Dịch: Dii Beta: tm Tôi, Hà Mạn Mạn, 21 tuổi, một cô gái vừa tốt nghiệp đại học, một bé gái đang chờ học lên cao học. Tại sao lại gọi tôi là bé gái? Thật ra, tôi có một khuôn mặt búp bê, hồn nhiên và ngây thơ, nói chuyện cũng mang theo giọng trẻ con non nớt, hơn nữa ăn mặc thật sự không giống một người đã tốt nghiệp đại học. Tôi cũng đã cố gắng tỏ ra gợi cảm và trưởng thành, nhưng bạn bè của tôi nói: ” Hà Mạn Mạn, quên nó đi, cậu giống như một đứa trẻ mặc quần áo của người lớn vậy đó.” Bạn cùng phòng của tôi là người hay nói câu này nhiều nhất, cậu ấy nói: ” Cậu thực sự rất giống học sinh cấp hai.” Bạn cùng phòng này của tôi có diện mạo trông giống các ngự tỷ xinh đẹp ngoài kia, lại còn thích mặc quần áo màu đen, tôi cảm thấy nếu cô ấy làm giáo viên, học sinh nhất định sẽ rất nghe lời, còn lúc cô ấy không cười, khuôn mặt lạnh đến dọa người. Tôi nhớ một lần, cô ấy đi dạy học sinh cấp hai, trường chỉ cho phép học sinh mặc đồng phục và giáo viên mới được đi vào. Tôi thì rất muốn…
Tác giả: