Cơn mưa thu nhè nhẹ cuốn đi vài chiếc lá vàng khô trên cành cây, đồng thời cũng thổi tan cái nóng còn sót lại cuối cùng của mùa hạ.Đám trẻ vui vẻ đùa giỡn đuổi theo nhau ở cả trong lớp học và hành lang. Văn phòng làm việc cách toà nhà dạy học cả một cái hành lang dài, nhưng vẫn không thể ngăn lại tiếng ồn ào náo nhiệt đó vọng lại. Chúc Ôn Thư cuối cùng đã chấm xong bài tập về nhà ngày hôm qua. Cô đặt bút đỏ xuống, sau đó lại cầm chiếc chì màu lên, chuẩn bị viết báo tường. Vừa mới viết được hai chữ thì đột nhiên có một bé gái chạy vào văn phòng, vừa khóc sướt mướt vừa nói: "Cô ơi! Trương Chí Hào kéo tóc của em!" Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong. Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi. "Trương Chí Hào, em vào đây." Cô trầm giọng nói. Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào. Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng,…
Chương 46: Bà i Hát Cuá»i Cùng: ?��Bạn Há»c Anh CÅ©ng ThÃch EmTằm Nhá»ã
Cô Ấy Đến Buổi Concert Của TôiTác giả: Kiều DiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCơn mưa thu nhè nhẹ cuốn đi vài chiếc lá vàng khô trên cành cây, đồng thời cũng thổi tan cái nóng còn sót lại cuối cùng của mùa hạ.Đám trẻ vui vẻ đùa giỡn đuổi theo nhau ở cả trong lớp học và hành lang. Văn phòng làm việc cách toà nhà dạy học cả một cái hành lang dài, nhưng vẫn không thể ngăn lại tiếng ồn ào náo nhiệt đó vọng lại. Chúc Ôn Thư cuối cùng đã chấm xong bài tập về nhà ngày hôm qua. Cô đặt bút đỏ xuống, sau đó lại cầm chiếc chì màu lên, chuẩn bị viết báo tường. Vừa mới viết được hai chữ thì đột nhiên có một bé gái chạy vào văn phòng, vừa khóc sướt mướt vừa nói: "Cô ơi! Trương Chí Hào kéo tóc của em!" Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong. Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi. "Trương Chí Hào, em vào đây." Cô trầm giọng nói. Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào. Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng,… Chúc Ãn Thư vá»n cho rằng Äây chá» là bà i ãSinh nháºt vui vẻã ÄÆ¡n giản.Nhưng sau phần nhạc Äá»m, những ná»t nhạc lại trôi chảy ná»i tiếp vá»i má»t ca khúc khác.Bà i nhạc lúc buá»n lúc vui, ngay cả dây dà n lặng lẽ hoà và o bà i hát cÅ©ng tạo nên tông trầm không rõ.Giai Äiá»u chÃnh vẫn là bà i hát quen thuá»c, nhưng giá»ng hát cá»§a Lá»nh Sâm lại mang phong cách hoà n toà n khác.Từ lúc anh bắt Äầu hát, Chúc Ãn Thư Äứng lẫn trong biá»n ngưá»i, bưá»c từng bưá»c vá» phÃa trưá»c.Chúc Ãn Thư Äi qua nhóm ngưá»i vẫy lightstick, khi Äến cuá»i cô má»i nháºn ra, dù Äã là hà ng Äầu nhưng vẫn cách sân khấu hai mươi mét.Sân váºn Äá»ng cháºt kÃn ngưá»i, vá» trà trá»ng á» giữa hà ng thứ hai có vẻ rất cao.Thi Tuyết Nhi nghe tá»i mức xuất thần, lần Äầu tiên có thá» nhìn thấy Lá»nh Sâm á» khoảng cách gần như váºy, cô nà ng Äã Äi và o "cảnh giá»i mặc ká» thế gian" từ lâu.Cho Äến khi ca khúc bưá»c và o Äoạn kết, giai Äiá»u từ từ trá» lại Äá»c Äấu piano."Cô giáo Chúc?"Thi Tuyết Nhi không biết Chúc Ãn Thư ngá»i xuá»ng bên cạnh mình từ lúc nà o, cô nà ng giÆ¡ tay lau khoé mắt, giá»ng nói mang theo chút nghẹn ngà o: "Cuá»i cùng cô cÅ©ng tá»i rá»i, may mà chá» bá» má»t bà i hát thôi Äấy."Chúc Ãn Thư nhìn chằm chằm ngưá»i trên sân khấu, lẩm bẩm nói: "Tôi không bá» lỡ."Bà i hát kết thúc, nhưng âm nhạc không dừng lại.Tiết tấu quen thuá»c vang lên từng Äợt, không sá»a không hoà nhạc, vẫn là ca khúc ãSinh nháºt vui vẻã ÄÆ¡n giản thuần chất thá»i thÆ¡ ấu ÄÆ°á»£c nghe.Giá»ng Chúc Ãn Thư rất nhá»: "Äây là bà i gì thế?"Bá»n phÃa yên tÄ©nh chá» có tiếng Äà n từ xa vang tá»i, Thi Tuyết Nhi nghe thấy lá»i Chúc Ãn Thư, liá»n ghé sát và o bên cạnh cô rá»i nói: ãChúc bạn sinh nháºt vui vẻã.Chúc Ãn Thư ngưá»c mắt lên, sau Äó quay Äầu nhìn Thi Tuyết Nhi."Cảm Æ¡n.""Không phải tôi nói, mà ca khúc nà y tên là ãChúc bạn sinh nháºt vui vẻã!" Không biết có phải do trá»i lạnh hay không, Thi Tuyết Nhi khá»t mÅ©i: "Ca khúc nà y không ÄÆ°á»£c thu âm và o bất kỳ album nà o, chá» có concert má»i ÄÆ°á»£c nghe thôi. Cô giáo Chúc, tôi rất biết Æ¡n cô, cô không biết là tôi muá»n Äến concert bao lâu rá»i Äâu."Chúc Ãn Thư không nói nữa, bên tai cô giá»ng như có là n gió thá»i qua ù ù.Cô nhìn Lá»nh Sâm trên sân khấu, tiếng nhạc Äã ngừng má»t lúc nhưng anh vẫn ngá»i dưá»i ngá»n Äèn, không hát không Äà n, dưá»ng như vẫn chưa thoát khá»i ca khúc ấy.Äúng lúc nà y, khu khán giả bên trái có ngưá»i khà n giá»ng cá» hết sức hét lên: "Lá»nh Sâm! Em yêu anh!"Tiếng vá» tay và tiếng reo hò vang lên, tiếng vang Äó hình như Äã Äánh thức Lá»nh Sâm ngá»i trưá»c Äà n piano.Anh ngẩng Äầu lên hÃt sâu má»t hÆ¡i, sau Äó rút micro trên Äà n piano ra.Äáng tiếc Chúc Ãn Thư còn chưa thấy anh Äứng dáºy, sân khấu lại chìm và o khoảng tá»i.Äèn Äã tắt, tiếng hoan hô bên tai vang lên liên tiếp từng Äợt.Và i giây sau, mà n hình LED khá»ng lá» trên sáng lên, má»t nữ vÅ© công xuất hiá»n giữa sân khấu.Ãnh mắt Chúc Ãn Thư dõi theo bóng dáng cá»§a vÅ© công Äó, nhưng cô lại không nghe thấy thanh âm cá»§a Lá»nh Sâm nữa.Khi khúc nhạc dạo dần vang lên, Thi Tuyết Nhi láºp tức kÃch Äá»ng nắm tay Chúc Ãn Thư."Aaa! All your wishes come true! Không ngá» bà i thứ hai lại là bà i nà y! Lúc nà o sẽ hát ãBạn há»c tằm nhá»ãÄây!"Nghe thấy bá»n chữ Äó, tâm trạng Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên thay Äá»i, gió lạnh trong sân váºn Äá»ng dưá»ng như cÅ©ng ấm hÆ¡n.Khán giả sưá»n bên trái bất chợt reo hò hoan hô.Má»i ngưá»i Äá»u nhìn sang.Quả nhiên, Chúc Ãn Thư thấy má»t bóng dáng mÆ¡ há» á» góc sân khấu bên trái.Anh vẫn mặc bá» quần áo lúc nãy, vừa hát, vừa Äi Äến chÃnh giữa theo dá»c mép sân khấu.Thấy Lá»nh Sâm Äi từng bưá»c tá»i gần, nhá»p tim cá»§a Chúc Ãn Thư bá»ng nhiên Äáºp mạnh mẽ.Khoảng cách ngắn như nà y, váºy mà hiá»n tại lại bất chợt trá» nên dà i Äằng Äẵng, Chúc Ãn Thư cảm giác bản thân Äã Äợi rất lâu má»i có thá» Äợi ÄÆ°á»£c Lá»nh Sâm Äi tá»i.CÅ©ng không biết anh có nhìn thấy khán giả...Suy nghÄ© nà y vừa hiá»n lên trong Äầu, Chúc Ãn Thư chợt thấy bưá»c chân Lá»nh Sâm dừng lại tại chá» rẽ phÃa trưá»c.Anh cầm micro trong tay, ánh mắt nhìn vá» phÃa bên nà y.Ãnh sáng sặc sỡ trên sân khấu khiến Chúc Ãn Thư loá mắt không nhìn rõ.Chúc Ãn Thư không biết Lá»nh Sâm có thấy mình hay không, nhưng cô cảm giác dưá»ng như ánh mắt anh nán lại rất lâu.Trong tiếng hò hét khắp xung quanh, ánh mắt ấy tá»±a như mang theo ÄỠấm, toà n thân Chúc Ãn Thư run rẩy, cô bá»i rá»i luá»ng cuá»ng, vá»i cầm chiếc lightstick lên sau Äó vẫy nó cùng vá»i những ngưá»i bên cạnh.Ngá»n Äèn sân khấu rá»±c rỡ chiếu từ trên cao xuá»ng, vô cùng chói mắt.Ãnh mắt Lá»nh Sâm nhìn lưá»t nhìn hà ng khán giả Äầu tiên hết lần nà y Äến lần khác. Dưá»i sá»± tương phản ánh sáng mạnh mẽ, khán giả xung quanh như biá»n rá»ng Äêm khuya, trưá»c mắt là mảng Äen Äông nghá»t, anh chá» có thá» những chiếc lightstick khua vẫy và tiếng hò hét Äinh tai nhức óc.Tháºt ra trưá»c khi bắt Äầu, ánh sáng sân khấu còn chưa báºt, khán giả Äã gần như và o hết. Lá»nh Sâm Äứng trong háºu trưá»ng nhìn vá» phÃa khán giả, anh thấy rất rõ chá» trá»ng á» hà ng ghế Äầu tiên.*Chúc Ãn Thư chưa từng Äến buá»i concert nà o, cô không biết ca sÄ© khác có Ãt tương tác vá»i khản giả, hát hết bà i nà y Äến bà i khác giá»ng Lá»nh Sâm hay không.NghÄ© lại thì concert thưá»ng kéo dà i hai Äến ba tiếng, dù cá» há»ng tá»t tá»i Äâu, có lẽ cÅ©ng sẽ không còn sức Äá» nói nữa.Nhưng Äoán chừng khán giả dưá»i sân khấu không khá hÆ¡n Lá»nh Sâm là bao.Tiếng hò hét cá»§a bá»n há» lần sau to hÆ¡n lần trưá»c, nếu không phải là sân váºn Äá»ng lá» thiên, chắc có lẽ mái Äã bá» báºt tung rá»i.Ngay cả ngưá»i Äi cùng bạn gái tá»i như Chúc Khải Sâm cÅ©ng bá» bầu không khà cuá»n hút, anh ta cuá»ng nhiá»t reo há» vá» tay cùng má»i ngưá»i.Nhưng Chúc Ãn Thư vẫn luôn yên lặng.Ghế ngá»i á» sân váºn Äá»ng không thoải mái, cô ngá»i ngay ngắn chá»nh tá», chiếc khÄn quấn kÃn ná»a khuôn mặt Äã bá» cá»i ra rá»i xếp chá»ng trên Äầu gá»i từ lâu.Ãm nhạc cá»§a Lá»nh Sâm Äa phần rất nhẹ nhà ng, giá»ng hát trầm lắng, chất giá»ng còn mang theo ná»i buá»n mang mác tá»± nhiên.Giá»ng như dòng suá»i róc rách trong núi sâu, rất Ãt khi có giây phút dâng trà o dữ dá»i.Chúc Ãn Thư lại cảm thấy trong dòng suá»i âm nhạc chìm ná»i nà y, cô sẽ lắc lư theo giá»ng hát cá»§a anh.Mãi sau, khi cá» há»ng Thi Tuyết Nhi sắp khản Äặc thì cô nà ng má»i nhá» ra, từ Äầu Äến cuá»i ngưá»i bên cạnh mình không có Äá»ng tÄ©nh gì.Cô nà ng thấy rất kỳ lạ, sao lại có ngưá»i có thá» bình thưá»ng thản nhiên như thế á» concert cá»§a Lá»nh Sâm nhá».Nhưng khi vừa quay Äầu, Thi Tuyết Nhi thấy Chúc Ãn Thư Äang chá»ng má»t tay lên má, nghiêng Äầu, yên lặng chÄm chú nhìn ngưá»i Äà n ông trên sân khấu.Trong mắt Chúc Ãn Thư có ánh sáng lấp lánh hoà n toà n khác vá»i những khán giả khác, vừa dá»u dà ng vừa lưu luyến, má»t cảm giác quen thuá»c không thá» nói thà nh lá»i.Thi Tuyết Nhi ngẫm nghÄ©, Äây hình như là ánh mắt cô nà ng nhìn Chúc Khải Sâm mà .Lúc âm nhạc dừng lại, Thi Tuyết Nhi chá»c tay Chúc Ãn Thư, sau Äó há»i: "Cô giáo Chúc, Äắm chìm rá»i à ?"Chúc Ãn Thư như ngưá»i vừa tá»nh khá»i má»ng, cô ngá»i ngay ngắn, ngây ngẩn nhìn Thi Tuyết Nhi.Dưá»i ánh Äèn di chuyá»n và là n gió lạnh buá»t giá, Thi Tuyết Nhi thấy hai gò má Chúc Ãn Thư á»ng Äá» Äáng ngá»."