Tác giả:

Tháng 5 năm 2019 Công Nguyên, loài người bắt đầu biến thành thú bông. Đi trên đường, ăn cơm ở nhà, quần áo vừa cởi một nửa ở trung tâm thương mại, động tác của những người đáng thương dừng lại ở một khắc đồng hồ. Thậm chí, nụ cười trên gương mặt họ chưa kịp thu hồi đã biến thành thú bông hình người. Không hề được dự đoán, không tìm ra nguyên nhân. Mọi người đa nghi, sợ hãi, điên cuồng và tuyệt vọng. Bọn họ cầm băng rôn đỏ tươi diễu hành trên phố, nghi ngờ đây là tổ chức khủng bố thần bí tấn công; hoặc loan tin ở trên mạng rằng nền văn minh ngoài hành tinh xâm lấn, có người dìu dắt già trẻ lớn bé về nông thôn tị nạn…… bọn họ đã làm hết phận sự nhưng người bên cạnh vẫn cứ người nối tiếp người biến thành thú bông. Dần dần mọi người chết lặng. Nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, sinh hoạt như thế nào thì vẫn như thế đó. Nhưng mà, tin tức hằng ngày trên TV tăng thêm một đoạn văn —— Sau khi phát thanh viên đọc xong bản thảo tin tức sẽ dùng giọng tiêu chuẩn báo cho người nghe: “Nếu…

