1. Phó Yến lại muốn treo cổ t.ự t.ử. Tháng mười còn chưa qua được một nửa, anh đã đòi t.ự s.á.t tận hai mươi lần. Vừa mới bước vào cửa, tôi đã nhìn thấy cảnh này. Một bữa tối dưới ánh nến đầy tinh tế được bày ra trên bàn ăn. Mà Phó Yến đang ngồi bên cửa sổ, trên tay cầm mảnh lụa trắng, ánh mắt hờn tủi nhìn tôi. "Tống Vũ Thư, em không quan tâm đến anh!" Tôi có chút bất lực, khoanh tay nhìn anh. "Tại sao em lại không quan tâm đến anh?" Anh hừ một tiếng, quay mặt đi... Nhưng quay đi lại không thấy được vẻ mặt của tôi, thế nên Phó Yến giãy giụa một lúc, lại lật đật quay mặt lại. Mắt anh rưng rưng: "Chúng ta đã không gặp nhau một thời gian rồi, hôm nay gặp lại, em không nhớ anh một chút nào! Thậm chí còn không muốn nói chuyện với anh!" "Anh là một người đáng ghét đến vậy sao?" Tình huống mà Phó Yến đang nói đến, chính là cuộc gặp gỡ tình cờ hồi sáng của chúng tôi. Đoàn làm phim đang quay ở dưới công ty anh, Phó Yến tình cờ đi ngang qua với một ai đó. Ngay khi nhìn thấy tôi, thái độ của anh…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...