Ãi chao, cô giáo Chúc, cô có thá» thẹn thùng mà , ai chả thế, tá»i xem concert thì ai mà không chìm Äắm Äấy?""Ừm..."Chúc Ãn Thư thấp giá»ng Äáp lại, cô không nói thêm gì nữa, Thi Tuyết Nhi lại quay Äầu hét chói tai.Chúc Ãn Thư vẫn Äang chìm Äắm, chưa hoà n há»n khá»i lá»i nói cá»§a cô Thi Tuyết Nhi, trá»±c giác dẫn dắt tầm mắt cô chuyá»n vá» phÃa sân khấu.Lúc nà y Äèn trong sân váºn Äá»ng Äã tắt gần hết, không có ánh sáng sắc mà u sặc sỡ, cÅ©ng không có vÅ© công.Lá»nh Sâm mặc áo sÆ¡ mi trắng, tay cầm theo chiếc Äà n guitar, anh yên lặng Äi Äến giữa sân khấu.Dưá»i ánh Äèn trung tâm, anh Äứng trong chùm sáng, vươn tay Äiá»u chá»nh Äá» cao cá»§a micro.Khán giả trong sân váºn Äá»ng Än ý bà y tá» sá»± nhiá»t tình cá»§a mình còn hÆ¡n cả lúc má» mà n, hình như bá»n há» biết gì Äó.Chúc Ãn Thư hÆ¡i không hiá»u, cho Äến khi cô thấy hoa anh Äà o rÆ¡i trên mà n hình LED sau Lá»nh Sâm.Khoảnh khắc nà y, nhá»p tim cá»§a cô lại tÄng tá»c Äáºp nhanh thêm lần nữa.Giây tiếp theo, ngón tay Lá»nh Sâm xẹt qua dây Äà n, gẩy ra má»t Äoạn nhạc quen thuá»c.Tiếng hét cuá»ng nhiá»t bên tai cÅ©ng không thỠáp ÄÆ°á»£c tiếng Äà n guitar cá»§a anh. Ngưá»i không hiá»u vỠâm nhạc như Chúc Ãn Thư lại cảm thấy Äoạn giai Äiá»u nà y nghe vô cùng trầm lặng.Há»t như bóng dáng cô ÄÆ¡n cá»§a Lá»nh Sâm và tiếng nhạc ÄÆ¡n Äá»c lúc nà y.Bá»ng nhiên tiếng hò hét hoan hô trong sân váºn Äá»ng thay Äá»i.Chúc Ãn Thư chưa ká»p hiá»u ra gì, tay phải Äã bá» Thi Tuyết Nhi kéo lên."Cô giáo Chúc! Cô nhìn mà n hình lá»n Äi!"Nhìn theo tầm mắt Thi Tuyết Nhi, Chúc Ãn Thư thấy khuôn mặt khán giả nữ xuất hiá»n trên mà n hình lá»n á» giữa trung tâm sân váºn Äá»ng.Khán giả Äó cÅ©ng rất kinh ngạc, sau khi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, ngưá»i ná» liá»n hôn ngưá»i chá»ng Äứng bên cạnh má»t cái.Mà n hình tiếp tục thay Äá»i, hai giây sau, mà n hình lá»n lại xuất hiá»n khuôn mặt cá»§a cô gái cưá»i lên có lúm Äá»ng tiá»n."Äây là ..."Chúc Ãn Thư lẩm bẩm há»i."Random khán giả Äấy!"Thi Tuyết Nhi kÃch Äá»ng nói: "Tiết mục cuá»i cùng cá»§a concert nà o cÅ©ng có cái nà y!"Từng khuôn mặt hiá»n lên trên mà n hình lá»n, Chúc Ãn Thư phát hiá»n Äặc Äiá»m chung giữa há»...tất cả Äá»u là nữ, nhưng ai cÅ©ng rất xinh."Mẹ nó, sao toà n ngưá»i Äẹp hết thế!"Chúc Khải Sâm cÅ©ng nháºn ra ÄÆ°á»£c Äôi chút: "Äây là là m gì thế, chá»n ngưá»i Äẹp à ?""Không biết Än nói thì im Äi!"Thi Tuyết Nhi cầm lightstick Äáºp và o vai anh ta: "Hát ãBạn há»c tằm nhá»ã ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải bắt ÄÆ°á»£c khuôn mặt như má»i tình Äầu cá»§a khán giả rá»i, má»i ngưá»i không nhìn ngưá»i Äẹp chẳng lẽ nhìn anh?"Khuôn mặt má»i tình Äầu...Lá»i cá»§a Thi Tuyết Nhi vừa dứt, Chúc Ãn Thư liá»n thấy trên mà n hình lá»n xuất hiá»n khuôn mặt vô cùng quen thuá»c.Nhìn rất quen..."A!!! Cô giáo Chúc!!! Cô lên mà n hình rá»i!!!!" Thi Tuyết Nhi nắm tay cô, Äiên cuá»ng khua múa.Chúc Ãn Thư như con rá»i gá» bá» giáºt dây, sau khi hoà n há»n cô má»i rút tay mình ra, nhất thá»i cÅ©ng không biết nên nhìn Äi Äâu.Khác vá»i những ngưá»i ÄÆ°á»£c lên mà n hình khác, Chúc Ãn Thư hoà n toà n bá» vây trong trạng thái há»i há»p và mông lung, ngay cả Äặt tay cô cÅ©ng không biết Äặt chá» nà o.HÆ¡n nữa, cÅ©ng không biết có phải do bản thân á» trong Äó hay không, mà cô luôn cảm thấy thá»i gian á»ng kÃnh dừng lại trên mặt cô dà i hÆ¡n ngưá»i khác.Trong mà n hình, khuôn mặt kÃch Äá»ng lá» gần má»t ná»a cá»§a Thi Tuyết Nhi Äá» bừng, Äôi môi má» ra rá»i lại khép và o giá»ng như Äang nói gì Äó.Lúc lâu sau Chúc Ãn Thư má»i chú ý Äến giá»ng nói cá»§a cô nà ng."Cô giáo Chúc! Cô cưá»i má»t cái Äi!"Cô nhẹ nhà ng cong khoé môi lên.á»ng kÃnh chuyá»n Äi, nụ cưá»i cá»§a cô lưá»t qua mà n hình, sau Äó nhanh chóng biến thà nh khuôn mặt cá»§a cô gái khác.Chúc Ãn Thư từ từ rá»i tầm mắt, cô chợt nháºn ra tiếng Äà n guitar trên sân khấu không biết Äã ngừng từ khi nà o.Cô nhìn xuá»ng giữa sân khấu, Lá»nh Sâm Äúng dưá»i ánh Äèn, anh khoác cánh tay lên cạnh chiếc Äà n guitar, ngẩng Äầu nhìn lên mà n hình lá»n.Tiếng hò hét trong sân váºn Äá»ng vang lên không ngừng, Lá»nh Sâm Äứng lặng á» Äó rất lâu, ánh mắt anh chưa từng dá»ch chuyá»n dù chá» má»t tÃch tắc.Lúc lâu sau á»ng kÃnh di chuyá»n khá»i khu vá»±c khán giả quay vá» sân khấu, Lá»nh Sâm lại vẫn nhìn vá» mà n hình lá»n.Tất cả má»i ngưá»i Äá»u có thá» nhìn rõ qua mà n hình lá»n, Lá»nh Sâm mÃm môi, quai hà m xiết chặt, ấn ÄÆ°á»ng hÆ¡i run.Dưá»i ngá»n Äèn, Äôi mắt anh không rõ lắm, anh mÆ¡ há» mông lung nhìn vá» hưá»ng khác.Chúc Ãn Thư cÅ©ng không ngẩng Äầu nhìn nữa, cô quay Äầu vá» phÃa sân khấu.Cách má»t khoảng hai mươi mét, Chúc Ãn Thư chá» có thá» thấy bóng dáng cá»§a anh, nhưng cô biết, ánh mắt anh xuyên qua ánh sáng rá»±c rỡ, nhìn cô giữa biá»n ngưá»i mênh mông từ xa.Qua lúc lâu, cô thấy Lá»nh Sâm kéo chiếc micro Äi vá» phÃa mình."Hôm nay."Anh Äứng cạnh sân khấu, giá»ng nói nặng trÄ©u vang lên. Khán giả trong sân váºn Äá»ng bá»ng nhiên yên lặng giá»ng như bỠấn nút tạm dừng."Bạn há»c tằm nhá» Äang á» Äây."Khi những lá»i nà y rÆ¡i xuá»ng, sân váºn Äá»ng cà ng im lặng hÆ¡n.Nhưng hai giây sau, tiếng hét chói tay chợt bùng lên, lần nà y mãnh liá»t hÆ¡n bất kỳ lần nà o trưá»c Äó.Mà Chúc Ãn Thư ngá»i giữa Äám ngưá»i nhưng lại giá»ng như Äang ngá»i trong chân không, cô không thá» phân biá»t ÄÆ°á»£c tiếng hét bên tai mạnh mẽ hÆ¡n hay là tiếng tim Äáºp cá»§a mình mạnh mẽ hÆ¡n.Giữa những tiếng la cuá»ng nhiá»t, cô thấy ngưá»i trên sân khấu cúi Äầu xuá»ng.Ngưá»i ấy cá» gắng che giấu cảm xúc, nhưng giá»ng nói lại run rẩy mang theo chút nghẹn ngà o."Cô ấy tá»i xem buá»i concert cá»§a tôi rá»i."Có ngưá»i kinh ngạc, có ngưá»i Äau lòng, có ngưá»i nhiá»t tình cá» vÅ©, có ngưá»i không thá» tin mà khóc tại chá», có ngưá»i vá»i và ng ngoái cá» nhìn khắp xung quanh, muá»n tìm "bạn há»c tằm nhá»" trong miá»ng Lá»nh Sâm.Có lẽ tất cả chá» có má»t mình Chúc Ãn Thư vẫn bất Äá»ng nhìn lên sân khấu.Cô là ngưá»i sợ lạnh, nhưng chưa bao giá» cô cảm nháºn ÄÆ°á»£c ÄỠấm cá»§a máu trong cÆ¡ thá» giữa ngà y Äông giá lạnh như hôm nay.Ngay cả nhá»p tim cÅ©ng cà ng lúc cà ng nặng ná», Äã mấy lần muá»n phá vỡ sá»± rà ng buá»c cá»§a lá»ng ngá»±c.Cho Äến khi Lá»nh Sâm lên tiếng, nhưng giá» Äây không khà cá»§a sân vân Äá»ng không còn áp chế ÄÆ°á»£c nữa."Ca khúc cuá»i cùng ãBạn há»c tằm nhá»ã", anh nâng tay gảy Äà n, tiếng nhạc bá» ngắt quãng lại vang lên: "Tặng cho bạn há»c tằm nhá» cá»§a tôi."Bên tai toà n là những tiếng thét lá»n xá»n và tiếng hô gà o, nó gần như phá vỡ hiá»u biết cá»§a Chúc Ãn Thư. Ngay cả cameraman á» phÃa dưá»i không ngừng di chuyá»n Äá» tìm góc máy cÅ©ng ngẩng Äầu lên từ phÃa sau á»ng kÃnh.Có lẽ không ai nghe ca khúc nà y, Thi Tuyết Nhi nói chuyá»n không còn rõ rà ng mạch lạc nữa, chá»c chá»c cô nà ng lại lôi Äiá»n thoại ra chụp, chụp và i giây rá»i lại Äiên cuá»ng lắc lắc cánh tay Chúc Ãn Thư."Cô giáo Chúc! Cô giáo Chúc! Cô nghe thấy không! Sao cô không kÃch Äá»ng thế!"Thấy Chúc Ãn Thư không nói lá»i nà o, cô nà ng tiếp tục phát cuá»ng trưá»c mặt Chúc Khải Sâm.Giữa ngà n ngưá»i Äang á»n à o huyên náo, Chúc Ãn Thư là ngưá»i duy nhất lắng nghe.Trong tai cô chá» có thanh âm cá»§a Lá»nh Sâm, từng câu từng chữ cá»§a anh Äá»u Äánh và o lòng cô.Nhá»p tim và hÆ¡i thá» dần bình á»n theo giá»ng hát cá»§a anh.Nhưng Chúc Ãn Thư lại không thá» khá»ng chế cảm giác chua xót dâng lên há»c mắt."Anh vẫn luôn chá».Anh vẫn luôn chá».Chá» trÄng lên ban ngà y, chá» giữa hè Äá» tuyết."Ngay khi nghe thấy câu nà y, Chúc Ãn Thư cảm thấy trên mặt lạnh buá»t.Cô ngẩng Äầu thấy những bông hoa tuyết Äang lả tả rÆ¡i xuá»ng giữa trá»i Äêm."Em nhìn anh má»t lần, anh Äã Äi tá»i Äiá»m cuá»i."Cô lại nhìn vá» phÃa sân khấu, bông hoa tuyết trên mặt dần tan vì nhiá»t Äá» cÆ¡ thá».*Cho Äến khi nhạc công trên sân khấu Äi xuá»ng, Äèn trên sân váºn Äá»ng sáng như ban ngà y, sân khấu vắng lặng, khu vá»±c khán giả ầm Ä© náo nhiá»t.Ngưá»i á» hà ng ghế sau lục Äục rá»i Äi, ngưá»i á» hà ng trưá»c á»n à o Äứng dáºy, lá»n xá»n chen chúc Äi qua lá»i nhá».Chúc Ãn Thư vẫn giữa nguyên tư thế, cô vẫn nhìn chằm chằm sân khấu không có ai.Tá»i khi nghe ÄÆ°á»£c thanh âm khác, ý thức cá»§a cô má»i từ từ quay lại, giá»ng như Äã trá» vá» vá»i trần gian."Cô giáo Chúc?"Thi Tuyết Nhi cầm túi lên Äá»nh Äi, nhưng chợt thấy Chúc Ãn Thư ngá»i y nguyên, không biết Äang suy nghÄ© gì.Cô nà ng cho rằng sau khi concert kết thúc bản thân ngá»i lâu như thế là Äã Äá»§ thà nh kÃnh tôn trá»ng rá»i, không ngá» rằng có ngưá»i còn tôn trá»ng hÆ¡n cả chÃnh mình."Hoà n há»n Äi! Nên vá» nhà rá»i cô giáo Chúc Æ¡i!"Chúc Ãn Thư bá»ng nhiên quay Äầu, ánh mắt cô nhìn lưá»t qua Thi Tuyết Nhi, cuá»i cùng má»i dừng lại."Ừm...