Tác giả:

Phương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?" Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ. Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn trong góc là xôm tụ đến điếc lỗ tai. Con trai bảnh toỏng đồ Tây, con gái xúng xính đầm váy, ai nấy hí húi gói trong tay những viên kẹo cưới đủ màu đủ sắc để gửi khách đem về. Câu hỏi Phương Minh Vũ đặt thật sự quá "trúng", con gái cả bàn đều bật cười, nét mặt của đám con trai cũng hết sức thú vị. Chung Niệm Từ cười nói: "Đây phải nói là câu đố không lời giải số một của trường chúng mình rồi." Tôi ném vỏ hạt dưa, nói: "Nào nào nào, đã là ngày xưa ơi rồi đừng giấu diếm chi nữa. Ai từng đi tỏ tình? Ai từng được tỏ tình? Các vị ai biết gì mau nói, không biết thì bịa cũng được! Còn không nữa nếu nghe được từ đâu khác chuyện gì cũng khai ra cả đi!" Quan Siêu giơ tay chịu trận đầu tiên: "Tớ chỉ biết…

Chương 162: [ Phiên ngoại 2 ] Thư

Mười Bảy Tuổi, Bạn Thích Ai?Tác giả: Ưng Thập LụcTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?" Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ. Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn trong góc là xôm tụ đến điếc lỗ tai. Con trai bảnh toỏng đồ Tây, con gái xúng xính đầm váy, ai nấy hí húi gói trong tay những viên kẹo cưới đủ màu đủ sắc để gửi khách đem về. Câu hỏi Phương Minh Vũ đặt thật sự quá "trúng", con gái cả bàn đều bật cười, nét mặt của đám con trai cũng hết sức thú vị. Chung Niệm Từ cười nói: "Đây phải nói là câu đố không lời giải số một của trường chúng mình rồi." Tôi ném vỏ hạt dưa, nói: "Nào nào nào, đã là ngày xưa ơi rồi đừng giấu diếm chi nữa. Ai từng đi tỏ tình? Ai từng được tỏ tình? Các vị ai biết gì mau nói, không biết thì bịa cũng được! Còn không nữa nếu nghe được từ đâu khác chuyện gì cũng khai ra cả đi!" Quan Siêu giơ tay chịu trận đầu tiên: "Tớ chỉ biết… Trang Nghiên để lại cho Trang tiên sinh một bức thư.Nét chữ gầy mảnh, cứng cỏi, từng dòng từng dòng hằn sang mặt kia."Hy vọng khi mở lá thư này ra, anh đang ổn thoả mọi bề.Lúc từ biệt hẳn sẽ đông đúc người có mặt, những lời muốn nói em để ở đây cho anh.Ba năm nay nhìn lại, tuy chẳng hề như mong muốn, nhưng lòng em rất cảm kích. Anh tốt đến thế, chỉ là chúng ta không giống nhau, cùng sống chung khó tránh khỏi mỏi mệt, nay chia tách như vậy, đôi bên không nên than oán, ít ra là em sẽ không.Em và Trang Viễn về miền Bắc, con nó đã đậu được kiểm tra đầu vào của trường trọng điểm thành phố, em không lo âu thành tích, nếu tương lai học lên vẫn phải trở lại Bắc Kinh, thì để con nó quyết định.Anh nhớ tự chăm sóc, đừng bận rộn quá. Nếu nhớ đến, những dịp lễ anh có thể đến gặp mẹ con em. Điện thoại em ít dùng, mà đôi bên hạn chế liên lạc cũng là chuyện tốt, mọi người đều bắt đầu cuộc sống mới.Chúc anh bình an."========

Trang Nghiên để lại cho Trang tiên sinh một bức thư.

Nét chữ gầy mảnh, cứng cỏi, từng dòng từng dòng hằn sang mặt kia.

"Hy vọng khi mở lá thư này ra, anh đang ổn thoả mọi bề.

Lúc từ biệt hẳn sẽ đông đúc người có mặt, những lời muốn nói em để ở đây cho anh.

Ba năm nay nhìn lại, tuy chẳng hề như mong muốn, nhưng lòng em rất cảm kích. Anh tốt đến thế, chỉ là chúng ta không giống nhau, cùng sống chung khó tránh khỏi mỏi mệt, nay chia tách như vậy, đôi bên không nên than oán, ít ra là em sẽ không.

Em và Trang Viễn về miền Bắc, con nó đã đậu được kiểm tra đầu vào của trường trọng điểm thành phố, em không lo âu thành tích, nếu tương lai học lên vẫn phải trở lại Bắc Kinh, thì để con nó quyết định.

Anh nhớ tự chăm sóc, đừng bận rộn quá. Nếu nhớ đến, những dịp lễ anh có thể đến gặp mẹ con em. Điện thoại em ít dùng, mà đôi bên hạn chế liên lạc cũng là chuyện tốt, mọi người đều bắt đầu cuộc sống mới.

Chúc anh bình an."

========

Mười Bảy Tuổi, Bạn Thích Ai?Tác giả: Ưng Thập LụcTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?" Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ. Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn trong góc là xôm tụ đến điếc lỗ tai. Con trai bảnh toỏng đồ Tây, con gái xúng xính đầm váy, ai nấy hí húi gói trong tay những viên kẹo cưới đủ màu đủ sắc để gửi khách đem về. Câu hỏi Phương Minh Vũ đặt thật sự quá "trúng", con gái cả bàn đều bật cười, nét mặt của đám con trai cũng hết sức thú vị. Chung Niệm Từ cười nói: "Đây phải nói là câu đố không lời giải số một của trường chúng mình rồi." Tôi ném vỏ hạt dưa, nói: "Nào nào nào, đã là ngày xưa ơi rồi đừng giấu diếm chi nữa. Ai từng đi tỏ tình? Ai từng được tỏ tình? Các vị ai biết gì mau nói, không biết thì bịa cũng được! Còn không nữa nếu nghe được từ đâu khác chuyện gì cũng khai ra cả đi!" Quan Siêu giơ tay chịu trận đầu tiên: "Tớ chỉ biết… Trang Nghiên để lại cho Trang tiên sinh một bức thư.Nét chữ gầy mảnh, cứng cỏi, từng dòng từng dòng hằn sang mặt kia."Hy vọng khi mở lá thư này ra, anh đang ổn thoả mọi bề.Lúc từ biệt hẳn sẽ đông đúc người có mặt, những lời muốn nói em để ở đây cho anh.Ba năm nay nhìn lại, tuy chẳng hề như mong muốn, nhưng lòng em rất cảm kích. Anh tốt đến thế, chỉ là chúng ta không giống nhau, cùng sống chung khó tránh khỏi mỏi mệt, nay chia tách như vậy, đôi bên không nên than oán, ít ra là em sẽ không.Em và Trang Viễn về miền Bắc, con nó đã đậu được kiểm tra đầu vào của trường trọng điểm thành phố, em không lo âu thành tích, nếu tương lai học lên vẫn phải trở lại Bắc Kinh, thì để con nó quyết định.Anh nhớ tự chăm sóc, đừng bận rộn quá. Nếu nhớ đến, những dịp lễ anh có thể đến gặp mẹ con em. Điện thoại em ít dùng, mà đôi bên hạn chế liên lạc cũng là chuyện tốt, mọi người đều bắt đầu cuộc sống mới.Chúc anh bình an."========

Chương 162: [ Phiên ngoại 2 ] Thư