Gió lạnh thổi từ cửa sổ chưa bao giờ đóng chặt, bức màn trắng bị cuốn lên, mang đi toàn bộ hơi ấm dưới tầng ngầm. Nhiệt độ giảm mạnh, thiếu niên nằm trên giường rùng mình, từ từ tỉnh lại sau cơm mê man do thuốc tê. Cậu há miệng, nhưng cổ họng khô khốc chỉ phát ra âm thanh kỳ quái mơ hồ không thành tiếng. Gió lạnh không ngừng thổi vào, thiếu niên bị đông lạnh đến cả người run run. Cũng không biết trải qua bao lâu, cửa phòng đóng chặt mới được mở từ bên ngoài. Người đàn ông từ trên cao nhìn xuống thiếu niên đang nằm trên giường, lại chậm rì rì đóng cửa lại, gió lạnh bị ngăn cách ở bên ngoài, thanh nhiên lúc này mới đỡ hơn một chút. Cậu từ từ chuyển động cổ, đôi mắt đục ngầu nhìn chằm chằm người đàn ông, như có muốn nói điều gì đó. Người đàn ông kéo ghế, thong thả ngồi xuống bên canh giường của thiếu niên. "Diệp Triều Nhiên." Người đàn ông chậm rãi mở miệng. Đôi mắt Diệp Triều Nhiên hơi run run, cậu muốn mở to mắt ngồi dậy, thuốc tê hết tác dụng, cậu vừa động, lập tức động đến vết thương…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...