ÄÆ°á»£c".Thi Tuyết Nhi muá»n giúp cô cầm cÄn quà ng Äặt á» Äầu gá»i lên, ngá»i cả buá»i tá»i có lẽ Chúc Ãn Thư cÅ©ng khó chá»u."Cô giáo Chúc, cô khóc rá»i?"Bà máºt lá»n bá» vạch trần, nhất thá»i Chúc Ãn Thư không biết nên trả lá»i thế nà o.Cô Äá»nh giải thÃch, nhưng lý do Äáp lại cứ quanh quẩn bên miá»ng không thá» nói ra. Còn chưa ngẫm nghÄ© chu toà n, Chúc Ãn Thư lại thấy Thi Tuyết Nhi dáºm chân, xoay ngưá»i nói Chúc Khải Sâm."Anh xem Äi! Cô giáo Chúc cÅ©ng khóc rá»i, váºy mà anh còn chê cưá»i em, em khóc thì là m sao?" Cô nà ng vươn tay chá»c và o ngá»±c Chúc Khải Sâm: "Lòng anh sắt Äá còn không biết ngượng Äi cưá»i ngưá»i khác!"Chúc Khải Sâm nghe váºy nhưng không Äáp lại, anh ta chá» cầm tay Thi Tuyết Nhi, sau Äó nghiêng Äầu nhìn Chúc Ãn Thư.Ãnh mắt hai ngưá»i va và o nhau, Chúc Ãn Thư vá»i và ng quay mặt Äi, giả vá» như sá»a sang quần áo.Chúc Khải Sâm nghi ngá» nhÃu mà y.Anh ta và Chúc Ãn Thư quen biết nhiá»u nÄm như váºy, chưa bao giá» anh ta cảm thấy cô là ngưá»i có thá» khóc chá» vì nghe má»t ca khúc."Äi thôi."Thi Tuyết Nhi nói: "Ãm hoa Äi."Hai bó hoa cuá»i cÅ©ng không có cÆ¡ há»i tặng, Thi Tuyết Nhi không bất ngá» cÅ©ng chẳng tiếc nuá»i, cô nà ng bảo Chúc Khải Sâm Äi trưá»c má» ÄÆ°á»ng, sau Äó vươn tay nắm tay Chúc Ãn Thư cùng nhau chen qua Äám Äông cháºt chá»i rá»i khá»i nÆ¡i nà y.Không có toà nhà che chắn, gió lạnh cuá»n theo những bông tuyết Äáºp thẳng và o mặt má»i ngưá»i.Chúc Ãn Thư vẫn còn cảm giác lâng lâng, Chúc Khải Sâm ôm hoa dáºm chân: "Lạnh quá, sao ngưá»i nhiá»u thế, không biết còn tắc Äến lúc nà o."Anh ta nhìn xung quanh má»t vòng, nói: "Hay là hai ngưá»i quay lại chá» Äi, tôi lái xe tá»i, tránh cho hai cô chá»§ Äây bá» lạnh cóng trên ÄÆ°á»ng.""Phiá»n quá Äi mất."Thi Tuyết Nhi nói: "Bãi Äá» xe cách không xa, nếu không cùng nhau Äi thôi."Khi hai ngưá»i há» nói chuyá»n, Äiá»n thoại cá»§a Chúc Ãn Thư bá»ng rung lên.Cô vá»i và ng lấy Äiá»n thoại, cuá»ng quýt tá»i ná»i Äánh rÆ¡i hết son trong túi ra ngoà i.Thi Tuyết Nhi thấy thế liá»n cảm thấy lá»i má»i cá»§a mình chưa bao giá» thà nh công Äến thế.Cô nà ng nhanh chóng cúi ngưá»i nhặt son môi ÄÆ°a cho Chúc Ãn Thư: "Cô giáo Chúc, cô...""Tôi sẽ không vá» cùng hai ngưá»i."Chúc Ãn Thư nắm chặt Äiá»n thoại, nhá» giá»ng nói: "Hai ngưá»i vá» trưá»c Äi.""Hả?"Thi Tuyết Nhi khó hiá»u: "Không sao Äâu, dù sao cÅ©ng là anh ấy lái xe mà , thuáºn ÄÆ°á»ng ÄÆ°a cô vá» thôi, muá»n thế nà y rá»i, tuyết Äang rÆ¡i nữa."Chúc Ãn Thư lắc Äầu: "Tôi phải Äi...Äón sinh nháºt.""Muá»n như nà y còn Äi Äón sinh nháºt?"Chúc Khải Sâm ngó sang bên nà y: "Cáºu không lạnh à ? Vá» nhà sá»m Äi.""Cần anh lo à !"Thi Tuyết Nhi nghÄ© tá»i gì Äó, cô nà ng Äánh Chúc Khải Sâm má»t cái, sau Äó quay Äầu cưá»i vá»i Chúc Ãn Thư: "ÄÆ°á»£c rá»i, váºy tôi và Chúc Khải Sâm vá» trưá»c, cô giáo Chúc cÅ©ng Äừng vá» muá»n quá nhá."Hai ngưá»i há» lôi lôi kéo kéo Äi vá» phÃa bãi Äá» xe, sau lúc lâu, khi bóng dáng cá»§a há» Äã hoà n toà n biến mất khá»i tầm mắt, Chúc Ãn Thư má»i chợt nhá» ra...Chúc Khải Sâm mang hoa cô chuẩn bá» Äi rá»i!Chúc Ãn Thư ảo não thá» dà i, Äang do dá»± không biết nên Äuá»i theo hay không, Äiá»n thoại cô lại vang lên.ãc: Lư Mạn Mạn Äang á» cá»a Äón em.ãCô quay Äầu lại, quả nhiên thấy cô gái quen thuá»c Äứng Äó.Chúc Ãn Thư chạy hai ba bưá»c tá»i, lúc Äá»nh chà o há»i cô nà ng, Lư Mạn Mạn lại dừng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tò mò nhìn cô."Bạn..." Cô nà ng láºp tức sá»a lá»i: "Cô Chúc, cô, cô Äi theo tôi."Sân váºn Äá»ng náo nhiá»t giá» chá» còn lại công nhân vá» sinh Äang quét dá»n, thêm và o Äó là những bông hoa tuyết tuôn rÆ¡i lả tả, khiến cho khung cảnh cà ng trá» nên cô quạnh.Thấy cảnh tượng nà y, bưá»c chân Chúc Ãn Thư lại không còn cảm giác chân thá»±c.Giá»ng như buá»i concert ngà y hôm nay chá» là má»t giấc mÆ¡, tất cả má»i ngưá»i Äá»u rá»i khá»i, chá» còn mình cô không tá»nh.Hai ngưá»i Äi qua lá»i Äi rá»ng lá»n, sau Äó Äẩy cánh cá»a lá»n rá»i Äi và o, bên trong, các nháºn viên Äang báºn rá»n Äi qua Äi lại.Lư Mạn Mạn Äứng trưá»c mặt Chúc Ãn Thư, cô nà ng nhìn xung quanh, nói nhá»: "Anh ấy Äâu rá»i...cô Chúc, cô Äợi chút nhá, tôi Äi..."PhÃa sau vang lên tiếng Äá»ng, Lư Mạn Mạn vừa quay Äầu liá»n không thấy Chúc Ãn Thư Äâu nữa.Cô nà ng nhìn lá»i Äi an toà n bên cạnh, mÃm môi rá»i Äi Äóng chặt cá»a.*Bên trong cánh cá»a, Chúc Ãn Thư dá»±a và o tưá»ng, ngá»±c hÆ¡i pháºp phá»ng, cô nhìn chằm chằm Lá»nh Sâm á» trưá»c mặt.Anh vẫn mặc chiếc áo sÆ¡ mi trắng kia, khi cụp mắt nhìn xuá»ng, hình như trên lông mi còn có bông tuyết Äá»ng lại.Rất lâu sau anh má»i lên tiếng há»i: "Tôi còn nghÄ© em không tá»i."Không biết có phải là do hát lâu hay không, mà giá»ng anh khà n hÆ¡n so vá»i bình thưá»ng."Không phải anh nói sẽ Äón sinh nháºt cùng tôi à ."Chúc Ãn Thư nhẹ giá»ng nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi phải tá»i."Lá»nh Sâm cúi Äầu, tầm mắt cháºm rãi di chuyá»n tá»i cá» tay cô."Sao tá»i tay không.""Tôi có mua hoa, nhưng bá» bạn..."Thanh âm cá»§a Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên dừng lại, bà n tay cô ÄÆ°á»£c sá»± ấm áp bao bá»c. Chúc Ãn Thư cúi Äầu nhìn Lá»nh Sâm nắm cá» tay mình.Khi Äang ngÆ¡ ngác, má»t thứ gì Äó lấp lánh quấn lên cá» tay cô.Rõ rà ng nó lạnh như bÄng, nhưng lại khiến Chúc Ãn Thư cảm giác cả cánh tay Äá»u có sá»± ngá»t ngà o lan tá»a.Cô nhìn chÄm chú há»i lâu, sau Äó lẩm bẩm há»i: "Äây là gì.""Quà sinh nháºt."Thấy cô mãi không nói lá»i nà o, Lá»nh Sâm há»i: "Không thÃch sao?"Chúc Ãn Thư: "..."Sao cô lại không thÃch, cô chá» Äang suy nghÄ©, nhỡ Äâu Äây là Äá» Äắt tiá»n váºy sao cô có thá» không biết xấu há» mà nháºn nó."Hay là " Ãnh mắt Lá»nh Sâm dừng trên mặt cô má»t lần nữa: "Em thÃch pháo hoa hÆ¡n?""...Không có."Chúc Ãn Thư hÆ¡i di chuyá»n cái cá» cứng ngắc cá»§a mình: "Nó Äắt quá.""Không Äắt."Lá»nh Sâm thá» dà i thưá»n thượt: "Tôi không mất tiá»n."Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên ngưá»c mắt: "Hả?"Lá»nh Sâm nhìn bá» dạng nà y cá»§a cô, khoé miá»ng anh cong lên."Em yên tâm.""?""Tôi nói rá»i, tôi bán nghá» chứ không bán thân".Chúc Ãn Thư: "..."Cá» tay bá» anh nắm, Chúc Ãn Thư không rút ra.Cô ngượng ngùng ngoảnh mặt Äi, Äầu ngón tay cá»§a bà n tay còn lại cuá»n lại nắm cỠáo.Hai ngưá»i rÆ¡i và o sá»± yên lặng khó hiá»u, không khà trong lá»i Äi an toà n rất nóng, giá»ng như má» Äiá»u hoà .Qua má»t lát, Chúc Ãn Thư nghe thấy Lá»nh Sâm há»i: "Em thÃch không?"Chúc Ãn Thư Äang Äá»nh má» miá»ng, bất chợt có giá»ng nói xa lạ truyá»n Äến từ lá»i Äi ngoà i bức tưá»ng, Lá»nh Sâm quay Äầu nhìn sang Äó theo bản nÄng."Xong rá»i, tôi cảm thấy mình không thoát khá»i há» nà y ÄÆ°á»£c rá»i, cả Äá»i nà y xem như Äã rÆ¡i và o trong tay ấy"."Huhu...tôi cÅ©ng váºy.""Cứu mạng, tôi thá»±c sá»± rất thÃch Lá»nh Sâm, rất thÃch concert nà y."Sau khi hai ngưá»i kia Äi, thanh âm dần dần biến mất.Dưá»i ngá»n Äèn má» tá»i, Lá»nh Sâm quay Äầu, anh nhÃu mà y nhìn Chúc Ãn Thư."Em thì sao?""..."Giá»ng Chúc Ãn Thư rất nhá», nhưng lại rất rõ rà ng: "Tôi cÅ©ng váºy."__________________________Tôi Äang nghÄ© xem lúc ngưá»i nà o Äó hát thì lạc giá»ng à Giá»ng tháºt, bằng thá»±c lá»±c!
Cô Ấy Đến Buổi Concert Của TôiTác giả: Kiều DiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCơn mưa thu nhè nhẹ cuốn đi vài chiếc lá vàng khô trên cành cây, đồng thời cũng thổi tan cái nóng còn sót lại cuối cùng của mùa hạ.Đám trẻ vui vẻ đùa giỡn đuổi theo nhau ở cả trong lớp học và hành lang. Văn phòng làm việc cách toà nhà dạy học cả một cái hành lang dài, nhưng vẫn không thể ngăn lại tiếng ồn ào náo nhiệt đó vọng lại. Chúc Ôn Thư cuối cùng đã chấm xong bài tập về nhà ngày hôm qua. Cô đặt bút đỏ xuống, sau đó lại cầm chiếc chì màu lên, chuẩn bị viết báo tường. Vừa mới viết được hai chữ thì đột nhiên có một bé gái chạy vào văn phòng, vừa khóc sướt mướt vừa nói: "Cô ơi! Trương Chí Hào kéo tóc của em!" Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong. Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi. "Trương Chí Hào, em vào đây." Cô trầm giọng nói. Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào. Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng,… Chúc Ãn Thư vá»n cho rằng Äây chá» là bà i ãSinh nháºt vui vẻã ÄÆ¡n giản.Nhưng sau phần nhạc Äá»m, những ná»t nhạc lại trôi chảy ná»i tiếp vá»i má»t ca khúc khác.Bà i nhạc lúc buá»n lúc vui, ngay cả dây dà n lặng lẽ hoà và o bà i hát cÅ©ng tạo nên tông trầm không rõ.Giai Äiá»u chÃnh vẫn là bà i hát quen thuá»c, nhưng giá»ng hát cá»§a Lá»nh Sâm lại mang phong cách hoà n toà n khác.Từ lúc anh bắt Äầu hát, Chúc Ãn Thư Äứng lẫn trong biá»n ngưá»i, bưá»c từng bưá»c vá» phÃa trưá»c.Chúc Ãn Thư Äi qua nhóm ngưá»i vẫy lightstick, khi Äến cuá»i cô má»i nháºn ra, dù Äã là hà ng Äầu nhưng vẫn cách sân khấu hai mươi mét.Sân váºn Äá»ng cháºt kÃn ngưá»i, vá» trà trá»ng á» giữa hà ng thứ hai có vẻ rất cao.Thi Tuyết Nhi nghe tá»i mức xuất thần, lần Äầu tiên có thá» nhìn thấy Lá»nh Sâm á» khoảng cách gần như váºy, cô nà ng Äã Äi và o "cảnh giá»i mặc ká» thế gian" từ lâu.Cho Äến khi ca khúc bưá»c và o Äoạn kết, giai Äiá»u từ từ trá» lại Äá»c Äấu piano."Cô giáo Chúc?"Thi Tuyết Nhi không biết Chúc Ãn Thư ngá»i xuá»ng bên cạnh mình từ lúc nà o, cô nà ng giÆ¡ tay lau khoé mắt, giá»ng nói mang theo chút nghẹn ngà o: "Cuá»i cùng cô cÅ©ng tá»i rá»i, may mà chá» bá» má»t bà i hát thôi Äấy."Chúc Ãn Thư nhìn chằm chằm ngưá»i trên sân khấu, lẩm bẩm nói: "Tôi không bá» lỡ."Bà i hát kết thúc, nhưng âm nhạc không dừng lại.Tiết tấu quen thuá»c vang lên từng Äợt, không sá»a không hoà nhạc, vẫn là ca khúc ãSinh nháºt vui vẻã ÄÆ¡n giản thuần chất thá»i thÆ¡ ấu ÄÆ°á»£c nghe.Giá»ng Chúc Ãn Thư rất nhá»: "Äây là bà i gì thế?"Bá»n phÃa yên tÄ©nh chá» có tiếng Äà n từ xa vang tá»i, Thi Tuyết Nhi nghe thấy lá»i Chúc Ãn Thư, liá»n ghé sát và o bên cạnh cô rá»i nói: ãChúc bạn sinh nháºt vui vẻã.Chúc Ãn Thư ngưá»c mắt lên, sau Äó quay Äầu nhìn Thi Tuyết Nhi."Cảm Æ¡n.""Không phải tôi nói, mà ca khúc nà y tên là ãChúc bạn sinh nháºt vui vẻã!" Không biết có phải do trá»i lạnh hay không, Thi Tuyết Nhi khá»t mÅ©i: "Ca khúc nà y không ÄÆ°á»£c thu âm và o bất kỳ album nà o, chá» có concert má»i ÄÆ°á»£c nghe thôi. Cô giáo Chúc, tôi rất biết Æ¡n cô, cô không biết là tôi muá»n Äến concert bao lâu rá»i Äâu."Chúc Ãn Thư không nói nữa, bên tai cô giá»ng như có là n gió thá»i qua ù ù.Cô nhìn Lá»nh Sâm trên sân khấu, tiếng nhạc Äã ngừng má»t lúc nhưng anh vẫn ngá»i dưá»i ngá»n Äèn, không hát không Äà n, dưá»ng như vẫn chưa thoát khá»i ca khúc ấy.