Tác giả:

“Không phải bởi vì lúc tôi đi cô ta bỗng nhào đến giữ chặt tôi sao? Cô ta ở trên đất túm lấy tôi không buông, làm sao tôi đi được. Vì không còn cách nào nên tôi mới cho cô ta tránh sang một bên.” Phía trong màn hình giám sát, người bị tình nghi mặc áo gile vàng, tay mang còng sắt chậm rãi nói chuyện. Hắn nâng tay phải lên gãi gãi cằm, giọng điệu có chút thờ ơ giống như đang cùng cảnh sát nói chuyện phiếm chứ không phải là kẻ có tội đang khai báo quá trình gây án. “Dùng cái gì? Anh đã dùng cái gì để tấn công người bị hại?” Bên ngoài màn hình, một cảnh sát trẻ tuổi siết chặt tay. Cậu ta cố gắng kiềm chế bản thân mới không kích động quá mức. Cậu ta phẫn nộ có thì có gì sai sao? Mấy năm trước, một nhà ba người bị giết hại. Thảm án ấy khiến bọn họ phải chạy theo dấu vết hung thủ mấy năm trời, khó khăn lắm mới tìm được kẻ tình nghi. Vậy mà hắn đang làm gì? Hắn thản nhiên ở một quán ăn khuya dưới lầu hiện trường thảm án năm ấy uống rượu. Nhận ra viên cảnh sát rất tức giận, người trẻ tuổi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...