Ánh sáng hắc lên lưỡi dao phẫu thuật, đôi tay người mặc áo Blouse trắng trang nhã đang cầm dao chăm chú làm việc. Nếu bỏ qua cảnh tượng kì dị trong phòng thì có thể xem bộ dáng chuyên chú như thế thật cuốn hút. Mũi dao phẫu thuật rạch nhẹ trên lồng ngực của người đang nằm trên bàn phẫu thuật, đường cắt thật tinh tế, hoàn hảo. Dao cắt nhẹ nhàng y hệt người họa sĩ đang dùng cọ vẽ trên nền giấy, nhưng ở đây, lại vẽ trên da thịt con người. Khung cảnh trong phòng có phần rợn óc và kinh hãi, người đàn ông nằm trong bàn bị rạch ngực lúc đầu la hét, lúc sau thì ngất xỉu do đau đớn và mất nhiều máu. Đương nhiên, ca mổ này, phẫu thuật không cần có thuốc tê. Rạch thêm một chút nữa, biểu cảm dưới lớp khẩu trang của vị bác sĩ đột nhiên hưng phấn lạ thường, máu phụt ra từ lồng ngực bắn tung tóe khắp nơi, nhiễm đỏ cả áo của người bác sĩ. Trong căn phòng này, không chỉ có hai người mà thực chất có 4 người, hai người sống, 1 thi thể và một người sắp chết! Ở một góc xa xa, cơ thể của một người phụ nữ,…
Chương 46: Gặp Lại Vú Đinh
Lão Đại, Chỉ Có Chị Dâu Nói Ngài Lương ThiệnTác giả: Di Hoàn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhÁnh sáng hắc lên lưỡi dao phẫu thuật, đôi tay người mặc áo Blouse trắng trang nhã đang cầm dao chăm chú làm việc. Nếu bỏ qua cảnh tượng kì dị trong phòng thì có thể xem bộ dáng chuyên chú như thế thật cuốn hút. Mũi dao phẫu thuật rạch nhẹ trên lồng ngực của người đang nằm trên bàn phẫu thuật, đường cắt thật tinh tế, hoàn hảo. Dao cắt nhẹ nhàng y hệt người họa sĩ đang dùng cọ vẽ trên nền giấy, nhưng ở đây, lại vẽ trên da thịt con người. Khung cảnh trong phòng có phần rợn óc và kinh hãi, người đàn ông nằm trong bàn bị rạch ngực lúc đầu la hét, lúc sau thì ngất xỉu do đau đớn và mất nhiều máu. Đương nhiên, ca mổ này, phẫu thuật không cần có thuốc tê. Rạch thêm một chút nữa, biểu cảm dưới lớp khẩu trang của vị bác sĩ đột nhiên hưng phấn lạ thường, máu phụt ra từ lồng ngực bắn tung tóe khắp nơi, nhiễm đỏ cả áo của người bác sĩ. Trong căn phòng này, không chỉ có hai người mà thực chất có 4 người, hai người sống, 1 thi thể và một người sắp chết! Ở một góc xa xa, cơ thể của một người phụ nữ,… Tang Hỷ Dao mơ màn tỉnh dậy, trước mắt là một mảnh tối om, bàn tay có giơ lên cũng không thấy rõ năm ngón tay, bị mất sạch giác quan cảm nhận làm cô càng bất an hơn.Cô đang ở đâu đây? Và Đây là nơi nào?! chỉ có một mình cô ở đây, còn người bị thương cùng với cô, anh ta sao rồi?.Cô mò mẫn xung quanh đích thị là chỉ có một mình.Tang Hỷ Dao muốn cựa mình ngồi dậy, nhưng động đến vết thương ở tay, đau đến hít một hơi lạnh.Trong bóng tối, mọi thứ đều thật là đáng sợ, những thứ tầm thường trở nên phóng đại, một chút không xác định có thể bị chợn.Cô hít mạnh một cái, trong bóng tối ngón tay lần theo vết thương, cảm nhận trên tay có cái gì đó khác biệt.Trên miệng vết thương có một tầng băng gạc quấn lại rất kỹ!.Tang Hỷ Dao mím môi, có người đã giúp cô cầm máu và xử lý vết thương.Là ai ?.Việc đầu tiên Tang Hỷ Dao nghĩ đến là người này sẽ mang ý tốt hay ý xấu.Nếu là ý tốt, cô quả thật rất may mắn, nhưng nếu là ý xấu! !.