Äúng lúc nà y, khu khán giả bên trái có ngưá»i khà n giá»ng cá» hết sức hét lên: "Lá»nh Sâm! Em yêu anh!"Tiếng vá» tay và tiếng reo hò vang lên, tiếng vang Äó hình như Äã Äánh thức Lá»nh Sâm ngá»i trưá»c Äà n piano.Anh ngẩng Äầu lên hÃt sâu má»t hÆ¡i, sau Äó rút micro trên Äà n piano ra.Äáng tiếc Chúc Ãn Thư còn chưa thấy anh Äứng dáºy, sân khấu lại chìm và o khoảng tá»i.Äèn Äã tắt, tiếng hoan hô bên tai vang lên liên tiếp từng Äợt.Và i giây sau, mà n hình LED khá»ng lá» trên sáng lên, má»t nữ vÅ© công xuất hiá»n giữa sân khấu.Ãnh mắt Chúc Ãn Thư dõi theo bóng dáng cá»§a vÅ© công Äó, nhưng cô lại không nghe thấy thanh âm cá»§a Lá»nh Sâm nữa.Khi khúc nhạc dạo dần vang lên, Thi Tuyết Nhi láºp tức kÃch Äá»ng nắm tay Chúc Ãn Thư."Aaa! All your wishes come true! Không ngá» bà i thứ hai lại là bà i nà y! Lúc nà o sẽ hát ãBạn há»c tằm nhá»ãÄây!"Nghe thấy bá»n chữ Äó, tâm trạng Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên thay Äá»i, gió lạnh trong sân váºn Äá»ng dưá»ng như cÅ©ng ấm hÆ¡n.Khán giả sưá»n bên trái bất chợt reo hò hoan hô.Má»i ngưá»i Äá»u nhìn sang.Quả nhiên, Chúc Ãn Thư thấy má»t bóng dáng mÆ¡ há» á» góc sân khấu bên trái.Anh vẫn mặc bá» quần áo lúc nãy, vừa hát, vừa Äi Äến chÃnh giữa theo dá»c mép sân khấu.Thấy Lá»nh Sâm Äi từng bưá»c tá»i gần, nhá»p tim cá»§a Chúc Ãn Thư bá»ng nhiên Äáºp mạnh mẽ.Khoảng cách ngắn như nà y, váºy mà hiá»n tại lại bất chợt trá» nên dà i Äằng Äẵng, Chúc Ãn Thư cảm giác bản thân Äã Äợi rất lâu má»i có thá» Äợi ÄÆ°á»£c Lá»nh Sâm Äi tá»i.CÅ©ng không biết anh có nhìn thấy khán giả...Suy nghÄ© nà y vừa hiá»n lên trong Äầu, Chúc Ãn Thư chợt thấy bưá»c chân Lá»nh Sâm dừng lại tại chá» rẽ phÃa trưá»c.Anh cầm micro trong tay, ánh mắt nhìn vá» phÃa bên nà y.Ãnh sáng sặc sỡ trên sân khấu khiến Chúc Ãn Thư loá mắt không nhìn rõ.Chúc Ãn Thư không biết Lá»nh Sâm có thấy mình hay không, nhưng cô cảm giác dưá»ng như ánh mắt anh nán lại rất lâu.Trong tiếng hò hét khắp xung quanh, ánh mắt ấy tá»±a như mang theo ÄỠấm, toà n thân Chúc Ãn Thư run rẩy, cô bá»i rá»i luá»ng cuá»ng, vá»i cầm chiếc lightstick lên sau Äó vẫy nó cùng vá»i những ngưá»i bên cạnh.Ngá»n Äèn sân khấu rá»±c rỡ chiếu từ trên cao xuá»ng, vô cùng chói mắt.Ãnh mắt Lá»nh Sâm nhìn lưá»t nhìn hà ng khán giả Äầu tiên hết lần nà y Äến lần khác. Dưá»i sá»± tương phản ánh sáng mạnh mẽ, khán giả xung quanh như biá»n rá»ng Äêm khuya, trưá»c mắt là mảng Äen Äông nghá»t, anh chá» có thá» những chiếc lightstick khua vẫy và tiếng hò hét Äinh tai nhức óc.Tháºt ra trưá»c khi bắt Äầu, ánh sáng sân khấu còn chưa báºt, khán giả Äã gần như và o hết. Lá»nh Sâm Äứng trong háºu trưá»ng nhìn vá» phÃa khán giả, anh thấy rất rõ chá» trá»ng á» hà ng ghế Äầu tiên.*Chúc Ãn Thư chưa từng Äến buá»i concert nà o, cô không biết ca sÄ© khác có Ãt tương tác vá»i khản giả, hát hết bà i nà y Äến bà i khác giá»ng Lá»nh Sâm hay không.NghÄ© lại thì concert thưá»ng kéo dà i hai Äến ba tiếng, dù cá» há»ng tá»t tá»i Äâu, có lẽ cÅ©ng sẽ không còn sức Äá» nói nữa.Nhưng Äoán chừng khán giả dưá»i sân khấu không khá hÆ¡n Lá»nh Sâm là bao.Tiếng hò hét cá»§a bá»n há» lần sau to hÆ¡n lần trưá»c, nếu không phải là sân váºn Äá»ng lá» thiên, chắc có lẽ mái Äã bá» báºt tung rá»i.Ngay cả ngưá»i Äi cùng bạn gái tá»i như Chúc Khải Sâm cÅ©ng bá» bầu không khà cuá»n hút, anh ta cuá»ng nhiá»t reo há» vá» tay cùng má»i ngưá»i.Nhưng Chúc Ãn Thư vẫn luôn yên lặng.Ghế ngá»i á» sân váºn Äá»ng không thoải mái, cô ngá»i ngay ngắn chá»nh tá», chiếc khÄn quấn kÃn ná»a khuôn mặt Äã bá» cá»i ra rá»i xếp chá»ng trên Äầu gá»i từ lâu.Ãm nhạc cá»§a Lá»nh Sâm Äa phần rất nhẹ nhà ng, giá»ng hát trầm lắng, chất giá»ng còn mang theo ná»i buá»n mang mác tá»± nhiên.Giá»ng như dòng suá»i róc rách trong núi sâu, rất Ãt khi có giây phút dâng trà o dữ dá»i.Chúc Ãn Thư lại cảm thấy trong dòng suá»i âm nhạc chìm ná»i nà y, cô sẽ lắc lư theo giá»ng hát cá»§a anh.Mãi sau, khi cá» há»ng Thi Tuyết Nhi sắp khản Äặc thì cô nà ng má»i nhá» ra, từ Äầu Äến cuá»i ngưá»i bên cạnh mình không có Äá»ng tÄ©nh gì.Cô nà ng thấy rất kỳ lạ, sao lại có ngưá»i có thá» bình thưá»ng thản nhiên như thế á» concert cá»§a Lá»nh Sâm nhá».Nhưng khi vừa quay Äầu, Thi Tuyết Nhi thấy Chúc Ãn Thư Äang chá»ng má»t tay lên má, nghiêng Äầu, yên lặng chÄm chú nhìn ngưá»i Äà n ông trên sân khấu.Trong mắt Chúc Ãn Thư có ánh sáng lấp lánh hoà n toà n khác vá»i những khán giả khác, vừa dá»u dà ng vừa lưu luyến, má»t cảm giác quen thuá»c không thá» nói thà nh lá»i.Thi Tuyết Nhi ngẫm nghÄ©, Äây hình như là ánh mắt cô nà ng nhìn Chúc Khải Sâm mà .Lúc âm nhạc dừng lại, Thi Tuyết Nhi chá»c tay Chúc Ãn Thư, sau Äó há»i: "Cô giáo Chúc, Äắm chìm rá»i à ?"Chúc Ãn Thư như ngưá»i vừa tá»nh khá»i má»ng, cô ngá»i ngay ngắn, ngây ngẩn nhìn Thi Tuyết Nhi.Dưá»i ánh Äèn di chuyá»n và là n gió lạnh buá»t giá, Thi Tuyết Nhi thấy hai gò má Chúc Ãn Thư á»ng Äá» Äáng ngá»."Ãi chao, cô giáo Chúc, cô có thá» thẹn thùng mà , ai chả thế, tá»i xem concert thì ai mà không chìm Äắm Äấy?""Ừm..."Chúc Ãn Thư thấp giá»ng Äáp lại, cô không nói thêm gì nữa, Thi Tuyết Nhi lại quay Äầu hét chói tai.Chúc Ãn Thư vẫn Äang chìm Äắm, chưa hoà n há»n khá»i lá»i nói cá»§a cô Thi Tuyết Nhi, trá»±c giác dẫn dắt tầm mắt cô chuyá»n vá» phÃa sân khấu.Lúc nà y Äèn trong sân váºn Äá»ng Äã tắt gần hết, không có ánh sáng sắc mà u sặc sỡ, cÅ©ng không có vÅ© công.Lá»nh Sâm mặc áo sÆ¡ mi trắng, tay cầm theo chiếc Äà n guitar, anh yên lặng Äi Äến giữa sân khấu.Dưá»i ánh Äèn trung tâm, anh Äứng trong chùm sáng, vươn tay Äiá»u chá»nh Äá» cao cá»§a micro.Khán giả trong sân váºn Äá»ng Än ý bà y tá» sá»± nhiá»t tình cá»§a mình còn hÆ¡n cả lúc má» mà n, hình như bá»n há» biết gì Äó.Chúc Ãn Thư hÆ¡i không hiá»u, cho Äến khi cô thấy hoa anh Äà o rÆ¡i trên mà n hình LED sau Lá»nh Sâm.Khoảnh khắc nà y, nhá»p tim cá»§a cô lại tÄng tá»c Äáºp nhanh thêm lần nữa.Giây tiếp theo, ngón tay Lá»nh Sâm xẹt qua dây Äà n, gẩy ra má»t Äoạn nhạc quen thuá»c.Tiếng hét cuá»ng nhiá»t bên tai cÅ©ng không thỠáp ÄÆ°á»£c tiếng Äà n guitar cá»§a anh. Ngưá»i không hiá»u vỠâm nhạc như Chúc Ãn Thư lại cảm thấy Äoạn giai Äiá»u nà y nghe vô cùng trầm lặng.Há»t như bóng dáng cô ÄÆ¡n cá»§a Lá»nh Sâm và tiếng nhạc ÄÆ¡n Äá»c lúc nà y.Bá»ng nhiên tiếng hò hét hoan hô trong sân váºn Äá»ng thay Äá»i.Chúc Ãn Thư chưa ká»p hiá»u ra gì, tay phải Äã bá» Thi Tuyết Nhi kéo lên."Cô giáo Chúc! Cô nhìn mà n hình lá»n Äi!"Nhìn theo tầm mắt Thi Tuyết Nhi, Chúc Ãn Thư thấy khuôn mặt khán giả nữ xuất hiá»n trên mà n hình lá»n á» giữa trung tâm sân váºn Äá»ng.Khán giả Äó cÅ©ng rất kinh ngạc, sau khi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, ngưá»i ná» liá»n hôn ngưá»i chá»ng Äứng bên cạnh má»t cái.Mà n hình tiếp tục thay Äá»i, hai giây sau, mà n hình lá»n lại xuất hiá»n khuôn mặt cá»§a cô gái cưá»i lên có lúm Äá»ng tiá»n."Äây là ..."Chúc Ãn Thư lẩm bẩm há»i."Random khán giả Äấy!"Thi Tuyết Nhi kÃch Äá»ng nói: "Tiết mục cuá»i cùng cá»§a concert nà o cÅ©ng có cái nà y!"Từng khuôn mặt hiá»n lên trên mà n hình lá»n, Chúc Ãn Thư phát hiá»n Äặc Äiá»m chung giữa há»...tất cả Äá»u là nữ, nhưng ai cÅ©ng rất xinh."Mẹ nó, sao toà n ngưá»i Äẹp hết thế!"Chúc Khải Sâm cÅ©ng nháºn ra ÄÆ°á»£c Äôi chút: "Äây là là m gì thế, chá»n ngưá»i Äẹp à ?""Không biết Än nói thì im Äi!"Thi Tuyết Nhi cầm lightstick Äáºp và o vai anh ta: "Hát ãBạn há»c tằm nhá»ã ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải bắt ÄÆ°á»£c khuôn mặt như má»i tình Äầu cá»§a khán giả rá»i, má»i ngưá»i không nhìn ngưá»i Äẹp chẳng lẽ nhìn anh?"Khuôn mặt má»i tình Äầu...Lá»i cá»§a Thi Tuyết Nhi vừa dứt, Chúc Ãn Thư liá»n thấy trên mà n hình lá»n xuất hiá»n khuôn mặt vô cùng quen thuá»c.Nhìn rất quen..."A!!! Cô giáo Chúc!!! Cô lên mà n hình rá»i!!!!" Thi Tuyết Nhi nắm tay cô, Äiên cuá»ng khua múa.Chúc Ãn Thư như con rá»i gá» bá» giáºt dây, sau khi hoà n há»n cô má»i rút tay mình ra, nhất thá»i cÅ©ng không biết nên nhìn Äi Äâu.Khác vá»i những ngưá»i ÄÆ°á»£c lên mà n hình khác, Chúc Ãn Thư hoà n toà n bá» vây trong trạng thái há»i há»p và mông lung, ngay cả Äặt tay cô cÅ©ng không biết Äặt chá» nà o.HÆ¡n nữa, cÅ©ng không biết có phải do bản thân á» trong Äó hay không, mà cô luôn cảm thấy thá»i gian á»ng kÃnh dừng lại trên mặt cô dà i hÆ¡n ngưá»i khác.Trong mà n hình, khuôn mặt kÃch Äá»ng lá» gần má»t ná»a cá»§a Thi Tuyết Nhi Äá» bừng, Äôi môi má» ra rá»i lại khép và o giá»ng như Äang nói gì Äó.Lúc lâu sau Chúc Ãn Thư má»i chú ý Äến giá»ng nói cá»§a cô nà ng."Cô giáo Chúc! Cô cưá»i má»t cái Äi!"Cô nhẹ nhà ng cong khoé môi lên.