Tác giả:

Tháng 5 năm 2019 Công Nguyên, loài người bắt đầu biến thành thú bông. Đi trên đường, ăn cơm ở nhà, quần áo vừa cởi một nửa ở trung tâm thương mại, động tác của những người đáng thương dừng lại ở một khắc đồng hồ. Thậm chí, nụ cười trên gương mặt họ chưa kịp thu hồi đã biến thành thú bông hình người. Không hề được dự đoán, không tìm ra nguyên nhân. Mọi người đa nghi, sợ hãi, điên cuồng và tuyệt vọng. Bọn họ cầm băng rôn đỏ tươi diễu hành trên phố, nghi ngờ đây là tổ chức khủng bố thần bí tấn công; hoặc loan tin ở trên mạng rằng nền văn minh ngoài hành tinh xâm lấn, có người dìu dắt già trẻ lớn bé về nông thôn tị nạn…… bọn họ đã làm hết phận sự nhưng người bên cạnh vẫn cứ người nối tiếp người biến thành thú bông. Dần dần mọi người chết lặng. Nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, sinh hoạt như thế nào thì vẫn như thế đó. Nhưng mà, tin tức hằng ngày trên TV tăng thêm một đoạn văn —— Sau khi phát thanh viên đọc xong bản thảo tin tức sẽ dùng giọng tiêu chuẩn báo cho người nghe: “Nếu…