Chương 358: C358: Người thứ hai

Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú BôngTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện SủngTháng 5 năm 2019 Công Nguyên, loài người bắt đầu biến thành thú bông. Đi trên đường, ăn cơm ở nhà, quần áo vừa cởi một nửa ở trung tâm thương mại, động tác của những người đáng thương dừng lại ở một khắc đồng hồ. Thậm chí, nụ cười trên gương mặt họ chưa kịp thu hồi đã biến thành thú bông hình người. Không hề được dự đoán, không tìm ra nguyên nhân. Mọi người đa nghi, sợ hãi, điên cuồng và tuyệt vọng. Bọn họ cầm băng rôn đỏ tươi diễu hành trên phố, nghi ngờ đây là tổ chức khủng bố thần bí tấn công; hoặc loan tin ở trên mạng rằng nền văn minh ngoài hành tinh xâm lấn, có người dìu dắt già trẻ lớn bé về nông thôn tị nạn…… bọn họ đã làm hết phận sự nhưng người bên cạnh vẫn cứ người nối tiếp người biến thành thú bông. Dần dần mọi người chết lặng. Nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, sinh hoạt như thế nào thì vẫn như thế đó. Nhưng mà, tin tức hằng ngày trên TV tăng thêm một đoạn văn —— Sau khi phát thanh viên đọc xong bản thảo tin tức sẽ dùng giọng tiêu chuẩn báo cho người nghe: “Nếu… Mấy người phụ nữ hai mặt nhìn nhau, không ai dám tiếp lời.Trong phòng ăn cực kỳ an tĩnh.Ánh mắt Công tước lần lượt lướt qua trên mặt mỗi người, cuối cùng dừng ở Trình Thiến —Cơ thể Trình Thiến run rẩy mạnh hơn, con ngươi trừng trừng, trên mặt không có một giọt máu, cô căng thẳng như thể lúc nào cũng có thể ngất đi.Công tước nheo mắt lại, nhìn cô, giọng điệu cực kỳ chậm rãi hỏi: “Các người có… vi phạm yêu cầu của ta, đi vào một căn phòng bị khóa không?”Trình Thiến hoảng sợ lắc đầu.Cô muốn nói không, muốn phủ nhận! Cổ họng bị câm! Bởi vì khẩn trương cực độ, cô không phát ra được thanh âm nào!“Vì sao luôn như thế…” Công tước thở dài, đặt dĩa xuống.Lúc kim loại và đồ sứ va chạm vào nhau phát ra tiếng giòn vang khiến trái tim tất cả mọi người run lên.Các cô lo sợ nhìn chằm chằm con dã thú hình người, tay giấu dưới bàn ăn nắm chặt vũ khí, chuẩn bị phản kích.“Vì sao? … Vì sao phụ nữ luôn như thế? Bất kể ta cho các người bao nhiêu châu báu trân quý, bao nhiêu quần áo đẹp đẽ, các người vĩnh viễn không biết thỏa mãn, vĩnh viễn muốn càng nhiều! Vì sao?!”Công tước đột nhiên rít gào!Hắn đứng dậy rời khỏi vị trí, đi về phía Trình Thiến!Trình Thiến run như cầy sấy, cực kì sợ hãi nhìn chằm chằm Công tước từng bước đến gần!Cả người cô như bị cố định, ngoại trừ run rẩy, cơ thể không làm được phản ứng khác, ngay cả chạy, cũng không thể chạy!“Đây là cái gì?” Công tước túm tay cô, kéo mạnh ra!“A a a a! …”Trình Thiến bị hắn giơ lên giữa không trung! Giống như khí cầu bị thủng, cổ họng câm cuối cùng có phản ứng, phát ra tiếng hét sắc bén!“Ngươi dám đi vào căn phòng bị khóa!” Công tước túm cổ tay của cô chất vấn, “Người phụ nữ đáng chết! Miệng đầy dối trá còn định nói dối ta?!!”Cổ tay bị bóp biến hình! Miếng vải đỏ quấn ở tay rơi xuống, lộ ra vết thương trên mu bàn tay.Trình Thiến kêu đau đớn thất thanh: “A!!! … Không có! Tôi không có a a a a! Là các cô…”“Ngươi còn không thừa nhận?!” mặt Công tước lộ vẻ dữ tợn, kéo cô ra khỏi phòng ăn, “Cô dâu không nghe lời phải nhận sự trừng phạt! Chỉ có trả giá bằng máu, mới có thể làm cho các người học được như thế nào làm một cô dâu đạt tiêu chuẩn!”Đầu khớp xương vang kẽo kẹt kẽo kẹt, máu tươi theo cánh tay chảy xuống, máu nhuộm đỏ da thịt, máu nhuộm váy cô dâu, mà cánh tay gần như bị bóp nát!Trình Thiến bị kéo lê trên mặt đất, giống như con cá chết máu đầm đìa.Mọi người sợ run.Tô Mạn chạm đến ánh mắt Bạch Ấu Vi, hiểu rõ thời cơ đã đến, giơ kiếm sắt, không chút do dự tiến lên!Chu Xu lập tức đuổi theo cô.Đầu tiên Vu Á Thanh sửng sốt, ngay sau đó hiểu được – họ không lừa cô!Họ thực sự không tìm được chìa khoá! Nếu không Tô Mạn và Chu Xu có thể dùng chìa khoá rời khỏi nơi này, không cần phải mạo hiểm đi tấn công Công tước!Vu Á Thanh suy nghĩ cẩn thận điểm này, tầng tầng lo lắng đè nặng trong lòng ngay lập tức bị xua tan, cả người buông lỏng không ít.Dù cho sắp đến trận chiến ác liệt, chí ít trong lòng cô không phải chịu dày vò!Cô nắm chặt chuôi kiếm đuổi theo chạy ra phòng ăn, thấy Tô Mạn đâm một kiếm vào vạt áo trước của Công tước, bèn phối hợp giơ kiếm đâm vào lưng Công tước!Râu Xanh bị kẹp giữa, cực kỳ tức giận!Nhưng mà giống lần trước, bất kể bị tấn công như thế nào, hắn không chịu thả Trình Thiến trong tay! Chỉ một tay đối phó với Tô Mạn và Vu Á Thanh công kích, không hề lộ vẻ thế yếu!Hắn dùng một tay cầm chặt thanh kiếm Vu Á Thanh, hất văng!Dù cho Vu Á Thanh sớm có chuẩn bị, tuột tay né tránh, vẫn muộn nửa giây! Bị sức mạnh kinh khủng này quăng giữa không trung, tàn nhẫn ngã trên cầu thang!Khoảnh khắc rơi xuống đất, cô bảo vệ ngực, gian nan cố đứng dậy, ngẩng đầu nhìn thấy Tô Mạn trước mặt cũng bị thương, vũ khí sớm bị Công tước nổi giận bẻ gẫy!“Tiếp tục như vậy không được!” Vu Á Thanh nói với Tô Mạn, “Chúng ta không thể làm hắn bị thương!”

Mấy người phụ nữ hai mặt nhìn nhau, không ai dám tiếp lời.