á»ng kÃnh chuyá»n Äi, nụ cưá»i cá»§a cô lưá»t qua mà n hình, sau Äó nhanh chóng biến thà nh khuôn mặt cá»§a cô gái khác.Chúc Ãn Thư từ từ rá»i tầm mắt, cô chợt nháºn ra tiếng Äà n guitar trên sân khấu không biết Äã ngừng từ khi nà o.Cô nhìn xuá»ng giữa sân khấu, Lá»nh Sâm Äúng dưá»i ánh Äèn, anh khoác cánh tay lên cạnh chiếc Äà n guitar, ngẩng Äầu nhìn lên mà n hình lá»n.Tiếng hò hét trong sân váºn Äá»ng vang lên không ngừng, Lá»nh Sâm Äứng lặng á» Äó rất lâu, ánh mắt anh chưa từng dá»ch chuyá»n dù chá» má»t tÃch tắc.Lúc lâu sau á»ng kÃnh di chuyá»n khá»i khu vá»±c khán giả quay vá» sân khấu, Lá»nh Sâm lại vẫn nhìn vá» mà n hình lá»n.Tất cả má»i ngưá»i Äá»u có thá» nhìn rõ qua mà n hình lá»n, Lá»nh Sâm mÃm môi, quai hà m xiết chặt, ấn ÄÆ°á»ng hÆ¡i run.Dưá»i ngá»n Äèn, Äôi mắt anh không rõ lắm, anh mÆ¡ há» mông lung nhìn vá» hưá»ng khác.Chúc Ãn Thư cÅ©ng không ngẩng Äầu nhìn nữa, cô quay Äầu vá» phÃa sân khấu.Cách má»t khoảng hai mươi mét, Chúc Ãn Thư chá» có thá» thấy bóng dáng cá»§a anh, nhưng cô biết, ánh mắt anh xuyên qua ánh sáng rá»±c rỡ, nhìn cô giữa biá»n ngưá»i mênh mông từ xa.Qua lúc lâu, cô thấy Lá»nh Sâm kéo chiếc micro Äi vá» phÃa mình."Hôm nay."Anh Äứng cạnh sân khấu, giá»ng nói nặng trÄ©u vang lên. Khán giả trong sân váºn Äá»ng bá»ng nhiên yên lặng giá»ng như bỠấn nút tạm dừng."Bạn há»c tằm nhá» Äang á» Äây."Khi những lá»i nà y rÆ¡i xuá»ng, sân váºn Äá»ng cà ng im lặng hÆ¡n.Nhưng hai giây sau, tiếng hét chói tay chợt bùng lên, lần nà y mãnh liá»t hÆ¡n bất kỳ lần nà o trưá»c Äó.Mà Chúc Ãn Thư ngá»i giữa Äám ngưá»i nhưng lại giá»ng như Äang ngá»i trong chân không, cô không thá» phân biá»t ÄÆ°á»£c tiếng hét bên tai mạnh mẽ hÆ¡n hay là tiếng tim Äáºp cá»§a mình mạnh mẽ hÆ¡n.Giữa những tiếng la cuá»ng nhiá»t, cô thấy ngưá»i trên sân khấu cúi Äầu xuá»ng.Ngưá»i ấy cá» gắng che giấu cảm xúc, nhưng giá»ng nói lại run rẩy mang theo chút nghẹn ngà o."Cô ấy tá»i xem buá»i concert cá»§a tôi rá»i."Có ngưá»i kinh ngạc, có ngưá»i Äau lòng, có ngưá»i nhiá»t tình cá» vÅ©, có ngưá»i không thá» tin mà khóc tại chá», có ngưá»i vá»i và ng ngoái cá» nhìn khắp xung quanh, muá»n tìm "bạn há»c tằm nhá»" trong miá»ng Lá»nh Sâm.Có lẽ tất cả chá» có má»t mình Chúc Ãn Thư vẫn bất Äá»ng nhìn lên sân khấu.Cô là ngưá»i sợ lạnh, nhưng chưa bao giá» cô cảm nháºn ÄÆ°á»£c ÄỠấm cá»§a máu trong cÆ¡ thá» giữa ngà y Äông giá lạnh như hôm nay.Ngay cả nhá»p tim cÅ©ng cà ng lúc cà ng nặng ná», Äã mấy lần muá»n phá vỡ sá»± rà ng buá»c cá»§a lá»ng ngá»±c.Cho Äến khi Lá»nh Sâm lên tiếng, nhưng giá» Äây không khà cá»§a sân vân Äá»ng không còn áp chế ÄÆ°á»£c nữa."Ca khúc cuá»i cùng ãBạn há»c tằm nhá»ã", anh nâng tay gảy Äà n, tiếng nhạc bá» ngắt quãng lại vang lên: "Tặng cho bạn há»c tằm nhá» cá»§a tôi."Bên tai toà n là những tiếng thét lá»n xá»n và tiếng hô gà o, nó gần như phá vỡ hiá»u biết cá»§a Chúc Ãn Thư. Ngay cả cameraman á» phÃa dưá»i không ngừng di chuyá»n Äá» tìm góc máy cÅ©ng ngẩng Äầu lên từ phÃa sau á»ng kÃnh.Có lẽ không ai nghe ca khúc nà y, Thi Tuyết Nhi nói chuyá»n không còn rõ rà ng mạch lạc nữa, chá»c chá»c cô nà ng lại lôi Äiá»n thoại ra chụp, chụp và i giây rá»i lại Äiên cuá»ng lắc lắc cánh tay Chúc Ãn Thư."Cô giáo Chúc! Cô giáo Chúc! Cô nghe thấy không! Sao cô không kÃch Äá»ng thế!"Thấy Chúc Ãn Thư không nói lá»i nà o, cô nà ng tiếp tục phát cuá»ng trưá»c mặt Chúc Khải Sâm.Giữa ngà n ngưá»i Äang á»n à o huyên náo, Chúc Ãn Thư là ngưá»i duy nhất lắng nghe.Trong tai cô chá» có thanh âm cá»§a Lá»nh Sâm, từng câu từng chữ cá»§a anh Äá»u Äánh và o lòng cô.Nhá»p tim và hÆ¡i thá» dần bình á»n theo giá»ng hát cá»§a anh.Nhưng Chúc Ãn Thư lại không thá» khá»ng chế cảm giác chua xót dâng lên há»c mắt."Anh vẫn luôn chá».Anh vẫn luôn chá».Chá» trÄng lên ban ngà y, chá» giữa hè Äá» tuyết."Ngay khi nghe thấy câu nà y, Chúc Ãn Thư cảm thấy trên mặt lạnh buá»t.Cô ngẩng Äầu thấy những bông hoa tuyết Äang lả tả rÆ¡i xuá»ng giữa trá»i Äêm."Em nhìn anh má»t lần, anh Äã Äi tá»i Äiá»m cuá»i."Cô lại nhìn vá» phÃa sân khấu, bông hoa tuyết trên mặt dần tan vì nhiá»t Äá» cÆ¡ thá».*Cho Äến khi nhạc công trên sân khấu Äi xuá»ng, Äèn trên sân váºn Äá»ng sáng như ban ngà y, sân khấu vắng lặng, khu vá»±c khán giả ầm Ä© náo nhiá»t.Ngưá»i á» hà ng ghế sau lục Äục rá»i Äi, ngưá»i á» hà ng trưá»c á»n à o Äứng dáºy, lá»n xá»n chen chúc Äi qua lá»i nhá».Chúc Ãn Thư vẫn giữa nguyên tư thế, cô vẫn nhìn chằm chằm sân khấu không có ai.Tá»i khi nghe ÄÆ°á»£c thanh âm khác, ý thức cá»§a cô má»i từ từ quay lại, giá»ng như Äã trá» vá» vá»i trần gian."Cô giáo Chúc?"Thi Tuyết Nhi cầm túi lên Äá»nh Äi, nhưng chợt thấy Chúc Ãn Thư ngá»i y nguyên, không biết Äang suy nghÄ© gì.Cô nà ng cho rằng sau khi concert kết thúc bản thân ngá»i lâu như thế là Äã Äá»§ thà nh kÃnh tôn trá»ng rá»i, không ngá» rằng có ngưá»i còn tôn trá»ng hÆ¡n cả chÃnh mình."Hoà n há»n Äi! Nên vá» nhà rá»i cô giáo Chúc Æ¡i!"Chúc Ãn Thư bá»ng nhiên quay Äầu, ánh mắt cô nhìn lưá»t qua Thi Tuyết Nhi, cuá»i cùng má»i dừng lại."Ừm...ÄÆ°á»£c".Thi Tuyết Nhi muá»n giúp cô cầm cÄn quà ng Äặt á» Äầu gá»i lên, ngá»i cả buá»i tá»i có lẽ Chúc Ãn Thư cÅ©ng khó chá»u."Cô giáo Chúc, cô khóc rá»i?"Bà máºt lá»n bá» vạch trần, nhất thá»i Chúc Ãn Thư không biết nên trả lá»i thế nà o.Cô Äá»nh giải thÃch, nhưng lý do Äáp lại cứ quanh quẩn bên miá»ng không thá» nói ra. Còn chưa ngẫm nghÄ© chu toà n, Chúc Ãn Thư lại thấy Thi Tuyết Nhi dáºm chân, xoay ngưá»i nói Chúc Khải Sâm."Anh xem Äi! Cô giáo Chúc cÅ©ng khóc rá»i, váºy mà anh còn chê cưá»i em, em khóc thì là m sao?" Cô nà ng vươn tay chá»c và o ngá»±c Chúc Khải Sâm: "Lòng anh sắt Äá còn không biết ngượng Äi cưá»i ngưá»i khác!"Chúc Khải Sâm nghe váºy nhưng không Äáp lại, anh ta chá» cầm tay Thi Tuyết Nhi, sau Äó nghiêng Äầu nhìn Chúc Ãn Thư.Ãnh mắt hai ngưá»i va và o nhau, Chúc Ãn Thư vá»i và ng quay mặt Äi, giả vá» như sá»a sang quần áo.Chúc Khải Sâm nghi ngá» nhÃu mà y.Anh ta và Chúc Ãn Thư quen biết nhiá»u nÄm như váºy, chưa bao giá» anh ta cảm thấy cô là ngưá»i có thá» khóc chá» vì nghe má»t ca khúc."Äi thôi."Thi Tuyết Nhi nói: "Ãm hoa Äi."Hai bó hoa cuá»i cÅ©ng không có cÆ¡ há»i tặng, Thi Tuyết Nhi không bất ngá» cÅ©ng chẳng tiếc nuá»i, cô nà ng bảo Chúc Khải Sâm Äi trưá»c má» ÄÆ°á»ng, sau Äó vươn tay nắm tay Chúc Ãn Thư cùng nhau chen qua Äám Äông cháºt chá»i rá»i khá»i nÆ¡i nà y.Không có toà nhà che chắn, gió lạnh cuá»n theo những bông tuyết Äáºp thẳng và o mặt má»i ngưá»i.Chúc Ãn Thư vẫn còn cảm giác lâng lâng, Chúc Khải Sâm ôm hoa dáºm chân: "Lạnh quá, sao ngưá»i nhiá»u thế, không biết còn tắc Äến lúc nà o."Anh ta nhìn xung quanh má»t vòng, nói: "Hay là hai ngưá»i quay lại chá» Äi, tôi lái xe tá»i, tránh cho hai cô chá»§ Äây bá» lạnh cóng trên ÄÆ°á»ng.""Phiá»n quá Äi mất."Thi Tuyết Nhi nói: "Bãi Äá» xe cách không xa, nếu không cùng nhau Äi thôi."Khi hai ngưá»i há» nói chuyá»n, Äiá»n thoại cá»§a Chúc Ãn Thư bá»ng rung lên.Cô vá»i và ng lấy Äiá»n thoại, cuá»ng quýt tá»i ná»i Äánh rÆ¡i hết son trong túi ra ngoà i.Thi Tuyết Nhi thấy thế liá»n cảm thấy lá»i má»i cá»§a mình chưa bao giá» thà nh công Äến thế.Cô nà ng nhanh chóng cúi ngưá»i nhặt son môi ÄÆ°a cho Chúc Ãn Thư: "Cô giáo Chúc, cô...""Tôi sẽ không vá» cùng hai ngưá»i."Chúc Ãn Thư nắm chặt Äiá»n thoại, nhá» giá»ng nói: "Hai ngưá»i vá» trưá»c Äi.""Hả?"Thi Tuyết Nhi khó hiá»u: "Không sao Äâu, dù sao cÅ©ng là anh ấy lái xe mà , thuáºn ÄÆ°á»ng ÄÆ°a cô vá» thôi, muá»n thế nà y rá»i, tuyết Äang rÆ¡i nữa."Chúc Ãn Thư lắc Äầu: "Tôi phải Äi...Äón sinh nháºt.""Muá»n như nà y còn Äi Äón sinh nháºt?"Chúc Khải Sâm ngó sang bên nà y: "Cáºu không lạnh à ? Vá» nhà sá»m Äi.""Cần anh lo à !"Thi Tuyết Nhi nghÄ© tá»i gì Äó, cô nà ng Äánh Chúc Khải Sâm má»t cái, sau Äó quay Äầu cưá»i vá»i Chúc Ãn Thư: "ÄÆ°á»£c rá»i, váºy tôi và Chúc Khải Sâm vá» trưá»c, cô giáo Chúc cÅ©ng Äừng vá» muá»n quá nhá."Hai ngưá»i há» lôi lôi kéo kéo Äi vá» phÃa bãi Äá» xe, sau lúc lâu, khi bóng dáng cá»§a há» Äã hoà n toà n biến mất khá»i tầm mắt, Chúc Ãn Thư má»i chợt nhá» ra...Chúc Khải Sâm mang hoa cô chuẩn bá» Äi rá»i!Chúc Ãn Thư ảo não thá» dà i, Äang do dá»± không biết nên Äuá»i theo hay không, Äiá»n thoại cô lại vang lên.ãc: Lư Mạn Mạn Äang á» cá»a Äón em.