Chương 11: C11: Một phần mười tôi

Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú BôngTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện SủngTháng 5 năm 2019 Công Nguyên, loài người bắt đầu biến thành thú bông. Đi trên đường, ăn cơm ở nhà, quần áo vừa cởi một nửa ở trung tâm thương mại, động tác của những người đáng thương dừng lại ở một khắc đồng hồ. Thậm chí, nụ cười trên gương mặt họ chưa kịp thu hồi đã biến thành thú bông hình người. Không hề được dự đoán, không tìm ra nguyên nhân. Mọi người đa nghi, sợ hãi, điên cuồng và tuyệt vọng. Bọn họ cầm băng rôn đỏ tươi diễu hành trên phố, nghi ngờ đây là tổ chức khủng bố thần bí tấn công; hoặc loan tin ở trên mạng rằng nền văn minh ngoài hành tinh xâm lấn, có người dìu dắt già trẻ lớn bé về nông thôn tị nạn…… bọn họ đã làm hết phận sự nhưng người bên cạnh vẫn cứ người nối tiếp người biến thành thú bông. Dần dần mọi người chết lặng. Nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, sinh hoạt như thế nào thì vẫn như thế đó. Nhưng mà, tin tức hằng ngày trên TV tăng thêm một đoạn văn —— Sau khi phát thanh viên đọc xong bản thảo tin tức sẽ dùng giọng tiêu chuẩn báo cho người nghe: “Nếu… “Người đàn ông kia cũng công kích những người khác, vì sao không có xử phạt?” Thẩm Mặc hỏi.Thủ lĩnh thỏ không keo kiệt giải thích: “Giám sát quan yêu cầu bảo đảm trò chơi thuận lợi tiến hành, thuận lợi kết toán.”Cho nên, sau khi trò chơi kết thúc không thể công kích người chơi đã thông quan, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến việc trò chơi kết toánCùng ý nghĩa đó, trước khi trò chơi cũng không thể tấn công người chơi, bởi vì số lượng người chơi giảm bớt, khả năng sẽ làm cho trò chơi không thể tiến hành.Chỉ có khi trò chơi tiến hành, mới muốn làm gì thì làm.“Chúc mừng hai vị thông quan trò chơi lần này.”Thủ lĩnh thỏ nho nhã lễ độ đứng ở trước mặt hai người, nâng cái mũ khổng lồ của nó.“Rùa đen rốt cuộc chạy thắng con thỏ, theo lý nên đạt được khen thưởng, các bạn có thể nhận được một huy hiệu rùa đen làm thắng lợi, cũng có thể lựa chọn vật phẩm khác ở sân thi đấu làm khen thưởng.”Nó lấy ra từ mũ dạ rất nhiều đồ vật, tựa như ảo thuật. Có cây súng lệnh nhỏ bé mà tinh xảo, có cây cờ màu sắc rực rỡ trên vạch xuất phát, còn có dải lụa màu đỏ hữu dụng làm đường phân cách điểm đích.Thẩm Mặc hỏi: “Mấy thứ này có ích lợi gì?”Thủ lĩnh thỏ nghe xong, hơi hơi mỉm cười.Nó luôn mang vẻ mặt không có biểu cảm, đến nỗi vào lúc ban đầu bị mọi người nghĩ lầm đeo khăn trùm đầu, lúc này nó lại cười! Cái miệng ba mép nhếch lên một độ cung quỷ dị, phảng phất thấy món đồ chơi thú vị, đầy mặt sung sướng.“Tác dụng của vật khen thưởng chỉ sau khi nhận được mới biết.”Thủ lĩnh thỏ mỉm cười nhìn hai người, không để lộ nhiều, “Cho nên, lựa chọn của hai vị là?”Thẩm Mặc chọn cây súng lệnh.Mặc dù không phải súng thật, nhưng tốt xấu cũng có thể hù dọa người, hơn nữa anh trực giác cây súng này có chút không giống bình thường, bởi vì khi thi đấu, vài lần sau khi nghe được tiếng súng, dường như bản thân không chịu khống chế muốn chạy ngay.Đến mấy vật phẩm khác, Thẩm Mặc tạm thời không đoán ra tác dụng của chúng.“Như vậy, bạn thì sao?” Thủ lĩnh thỏ nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Bạch Ấu Vi, “Bạn rất đặc biệt, không chạy bước nào mà lại thắng được thi đấu. Tôi rất muốn biết, bạn chọn khen thưởng là cái gì?”Bạch Ấu Vi cắn môi, chậm rãi nâng tay, chỉ vào một phương hướng ——Thủ lĩnh thỏ nghi ngờ nhìn cô, tiện đà cúi đầu nhìn chính mình, khó hiểu hỏi: “Bạn muốn chọn khen thưởng, là tôi? Chính là, lựa chọn giám sát quan làm khen thưởng dường như không phù hợp với quy định……”“Không có quy định này!” Bạch Ấu Vi lập tức cắt ngang lời nó!Cô vừa nghe hai từ “Vi phạm quy định”, trước mắt hiện lên thảm trạng mà cô gái đeo kính bị chớp đốt trọi, thần kinh căng cứng, cao giọng hô: “Ngươi không có tuyên bố quy định này, không thể phán định tôi có vi phạm quy định! Không nói quy tắc rõ ràng đã tùy ý phán quyết người khác vi phạm quy định mới là hành vi vi phạm quy định lớn nhất!”Thủ lĩnh thỏ trầm mặc nhìn cô.Bạch Ấu Vi gắt gao cắn môi, cố chấp giằng co với nó.Cô biết nguy hiểm rất lớn, chính là cô không cam lòng! —— bị lừa gạt coi như thú bông, tham gia một cuộc thi đấu không thể hiểu được, đã chết nhiều người như vậy, cuối cùng dùng vài món đồ chơi nhỏ nhoi để tống cổ cô, cô thật sự không cam lòng!Cho nên, cô muốn đánh cuộc một phen!Cô nhìn chằm chằm thủ lĩnh thỏ, gằn từng chữ: “Vừa rồi ngươi nói, có thể lựa chọn vật phẩm khác trong sân thi đấu làm khen thưởng! Ngươi, cũng ở trong sân thi đấu!”Lặng im giằng co thật lâu.Thật lâu……“Được.” Thủ lĩnh thỏ thỏa hiệp.Bạch Ấu Vi giật mình, có chút ngoài ý muốn, dễ dàng như vậy ……“Theo quy định, giám sát quan không nằm trong phạm vi khen thưởng, nhưng mà bạn nói có lý, chưa giải thích rõ ràng quy tắc là thất trách của tôi.” Thủ lĩnh thỏ ôn hòa có lễ, “Tôi tình nguyện đưa một phần mười tôi làm khen thưởng tặng cho bạn……”Một phần mười tôi?Có ý gì?Bạch Ấu Vi nhăn mày, chỉ thấy thủ lĩnh thỏ lại lần nữa luồn tay vào chiếc mũ lớn ——Nó móc ra một thú bông hình con thỏ.“Trò chơi khen thưởng kết toán xong, như vậy…… Tạm biệt.” Thủ lĩnh thỏ mỉm cười với cô, “Tôi sẽ nhớ kỹ bạn.”Bạch Ấu Vi nghe vậy mở to hai mắt, không đợi cô lên tiếng hỏi, trước mắt lại lần nữa xuất hiện lớp sương mù màu trắng chói mắt!Cô không khỏi nhắm mắt, khi mở ra, người đã trở lại trên xe ——Trong tay nhiều thêm một con thỏ bông lông xù.

“Người đàn ông kia cũng công kích những người khác, vì sao không có xử phạt?” Thẩm Mặc hỏi.

