Tác giả:

Trần Tử Dạ nằm ở trên giường từ từ mở mắt ra, cổ họng đau rát giống như cỏ khô bốc cháy. Da chết cứng đờ ở khóe miệng bị cô liếm, trong chốc lát chậm rãi hoàn hồn. Khó khăn lắm mới ngồi dậy được, tay chống lên thành giường, trong miệng làu bàu mấy tiếng, nhỏ đến không nghe được, theo thói quen vươn tay mò điện thoại di động ở đầu giường. Nhưng không cẩn thận đẩy xuống đất, bộp một tiếng đánh vỡ sự yên tĩnh. Căn phòng tối ôm chỉ chừa lại một ngọn đèn đầu giường, cô mượn ánh sáng nhìn bốn phía xung quanh. Ánh sáng ngọc lưu ly chỉ vẻn vẹn là vỏ chai rượu in hai đóa hoa hồng, màu siro cây phong là đèn bàn micro bằng gỗ bách, màu hồng nhạt là linh vật Misha của Thế vận hội Moscow năm 1980, màu xanh nhạt là một chuỗi hạt phỉ thúy xếp chồng lên nhau tạo thành vòng tròn. Mấy bức tranh sơn dầu vừa nhìn giống như núi lại giống như chim, tất cả nằm rải rác trong tủ kính màu xám xanh nơi ánh đèn chiếu tới. Trần Tử Dạ nhất thời không phân rõ đây là nơi nào. Lúc chân đạp đất thì còn có chút chóng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...