Tác giả:

Thẩm Cảnh Viễn đỗ xe ở ven đường, cầm theo chai nước khoáng xuống dựa cửa xe vặn ra uống một hớp. Y đứng ngay rìa lối đi, dưới chân là dòng Trường Giang cuộn chảy. Giờ này bắt đầu vào đông, trời tối sớm hơn mọi khi đôi chút. Mới năm, sáu giờ mà đã tối tăm đến mức chỉ còn nhìn thấy dáng nét con thuyền trên mặt nước. Suốt con đường qua ven sông Thẩm Cảnh Viễn vẫn mở cửa sổ xe, cả nước cũng bị gió thổi ra buốt lạnh, uống lạnh cóng. Thẩm Cảnh Viễn nhíu mày, vặn nắp cầm chai nước thẫn thờ nhìn mặt sông. Trùng Khánh hơi khác những gì y tưởng tượng. Ngày còn bé xíu Thẩm Cảnh Viễn đã từng đến nơi đây. Y chỉ nhớ rõ những con phố hẹp mà dài dằng dặc, nhà cửa dày đặc san sát nhau, mỏi mệt và cũ kỹ. Mà bây giờ, bờ bên kia cao ốc nối đuôi nhau, bậc thang thành những con đường lớn, có vẻ khác trong ấn tượng. Bờ sông gió lớn, Thẩm Cảnh Viễn trùm mũ áo khoác lại, tựa lưng vào cửa xe khoanh tay. Gió thổi làm tóc rối tung đâm chỉa vào mắt, nhưng y không bận tâm. Xung quanh yên tĩnh nghe được cả tiếng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...