Trong phòng ăn cực kỳ an tĩnh.

Ánh mắt Công tước lần lượt lướt qua trên mặt mỗi người, cuối cùng dừng ở Trình Thiến —

Cơ thể Trình Thiến run rẩy mạnh hơn, con ngươi trừng trừng, trên mặt không có một giọt máu, cô căng thẳng như thể lúc nào cũng có thể ngất đi.

Công tước nheo mắt lại, nhìn cô, giọng điệu cực kỳ chậm rãi hỏi: “Các người có… vi phạm yêu cầu của ta, đi vào một căn phòng bị khóa không?”

Trình Thiến hoảng sợ lắc đầu.

Cô muốn nói không, muốn phủ nhận! Cổ họng bị câm! Bởi vì khẩn trương cực độ, cô không phát ra được thanh âm nào!

“Vì sao luôn như thế…” Công tước thở dài, đặt dĩa xuống.

Lúc kim loại và đồ sứ va chạm vào nhau phát ra tiếng giòn vang khiến trái tim tất cả mọi người run lên.

Các cô lo sợ nhìn chằm chằm con dã thú hình người, tay giấu dưới bàn ăn nắm chặt vũ khí, chuẩn bị phản kích.

“Vì sao? … Vì sao phụ nữ luôn như thế? Bất kể ta cho các người bao nhiêu châu báu trân quý, bao nhiêu quần áo đẹp đẽ, các người vĩnh viễn không biết thỏa mãn, vĩnh viễn muốn càng nhiều! Vì sao?!”

Công tước đột nhiên rít gào!

Hắn đứng dậy rời khỏi vị trí, đi về phía Trình Thiến!

Trình Thiến run như cầy sấy, cực kì sợ hãi nhìn chằm chằm Công tước từng bước đến gần!

Cả người cô như bị cố định, ngoại trừ run rẩy, cơ thể không làm được phản ứng khác, ngay cả chạy, cũng không thể chạy!

“Đây là cái gì?” Công tước túm tay cô, kéo mạnh ra!

“A a a a! …”

Trình Thiến bị hắn giơ lên giữa không trung! Giống như khí cầu bị thủng, cổ họng câm cuối cùng có phản ứng, phát ra tiếng hét sắc bén!

“Ngươi dám đi vào căn phòng bị khóa!” Công tước túm cổ tay của cô chất vấn, “Người phụ nữ đáng chết! Miệng đầy dối trá còn định nói dối ta?!!”

Cổ tay bị bóp biến hình! Miếng vải đỏ quấn ở tay rơi xuống, lộ ra vết thương trên mu bàn tay.

Trình Thiến kêu đau đớn thất thanh: “A!!! … Không có! Tôi không có a a a a! Là các cô…”

“Ngươi còn không thừa nhận?!” mặt Công tước lộ vẻ dữ tợn, kéo cô ra khỏi phòng ăn, “Cô dâu không nghe lời phải nhận sự trừng phạt! Chỉ có trả giá bằng máu, mới có thể làm cho các người học được như thế nào làm một cô dâu đạt tiêu chuẩn!”

Đầu khớp xương vang kẽo kẹt kẽo kẹt, máu tươi theo cánh tay chảy xuống, máu nhuộm đỏ da thịt, máu nhuộm váy cô dâu, mà cánh tay gần như bị bóp nát!

Trình Thiến bị kéo lê trên mặt đất, giống như con cá chết máu đầm đìa.

Mọi người sợ run.

Tô Mạn chạm đến ánh mắt Bạch Ấu Vi, hiểu rõ thời cơ đã đến, giơ kiếm sắt, không chút do dự tiến lên!

Chu Xu lập tức đuổi theo cô.

Đầu tiên Vu Á Thanh sửng sốt, ngay sau đó hiểu được – họ không lừa cô!

Họ thực sự không tìm được chìa khoá! Nếu không Tô Mạn và Chu Xu có thể dùng chìa khoá rời khỏi nơi này, không cần phải mạo hiểm đi tấn công Công tước!

Vu Á Thanh suy nghĩ cẩn thận điểm này, tầng tầng lo lắng đè nặng trong lòng ngay lập tức bị xua tan, cả người buông lỏng không ít.

Dù cho sắp đến trận chiến ác liệt, chí ít trong lòng cô không phải chịu dày vò!