Thủ lĩnh thỏ không keo kiệt giải thích: “Giám sát quan yêu cầu bảo đảm trò chơi thuận lợi tiến hành, thuận lợi kết toán.”

Cho nên, sau khi trò chơi kết thúc không thể công kích người chơi đã thông quan, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến việc trò chơi kết toán

Cùng ý nghĩa đó, trước khi trò chơi cũng không thể tấn công người chơi, bởi vì số lượng người chơi giảm bớt, khả năng sẽ làm cho trò chơi không thể tiến hành.

Chỉ có khi trò chơi tiến hành, mới muốn làm gì thì làm.

“Chúc mừng hai vị thông quan trò chơi lần này.”

Thủ lĩnh thỏ nho nhã lễ độ đứng ở trước mặt hai người, nâng cái mũ khổng lồ của nó.

“Rùa đen rốt cuộc chạy thắng con thỏ, theo lý nên đạt được khen thưởng, các bạn có thể nhận được một huy hiệu rùa đen làm thắng lợi, cũng có thể lựa chọn vật phẩm khác ở sân thi đấu làm khen thưởng.”

Nó lấy ra từ mũ dạ rất nhiều đồ vật, tựa như ảo thuật. Có cây súng lệnh nhỏ bé mà tinh xảo, có cây cờ màu sắc rực rỡ trên vạch xuất phát, còn có dải lụa màu đỏ hữu dụng làm đường phân cách điểm đích.

Thẩm Mặc hỏi: “Mấy thứ này có ích lợi gì?”

Thủ lĩnh thỏ nghe xong, hơi hơi mỉm cười.

Nó luôn mang vẻ mặt không có biểu cảm, đến nỗi vào lúc ban đầu bị mọi người nghĩ lầm đeo khăn trùm đầu, lúc này nó lại cười! Cái miệng ba mép nhếch lên một độ cung quỷ dị, phảng phất thấy món đồ chơi thú vị, đầy mặt sung sướng.

“Tác dụng của vật khen thưởng chỉ sau khi nhận được mới biết.”

Thủ lĩnh thỏ mỉm cười nhìn hai người, không để lộ nhiều, “Cho nên, lựa chọn của hai vị là?”

Thẩm Mặc chọn cây súng lệnh.

Mặc dù không phải súng thật, nhưng tốt xấu cũng có thể hù dọa người, hơn nữa anh trực giác cây súng này có chút không giống bình thường, bởi vì khi thi đấu, vài lần sau khi nghe được tiếng súng, dường như bản thân không chịu khống chế muốn chạy ngay.

Đến mấy vật phẩm khác, Thẩm Mặc tạm thời không đoán ra tác dụng của chúng.

“Như vậy, bạn thì sao?” Thủ lĩnh thỏ nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Bạch Ấu Vi, “Bạn rất đặc biệt, không chạy bước nào mà lại thắng được thi đấu. Tôi rất muốn biết, bạn chọn khen thưởng là cái gì?”

Bạch Ấu Vi cắn môi, chậm rãi nâng tay, chỉ vào một phương hướng ——

Thủ lĩnh thỏ nghi ngờ nhìn cô, tiện đà cúi đầu nhìn chính mình, khó hiểu hỏi: “Bạn muốn chọn khen thưởng, là tôi? Chính là, lựa chọn giám sát quan làm khen thưởng dường như không phù hợp với quy định……”

“Không có quy định này!” Bạch Ấu Vi lập tức cắt ngang lời nó!

Cô vừa nghe hai từ “Vi phạm quy định”, trước mắt hiện lên thảm trạng mà cô gái đeo kính bị chớp đốt trọi, thần kinh căng cứng, cao giọng hô: “Ngươi không có tuyên bố quy định này, không thể phán định tôi có vi phạm quy định! Không nói quy tắc rõ ràng đã tùy ý phán quyết người khác vi phạm quy định mới là hành vi vi phạm quy định lớn nhất!”

Thủ lĩnh thỏ trầm mặc nhìn cô.

Bạch Ấu Vi gắt gao cắn môi, cố chấp giằng co với nó.

Cô biết nguy hiểm rất lớn, chính là cô không cam lòng! —— bị lừa gạt coi như thú bông, tham gia một cuộc thi đấu không thể hiểu được, đã chết nhiều người như vậy, cuối cùng dùng vài món đồ chơi nhỏ nhoi để tống cổ cô, cô thật sự không cam lòng!

Cho nên, cô muốn đánh cuộc một phen!

Cô nhìn chằm chằm thủ lĩnh thỏ, gằn từng chữ: “Vừa rồi ngươi nói, có thể lựa chọn vật phẩm khác trong sân thi đấu làm khen thưởng! Ngươi, cũng ở trong sân thi đấu!”

