Tác giả:

1. Lúc ta chết đi, cơ thể gần như đã là một khối thịt vụn, thối không ngửi nổi, ngay cả lũ quạ cũng chẳng mảy may động vào. Hôm đó là đại lễ phong hậu của đích* tỷ Vân Thù, ta vui vẻ khoác lên người trang phục xinh đẹp nhất để vào cung chúc mừng nàng. (*đích: dòng chính, chi chính) Ta ngàn vạn lần không thể ngờ tới, vào ngày Vân Thù trở thành hoàng hậu, nàng lại trói ta lên giá sắt, từng nhát cắt xuống máu thịt của ta. Lớp da, mô thịt, xương cốt, nội tạng. Ta đau đớn tột cùng, lại không thể chết vì mất máu, chỉ có thể cảm nhận nỗi đau rõ ràng từng giây một. Tại sao chứ? Ta đau đến mức không thể phát ra tiếng, chỉ có thể trơ mắt mờ mịt nhìn đích tỷ. Nàng là tỷ tỷ mà ta yêu thương nhất. Mỗi lần nhìn thấy Vân Thù mặc váy gấm thêu chỉ vàng, cài trâm được đính cả trăm viên ngọc quý tinh xảo thướt tha đi ngang qua, ta đều ngước nhìn nàng đầy hâm mộ và tôn kính. Tại sao lại đối xử với ta như vậy? Vẻ mặt của Vân Thù vặn vẹo, độc ác nói: “Đây là báo ứng của ngươi.” “Nếu không phải do ngươi thì…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...