì lại rất mong chờ ngày đầu tiên đến trường. Đi đi! Học kỳ mới của con sẽ gặp nhiều may mắn." "Vâng!" Tiêu Tùng Hứa gật đầu mạnh và lên đường đến trường với sự chúc phúc của mẹ nuôi- dì Hứa. Một bước, hai bước. Tiêu Tùng Hứa lúc đầu vẫn có đi từ từ. Ba bước và bốn bước. Chẳng mấy chốc, Tiêu Tùng Hứa đã bắt đầu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...