Nhà ăn số một. So với nhà ăn ngăn nắp xinh đẹp trong trường, nhà ăn số một dù cho mấy năm trước mới sửa chữa lại một lần vẫn lộ ra cảm giác thời đại riêng biệt chỉ có của nhà ăn cũ. "Tiểu Lâm, cần tôi phụ cô một tay không?"Lâm Sở Trì còn chưa nhìn thấy người đã nghe thấy âm thanh nhiệt tình truyền đến từ ngoài cửa, theo bản năng buông dao thái rau ra mới trả lời: "Cảm ơn dì Vương, cháu giải quyết được. "Nhà ăn số một là toà nhà hai tầng, lầu trên lầu dưới mỗi lầu có bảy ô cửa, lần lượt do các gia đình khác nhau nhận thầu. Người phụ nữ trung niên được cô gọi là dì Vương bán mì ở ô cửa số ba, mặc dù nghe cô nói không cần giúp đỡ, vẫn không yên lòng đi tới muốn tận mắt xem. Dì Vương mới vừa vào cũng đã ngửi thấy mùi thơm tản ra từ nồi cơm tẻ, lại nhìn dưa chua cắt gọn trong thau bên cạnh, còn có măng ở bên tay cô đang chuẩn bị cắt, lập tức quan tâm nói: "Đang chuẩn bị làm gì vậy?""Chuẩn bị nấu thịt xào dưa chua và măng xào. "Nhà họ Lâm nhận bán cơm ở ô cửa số bảy, Lâm Sở Trì mới đến…
Chương 23: Chương 23
Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]Tác giả: Tô Hương Lan SắcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhà ăn số một. So với nhà ăn ngăn nắp xinh đẹp trong trường, nhà ăn số một dù cho mấy năm trước mới sửa chữa lại một lần vẫn lộ ra cảm giác thời đại riêng biệt chỉ có của nhà ăn cũ. "Tiểu Lâm, cần tôi phụ cô một tay không?"Lâm Sở Trì còn chưa nhìn thấy người đã nghe thấy âm thanh nhiệt tình truyền đến từ ngoài cửa, theo bản năng buông dao thái rau ra mới trả lời: "Cảm ơn dì Vương, cháu giải quyết được. "Nhà ăn số một là toà nhà hai tầng, lầu trên lầu dưới mỗi lầu có bảy ô cửa, lần lượt do các gia đình khác nhau nhận thầu. Người phụ nữ trung niên được cô gọi là dì Vương bán mì ở ô cửa số ba, mặc dù nghe cô nói không cần giúp đỡ, vẫn không yên lòng đi tới muốn tận mắt xem. Dì Vương mới vừa vào cũng đã ngửi thấy mùi thơm tản ra từ nồi cơm tẻ, lại nhìn dưa chua cắt gọn trong thau bên cạnh, còn có măng ở bên tay cô đang chuẩn bị cắt, lập tức quan tâm nói: "Đang chuẩn bị làm gì vậy?""Chuẩn bị nấu thịt xào dưa chua và măng xào. "Nhà họ Lâm nhận bán cơm ở ô cửa số bảy, Lâm Sở Trì mới đến… Thức ăn ngoài tuy tốt nhưng đắt không nói, vấn đề vệ sinh có lúc quả thật làm cho người ta hơi không yên lòng, hơn nữa có lúc còn bị lừa.Hiện tại nhà ăn có cơm ngon như vậy, các cô ấy cũng rất vui, cảm thấy học kỳ này cuối cùng cũng coi như có chỗ trông cậy để ăn cơm.Sau khi thấy bụng không còn quá no, các cô ấy vừa hẹn buổi chiều cùng tới ăn cơm vừa đứng dậy rời đi.Người mới vừa đi không bao lâu đã có dì dọn vệ sinh lại đây dọn chén."Gần đây những đứa nhỏ này không tệ, ăn rất sạch sẽ."Dì dọn vệ sinh rất lớn tuổi, khi còn bé từng trải qua cuộc sống khốn khổ, bởi vậy mỗi lần dọn chén nhìn thấy cơm thừa sẽ cảm thấy đau lòng cho lương thực.Bây giờ nhìn thấy mỗi một sinh viên đều ăn cơm sạch sẽ như thế, dù cho biết