Lặng im giằng co thật lâu.

Thật lâu……

“Được.” Thủ lĩnh thỏ thỏa hiệp.

Bạch Ấu Vi giật mình, có chút ngoài ý muốn, dễ dàng như vậy ……

“Theo quy định, giám sát quan không nằm trong phạm vi khen thưởng, nhưng mà bạn nói có lý, chưa giải thích rõ ràng quy tắc là thất trách của tôi.” Thủ lĩnh thỏ ôn hòa có lễ, “Tôi tình nguyện đưa một phần mười tôi làm khen thưởng tặng cho bạn……”

Một phần mười tôi?

Có ý gì?

Bạch Ấu Vi nhăn mày, chỉ thấy thủ lĩnh thỏ lại lần nữa luồn tay vào chiếc mũ lớn ——

Nó móc ra một thú bông hình con thỏ.

“Trò chơi khen thưởng kết toán xong, như vậy…… Tạm biệt.” Thủ lĩnh thỏ mỉm cười với cô, “Tôi sẽ nhớ kỹ bạn.”

Bạch Ấu Vi nghe vậy mở to hai mắt, không đợi cô lên tiếng hỏi, trước mắt lại lần nữa xuất hiện lớp sương mù màu trắng chói mắt!

Cô không khỏi nhắm mắt, khi mở ra, người đã trở lại trên xe ——

Trong tay nhiều thêm một con thỏ bông lông xù.

Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú BôngTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện SủngTháng 5 năm 2019 Công Nguyên, loài người bắt đầu biến thành thú bông. Đi trên đường, ăn cơm ở nhà, quần áo vừa cởi một nửa ở trung tâm thương mại, động tác của những người đáng thương dừng lại ở một khắc đồng hồ. Thậm chí, nụ cười trên gương mặt họ chưa kịp thu hồi đã biến thành thú bông hình người. Không hề được dự đoán, không tìm ra nguyên nhân. Mọi người đa nghi, sợ hãi, điên cuồng và tuyệt vọng. Bọn họ cầm băng rôn đỏ tươi diễu hành trên phố, nghi ngờ đây là tổ chức khủng bố thần bí tấn công; hoặc loan tin ở trên mạng rằng nền văn minh ngoài hành tinh xâm lấn, có người dìu dắt già trẻ lớn bé về nông thôn tị nạn…… bọn họ đã làm hết phận sự nhưng người bên cạnh vẫn cứ người nối tiếp người biến thành thú bông. Dần dần mọi người chết lặng. Nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, sinh hoạt như thế nào thì vẫn như thế đó. Nhưng mà, tin tức hằng ngày trên TV tăng thêm một đoạn văn —— Sau khi phát thanh viên đọc xong bản thảo tin tức sẽ dùng giọng tiêu chuẩn báo cho người nghe: “Nếu… “Người đàn ông kia cũng công kích những người khác, vì sao không có xử phạt?” Thẩm Mặc hỏi.Thủ lĩnh thỏ không keo kiệt giải thích: “Giám sát quan yêu cầu bảo đảm trò chơi thuận lợi tiến hành, thuận lợi kết toán.”Cho nên, sau khi trò chơi kết thúc không thể công kích người chơi đã thông quan, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến việc trò chơi kết toánCùng ý nghĩa đó, trước khi trò chơi cũng không thể tấn công người chơi, bởi vì số lượng người chơi giảm bớt, khả năng sẽ làm cho trò chơi không thể tiến hành.Chỉ có khi trò chơi tiến hành, mới muốn làm gì thì làm.“Chúc mừng hai vị thông quan trò chơi lần này.”Thủ lĩnh thỏ nho nhã lễ độ đứng ở trước mặt hai người, nâng cái mũ khổng lồ của nó.“Rùa đen rốt cuộc chạy thắng con thỏ, theo lý nên đạt được khen thưởng, các bạn có thể nhận được một huy hiệu rùa đen làm thắng lợi, cũng có thể lựa chọn vật phẩm khác ở sân thi đấu làm khen thưởng.”Nó lấy ra từ mũ dạ rất nhiều đồ vật, tựa như ảo thuật. Có cây súng lệnh nhỏ bé mà tinh xảo, có cây cờ màu sắc rực rỡ trên vạch xuất phát, còn có dải lụa màu đỏ hữu dụng làm đường phân cách điểm đích.Thẩm Mặc hỏi: “Mấy thứ này có ích lợi gì?”Thủ lĩnh thỏ nghe xong, hơi hơi mỉm cười.Nó luôn mang vẻ mặt không có biểu cảm, đến nỗi vào lúc ban đầu bị mọi người nghĩ lầm đeo khăn trùm đầu, lúc này nó lại cười! Cái miệng ba mép nhếch lên một độ cung quỷ dị, phảng phất thấy món đồ chơi thú vị, đầy mặt sung sướng.“Tác dụng của vật khen thưởng chỉ sau khi nhận được mới biết.”Thủ lĩnh thỏ mỉm cười nhìn hai người, không để lộ nhiều, “Cho nên, lựa chọn của hai vị là?”Thẩm Mặc chọn cây súng lệnh.Mặc dù không phải súng thật, nhưng tốt xấu cũng có thể hù dọa người, hơn nữa anh trực giác cây súng này có chút không giống bình thường, bởi vì khi thi đấu, vài lần sau khi nghe được tiếng súng, dường như bản thân không chịu khống chế muốn chạy ngay.Đến mấy vật phẩm khác, Thẩm Mặc tạm thời không đoán ra tác dụng của chúng.“Như vậy, bạn thì sao?” Thủ lĩnh thỏ nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Bạch Ấu Vi, “Bạn rất đặc biệt, không chạy bước nào mà lại thắng được thi đấu. Tôi rất muốn biết, bạn chọn khen thưởng là cái gì?”Bạch Ấu Vi cắn môi, chậm rãi nâng tay, chỉ vào một phương hướng ——Thủ lĩnh thỏ nghi ngờ nhìn cô, tiện đà cúi đầu nhìn chính mình, khó hiểu hỏi: “Bạn muốn chọn khen thưởng, là tôi? Chính là, lựa chọn giám sát quan làm khen thưởng dường như không phù hợp với quy định……”“Không có quy định này!” Bạch Ấu Vi lập tức cắt ngang lời nó!Cô vừa nghe hai từ “Vi phạm quy định”, trước mắt hiện lên thảm trạng mà cô gái đeo kính bị chớp đốt trọi, thần kinh căng cứng, cao giọng hô: “Ngươi không có tuyên bố quy định này, không thể phán định tôi có vi phạm quy định! Không nói quy tắc rõ ràng đã tùy ý phán quyết người khác vi phạm quy định mới là hành vi vi phạm quy định lớn nhất!”Thủ lĩnh thỏ trầm mặc nhìn cô.Bạch Ấu Vi gắt gao cắn môi, cố chấp giằng co với nó.Cô biết nguy hiểm rất lớn, chính là cô không cam lòng! —— bị lừa gạt coi như thú bông, tham gia một cuộc thi đấu không thể hiểu được, đã chết nhiều người như vậy, cuối cùng dùng vài món đồ chơi nhỏ nhoi để tống cổ cô, cô thật sự không cam lòng!Cho nên, cô muốn đánh cuộc một phen!Cô nhìn chằm chằm thủ lĩnh thỏ, gằn từng chữ: “Vừa rồi ngươi nói, có thể lựa chọn vật phẩm khác trong sân thi đấu làm khen thưởng! Ngươi, cũng ở trong sân thi đấu!”Lặng im giằng co thật lâu.Thật lâu……“Được.” Thủ lĩnh thỏ thỏa hiệp.Bạch Ấu Vi giật mình, có chút ngoài ý muốn, dễ dàng như vậy ……“Theo quy định, giám sát quan không nằm trong phạm vi khen thưởng, nhưng mà bạn nói có lý, chưa giải thích rõ ràng quy tắc là thất trách của tôi.” Thủ lĩnh thỏ ôn hòa có lễ, “Tôi tình nguyện đưa một phần mười tôi làm khen thưởng tặng cho bạn……”Một phần mười tôi?Có ý gì?Bạch Ấu Vi nhăn mày, chỉ thấy thủ lĩnh thỏ lại lần nữa luồn tay vào chiếc mũ lớn ——Nó móc ra một thú bông hình con thỏ.“Trò chơi khen thưởng kết toán xong, như vậy…… Tạm biệt.” Thủ lĩnh thỏ mỉm cười với cô, “Tôi sẽ nhớ kỹ bạn.”Bạch Ấu Vi nghe vậy mở to hai mắt, không đợi cô lên tiếng hỏi, trước mắt lại lần nữa xuất hiện lớp sương mù màu trắng chói mắt!Cô không khỏi nhắm mắt, khi mở ra, người đã trở lại trên xe ——Trong tay nhiều thêm một con thỏ bông lông xù.

Chương 11: C11: Một phần mười tôi