Tác giả:

Năm giờ sáng, thư ký của chồng gửi cho tôi một bức ảnh. Hai người họ quần áo bất chỉnh ôm nhau nằm trên giường. “Ai nói tôi không thể có được anh ấy?” Tôi kìm nén sự vui sướng của bản thân, quay đầu liền nói với bạn thân: “Có thể thu lưới rồi”. 1 Sau 10 ngày bị giam giữ, tôi đến đón Giang Dị. Tại trước cửa đồn cảnh sát liền nhìn thấy Hà Mạn, thư ký của anh ấy. Cô ta co ro đứng ở cửa, sau khi nhìn thấy tôi, liền trốn dịch sang bên một chút. Tôi cụp mắt phớt lờ cô ta. Giang Dị sau khi ra khỏi đồn cảnh sát, việc đầu tiên là lập tức lao tới chỗ tôi, ôm chặt tôi vào lòng. "Sơ Sơ, em đến rồi, anh rất nhớ em." Tôi nhìn qua vai Giang Dị liếc về phía Hà Mạn. Cô ta nhìn chằm chằm về phía chúng tôi với đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nức nở hét lên: "Giang Dị..." Thân thể Giang Dị cứng đờ trong giây lát, anh ấy nắm lấy tay tôi, không thèm nhìn cô ta một cái liền đi đến ven đường bắt taxi. "Chúng ta trước tiên trở về nhà. Hôm nay em muốn ăn ở nhà hay ra ngoài ăn…" “Giang Dị, Giang Dị…” Hà Mạn bước…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...