Cô nắm chặt chuôi kiếm đuổi theo chạy ra phòng ăn, thấy Tô Mạn đâm một kiếm vào vạt áo trước của Công tước, bèn phối hợp giơ kiếm đâm vào lưng Công tước!

Râu Xanh bị kẹp giữa, cực kỳ tức giận!

Nhưng mà giống lần trước, bất kể bị tấn công như thế nào, hắn không chịu thả Trình Thiến trong tay! Chỉ một tay đối phó với Tô Mạn và Vu Á Thanh công kích, không hề lộ vẻ thế yếu!

Hắn dùng một tay cầm chặt thanh kiếm Vu Á Thanh, hất văng!

Dù cho Vu Á Thanh sớm có chuẩn bị, tuột tay né tránh, vẫn muộn nửa giây! Bị sức mạnh kinh khủng này quăng giữa không trung, tàn nhẫn ngã trên cầu thang!

Khoảnh khắc rơi xuống đất, cô bảo vệ ngực, gian nan cố đứng dậy, ngẩng đầu nhìn thấy Tô Mạn trước mặt cũng bị thương, vũ khí sớm bị Công tước nổi giận bẻ gẫy!

“Tiếp tục như vậy không được!” Vu Á Thanh nói với Tô Mạn, “Chúng ta không thể làm hắn bị thương!”