là vì Tiểu Lâm mới tới nấu cơm ngon nhưng trong lòng vẫn rất vui.Hiện là giờ cơm, trong nhà ăn số một có người đến người đi, mà nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, bọn sinh viên đi ra khỏi nhà ăn đều nở nụ cười thỏa mãn trên mặt, thậm chí có không ít đứa còn xoa bụng.Mãi cho đến hai giờ, còn có sinh viên đi vào từ cửa lớn, đội ngũ trước ô cửa số bảy cũng không hề giảm sút."Chị gái nhỏ ơi, chị người đẹp thiện tâm, lại xào một ít món ăn có được hay không, nếu như không ăn được thịt thái sợi sốt vị cá mà chị làm, tối hôm nay em nằm mơ cũng sẽ thương nhớ mãi thôi."Lúc biết bán hết đồ ăn nên Lâm Sở Trì không định nấu nữa, nữ sinh không dễ gì mới xếp hàng tới lượt làm nũng nói."Em có thể trở lại ăn vào buổi tối." Lâm Sở Trì nhẹ giọng trả lời."Nhưng buổi tối em còn muốn ăn trứng xào cà chua do chị nấu, hu hu, ai bảo chị nấu đồ ăn ngon như thế, quả thực ngon đến tim em đập binh binh, ăn thiếu một bữa em sẽ cảm thấy đau lòng."Tim đập binh binh?Lâm Sở Trì không hiểu đây là hình dung gì, nhưng bị cô ấy nhìn trông rất tội nghiệp, cảm thấy một bữa cơm mà thôi, không đáng kể, cuối cùng cô vẫn nhẹ dạ đồng ý, có điều thuận tiện nhắc nhở người phía sau đừng tiếp tục xếp hàng nữa.Thấy biết làm nũng có cơm ăn, mọi người lập tức học theo răm rắp."Chị gái nhỏ ơi, đầu em đau, chân em đau chỗ nào cũng đau, muốn ăn cơm phần chị nấu mới có thể khỏe lên.""Chị gái nhỏ, chị cực khổ rồi, nhưng người ta thật sự rất muốn ăn cơm phần chị nấu."Thậm chí có người trực tiếp ngồi chồm hỗm tại chỗ, tỏ vẻ không có cơm phần thì mình không đứng lên nổi.Bên trong ô cửa sổ, Mộc Thần nhìn thấy nữ sinh làm nũng thì thôi, còn có nam sinh cũng chung phong cách, cậu thậm chí hơi không muốn thừa nhận mình là sinh viên đại học giống bọn họ.Nhìn thấy Lâm Sở Trì cũng không biết làm sao đáp lại bọn họ, cậu mở miệng nói: "Mấy cậu không sợ lên lớp muộn à?""Buổi chiều tôi không có lớp."Mộc Thần nghe nói như thế, cũng không biết còn có thể nói gì nữa."Xào thức ăn cần thời gian, giờ đã hơn hai giờ, các em không đói bụng sao?"Lâm Sở Trì vừa nói ra lời này, hiển nhiên là có ý bắt bọn họ hết cách không kiên trì nữa."Đói bụng, nhưng bụng của em chỉ muốn ăn cơm chị gái nhỏ nấu."Nữ sinh ở đầu hàng lập tức lớn tiếng nói.Lâm Sở Trì thấy vậy không nói gì nữa, sau khi xác định cô ấy muốn ăn thịt thái sợi sốt vị cá, cô bèn vào bên trong chuẩn bị nấu cho cô ấy.Khi cô xoay người, có người xếp hàng phía sau lên tiếng nói mình muốn ăn khoai tây sợi chua cay.Lâm Sở Trì có nghe thấy, bởi vậy khi Mộc Thần đến hỗ trợ, bèn bảo cậu gọt vỏ khoai tây.Có lẽ là vừa nãy cùng nhau nhõng nhẽo, lúc này bầu không khí ngoài cửa sổ rất tốt."Khó trách chị gái nhỏ nấu cơm ngon như vậy, động tác chị ấy xử lý nguyên liệu nấu ăn thật nhanh gọn.""Quả thực, kỹ năng dùng sao cũng tốt, lúc trước tôi ăn cơm đã phát hiện, nguyên liệu nấu ăn trong cơm phần không chỉ ngon, còn cắt rất đều.".
Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]Tác giả: Tô Hương Lan SắcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhà ăn số một. So với nhà ăn ngăn nắp xinh đẹp trong trường, nhà ăn số một dù cho mấy năm trước mới sửa chữa lại một lần vẫn lộ ra cảm giác thời đại riêng biệt chỉ có của nhà ăn cũ. "Tiểu Lâm, cần tôi phụ cô một tay không?"Lâm Sở Trì còn chưa nhìn thấy người đã nghe thấy âm thanh nhiệt tình truyền đến từ ngoài cửa, theo bản năng buông dao thái rau ra mới trả lời: "Cảm ơn dì Vương, cháu giải quyết được. "Nhà ăn số một là toà nhà hai tầng, lầu trên lầu dưới mỗi lầu có bảy ô cửa, lần lượt do các gia đình khác nhau nhận thầu. Người phụ nữ trung niên được cô gọi là dì Vương bán mì ở ô cửa số ba, mặc dù nghe cô nói không cần giúp đỡ, vẫn không yên lòng đi tới muốn tận mắt xem. Dì Vương mới vừa vào cũng đã ngửi thấy mùi thơm tản ra từ nồi cơm tẻ, lại nhìn dưa chua cắt gọn trong thau bên cạnh, còn có măng ở bên tay cô đang chuẩn bị cắt, lập tức quan tâm nói: "Đang chuẩn bị làm gì vậy?""Chuẩn bị nấu thịt xào dưa chua và măng xào. "Nhà họ Lâm nhận bán cơm ở ô cửa số bảy, Lâm Sở Trì mới đến… Thức ăn ngoài tuy tốt nhưng đắt không nói, vấn đề vệ sinh có lúc quả thật làm cho người ta hơi không yên lòng, hơn nữa có lúc còn bị lừa.Hiện tại nhà ăn có cơm ngon như vậy, các cô ấy cũng rất vui, cảm thấy học kỳ này cuối cùng cũng coi như có chỗ trông cậy để ăn cơm.Sau khi thấy bụng không còn quá no, các cô ấy vừa hẹn buổi chiều cùng tới ăn cơm vừa đứng dậy rời đi.Người mới vừa đi không bao lâu đã có dì dọn vệ sinh lại đây dọn chén."Gần đây những đứa nhỏ này không tệ, ăn rất sạch sẽ."Dì dọn vệ sinh rất lớn tuổi, khi còn bé từng trải qua cuộc sống khốn khổ, bởi vậy mỗi lần dọn chén nhìn thấy cơm thừa sẽ cảm thấy đau lòng cho lương thực.Bây giờ nhìn thấy mỗi một sinh viên đều ăn cơm sạch sẽ như thế, dù cho biết là vì Tiểu Lâm mới tới nấu cơm ngon nhưng trong lòng vẫn rất vui.Hiện là giờ cơm, trong nhà ăn số một có người đến người đi, mà nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, bọn sinh viên đi ra khỏi nhà ăn đều nở nụ cười thỏa mãn trên mặt, thậm chí có không ít đứa còn xoa bụng.Mãi cho đến hai giờ, còn có sinh viên đi vào từ cửa lớn, đội ngũ trước ô cửa số bảy cũng không hề giảm sút."Chị gái nhỏ ơi, chị người đẹp thiện tâm, lại xào một ít món ăn có được hay không, nếu như không ăn được thịt thái sợi sốt vị cá mà chị làm, tối hôm nay em nằm mơ cũng sẽ thương nhớ mãi thôi."Lúc biết bán hết đồ ăn nên Lâm Sở Trì không định nấu nữa, nữ sinh không dễ gì mới xếp hàng tới lượt làm nũng nói."Em có thể trở lại ăn vào buổi tối." Lâm Sở Trì nhẹ giọng trả lời."Nhưng buổi tối em còn muốn ăn trứng xào cà chua do chị nấu, hu hu, ai bảo chị nấu đồ ăn ngon như thế, quả thực ngon đến tim em đập binh binh, ăn thiếu một bữa em sẽ cảm thấy đau lòng."Tim đập binh binh?Lâm Sở Trì không hiểu đây là hình dung gì, nhưng bị cô ấy nhìn trông rất tội nghiệp, cảm thấy một bữa cơm mà thôi, không đáng kể, cuối cùng cô vẫn nhẹ dạ đồng ý, có điều thuận tiện nhắc nhở người phía sau đừng tiếp tục xếp hàng nữa.Thấy biết làm nũng có cơm ăn, mọi người lập tức học theo răm rắp."Chị gái nhỏ ơi, đầu em