Hứa Gia Ngôn lấy tờ giấy nhăn nhúm trong túi ra, trên đó có một dãy số điện thoại bàn, phía dưới là ngày tháng, cách nay đã ba mươi hai năm. Cậu gấp gọn tờ giấy cất đi, kéo vali đứng trước cửa trạm trung chuyển, sợ cản đường người khác nên đứng dịch sang một bên. Lúc này, một người đàn ông mặc vest đi về phía cậu: “Xin hỏi có phải ngài Hứa không?” Hứa Gia Ngôn gật đầu: “Là tôi, anh là…” Người kia đáp: “Tôi tên là Lâm Xuyên, ngài Thẩm bảo tôi đến đón cậu.” “Thẩm…” “Thẩm Thanh Dứu.” “À, ngại quá, hôm trước gọi điện thoại tôi không nghe rõ tên anh ấy.” “Không sao, đây là đồ của cậu đúng không? Tôi giúp cậu mang lên xe.” “Không cần, không cần đâu, tôi tự làm được.” “Không sao, xe ở gara, cậu đi cùng tôi đi.” Hứa Gia Ngôn không thoái thác được, đành đưa hành lý cho y. Kể ra Hứa Gia Ngôn sống hai mươi lăm năm chưa từng thấy một trạm trung chuyển lớn như thế, người đến người đi đông đúc, cậu cẩn thận theo sát Lâm Xuyên, sợ bất cẩn lạc mất. Hình như Lâm Xuyên nhận ra cậu căng thẳng nên cố ý…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...