Hôm Nay Chưa Biến Thành Thú BôngTác giả: Hoa Hoa LiễuTruyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện SủngTháng 5 năm 2019 Công Nguyên, loài người bắt đầu biến thành thú bông. Đi trên đường, ăn cơm ở nhà, quần áo vừa cởi một nửa ở trung tâm thương mại, động tác của những người đáng thương dừng lại ở một khắc đồng hồ. Thậm chí, nụ cười trên gương mặt họ chưa kịp thu hồi đã biến thành thú bông hình người. Không hề được dự đoán, không tìm ra nguyên nhân. Mọi người đa nghi, sợ hãi, điên cuồng và tuyệt vọng. Bọn họ cầm băng rôn đỏ tươi diễu hành trên phố, nghi ngờ đây là tổ chức khủng bố thần bí tấn công; hoặc loan tin ở trên mạng rằng nền văn minh ngoài hành tinh xâm lấn, có người dìu dắt già trẻ lớn bé về nông thôn tị nạn…… bọn họ đã làm hết phận sự nhưng người bên cạnh vẫn cứ người nối tiếp người biến thành thú bông. Dần dần mọi người chết lặng. Nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, sinh hoạt như thế nào thì vẫn như thế đó. Nhưng mà, tin tức hằng ngày trên TV tăng thêm một đoạn văn —— Sau khi phát thanh viên đọc xong bản thảo tin tức sẽ dùng giọng tiêu chuẩn báo cho người nghe: “Nếu… Mấy người phụ nữ hai mặt nhìn nhau, không ai dám tiếp lời.Trong phòng ăn cực kỳ an tĩnh.Ánh mắt Công tước lần lượt lướt qua trên mặt mỗi người, cuối cùng dừng ở Trình Thiến —Cơ thể Trình Thiến run rẩy mạnh hơn, con ngươi trừng trừng, trên mặt không có một giọt máu, cô căng thẳng như thể lúc nào cũng có thể ngất đi.Công tước nheo mắt lại, nhìn cô, giọng điệu cực kỳ chậm rãi hỏi: “Các người có… vi phạm yêu cầu của ta, đi vào một căn phòng bị khóa không?”Trình Thiến hoảng sợ lắc đầu.Cô muốn nói không, muốn phủ nhận! Cổ họng bị câm! Bởi vì khẩn trương cực độ, cô không phát ra được thanh âm nào!“Vì sao luôn như thế…” Công tước thở dài, đặt dĩa xuống.Lúc kim loại và đồ sứ va chạm vào nhau phát ra tiếng giòn vang khiến trái tim tất cả mọi người run lên.Các cô lo sợ nhìn chằm chằm con dã thú hình người, tay giấu dưới bàn ăn nắm chặt vũ khí, chuẩn bị phản kích.“Vì sao? … Vì sao phụ nữ luôn như thế? Bất kể ta cho các người bao nhiêu châu báu trân quý, bao nhiêu quần áo đẹp đẽ, các người vĩnh viễn không biết thỏa mãn, vĩnh viễn muốn càng nhiều! Vì sao?!”Công tước đột nhiên rít gào!Hắn đứng dậy rời khỏi vị trí, đi về phía Trình Thiến!Trình Thiến run như cầy sấy, cực kì sợ hãi nhìn chằm chằm Công tước từng bước đến gần!Cả người cô như bị cố định, ngoại trừ run rẩy, cơ thể không làm được phản ứng khác, ngay cả chạy, cũng không thể chạy!“Đây là cái gì?” Công tước túm tay cô, kéo mạnh ra!“A a a a! …”Trình Thiến bị hắn giơ lên giữa không trung! Giống như khí cầu bị thủng, cổ họng câm cuối cùng có phản ứng, phát ra tiếng hét sắc bén!“Ngươi dám đi vào căn phòng bị khóa!” Công tước túm cổ tay của cô chất vấn, “Người phụ nữ đáng chết! Miệng đầy dối trá còn định nói dối ta?!!”Cổ tay bị bóp biến hình! Miếng vải đỏ quấn ở tay rơi xuống, lộ ra vết thương trên mu bàn tay.Trình Thiến kêu đau đớn thất thanh: “A!!! … Không có! Tôi không có a a a a! Là các cô…”“Ngươi còn không thừa nhận?!” mặt Công tước lộ vẻ dữ tợn, kéo cô ra khỏi phòng ăn, “Cô dâu không nghe lời phải nhận sự trừng phạt! Chỉ có trả giá bằng máu, mới có thể làm cho các người học được như thế nào làm một cô dâu đạt tiêu chuẩn!”Đầu khớp xương vang kẽo kẹt kẽo kẹt, máu tươi theo cánh tay chảy xuống, máu nhuộm đỏ da thịt, máu nhuộm váy cô dâu, mà cánh tay gần như bị bóp nát!Trình Thiến bị kéo lê trên mặt đất, giống như con cá chết máu đầm đìa.Mọi người sợ run.Tô Mạn chạm đến ánh mắt Bạch Ấu Vi, hiểu rõ thời cơ đã đến, giơ kiếm sắt, không chút do dự tiến lên!Chu Xu lập tức đuổi theo cô.Đầu tiên Vu Á Thanh sửng sốt, ngay sau đó hiểu được – họ không lừa cô!Họ thực sự không tìm được chìa khoá! Nếu không Tô Mạn và Chu Xu có thể dùng chìa khoá rời khỏi nơi này, không cần phải mạo hiểm đi tấn công Công tước!Vu Á Thanh suy nghĩ cẩn thận điểm này, tầng tầng lo lắng đè nặng trong lòng ngay lập tức bị xua tan, cả người buông lỏng không ít.Dù cho sắp đến trận chiến ác liệt, chí ít trong lòng cô không phải chịu dày vò!Cô nắm chặt chuôi kiếm đuổi theo chạy ra phòng ăn, thấy Tô Mạn đâm một kiếm vào vạt áo trước của Công tước, bèn phối hợp giơ kiếm đâm vào lưng Công tước!Râu Xanh bị kẹp giữa, cực kỳ tức giận!Nhưng mà giống lần trước, bất kể bị tấn công như thế nào, hắn không chịu thả Trình Thiến trong tay! Chỉ một tay đối phó với Tô Mạn và Vu Á Thanh công kích, không hề lộ vẻ thế yếu!Hắn dùng một tay cầm chặt thanh kiếm Vu Á Thanh, hất văng!Dù cho Vu Á Thanh sớm có chuẩn bị, tuột tay né tránh, vẫn muộn nửa giây! Bị sức mạnh kinh khủng này quăng giữa không trung, tàn nhẫn ngã trên cầu thang!Khoảnh khắc rơi xuống đất, cô bảo vệ ngực, gian nan cố đứng dậy, ngẩng đầu nhìn thấy Tô Mạn trước mặt cũng bị thương, vũ khí sớm bị Công tước nổi giận bẻ gẫy!“Tiếp tục như vậy không được!” Vu Á Thanh nói với Tô Mạn, “Chúng ta không thể làm hắn bị thương!”

Chương 358: C358: Người thứ hai