đau, chân em đau chỗ nào cũng đau, muốn ăn cơm phần chị nấu mới có thể khỏe lên.""Chị gái nhỏ, chị cực khổ rồi, nhưng người ta thật sự rất muốn ăn cơm phần chị nấu."Thậm chí có người trực tiếp ngồi chồm hỗm tại chỗ, tỏ vẻ không có cơm phần thì mình không đứng lên nổi.Bên trong ô cửa sổ, Mộc Thần nhìn thấy nữ sinh làm nũng thì thôi, còn có nam sinh cũng chung phong cách, cậu thậm chí hơi không muốn thừa nhận mình là sinh viên đại học giống bọn họ.Nhìn thấy Lâm Sở Trì cũng không biết làm sao đáp lại bọn họ, cậu mở miệng nói: "Mấy cậu không sợ lên lớp muộn à?""Buổi chiều tôi không có lớp."Mộc Thần nghe nói như thế, cũng không biết còn có thể nói gì nữa."Xào thức ăn cần thời gian, giờ đã hơn hai giờ, các em không đói bụng sao?"Lâm Sở Trì vừa nói ra lời này, hiển nhiên là có ý bắt bọn họ hết cách không kiên trì nữa."Đói bụng, nhưng bụng của em chỉ muốn ăn cơm chị gái nhỏ nấu."Nữ sinh ở đầu hàng lập tức lớn tiếng nói.Lâm Sở Trì thấy vậy không nói gì nữa, sau khi xác định cô ấy muốn ăn thịt thái sợi sốt vị cá, cô bèn vào bên trong chuẩn bị nấu cho cô ấy.Khi cô xoay người, có người xếp hàng phía sau lên tiếng nói mình muốn ăn khoai tây sợi chua cay.Lâm Sở Trì có nghe thấy, bởi vậy khi Mộc Thần đến hỗ trợ, bèn bảo cậu gọt vỏ khoai tây.Có lẽ là vừa nãy cùng nhau nhõng nhẽo, lúc này bầu không khí ngoài cửa sổ rất tốt."Khó trách chị gái nhỏ nấu cơm ngon như vậy, động tác chị ấy xử lý nguyên liệu nấu ăn thật nhanh gọn.""Quả thực, kỹ năng dùng sao cũng tốt, lúc trước tôi ăn cơm đã phát hiện, nguyên liệu nấu ăn trong cơm phần không chỉ ngon, còn cắt rất đều.".
Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]Tác giả: Tô Hương Lan SắcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngNhà ăn số một. So với nhà ăn ngăn nắp xinh đẹp trong trường, nhà ăn số một dù cho mấy năm trước mới sửa chữa lại một lần vẫn lộ ra cảm giác thời đại riêng biệt chỉ có của nhà ăn cũ. "Tiểu Lâm, cần tôi phụ cô một tay không?"Lâm Sở Trì còn chưa nhìn thấy người đã nghe thấy âm thanh nhiệt tình truyền đến từ ngoài cửa, theo bản năng buông dao thái rau ra mới trả lời: "Cảm ơn dì Vương, cháu giải quyết được. "Nhà ăn số một là toà nhà hai tầng, lầu trên lầu dưới mỗi lầu có bảy ô cửa, lần lượt do các gia đình khác nhau nhận thầu. Người phụ nữ trung niên được cô gọi là dì Vương bán mì ở ô cửa số ba, mặc dù nghe cô nói không cần giúp đỡ, vẫn không yên lòng đi tới muốn tận mắt xem. Dì Vương mới vừa vào cũng đã ngửi thấy mùi thơm tản ra từ nồi cơm tẻ, lại nhìn dưa chua cắt gọn trong thau bên cạnh, còn có măng ở bên tay cô đang chuẩn bị cắt, lập tức quan tâm nói: "Đang chuẩn bị làm gì vậy?""Chuẩn bị nấu thịt xào dưa chua và măng xào. "Nhà họ Lâm nhận bán cơm ở ô cửa số bảy, Lâm Sở Trì mới đến… Thức ăn ngoài tuy tốt nhưng đắt không nói, vấn đề vệ sinh có lúc quả thật làm cho người ta hơi không yên lòng, hơn nữa có lúc còn bị lừa.Hiện tại nhà ăn có cơm ngon như vậy, các cô ấy cũng rất vui, cảm thấy học kỳ này cuối cùng cũng coi như có chỗ trông cậy để ăn cơm.Sau khi thấy bụng không còn quá no, các cô ấy vừa hẹn buổi chiều cùng tới ăn cơm vừa đứng dậy rời đi.Người mới vừa đi không bao lâu đã có dì dọn vệ sinh lại đây dọn chén."Gần