ãCô quay Äầu lại, quả nhiên thấy cô gái quen thuá»c Äứng Äó.Chúc Ãn Thư chạy hai ba bưá»c tá»i, lúc Äá»nh chà o há»i cô nà ng, Lư Mạn Mạn lại dừng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tò mò nhìn cô."Bạn..." Cô nà ng láºp tức sá»a lá»i: "Cô Chúc, cô, cô Äi theo tôi."Sân váºn Äá»ng náo nhiá»t giá» chá» còn lại công nhân vá» sinh Äang quét dá»n, thêm và o Äó là những bông hoa tuyết tuôn rÆ¡i lả tả, khiến cho khung cảnh cà ng trá» nên cô quạnh.Thấy cảnh tượng nà y, bưá»c chân Chúc Ãn Thư lại không còn cảm giác chân thá»±c.Giá»ng như buá»i concert ngà y hôm nay chá» là má»t giấc mÆ¡, tất cả má»i ngưá»i Äá»u rá»i khá»i, chá» còn mình cô không tá»nh.Hai ngưá»i Äi qua lá»i Äi rá»ng lá»n, sau Äó Äẩy cánh cá»a lá»n rá»i Äi và o, bên trong, các nháºn viên Äang báºn rá»n Äi qua Äi lại.Lư Mạn Mạn Äứng trưá»c mặt Chúc Ãn Thư, cô nà ng nhìn xung quanh, nói nhá»: "Anh ấy Äâu rá»i...cô Chúc, cô Äợi chút nhá, tôi Äi..."PhÃa sau vang lên tiếng Äá»ng, Lư Mạn Mạn vừa quay Äầu liá»n không thấy Chúc Ãn Thư Äâu nữa.Cô nà ng nhìn lá»i Äi an toà n bên cạnh, mÃm môi rá»i Äi Äóng chặt cá»a.*Bên trong cánh cá»a, Chúc Ãn Thư dá»±a và o tưá»ng, ngá»±c hÆ¡i pháºp phá»ng, cô nhìn chằm chằm Lá»nh Sâm á» trưá»c mặt.Anh vẫn mặc chiếc áo sÆ¡ mi trắng kia, khi cụp mắt nhìn xuá»ng, hình như trên lông mi còn có bông tuyết Äá»ng lại.Rất lâu sau anh má»i lên tiếng há»i: "Tôi còn nghÄ© em không tá»i."Không biết có phải là do hát lâu hay không, mà giá»ng anh khà n hÆ¡n so vá»i bình thưá»ng."Không phải anh nói sẽ Äón sinh nháºt cùng tôi à ."Chúc Ãn Thư nhẹ giá»ng nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi phải tá»i."Lá»nh Sâm cúi Äầu, tầm mắt cháºm rãi di chuyá»n tá»i cá» tay cô."Sao tá»i tay không.""Tôi có mua hoa, nhưng bá» bạn..."Thanh âm cá»§a Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên dừng lại, bà n tay cô ÄÆ°á»£c sá»± ấm áp bao bá»c. Chúc Ãn Thư cúi Äầu nhìn Lá»nh Sâm nắm cá» tay mình.Khi Äang ngÆ¡ ngác, má»t thứ gì Äó lấp lánh quấn lên cá» tay cô.Rõ rà ng nó lạnh như bÄng, nhưng lại khiến Chúc Ãn Thư cảm giác cả cánh tay Äá»u có sá»± ngá»t ngà o lan tá»a.Cô nhìn chÄm chú há»i lâu, sau Äó lẩm bẩm há»i: "Äây là gì.""Quà sinh nháºt."Thấy cô mãi không nói lá»i nà o, Lá»nh Sâm há»i: "Không thÃch sao?"Chúc Ãn Thư: "..."Sao cô lại không thÃch, cô chá» Äang suy nghÄ©, nhỡ Äâu Äây là Äá» Äắt tiá»n váºy sao cô có thá» không biết xấu há» mà nháºn nó."Hay là " Ãnh mắt Lá»nh Sâm dừng trên mặt cô má»t lần nữa: "Em thÃch pháo hoa hÆ¡n?""...Không có."Chúc Ãn Thư hÆ¡i di chuyá»n cái cá» cứng ngắc cá»§a mình: "Nó Äắt quá.""Không Äắt."Lá»nh Sâm thá» dà i thưá»n thượt: "Tôi không mất tiá»n."Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên ngưá»c mắt: "Hả?"Lá»nh Sâm nhìn bá» dạng nà y cá»§a cô, khoé miá»ng anh cong lên."Em yên tâm.""?""Tôi nói rá»i, tôi bán nghá» chứ không bán thân".Chúc Ãn Thư: "..."Cá» tay bá» anh nắm, Chúc Ãn Thư không rút ra.Cô ngượng ngùng ngoảnh mặt Äi, Äầu ngón tay cá»§a bà n tay còn lại cuá»n lại nắm cỠáo.Hai ngưá»i rÆ¡i và o sá»± yên lặng khó hiá»u, không khà trong lá»i Äi an toà n rất nóng, giá»ng như má» Äiá»u hoà .Qua má»t lát, Chúc Ãn Thư nghe thấy Lá»nh Sâm há»i: "Em thÃch không?"Chúc Ãn Thư Äang Äá»nh má» miá»ng, bất chợt có giá»ng nói xa lạ truyá»n Äến từ lá»i Äi ngoà i bức tưá»ng, Lá»nh Sâm quay Äầu nhìn sang Äó theo bản nÄng."Xong rá»i, tôi cảm thấy mình không thoát khá»i há» nà y ÄÆ°á»£c rá»i, cả Äá»i nà y xem như Äã rÆ¡i và o trong tay ấy"."Huhu...tôi cÅ©ng váºy.""Cứu mạng, tôi thá»±c sá»± rất thÃch Lá»nh Sâm, rất thÃch concert nà y."Sau khi hai ngưá»i kia Äi, thanh âm dần dần biến mất.Dưá»i ngá»n Äèn má» tá»i, Lá»nh Sâm quay Äầu, anh nhÃu mà y nhìn Chúc Ãn Thư."Em thì sao?""..."Giá»ng Chúc Ãn Thư rất nhá», nhưng lại rất rõ rà ng: "Tôi cÅ©ng váºy."__________________________Tôi Äang nghÄ© xem lúc ngưá»i nà o Äó hát thì lạc giá»ng à Giá»ng tháºt, bằng thá»±c lá»±c!
Cô Ấy Đến Buổi Concert Của TôiTác giả: Kiều DiêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCơn mưa thu nhè nhẹ cuốn đi vài chiếc lá vàng khô trên cành cây, đồng thời cũng thổi tan cái nóng còn sót lại cuối cùng của mùa hạ.Đám trẻ vui vẻ đùa giỡn đuổi theo nhau ở cả trong lớp học và hành lang. Văn phòng làm việc cách toà nhà dạy học cả một cái hành lang dài, nhưng vẫn không thể ngăn lại tiếng ồn ào náo nhiệt đó vọng lại. Chúc Ôn Thư cuối cùng đã chấm xong bài tập về nhà ngày hôm qua. Cô đặt bút đỏ xuống, sau đó lại cầm chiếc chì màu lên, chuẩn bị viết báo tường. Vừa mới viết được hai chữ thì đột nhiên có một bé gái chạy vào văn phòng, vừa khóc sướt mướt vừa nói: "Cô ơi! Trương Chí Hào kéo tóc của em!" Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong. Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi. "Trương Chí Hào, em vào đây." Cô trầm giọng nói. Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào. Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng,… Chúc Ãn Thư vá»n cho rằng Äây chá» là bà i ãSinh nháºt vui vẻã ÄÆ¡n giản.Nhưng sau phần nhạc Äá»m, những ná»t nhạc lại trôi chảy ná»i tiếp vá»i má»t ca khúc khác.Bà i nhạc lúc buá»n lúc vui, ngay cả dây dà n lặng lẽ hoà và o bà i hát cÅ©ng tạo nên tông trầm không rõ.Giai Äiá»u chÃnh vẫn là bà i hát quen thuá»c, nhưng giá»ng hát cá»§a Lá»nh Sâm lại mang phong cách hoà n toà n khác.Từ lúc anh bắt Äầu hát, Chúc Ãn Thư Äứng lẫn trong biá»n ngưá»i, bưá»c từng bưá»c vá» phÃa trưá»c.Chúc Ãn Thư Äi qua nhóm ngưá»i vẫy lightstick, khi Äến cuá»i cô má»i nháºn ra, dù Äã là hà ng Äầu nhưng vẫn cách sân khấu hai mươi mét.Sân váºn Äá»ng cháºt kÃn ngưá»i, vá» trà trá»ng á» giữa hà ng thứ hai có vẻ rất cao.Thi Tuyết Nhi nghe tá»i mức xuất thần, lần Äầu tiên có thá» nhìn thấy Lá»nh Sâm á» khoảng cách gần như váºy, cô nà ng Äã Äi và o "cảnh giá»i mặc ká» thế gian" từ lâu.Cho Äến khi ca khúc bưá»c và o Äoạn kết, giai Äiá»u từ từ trá» lại Äá»c Äấu piano."Cô giáo Chúc?"Thi Tuyết Nhi không biết Chúc Ãn Thư ngá»i xuá»ng bên cạnh mình từ lúc nà o, cô nà ng giÆ¡ tay lau khoé mắt, giá»ng nói mang theo chút nghẹn ngà o: "Cuá»i cùng cô cÅ©ng tá»i rá»i, may mà chá» bá» má»t bà i hát thôi Äấy."Chúc Ãn Thư nhìn chằm chằm ngưá»i trên sân khấu, lẩm bẩm nói: "Tôi không bá» lỡ."Bà i hát kết thúc, nhưng âm nhạc không dừng lại.Tiết tấu quen thuá»c vang lên từng Äợt, không sá»a không hoà nhạc, vẫn là ca khúc ãSinh nháºt vui vẻã ÄÆ¡n giản thuần chất thá»i thÆ¡ ấu ÄÆ°á»£c nghe.Giá»ng Chúc Ãn Thư rất nhá»: "Äây là bà i gì thế?"Bá»n phÃa yên tÄ©nh chá» có tiếng Äà n từ xa vang tá»i, Thi Tuyết Nhi nghe thấy lá»i Chúc Ãn Thư, liá»n ghé sát và o bên cạnh cô rá»i nói: ãChúc bạn sinh nháºt vui vẻã.Chúc Ãn Thư ngưá»c mắt lên, sau Äó quay Äầu nhìn Thi Tuyết Nhi."Cảm Æ¡n.""Không phải tôi nói, mà ca khúc nà y tên là ãChúc bạn sinh nháºt vui vẻã!" Không biết có phải do trá»i lạnh hay không, Thi Tuyết Nhi khá»t mÅ©i: "Ca khúc nà y không ÄÆ°á»£c thu âm và o bất kỳ album nà o, chá» có concert má»i ÄÆ°á»£c nghe thôi. Cô giáo Chúc, tôi rất biết Æ¡n cô, cô không biết là tôi muá»n Äến concert bao lâu rá»i Äâu."Chúc Ãn Thư không nói nữa, bên tai cô giá»ng như có là n gió thá»i qua ù ù.Cô nhìn Lá»nh Sâm trên sân khấu, tiếng nhạc Äã ngừng má»t lúc nhưng anh vẫn ngá»i dưá»i ngá»n Äèn, không hát không Äà n, dưá»ng như vẫn chưa thoát khá»i ca khúc ấy.Äúng lúc nà y, khu khán giả bên trái có ngưá»i khà n giá»ng cá» hết sức hét lên: "Lá»nh Sâm! Em yêu anh!"Tiếng vá» tay và tiếng reo hò vang lên, tiếng vang Äó hình như Äã Äánh thức Lá»nh Sâm ngá»i trưá»c Äà n piano.Anh ngẩng Äầu lên hÃt sâu má»t hÆ¡i, sau Äó rút micro trên Äà n piano ra.Äáng tiếc Chúc Ãn Thư còn chưa thấy anh Äứng dáºy, sân khấu lại chìm và o khoảng tá»i.Äèn Äã tắt, tiếng hoan hô bên tai vang lên liên tiếp từng Äợt.Và i giây sau, mà n hình LED khá»ng lá» trên sáng lên, má»t nữ vÅ© công xuất hiá»n giữa sân khấu.Ãnh mắt Chúc Ãn Thư dõi theo bóng dáng cá»§a vÅ© công Äó, nhưng cô lại không nghe thấy thanh âm cá»§a Lá»nh Sâm nữa.Khi khúc nhạc dạo dần vang lên, Thi Tuyết Nhi láºp tức kÃch Äá»ng nắm tay Chúc Ãn Thư."Aaa! All your wishes come true! Không ngá» bà i thứ hai lại là bà i nà y! Lúc nà o sẽ hát ãBạn há»c tằm nhá»ãÄây!"Nghe thấy bá»n chữ Äó, tâm trạng Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên thay Äá»i, gió lạnh trong sân váºn Äá»ng dưá»ng như cÅ©ng ấm hÆ¡n.Khán giả sưá»n bên trái bất chợt reo hò hoan hô.Má»i ngưá»i Äá»u nhìn sang.Quả nhiên, Chúc Ãn Thư thấy má»t bóng dáng mÆ¡ há» á» góc sân khấu bên trái.Anh vẫn mặc bá» quần áo lúc nãy, vừa hát, vừa Äi Äến chÃnh giữa theo dá»c mép sân khấu.Thấy Lá»nh Sâm Äi từng bưá»c tá»i gần, nhá»p tim cá»§a Chúc Ãn Thư bá»ng nhiên Äáºp mạnh mẽ.Khoảng cách ngắn như nà y, váºy mà hiá»n tại lại bất chợt trá» nên dà i Äằng Äẵng, Chúc Ãn Thư cảm giác bản thân Äã Äợi rất lâu má»i có thá» Äợi ÄÆ°á»£c Lá»nh Sâm Äi tá»i.CÅ©ng không biết anh có nhìn thấy khán giả...Suy nghÄ© nà y vừa hiá»n lên trong Äầu, Chúc Ãn Thư chợt thấy bưá»c chân Lá»nh Sâm dừng lại tại chá» rẽ phÃa trưá»c.Anh cầm micro trong tay, ánh mắt nhìn vá» phÃa bên nà y.Ãnh sáng sặc sỡ trên sân khấu khiến Chúc Ãn Thư loá mắt không nhìn rõ.Chúc Ãn Thư không biết Lá»nh Sâm có thấy mình hay không, nhưng cô cảm giác dưá»ng như ánh mắt anh nán lại rất lâu.Trong tiếng hò hét khắp xung quanh, ánh mắt ấy tá»±a như mang theo ÄỠấm, toà n thân Chúc Ãn Thư run rẩy, cô bá»i rá»i luá»ng cuá»ng, vá»i cầm chiếc lightstick lên sau Äó vẫy nó cùng vá»i những ngưá»i bên cạnh.Ngá»n Äèn sân khấu rá»±c rỡ chiếu từ trên cao xuá»ng, vô cùng chói mắt.