Đang nghĩ đến đây thì cửa phòng bên ngoài bật mở, một tia sáng yếu ớt luồn vào phòng.Tang Hỷ Dao nheo mắt, cũng không phải là thích ứng không kịp với luồn sáng này, hóa ra trong phòng tối là do bên ngoài trời còn chưa sáng và căn phòng này rất kín, bây giờ cô có thể thấy rõ được mọi thứ xung quanh.Bên trong là một căn phòng đơn giản, điển hình của một căn nhà ở nông thôn.Có người bước vào.Tang Hỷ Dao liền hồi hộp lo sợ.Tang Hỷ Dao nằm trên giường, cố gắng nheo mắt nhìn người đang đi đến, là một người phụ nữ, cô dường như có chút quen thuộc với vóc dáng của người này.Thật quen mắt!.Người phụ nữ này đến gần, tâm tư của cô liền xao động.Vú Đinh!.Cảm xúc bao nhiêu năm của cô lại ùa về.\( vú Đinh và chú Đinh gì đóa chỉ là trùng họ mà thôi, mọi người đừng quan tâm ha.
Tang Hỷ Dao mơ màn tỉnh dậy, trước mắt là một mảnh tối om, bàn tay có giơ lên cũng không thấy rõ năm ngón tay, bị mất sạch giác quan cảm nhận làm cô càng bất an hơn.
Cô đang ở đâu đây? Và Đây là nơi nào?! chỉ có một mình cô ở đây, còn người bị thương cùng với cô, anh ta sao rồi?.
Cô mò mẫn xung quanh đích thị là chỉ có một mình.
Tang Hỷ Dao muốn cựa mình ngồi dậy, nhưng động đến vết thương ở tay, đau đến hít một hơi lạnh.
Trong bóng tối, mọi thứ đều thật là đáng sợ, những thứ tầm thường trở nên phóng đại, một chút không xác định có thể bị chợn.
Cô hít mạnh một cái, trong bóng tối ngón tay lần theo vết thương, cảm nhận trên tay có cái gì đó khác biệt.
Trên miệng vết thương có một tầng băng gạc quấn lại rất kỹ!.
Tang Hỷ Dao mím môi, có người đã giúp cô cầm máu và xử lý vết thương.
Là ai ?.
Việc đầu tiên Tang Hỷ Dao nghĩ đến là người này sẽ mang ý tốt hay ý xấu.
Nếu là ý tốt, cô quả thật rất may mắn, nhưng nếu là ý xấu! !.
Đang nghĩ đến đây thì cửa phòng bên ngoài bật mở, một tia sáng yếu ớt luồn vào phòng.
Tang Hỷ Dao nheo mắt, cũng không phải là thích ứng không kịp với luồn sáng này, hóa ra trong phòng tối là do bên ngoài trời còn chưa sáng và căn phòng này rất kín, bây giờ cô có thể thấy rõ được mọi thứ xung quanh.
Bên trong là một căn phòng đơn giản, điển hình của một căn nhà ở nông thôn.
Có người bước vào.
Tang Hỷ Dao liền hồi hộp lo sợ.
Tang Hỷ Dao nằm trên giường, cố gắng nheo mắt nhìn người đang đi đến, là một người phụ nữ, cô dường như có chút quen thuộc với vóc dáng của người này.
Thật quen mắt!.
Người phụ nữ này đến gần, tâm tư của cô liền xao động.
Vú Đinh!.
Cảm xúc bao nhiêu năm của cô lại ùa về.
\( vú Đinh và chú Đinh gì đóa chỉ là trùng họ mà thôi, mọi người đừng quan tâm ha.
