Tác giả:

“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…

Chương 246

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Những nhân viên bán hàng nhìn thấy vẻ đẹp trai ngút trời của Trần Triệu Dương thì hai mắt sáng lên. Đến lúc này thì bọn họ mới hiểu ra, người đẹp ăn mặc sang trọng quyến rũ kia vì sao lại nhìn trúng thăng cha nghèo kiết xác này.Người đẹp vì lụa, thăng cha này nhìn nghèo mạt rệp vậy mà vừa chưng diện lên nhìn chẳng khác gì cậu ấm con nhà giàu."Được, lấy bộ này đi, thêm vài bộ nữa", nhìn thấy vẻ đẹp trai "chết người" của Trần Triệu Dương, Nam Cung Yến cũng thầm khen trong lòng, người này ăn mặc chỉnh chu lại cũng rất gì và này nọ.Trần Triệu Dương không nói gì đi thử thêm vài bộ nữa.Thử bộ nào cũng làm cho Nam Cung Yến vô cùng hài lòng, sau cùng mua luôn năm bộ tiêu hơn một triệu tệ, mí mắt Trần Triệu Dương không ngừng co giật."Bạn gái anh tốt với anh quá", ánh mắt nhân viên bán hàng nhìn Trần Triệu Dương có chút khinh khỉnh, suy cho cùng bọn họ cũng đang nghĩ anh đẹp trai này là được người đẹp kia bao nuôi, quả thật mất mặt mà.Một người đàn ông lành lặn như này lại đi làm chuyện như vậBan đầu, Trần Triệu Dương cảm thấy có chút là lạ, nhưng sau đó anh liền hiểu ra, cũng đành cười cho qua.Mình thế mà lại thành thăng ăn bám rồi, thôi kệ ăn bám thì ăn bám, dù sao không phải ai muốn cũng được.Xách mấy túi quần áo này, Trần Triệu Dương còn tưởng là xong rồi, không ngờ Nam Cung Yến vẫn tiếp tục muốn đi dạo, lý do là vì vẫn chưa đi đủ.Cuối cùng, dưới ánh mắt giết người của đám đàn ông, Trần Triệu Dương theo chân Nam Cung Yến vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi cửa hàng.Mà trên người anh đã treo đầy đồ, ngoại trừ năm bộ quần áo của anh, tất cả những thứ còn lại đều là của Nam Cung Yến, cô nhất định chính là một người nghiện shopping.Nếu không phải sắp tới thời gian dự tiệc rượu, hẳn là Nam Cung Yến sẽ đi dạo đến khi trung tâm thương mại đóng cửa mất.Người phụ nữ này đi shopping thật sự là không biết mệt, anh dù sao cũng là thiên tài võ giả, nhưng hai chân anh đã mệt rã rời, điều này làm anh hoài nghi không biết mình có phải người học võ hay không."Đến tiệc rượu đừng có đắc tội lung tung với người khác biết chưa?", vừa đến trước nhà hàng, Nam Cung Yến dặn dò Trần Triệu Dương lại lần nữa, cô mặc một chiếc váy dạ tiệc. gợi cảm nhưng không quá hở hang bước xuống xe.Trần Triệu Dương tự nhiên đưa tay ra tỏ ý để Nam Cung "Yến nằm lấy tay mình.Nam Cung Yến thế mà không làm anh mất mặt, đưa tay choàng lấy tay Trần Triệu Dương cùng nhau bước vào tiệc rượu.Tiệc rượu vừa bắt đầu, cũng là lúc Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến đến, vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của mọi người.Dù sao tối nay, Nam Cung Yến thật sự quá lộng lẫy, người đàn ông nào nhìn thấy cũng si mê, người phụ nữ nào nhìn thấy cũng tự ti mặc cảm."Anh, tên khốn đó đến thật kìa, làm sao đây?", ngay lúc Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến vừa bước vào thì có hai cặp mắt tràn ngập thù hận nhìn chằm chằm vào Trần Triệu Dương."Yên tâm, hắn còn dám đến tiệc rượu, để xem lát anh chỉnh hắn thế nào".Người đang nói chuyện là hai anh em Ngô Hưng Khâm và Ngô Hưng Khôn, mặc dù chỉ là anh em họ nhưng hai người lại rất thân thiết, Ngô Hưng Khâm vốn chịu thiệt nên tính nhờ anh họ là Ngô Hưng Khôn đến giúp, sau cùng lại biết được anh mình cũng đã bị thương.Sau đó hai người ngồi lại thì mới biết được, người làm bọn họ bị thương là cùng một người, điều này lại khiến quan hệ bọn họ càng khẩn khít hơn, bởi vì cùng một kẻ thù.