Ãnh mắt Lá»nh Sâm nhìn lưá»t nhìn hà ng khán giả Äầu tiên hết lần nà y Äến lần khác. Dưá»i sá»± tương phản ánh sáng mạnh mẽ, khán giả xung quanh như biá»n rá»ng Äêm khuya, trưá»c mắt là mảng Äen Äông nghá»t, anh chá» có thá» những chiếc lightstick khua vẫy và tiếng hò hét Äinh tai nhức óc.Tháºt ra trưá»c khi bắt Äầu, ánh sáng sân khấu còn chưa báºt, khán giả Äã gần như và o hết. Lá»nh Sâm Äứng trong háºu trưá»ng nhìn vá» phÃa khán giả, anh thấy rất rõ chá» trá»ng á» hà ng ghế Äầu tiên.*Chúc Ãn Thư chưa từng Äến buá»i concert nà o, cô không biết ca sÄ© khác có Ãt tương tác vá»i khản giả, hát hết bà i nà y Äến bà i khác giá»ng Lá»nh Sâm hay không.NghÄ© lại thì concert thưá»ng kéo dà i hai Äến ba tiếng, dù cá» há»ng tá»t tá»i Äâu, có lẽ cÅ©ng sẽ không còn sức Äá» nói nữa.Nhưng Äoán chừng khán giả dưá»i sân khấu không khá hÆ¡n Lá»nh Sâm là bao.Tiếng hò hét cá»§a bá»n há» lần sau to hÆ¡n lần trưá»c, nếu không phải là sân váºn Äá»ng lá» thiên, chắc có lẽ mái Äã bá» báºt tung rá»i.Ngay cả ngưá»i Äi cùng bạn gái tá»i như Chúc Khải Sâm cÅ©ng bá» bầu không khà cuá»n hút, anh ta cuá»ng nhiá»t reo há» vá» tay cùng má»i ngưá»i.Nhưng Chúc Ãn Thư vẫn luôn yên lặng.Ghế ngá»i á» sân váºn Äá»ng không thoải mái, cô ngá»i ngay ngắn chá»nh tá», chiếc khÄn quấn kÃn ná»a khuôn mặt Äã bá» cá»i ra rá»i xếp chá»ng trên Äầu gá»i từ lâu.Ãm nhạc cá»§a Lá»nh Sâm Äa phần rất nhẹ nhà ng, giá»ng hát trầm lắng, chất giá»ng còn mang theo ná»i buá»n mang mác tá»± nhiên.Giá»ng như dòng suá»i róc rách trong núi sâu, rất Ãt khi có giây phút dâng trà o dữ dá»i.Chúc Ãn Thư lại cảm thấy trong dòng suá»i âm nhạc chìm ná»i nà y, cô sẽ lắc lư theo giá»ng hát cá»§a anh.Mãi sau, khi cá» há»ng Thi Tuyết Nhi sắp khản Äặc thì cô nà ng má»i nhá» ra, từ Äầu Äến cuá»i ngưá»i bên cạnh mình không có Äá»ng tÄ©nh gì.Cô nà ng thấy rất kỳ lạ, sao lại có ngưá»i có thá» bình thưá»ng thản nhiên như thế á» concert cá»§a Lá»nh Sâm nhá».Nhưng khi vừa quay Äầu, Thi Tuyết Nhi thấy Chúc Ãn Thư Äang chá»ng má»t tay lên má, nghiêng Äầu, yên lặng chÄm chú nhìn ngưá»i Äà n ông trên sân khấu.Trong mắt Chúc Ãn Thư có ánh sáng lấp lánh hoà n toà n khác vá»i những khán giả khác, vừa dá»u dà ng vừa lưu luyến, má»t cảm giác quen thuá»c không thá» nói thà nh lá»i.Thi Tuyết Nhi ngẫm nghÄ©, Äây hình như là ánh mắt cô nà ng nhìn Chúc Khải Sâm mà .Lúc âm nhạc dừng lại, Thi Tuyết Nhi chá»c tay Chúc Ãn Thư, sau Äó há»i: "Cô giáo Chúc, Äắm chìm rá»i à ?"Chúc Ãn Thư như ngưá»i vừa tá»nh khá»i má»ng, cô ngá»i ngay ngắn, ngây ngẩn nhìn Thi Tuyết Nhi.Dưá»i ánh Äèn di chuyá»n và là n gió lạnh buá»t giá, Thi Tuyết Nhi thấy hai gò má Chúc Ãn Thư á»ng Äá» Äáng ngá»."Ãi chao, cô giáo Chúc, cô có thá» thẹn thùng mà , ai chả thế, tá»i xem concert thì ai mà không chìm Äắm Äấy?""Ừm..."Chúc Ãn Thư thấp giá»ng Äáp lại, cô không nói thêm gì nữa, Thi Tuyết Nhi lại quay Äầu hét chói tai.Chúc Ãn Thư vẫn Äang chìm Äắm, chưa hoà n há»n khá»i lá»i nói cá»§a cô Thi Tuyết Nhi, trá»±c giác dẫn dắt tầm mắt cô chuyá»n vá» phÃa sân khấu.Lúc nà y Äèn trong sân váºn Äá»ng Äã tắt gần hết, không có ánh sáng sắc mà u sặc sỡ, cÅ©ng không có vÅ© công.Lá»nh Sâm mặc áo sÆ¡ mi trắng, tay cầm theo chiếc Äà n guitar, anh yên lặng Äi Äến giữa sân khấu.Dưá»i ánh Äèn trung tâm, anh Äứng trong chùm sáng, vươn tay Äiá»u chá»nh Äá» cao cá»§a micro.Khán giả trong sân váºn Äá»ng Än ý bà y tá» sá»± nhiá»t tình cá»§a mình còn hÆ¡n cả lúc má» mà n, hình như bá»n há» biết gì Äó.Chúc Ãn Thư hÆ¡i không hiá»u, cho Äến khi cô thấy hoa anh Äà o rÆ¡i trên mà n hình LED sau Lá»nh Sâm.Khoảnh khắc nà y, nhá»p tim cá»§a cô lại tÄng tá»c Äáºp nhanh thêm lần nữa.Giây tiếp theo, ngón tay Lá»nh Sâm xẹt qua dây Äà n, gẩy ra má»t Äoạn nhạc quen thuá»c.Tiếng hét cuá»ng nhiá»t bên tai cÅ©ng không thỠáp ÄÆ°á»£c tiếng Äà n guitar cá»§a anh. Ngưá»i không hiá»u vỠâm nhạc như Chúc Ãn Thư lại cảm thấy Äoạn giai Äiá»u nà y nghe vô cùng trầm lặng.Há»t như bóng dáng cô ÄÆ¡n cá»§a Lá»nh Sâm và tiếng nhạc ÄÆ¡n Äá»c lúc nà y.Bá»ng nhiên tiếng hò hét hoan hô trong sân váºn Äá»ng thay Äá»i.Chúc Ãn Thư chưa ká»p hiá»u ra gì, tay phải Äã bá» Thi Tuyết Nhi kéo lên."Cô giáo Chúc! Cô nhìn mà n hình lá»n Äi!"Nhìn theo tầm mắt Thi Tuyết Nhi, Chúc Ãn Thư thấy khuôn mặt khán giả nữ xuất hiá»n trên mà n hình lá»n á» giữa trung tâm sân váºn Äá»ng.Khán giả Äó cÅ©ng rất kinh ngạc, sau khi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, ngưá»i ná» liá»n hôn ngưá»i chá»ng Äứng bên cạnh má»t cái.Mà n hình tiếp tục thay Äá»i, hai giây sau, mà n hình lá»n lại xuất hiá»n khuôn mặt cá»§a cô gái cưá»i lên có lúm Äá»ng tiá»n."Äây là ..."Chúc Ãn Thư lẩm bẩm há»i."Random khán giả Äấy!"Thi Tuyết Nhi kÃch Äá»ng nói: "Tiết mục cuá»i cùng cá»§a concert nà o cÅ©ng có cái nà y!"Từng khuôn mặt hiá»n lên trên mà n hình lá»n, Chúc Ãn Thư phát hiá»n Äặc Äiá»m chung giữa há»...tất cả Äá»u là nữ, nhưng ai cÅ©ng rất xinh."Mẹ nó, sao toà n ngưá»i Äẹp hết thế!"Chúc Khải Sâm cÅ©ng nháºn ra ÄÆ°á»£c Äôi chút: "Äây là là m gì thế, chá»n ngưá»i Äẹp à ?""Không biết Än nói thì im Äi!"Thi Tuyết Nhi cầm lightstick Äáºp và o vai anh ta: "Hát ãBạn há»c tằm nhá»ã ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải bắt ÄÆ°á»£c khuôn mặt như má»i tình Äầu cá»§a khán giả rá»i, má»i ngưá»i không nhìn ngưá»i Äẹp chẳng lẽ nhìn anh?"Khuôn mặt má»i tình Äầu...Lá»i cá»§a Thi Tuyết Nhi vừa dứt, Chúc Ãn Thư liá»n thấy trên mà n hình lá»n xuất hiá»n khuôn mặt vô cùng quen thuá»c.Nhìn rất quen..."A!!! Cô giáo Chúc!!! Cô lên mà n hình rá»i!!!!" Thi Tuyết Nhi nắm tay cô, Äiên cuá»ng khua múa.Chúc Ãn Thư như con rá»i gá» bá» giáºt dây, sau khi hoà n há»n cô má»i rút tay mình ra, nhất thá»i cÅ©ng không biết nên nhìn Äi Äâu.Khác vá»i những ngưá»i ÄÆ°á»£c lên mà n hình khác, Chúc Ãn Thư hoà n toà n bá» vây trong trạng thái há»i há»p và mông lung, ngay cả Äặt tay cô cÅ©ng không biết Äặt chá» nà o.HÆ¡n nữa, cÅ©ng không biết có phải do bản thân á» trong Äó hay không, mà cô luôn cảm thấy thá»i gian á»ng kÃnh dừng lại trên mặt cô dà i hÆ¡n ngưá»i khác.Trong mà n hình, khuôn mặt kÃch Äá»ng lá» gần má»t ná»a cá»§a Thi Tuyết Nhi Äá» bừng, Äôi môi má» ra rá»i lại khép và o giá»ng như Äang nói gì Äó.Lúc lâu sau Chúc Ãn Thư má»i chú ý Äến giá»ng nói cá»§a cô nà ng."Cô giáo Chúc! Cô cưá»i má»t cái Äi!"Cô nhẹ nhà ng cong khoé môi lên.á»ng kÃnh chuyá»n Äi, nụ cưá»i cá»§a cô lưá»t qua mà n hình, sau Äó nhanh chóng biến thà nh khuôn mặt cá»§a cô gái khác.Chúc Ãn Thư từ từ rá»i tầm mắt, cô chợt nháºn ra tiếng Äà n guitar trên sân khấu không biết Äã ngừng từ khi nà o.Cô nhìn xuá»ng giữa sân khấu, Lá»nh Sâm Äúng dưá»i ánh Äèn, anh khoác cánh tay lên cạnh chiếc Äà n guitar, ngẩng Äầu nhìn lên mà n hình lá»n.Tiếng hò hét trong sân váºn Äá»ng vang lên không ngừng, Lá»nh Sâm Äứng lặng á» Äó rất lâu, ánh mắt anh chưa từng dá»ch chuyá»n dù chá» má»t tÃch tắc.Lúc lâu sau á»ng kÃnh di chuyá»n khá»i khu vá»±c khán giả quay vá» sân khấu, Lá»nh Sâm lại vẫn nhìn vá» mà n hình lá»n.Tất cả má»i ngưá»i Äá»u có thá» nhìn rõ qua mà n hình lá»n, Lá»nh Sâm mÃm môi, quai hà m xiết chặt, ấn ÄÆ°á»ng hÆ¡i run.Dưá»i ngá»n Äèn, Äôi mắt anh không rõ lắm, anh mÆ¡ há» mông lung nhìn vá» hưá»ng khác.Chúc Ãn Thư cÅ©ng không ngẩng Äầu nhìn nữa, cô quay Äầu vá» phÃa sân khấu.Cách má»t khoảng hai mươi mét, Chúc Ãn Thư chá» có thá» thấy bóng dáng cá»§a anh, nhưng cô biết, ánh mắt anh xuyên qua ánh sáng rá»±c rỡ, nhìn cô giữa biá»n ngưá»i mênh mông từ xa.Qua lúc lâu, cô thấy Lá»nh Sâm kéo chiếc micro Äi vá» phÃa mình."Hôm nay."Anh Äứng cạnh sân khấu, giá»ng nói nặng trÄ©u vang lên. Khán giả trong sân váºn Äá»ng bá»ng nhiên yên lặng giá»ng như bỠấn nút tạm dừng."Bạn há»c tằm nhá» Äang á» Äây."Khi những lá»i nà y rÆ¡i xuá»ng, sân váºn Äá»ng cà ng im lặng hÆ¡n.Nhưng hai giây sau, tiếng hét chói tay chợt bùng lên, lần nà y mãnh liá»t hÆ¡n bất kỳ lần nà o trưá»c Äó.Mà Chúc Ãn Thư ngá»i giữa Äám ngưá»i nhưng lại giá»ng như Äang ngá»i trong chân không, cô không thá» phân biá»t ÄÆ°á»£c tiếng hét bên tai mạnh mẽ hÆ¡n hay là tiếng tim Äáºp cá»§a mình mạnh mẽ hÆ¡n.Giữa những tiếng la cuá»ng nhiá»t, cô thấy ngưá»i trên sân khấu cúi Äầu xuá»ng.Ngưá»i ấy cá» gắng che giấu cảm xúc, nhưng giá»ng nói lại run rẩy mang theo chút nghẹn ngà o."Cô ấy tá»i xem buá»i concert cá»§a tôi rá»i."Có ngưá»i kinh ngạc, có ngưá»i Äau lòng, có ngưá»i nhiá»t tình cá» vÅ©, có ngưá»i không thá» tin mà khóc tại chá», có ngưá»i vá»i và ng ngoái cá» nhìn khắp xung quanh, muá»n tìm "bạn há»c tằm nhá»" trong miá»ng Lá»nh Sâm.Có lẽ tất cả chá» có má»t mình Chúc Ãn Thư vẫn bất Äá»ng nhìn lên sân khấu.Cô là ngưá»i sợ lạnh, nhưng chưa bao giá» cô cảm nháºn ÄÆ°á»£c ÄỠấm cá»§a máu trong cÆ¡ thá» giữa ngà y Äông giá lạnh như hôm nay.Ngay cả nhá»p tim cÅ©ng cà ng lúc cà ng nặng ná», Äã mấy lần muá»n phá vỡ sá»± rà ng buá»c cá»§a lá»ng ngá»±c.Cho Äến khi Lá»nh Sâm lên tiếng, nhưng giá» Äây không khà cá»§a sân vân Äá»ng không còn áp chế ÄÆ°á»£c nữa."Ca khúc cuá»i cùng ãBạn há»c tằm nhá»ã", anh nâng tay gảy Äà n, tiếng nhạc bá» ngắt quãng lại vang lên: "Tặng cho bạn há»c tằm nhá» cá»§a tôi."Bên tai toà n là những tiếng thét lá»n xá»n và tiếng hô gà o, nó gần như phá vỡ hiá»u biết cá»§a Chúc Ãn Thư. Ngay cả cameraman á» phÃa dưá»i không ngừng di chuyá»n Äá» tìm góc máy cÅ©ng ngẩng Äầu lên từ phÃa sau á»ng kÃnh.Có lẽ không ai nghe ca khúc nà y, Thi Tuyết Nhi nói chuyá»n không còn rõ rà ng mạch lạc nữa, chá»c chá»c cô nà ng lại lôi Äiá»n thoại ra chụp, chụp và i giây rá»i lại Äiên cuá»ng lắc lắc cánh tay Chúc Ãn Thư."Cô giáo Chúc! Cô giáo Chúc! Cô nghe thấy không! Sao cô không kÃch Äá»ng thế!"Thấy Chúc Ãn Thư không nói lá»i nà o, cô nà ng tiếp tục phát cuá»ng trưá»c mặt Chúc Khải Sâm.Giữa ngà n ngưá»i Äang á»n à o huyên náo, Chúc Ãn Thư là ngưá»i duy nhất lắng nghe.Trong tai cô chá» có thanh âm cá»§a Lá»nh Sâm, từng câu từng chữ cá»§a anh Äá»u Äánh và o lòng cô.Nhá»p tim và hÆ¡i thá» dần bình á»n theo giá»ng hát cá»§a anh.Nhưng Chúc Ãn Thư lại không thá» khá»ng chế cảm giác chua xót dâng lên há»c mắt."Anh vẫn luôn chá».Anh vẫn luôn chá».Chá» trÄng lên ban ngà y, chá» giữa hè Äá» tuyết."Ngay khi nghe thấy câu nà y, Chúc Ãn Thư cảm thấy trên mặt lạnh buá»t.Cô ngẩng Äầu thấy những bông hoa tuyết Äang lả tả rÆ¡i xuá»ng giữa trá»i Äêm."Em nhìn anh má»t lần, anh Äã Äi tá»i Äiá»m cuá»i."Cô lại nhìn vá» phÃa sân khấu, bông hoa tuyết trên mặt dần tan vì nhiá»t Äá» cÆ¡ thá».