đây những đứa nhỏ này không tệ, ăn rất sạch sẽ."Dì dọn vệ sinh rất lớn tuổi, khi còn bé từng trải qua cuộc sống khốn khổ, bởi vậy mỗi lần dọn chén nhìn thấy cơm thừa sẽ cảm thấy đau lòng cho lương thực.Bây giờ nhìn thấy mỗi một sinh viên đều ăn cơm sạch sẽ như thế, dù cho biết là vì Tiểu Lâm mới tới nấu cơm ngon nhưng trong lòng vẫn rất vui.Hiện là giờ cơm, trong nhà ăn số một có người đến người đi, mà nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, bọn sinh viên đi ra khỏi nhà ăn đều nở nụ cười thỏa mãn trên mặt, thậm chí có không ít đứa còn xoa bụng.Mãi cho đến hai giờ, còn có sinh viên đi vào từ cửa lớn, đội ngũ trước ô cửa số bảy cũng không hề giảm sút."Chị gái nhỏ ơi, chị người đẹp thiện tâm, lại xào một ít món ăn có được hay không, nếu như không ăn được thịt thái sợi sốt vị cá mà chị làm, tối hôm nay em nằm mơ cũng sẽ thương nhớ mãi thôi."Lúc biết bán hết đồ ăn nên Lâm Sở Trì không định nấu nữa, nữ sinh không dễ gì mới xếp hàng tới lượt làm nũng nói."Em có thể trở lại ăn vào buổi tối." Lâm Sở Trì nhẹ giọng trả lời."Nhưng buổi tối em còn muốn ăn trứng xào cà chua do chị nấu, hu hu, ai bảo chị nấu đồ ăn ngon như thế, quả thực ngon đến tim em đập binh binh, ăn thiếu một bữa em sẽ cảm thấy đau lòng."Tim đập binh binh?Lâm Sở Trì không hiểu đây là hình dung gì, nhưng bị cô ấy nhìn trông rất tội nghiệp, cảm thấy một bữa cơm mà thôi, không đáng kể, cuối cùng cô vẫn nhẹ dạ đồng ý, có điều thuận tiện nhắc nhở người phía sau đừng tiếp tục xếp hàng nữa.Thấy biết làm nũng có cơm ăn, mọi người lập tức học theo răm rắp."Chị gái nhỏ ơi, đầu em đau, chân em đau chỗ nào cũng đau, muốn ăn cơm phần chị nấu mới có thể khỏe lên.""Chị gái nhỏ, chị cực khổ rồi, nhưng người ta thật sự rất muốn ăn cơm phần chị nấu."Thậm chí có người trực tiếp ngồi chồm hỗm tại chỗ, tỏ vẻ không có cơm phần thì mình không đứng lên nổi.Bên trong ô cửa sổ, Mộc Thần nhìn thấy nữ sinh làm nũng thì thôi, còn có nam sinh cũng chung phong cách, cậu thậm chí hơi không muốn thừa nhận mình là sinh viên đại học giống bọn họ.Nhìn thấy Lâm Sở Trì cũng không biết làm sao đáp lại bọn họ, cậu mở miệng nói: "Mấy cậu không sợ lên lớp muộn à?""Buổi chiều tôi không có lớp."Mộc Thần nghe nói như thế, cũng không biết còn có thể nói gì nữa."Xào thức ăn cần thời gian, giờ đã hơn hai giờ, các em không đói bụng sao?"Lâm Sở Trì vừa nói ra lời này, hiển nhiên là có ý bắt bọn họ hết cách không kiên trì nữa."Đói bụng, nhưng bụng của em chỉ muốn ăn cơm chị gái nhỏ nấu."Nữ sinh ở đầu hàng lập tức lớn tiếng nói.Lâm Sở Trì thấy vậy không nói gì nữa, sau khi xác định cô ấy muốn ăn thịt thái sợi sốt vị cá, cô bèn vào bên trong chuẩn bị nấu cho cô ấy.Khi cô xoay người, có người xếp hàng phía sau lên tiếng nói mình muốn ăn khoai tây sợi chua cay.Lâm Sở Trì có nghe thấy, bởi vậy khi Mộc Thần đến hỗ trợ, bèn bảo cậu gọt vỏ khoai tây.Có lẽ là vừa nãy cùng nhau nhõng nhẽo, lúc này bầu không khí ngoài cửa sổ rất tốt."Khó trách chị gái nhỏ nấu cơm ngon như vậy, động tác chị ấy xử lý nguyên liệu nấu ăn thật nhanh gọn.""Quả thực, kỹ năng dùng sao cũng tốt, lúc trước tôi ăn cơm đã phát hiện, nguyên liệu nấu ăn trong cơm phần không chỉ ngon, còn cắt rất đều.".