Lão Đại, Chỉ Có Chị Dâu Nói Ngài Lương ThiệnTác giả: Di Hoàn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhÁnh sáng hắc lên lưỡi dao phẫu thuật, đôi tay người mặc áo Blouse trắng trang nhã đang cầm dao chăm chú làm việc. Nếu bỏ qua cảnh tượng kì dị trong phòng thì có thể xem bộ dáng chuyên chú như thế thật cuốn hút. Mũi dao phẫu thuật rạch nhẹ trên lồng ngực của người đang nằm trên bàn phẫu thuật, đường cắt thật tinh tế, hoàn hảo. Dao cắt nhẹ nhàng y hệt người họa sĩ đang dùng cọ vẽ trên nền giấy, nhưng ở đây, lại vẽ trên da thịt con người. Khung cảnh trong phòng có phần rợn óc và kinh hãi, người đàn ông nằm trong bàn bị rạch ngực lúc đầu la hét, lúc sau thì ngất xỉu do đau đớn và mất nhiều máu. Đương nhiên, ca mổ này, phẫu thuật không cần có thuốc tê. Rạch thêm một chút nữa, biểu cảm dưới lớp khẩu trang của vị bác sĩ đột nhiên hưng phấn lạ thường, máu phụt ra từ lồng ngực bắn tung tóe khắp nơi, nhiễm đỏ cả áo của người bác sĩ. Trong căn phòng này, không chỉ có hai người mà thực chất có 4 người, hai người sống, 1 thi thể và một người sắp chết! Ở một góc xa xa, cơ thể của một người phụ nữ,… Tang Hỷ Dao mơ màn tỉnh dậy, trước mắt là một mảnh tối om, bàn tay có giơ lên cũng không thấy rõ năm ngón tay, bị mất sạch giác quan cảm nhận làm cô càng bất an hơn.Cô đang ở đâu đây? Và Đây là nơi nào?! chỉ có một mình cô ở đây, còn người bị thương cùng với cô, anh ta sao rồi?.Cô mò mẫn xung quanh đích thị là chỉ có một mình.Tang Hỷ Dao muốn cựa mình ngồi dậy, nhưng động đến vết thương ở tay, đau đến hít một hơi lạnh.Trong bóng tối, mọi thứ đều thật là đáng sợ, những thứ tầm thường trở nên phóng đại, một chút không xác định có thể bị chợn.Cô hít mạnh một cái, trong bóng tối ngón tay lần theo vết thương, cảm nhận trên tay có cái gì đó khác biệt.Trên miệng vết thương có một tầng băng gạc quấn lại rất kỹ!.Tang Hỷ Dao mím môi, có người đã giúp cô cầm máu và xử lý vết thương.Là ai ?.Việc đầu tiên Tang Hỷ Dao nghĩ đến là người này sẽ mang ý tốt hay ý xấu.Nếu là ý tốt, cô quả thật rất may mắn, nhưng nếu là ý xấu! !.Đang nghĩ đến đây thì cửa phòng bên ngoài bật mở, một tia sáng yếu ớt luồn vào phòng.Tang Hỷ Dao nheo mắt, cũng không phải là thích ứng không kịp với luồn sáng này, hóa ra trong phòng tối là do bên ngoài trời còn chưa sáng và căn phòng này rất kín, bây giờ cô có thể thấy rõ được mọi thứ xung quanh.Bên trong là một căn phòng đơn giản, điển hình của một căn nhà ở nông thôn.Có người bước vào.Tang Hỷ Dao liền hồi hộp lo sợ.Tang Hỷ Dao nằm trên giường, cố gắng nheo mắt nhìn người đang đi đến, là một người phụ nữ, cô dường như có chút quen thuộc với vóc dáng của người này.Thật quen mắt!.Người phụ nữ này đến gần, tâm tư của cô liền xao động.Vú Đinh!.Cảm xúc bao nhiêu năm của cô lại ùa về.\( vú Đinh và chú Đinh gì đóa chỉ là trùng họ mà thôi, mọi người đừng quan tâm ha.