*Cho Äến khi nhạc công trên sân khấu Äi xuá»ng, Äèn trên sân váºn Äá»ng sáng như ban ngà y, sân khấu vắng lặng, khu vá»±c khán giả ầm Ä© náo nhiá»t.Ngưá»i á» hà ng ghế sau lục Äục rá»i Äi, ngưá»i á» hà ng trưá»c á»n à o Äứng dáºy, lá»n xá»n chen chúc Äi qua lá»i nhá».Chúc Ãn Thư vẫn giữa nguyên tư thế, cô vẫn nhìn chằm chằm sân khấu không có ai.Tá»i khi nghe ÄÆ°á»£c thanh âm khác, ý thức cá»§a cô má»i từ từ quay lại, giá»ng như Äã trá» vá» vá»i trần gian."Cô giáo Chúc?"Thi Tuyết Nhi cầm túi lên Äá»nh Äi, nhưng chợt thấy Chúc Ãn Thư ngá»i y nguyên, không biết Äang suy nghÄ© gì.Cô nà ng cho rằng sau khi concert kết thúc bản thân ngá»i lâu như thế là Äã Äá»§ thà nh kÃnh tôn trá»ng rá»i, không ngá» rằng có ngưá»i còn tôn trá»ng hÆ¡n cả chÃnh mình."Hoà n há»n Äi! Nên vá» nhà rá»i cô giáo Chúc Æ¡i!"Chúc Ãn Thư bá»ng nhiên quay Äầu, ánh mắt cô nhìn lưá»t qua Thi Tuyết Nhi, cuá»i cùng má»i dừng lại."Ừm...ÄÆ°á»£c".Thi Tuyết Nhi muá»n giúp cô cầm cÄn quà ng Äặt á» Äầu gá»i lên, ngá»i cả buá»i tá»i có lẽ Chúc Ãn Thư cÅ©ng khó chá»u."Cô giáo Chúc, cô khóc rá»i?"Bà máºt lá»n bá» vạch trần, nhất thá»i Chúc Ãn Thư không biết nên trả lá»i thế nà o.Cô Äá»nh giải thÃch, nhưng lý do Äáp lại cứ quanh quẩn bên miá»ng không thá» nói ra. Còn chưa ngẫm nghÄ© chu toà n, Chúc Ãn Thư lại thấy Thi Tuyết Nhi dáºm chân, xoay ngưá»i nói Chúc Khải Sâm."Anh xem Äi! Cô giáo Chúc cÅ©ng khóc rá»i, váºy mà anh còn chê cưá»i em, em khóc thì là m sao?" Cô nà ng vươn tay chá»c và o ngá»±c Chúc Khải Sâm: "Lòng anh sắt Äá còn không biết ngượng Äi cưá»i ngưá»i khác!"Chúc Khải Sâm nghe váºy nhưng không Äáp lại, anh ta chá» cầm tay Thi Tuyết Nhi, sau Äó nghiêng Äầu nhìn Chúc Ãn Thư.Ãnh mắt hai ngưá»i va và o nhau, Chúc Ãn Thư vá»i và ng quay mặt Äi, giả vá» như sá»a sang quần áo.Chúc Khải Sâm nghi ngá» nhÃu mà y.Anh ta và Chúc Ãn Thư quen biết nhiá»u nÄm như váºy, chưa bao giá» anh ta cảm thấy cô là ngưá»i có thá» khóc chá» vì nghe má»t ca khúc."Äi thôi."Thi Tuyết Nhi nói: "Ãm hoa Äi."Hai bó hoa cuá»i cÅ©ng không có cÆ¡ há»i tặng, Thi Tuyết Nhi không bất ngá» cÅ©ng chẳng tiếc nuá»i, cô nà ng bảo Chúc Khải Sâm Äi trưá»c má» ÄÆ°á»ng, sau Äó vươn tay nắm tay Chúc Ãn Thư cùng nhau chen qua Äám Äông cháºt chá»i rá»i khá»i nÆ¡i nà y.Không có toà nhà che chắn, gió lạnh cuá»n theo những bông tuyết Äáºp thẳng và o mặt má»i ngưá»i.Chúc Ãn Thư vẫn còn cảm giác lâng lâng, Chúc Khải Sâm ôm hoa dáºm chân: "Lạnh quá, sao ngưá»i nhiá»u thế, không biết còn tắc Äến lúc nà o."Anh ta nhìn xung quanh má»t vòng, nói: "Hay là hai ngưá»i quay lại chá» Äi, tôi lái xe tá»i, tránh cho hai cô chá»§ Äây bá» lạnh cóng trên ÄÆ°á»ng.""Phiá»n quá Äi mất."Thi Tuyết Nhi nói: "Bãi Äá» xe cách không xa, nếu không cùng nhau Äi thôi."Khi hai ngưá»i há» nói chuyá»n, Äiá»n thoại cá»§a Chúc Ãn Thư bá»ng rung lên.Cô vá»i và ng lấy Äiá»n thoại, cuá»ng quýt tá»i ná»i Äánh rÆ¡i hết son trong túi ra ngoà i.Thi Tuyết Nhi thấy thế liá»n cảm thấy lá»i má»i cá»§a mình chưa bao giá» thà nh công Äến thế.Cô nà ng nhanh chóng cúi ngưá»i nhặt son môi ÄÆ°a cho Chúc Ãn Thư: "Cô giáo Chúc, cô...""Tôi sẽ không vá» cùng hai ngưá»i."Chúc Ãn Thư nắm chặt Äiá»n thoại, nhá» giá»ng nói: "Hai ngưá»i vá» trưá»c Äi.""Hả?"Thi Tuyết Nhi khó hiá»u: "Không sao Äâu, dù sao cÅ©ng là anh ấy lái xe mà , thuáºn ÄÆ°á»ng ÄÆ°a cô vá» thôi, muá»n thế nà y rá»i, tuyết Äang rÆ¡i nữa."Chúc Ãn Thư lắc Äầu: "Tôi phải Äi...Äón sinh nháºt.""Muá»n như nà y còn Äi Äón sinh nháºt?"Chúc Khải Sâm ngó sang bên nà y: "Cáºu không lạnh à ? Vá» nhà sá»m Äi.""Cần anh lo à !"Thi Tuyết Nhi nghÄ© tá»i gì Äó, cô nà ng Äánh Chúc Khải Sâm má»t cái, sau Äó quay Äầu cưá»i vá»i Chúc Ãn Thư: "ÄÆ°á»£c rá»i, váºy tôi và Chúc Khải Sâm vá» trưá»c, cô giáo Chúc cÅ©ng Äừng vá» muá»n quá nhá."Hai ngưá»i há» lôi lôi kéo kéo Äi vá» phÃa bãi Äá» xe, sau lúc lâu, khi bóng dáng cá»§a há» Äã hoà n toà n biến mất khá»i tầm mắt, Chúc Ãn Thư má»i chợt nhá» ra...Chúc Khải Sâm mang hoa cô chuẩn bá» Äi rá»i!Chúc Ãn Thư ảo não thá» dà i, Äang do dá»± không biết nên Äuá»i theo hay không, Äiá»n thoại cô lại vang lên.ãc: Lư Mạn Mạn Äang á» cá»a Äón em.ãCô quay Äầu lại, quả nhiên thấy cô gái quen thuá»c Äứng Äó.Chúc Ãn Thư chạy hai ba bưá»c tá»i, lúc Äá»nh chà o há»i cô nà ng, Lư Mạn Mạn lại dừng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa tò mò nhìn cô."Bạn..." Cô nà ng láºp tức sá»a lá»i: "Cô Chúc, cô, cô Äi theo tôi."Sân váºn Äá»ng náo nhiá»t giá» chá» còn lại công nhân vá» sinh Äang quét dá»n, thêm và o Äó là những bông hoa tuyết tuôn rÆ¡i lả tả, khiến cho khung cảnh cà ng trá» nên cô quạnh.Thấy cảnh tượng nà y, bưá»c chân Chúc Ãn Thư lại không còn cảm giác chân thá»±c.Giá»ng như buá»i concert ngà y hôm nay chá» là má»t giấc mÆ¡, tất cả má»i ngưá»i Äá»u rá»i khá»i, chá» còn mình cô không tá»nh.Hai ngưá»i Äi qua lá»i Äi rá»ng lá»n, sau Äó Äẩy cánh cá»a lá»n rá»i Äi và o, bên trong, các nháºn viên Äang báºn rá»n Äi qua Äi lại.Lư Mạn Mạn Äứng trưá»c mặt Chúc Ãn Thư, cô nà ng nhìn xung quanh, nói nhá»: "Anh ấy Äâu rá»i...cô Chúc, cô Äợi chút nhá, tôi Äi..."PhÃa sau vang lên tiếng Äá»ng, Lư Mạn Mạn vừa quay Äầu liá»n không thấy Chúc Ãn Thư Äâu nữa.Cô nà ng nhìn lá»i Äi an toà n bên cạnh, mÃm môi rá»i Äi Äóng chặt cá»a.*Bên trong cánh cá»a, Chúc Ãn Thư dá»±a và o tưá»ng, ngá»±c hÆ¡i pháºp phá»ng, cô nhìn chằm chằm Lá»nh Sâm á» trưá»c mặt.Anh vẫn mặc chiếc áo sÆ¡ mi trắng kia, khi cụp mắt nhìn xuá»ng, hình như trên lông mi còn có bông tuyết Äá»ng lại.Rất lâu sau anh má»i lên tiếng há»i: "Tôi còn nghÄ© em không tá»i."Không biết có phải là do hát lâu hay không, mà giá»ng anh khà n hÆ¡n so vá»i bình thưá»ng."Không phải anh nói sẽ Äón sinh nháºt cùng tôi à ."Chúc Ãn Thư nhẹ giá»ng nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi phải tá»i."Lá»nh Sâm cúi Äầu, tầm mắt cháºm rãi di chuyá»n tá»i cá» tay cô."Sao tá»i tay không.""Tôi có mua hoa, nhưng bá» bạn..."Thanh âm cá»§a Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên dừng lại, bà n tay cô ÄÆ°á»£c sá»± ấm áp bao bá»c. Chúc Ãn Thư cúi Äầu nhìn Lá»nh Sâm nắm cá» tay mình.Khi Äang ngÆ¡ ngác, má»t thứ gì Äó lấp lánh quấn lên cá» tay cô.Rõ rà ng nó lạnh như bÄng, nhưng lại khiến Chúc Ãn Thư cảm giác cả cánh tay Äá»u có sá»± ngá»t ngà o lan tá»a.Cô nhìn chÄm chú há»i lâu, sau Äó lẩm bẩm há»i: "Äây là gì.""Quà sinh nháºt."Thấy cô mãi không nói lá»i nà o, Lá»nh Sâm há»i: "Không thÃch sao?"Chúc Ãn Thư: "..."Sao cô lại không thÃch, cô chá» Äang suy nghÄ©, nhỡ Äâu Äây là Äá» Äắt tiá»n váºy sao cô có thá» không biết xấu há» mà nháºn nó."Hay là " Ãnh mắt Lá»nh Sâm dừng trên mặt cô má»t lần nữa: "Em thÃch pháo hoa hÆ¡n?""...Không có."Chúc Ãn Thư hÆ¡i di chuyá»n cái cá» cứng ngắc cá»§a mình: "Nó Äắt quá.""Không Äắt."Lá»nh Sâm thá» dà i thưá»n thượt: "Tôi không mất tiá»n."Chúc Ãn Thư Äá»t nhiên ngưá»c mắt: "Hả?"Lá»nh Sâm nhìn bá» dạng nà y cá»§a cô, khoé miá»ng anh cong lên."Em yên tâm.""?""Tôi nói rá»i, tôi bán nghá» chứ không bán thân".Chúc Ãn Thư: "..."Cá» tay bá» anh nắm, Chúc Ãn Thư không rút ra.Cô ngượng ngùng ngoảnh mặt Äi, Äầu ngón tay cá»§a bà n tay còn lại cuá»n lại nắm cỠáo.Hai ngưá»i rÆ¡i và o sá»± yên lặng khó hiá»u, không khà trong lá»i Äi an toà n rất nóng, giá»ng như má» Äiá»u hoà .Qua má»t lát, Chúc Ãn Thư nghe thấy Lá»nh Sâm há»i: "Em thÃch không?"Chúc Ãn Thư Äang Äá»nh má» miá»ng, bất chợt có giá»ng nói xa lạ truyá»n Äến từ lá»i Äi ngoà i bức tưá»ng, Lá»nh Sâm quay Äầu nhìn sang Äó theo bản nÄng."Xong rá»i, tôi cảm thấy mình không thoát khá»i há» nà y ÄÆ°á»£c rá»i, cả Äá»i nà y xem như Äã rÆ¡i và o trong tay ấy"."Huhu...tôi cÅ©ng váºy.""Cứu mạng, tôi thá»±c sá»± rất thÃch Lá»nh Sâm, rất thÃch concert nà y."Sau khi hai ngưá»i kia Äi, thanh âm dần dần biến mất.Dưá»i ngá»n Äèn má» tá»i, Lá»nh Sâm quay Äầu, anh nhÃu mà y nhìn Chúc Ãn Thư."Em thì sao?""..."Giá»ng Chúc Ãn Thư rất nhá», nhưng lại rất rõ rà ng: "Tôi cÅ©ng váºy."__________________________Tôi Äang nghÄ© xem lúc ngưá»i nà o Äó hát thì lạc giá»ng à Giá»ng tháºt, bằng thá»±c lá»±c!