Những nhân viên bán hàng nhìn thấy vẻ đẹp trai ngút trời của Trần Triệu Dương thì hai mắt sáng lên. Đến lúc này thì bọn họ mới hiểu ra, người đẹp ăn mặc sang trọng quyến rũ kia vì sao lại nhìn trúng thăng cha nghèo kiết xác này.

Người đẹp vì lụa, thăng cha này nhìn nghèo mạt rệp vậy mà vừa chưng diện lên nhìn chẳng khác gì cậu ấm con nhà giàu.

"Được, lấy bộ này đi, thêm vài bộ nữa", nhìn thấy vẻ đẹp trai "chết người" của Trần Triệu Dương, Nam Cung Yến cũng thầm khen trong lòng, người này ăn mặc chỉnh chu lại cũng rất gì và này nọ.

Trần Triệu Dương không nói gì đi thử thêm vài bộ nữa.

Thử bộ nào cũng làm cho Nam Cung Yến vô cùng hài lòng, sau cùng mua luôn năm bộ tiêu hơn một triệu tệ, mí mắt Trần Triệu Dương không ngừng co giật.

"Bạn gái anh tốt với anh quá", ánh mắt nhân viên bán hàng nhìn Trần Triệu Dương có chút khinh khỉnh, suy cho cùng bọn họ cũng đang nghĩ anh đẹp trai này là được người đẹp kia bao nuôi, quả thật mất mặt mà.

Một người đàn ông lành lặn như này lại đi làm chuyện như vậ

Ban đầu, Trần Triệu Dương cảm thấy có chút là lạ, nhưng sau đó anh liền hiểu ra, cũng đành cười cho qua.

Mình thế mà lại thành thăng ăn bám rồi, thôi kệ ăn bám thì ăn bám, dù sao không phải ai muốn cũng được.

Xách mấy túi quần áo này, Trần Triệu Dương còn tưởng là xong rồi, không ngờ Nam Cung Yến vẫn tiếp tục muốn đi dạo, lý do là vì vẫn chưa đi đủ.

Cuối cùng, dưới ánh mắt giết người của đám đàn ông, Trần Triệu Dương theo chân Nam Cung Yến vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi cửa hàng.

Mà trên người anh đã treo đầy đồ, ngoại trừ năm bộ quần áo của anh, tất cả những thứ còn lại đều là của Nam Cung Yến, cô nhất định chính là một người nghiện shopping.

Nếu không phải sắp tới thời gian dự tiệc rượu, hẳn là Nam Cung Yến sẽ đi dạo đến khi trung tâm thương mại đóng cửa mất.

Người phụ nữ này đi shopping thật sự là không biết mệt, anh dù sao cũng là thiên tài võ giả, nhưng hai chân anh đã mệt rã rời, điều này làm anh hoài nghi không biết mình có phải người học võ hay không.

"Đến tiệc rượu đừng có đắc tội lung tung với người khác biết chưa?", vừa đến trước nhà hàng, Nam Cung Yến dặn dò Trần Triệu Dương lại lần nữa, cô mặc một chiếc váy dạ tiệc. gợi cảm nhưng không quá hở hang bước xuống xe.

Trần Triệu Dương tự nhiên đưa tay ra tỏ ý để Nam Cung "Yến nằm lấy tay mình.

Nam Cung Yến thế mà không làm anh mất mặt, đưa tay choàng lấy tay Trần Triệu Dương cùng nhau bước vào tiệc rượu.

Tiệc rượu vừa bắt đầu, cũng là lúc Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến đến, vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Dù sao tối nay, Nam Cung Yến thật sự quá lộng lẫy, người đàn ông nào nhìn thấy cũng si mê, người phụ nữ nào nhìn thấy cũng tự ti mặc cảm.

"Anh, tên khốn đó đến thật kìa, làm sao đây?", ngay lúc Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến vừa bước vào thì có hai cặp mắt tràn ngập thù hận nhìn chằm chằm vào Trần Triệu Dương.

"Yên tâm, hắn còn dám đến tiệc rượu, để xem lát anh chỉnh hắn thế nào".

Người đang nói chuyện là hai anh em Ngô Hưng Khâm và Ngô Hưng Khôn, mặc dù chỉ là anh em họ nhưng hai người lại rất thân thiết, Ngô Hưng Khâm vốn chịu thiệt nên tính nhờ anh họ là Ngô Hưng Khôn đến giúp, sau cùng lại biết được anh mình cũng đã bị thương.

Sau đó hai người ngồi lại thì mới biết được, người làm bọn họ bị thương là cùng một người, điều này lại khiến quan hệ bọn họ càng khẩn khít hơn, bởi vì cùng một kẻ thù.

