Tác giả:

Phương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?" Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ. Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn trong góc là xôm tụ đến điếc lỗ tai. Con trai bảnh toỏng đồ Tây, con gái xúng xính đầm váy, ai nấy hí húi gói trong tay những viên kẹo cưới đủ màu đủ sắc để gửi khách đem về. Câu hỏi Phương Minh Vũ đặt thật sự quá "trúng", con gái cả bàn đều bật cười, nét mặt của đám con trai cũng hết sức thú vị. Chung Niệm Từ cười nói: "Đây phải nói là câu đố không lời giải số một của trường chúng mình rồi." Tôi ném vỏ hạt dưa, nói: "Nào nào nào, đã là ngày xưa ơi rồi đừng giấu diếm chi nữa. Ai từng đi tỏ tình? Ai từng được tỏ tình? Các vị ai biết gì mau nói, không biết thì bịa cũng được! Còn không nữa nếu nghe được từ đâu khác chuyện gì cũng khai ra cả đi!" Quan Siêu giơ tay chịu trận đầu tiên: "Tớ chỉ biết…

Chương 164: [ Phiên ngoại 4 ] Lương tâm

Mười Bảy Tuổi, Bạn Thích Ai?Tác giả: Ưng Thập LụcTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?" Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ. Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn trong góc là xôm tụ đến điếc lỗ tai. Con trai bảnh toỏng đồ Tây, con gái xúng xính đầm váy, ai nấy hí húi gói trong tay những viên kẹo cưới đủ màu đủ sắc để gửi khách đem về. Câu hỏi Phương Minh Vũ đặt thật sự quá "trúng", con gái cả bàn đều bật cười, nét mặt của đám con trai cũng hết sức thú vị. Chung Niệm Từ cười nói: "Đây phải nói là câu đố không lời giải số một của trường chúng mình rồi." Tôi ném vỏ hạt dưa, nói: "Nào nào nào, đã là ngày xưa ơi rồi đừng giấu diếm chi nữa. Ai từng đi tỏ tình? Ai từng được tỏ tình? Các vị ai biết gì mau nói, không biết thì bịa cũng được! Còn không nữa nếu nghe được từ đâu khác chuyện gì cũng khai ra cả đi!" Quan Siêu giơ tay chịu trận đầu tiên: "Tớ chỉ biết… Triệu Khách hỏi: "Thế nào? Chạy một case tầm cỡ như lần này xong, có phải đã nhớ được làm phóng viên đã cỡ nào không?" Tôi: "Đúng ạ."Triệu Khách: "Vậy bao giờ đến làm?"Tôi: "... Đầu năm sau được không ạ? "Lôi Chấn Tử" chiếu gần xong xuôi rồi, phim của chị Hoan em phải theo giúp tới cuối, Thế Hà còn một bộ phim ra đợt xuân, tới lúc đó đoàn đội mới của Thẩm tổng cũng đã có kinh nghiệm rồi, em đệ đơn sẽ..."Triệu Khách: "Được."Tôi: "... Triệu tổng, hình như em lại bị anh cho vào tròng đúng không?"Triệu Khách: "Nói năng kiểu gì thế? Cô có tí lương tâm nào không đấy?" Em quá có ấy chứ, là em lúc nào cũng quá có lương tâm ấy hả!=======

Triệu Khách hỏi: "Thế nào? Chạy một case tầm cỡ như lần này xong, có phải đã nhớ được làm phóng viên đã cỡ nào không?" Tôi: "Đúng ạ."

Triệu Khách: "Vậy bao giờ đến làm?"

Tôi: "... Đầu năm sau được không ạ? "Lôi Chấn Tử" chiếu gần xong xuôi rồi, phim của chị Hoan em phải theo giúp tới cuối, Thế Hà còn một bộ phim ra đợt xuân, tới lúc đó đoàn đội mới của Thẩm tổng cũng đã có kinh nghiệm rồi, em đệ đơn sẽ..."

Triệu Khách: "Được."

Tôi: "... Triệu tổng, hình như em lại bị anh cho vào tròng đúng không?"

Triệu Khách: "Nói năng kiểu gì thế? Cô có tí lương tâm nào không đấy?" Em quá có ấy chứ, là em lúc nào cũng quá có lương tâm ấy hả!

=======

Mười Bảy Tuổi, Bạn Thích Ai?Tác giả: Ưng Thập LụcTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhPhương Minh Vũ về bàn ngồi xuống, hỏi câu đầu tiên chính là: "Thế thì rốt cuộc đã ai biết chưa? Lam Diệc Phi hồi trước thích ai?" Lúc ấy là tám giờ tối, còn hai tiếng nữa là bắt đầu dợt bài cho hôn lễ. Thành phố bên bờ biển, cầu vồng thấp thoáng, giữa sảnh khách sạn trống người, chỉ có chiếc bàn trong góc là xôm tụ đến điếc lỗ tai. Con trai bảnh toỏng đồ Tây, con gái xúng xính đầm váy, ai nấy hí húi gói trong tay những viên kẹo cưới đủ màu đủ sắc để gửi khách đem về. Câu hỏi Phương Minh Vũ đặt thật sự quá "trúng", con gái cả bàn đều bật cười, nét mặt của đám con trai cũng hết sức thú vị. Chung Niệm Từ cười nói: "Đây phải nói là câu đố không lời giải số một của trường chúng mình rồi." Tôi ném vỏ hạt dưa, nói: "Nào nào nào, đã là ngày xưa ơi rồi đừng giấu diếm chi nữa. Ai từng đi tỏ tình? Ai từng được tỏ tình? Các vị ai biết gì mau nói, không biết thì bịa cũng được! Còn không nữa nếu nghe được từ đâu khác chuyện gì cũng khai ra cả đi!" Quan Siêu giơ tay chịu trận đầu tiên: "Tớ chỉ biết… Triệu Khách hỏi: "Thế nào? Chạy một case tầm cỡ như lần này xong, có phải đã nhớ được làm phóng viên đã cỡ nào không?" Tôi: "Đúng ạ."Triệu Khách: "Vậy bao giờ đến làm?"Tôi: "... Đầu năm sau được không ạ? "Lôi Chấn Tử" chiếu gần xong xuôi rồi, phim của chị Hoan em phải theo giúp tới cuối, Thế Hà còn một bộ phim ra đợt xuân, tới lúc đó đoàn đội mới của Thẩm tổng cũng đã có kinh nghiệm rồi, em đệ đơn sẽ..."Triệu Khách: "Được."Tôi: "... Triệu tổng, hình như em lại bị anh cho vào tròng đúng không?"Triệu Khách: "Nói năng kiểu gì thế? Cô có tí lương tâm nào không đấy?" Em quá có ấy chứ, là em lúc nào cũng quá có lương tâm ấy hả!=======

Chương 164: [ Phiên ngoại 4 ] Lương tâm