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Những nhân viên bán hàng nhìn thấy vẻ đẹp trai ngút trời của Trần Triệu Dương thì hai mắt sáng lên. Đến lúc này thì bọn họ mới hiểu ra, người đẹp ăn mặc sang trọng quyến rũ kia vì sao lại nhìn trúng thăng cha nghèo kiết xác này.Người đẹp vì lụa, thăng cha này nhìn nghèo mạt rệp vậy mà vừa chưng diện lên nhìn chẳng khác gì cậu ấm con nhà giàu."Được, lấy bộ này đi, thêm vài bộ nữa", nhìn thấy vẻ đẹp trai "chết người" của Trần Triệu Dương, Nam Cung Yến cũng thầm khen trong lòng, người này ăn mặc chỉnh chu lại cũng rất gì và này nọ.Trần Triệu Dương không nói gì đi thử thêm vài bộ nữa.Thử bộ nào cũng làm cho Nam Cung Yến vô cùng hài lòng, sau cùng mua luôn năm bộ tiêu hơn một triệu tệ, mí mắt Trần Triệu Dương không ngừng co giật."Bạn gái anh tốt với anh quá", ánh mắt nhân viên bán hàng nhìn Trần Triệu Dương có chút khinh khỉnh, suy cho cùng bọn họ cũng đang nghĩ anh đẹp trai này là được người đẹp kia bao nuôi, quả thật mất mặt mà.Một người đàn ông lành lặn như này lại đi làm chuyện như vậBan đầu, Trần Triệu Dương cảm thấy có chút là lạ, nhưng sau đó anh liền hiểu ra, cũng đành cười cho qua.Mình thế mà lại thành thăng ăn bám rồi, thôi kệ ăn bám thì ăn bám, dù sao không phải ai muốn cũng được.Xách mấy túi quần áo này, Trần Triệu Dương còn tưởng là xong rồi, không ngờ Nam Cung Yến vẫn tiếp tục muốn đi dạo, lý do là vì vẫn chưa đi đủ.Cuối cùng, dưới ánh mắt giết người của đám đàn ông, Trần Triệu Dương theo chân Nam Cung Yến vẫn chưa thỏa mãn rời khỏi cửa hàng.Mà trên người anh đã treo đầy đồ, ngoại trừ năm bộ quần áo của anh, tất cả những thứ còn lại đều là của Nam Cung Yến, cô nhất định chính là một người nghiện shopping.Nếu không phải sắp tới thời gian dự tiệc rượu, hẳn là Nam Cung Yến sẽ đi dạo đến khi trung tâm thương mại đóng cửa mất.Người phụ nữ này đi shopping thật sự là không biết mệt, anh dù sao cũng là thiên tài võ giả, nhưng hai chân anh đã mệt rã rời, điều này làm anh hoài nghi không biết mình có phải người học võ hay không."Đến tiệc rượu đừng có đắc tội lung tung với người khác biết chưa?", vừa đến trước nhà hàng, Nam Cung Yến dặn dò Trần Triệu Dương lại lần nữa, cô mặc một chiếc váy dạ tiệc. gợi cảm nhưng không quá hở hang bước xuống xe.Trần Triệu Dương tự nhiên đưa tay ra tỏ ý để Nam Cung "Yến nằm lấy tay mình.Nam Cung Yến thế mà không làm anh mất mặt, đưa tay choàng lấy tay Trần Triệu Dương cùng nhau bước vào tiệc rượu.Tiệc rượu vừa bắt đầu, cũng là lúc Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến đến, vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của mọi người.Dù sao tối nay, Nam Cung Yến thật sự quá lộng lẫy, người đàn ông nào nhìn thấy cũng si mê, người phụ nữ nào nhìn thấy cũng tự ti mặc cảm."Anh, tên khốn đó đến thật kìa, làm sao đây?", ngay lúc Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến vừa bước vào thì có hai cặp mắt tràn ngập thù hận nhìn chằm chằm vào Trần Triệu Dương."Yên tâm, hắn còn dám đến tiệc rượu, để xem lát anh chỉnh hắn thế nào".Người đang nói chuyện là hai anh em Ngô Hưng Khâm và Ngô Hưng Khôn, mặc dù chỉ là anh em họ nhưng hai người lại rất thân thiết, Ngô Hưng Khâm vốn chịu thiệt nên tính nhờ anh họ là Ngô Hưng Khôn đến giúp, sau cùng lại biết được anh mình cũng đã bị thương.Sau đó hai người ngồi lại thì mới biết được, người làm bọn họ bị thương là cùng một người, điều này lại khiến quan hệ bọn họ càng khẩn khít hơn, bởi vì cùng một kẻ thù.

Chương 246