“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 490
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Nghe thấy hai người họ nói vậy, Trần Triệu Dương lại có chút đau đầu. Anh vốn chỉ nhận một mình Giang Tử Phong, tới bây giờ vẫn còn chưa dạy cậu ấy cách tu luyện.Bây giờ, hai cô gái này cũng muốn tu luyện, sao anh có thể đồng ý chứ?“Không được, tôi sẽ không dạy cho hai cô đâu”, Trần Triệu Dương lập tức lắc đầu, nói một cách chắc chắn.“Anh có biết sản nghiệp của nhà họ Ngụy là bao nhiêu không? Anh có biết, nếu sản nghiệp này mà không có người quản lý, không bao lâu sẽ bị mất giá một nửa. Tôi là nữ doanh nhân có tiếng ở thành phố Vân Hải. Nếu anh bỏ qua tôi là tổn thất lớn nhất của anh đó”.Từ Tịnh Nhã vì muốn đạt được mục đích mà không ngừng cố gắng.Cô ta nói từ nhiều góc độ khác nhau, làm sao. quản lý sản nghiệp của nhà họ Ngụy. Hơn nữa, nếu trễ thì e là sản nghiệp này sẽ bị người nhà họ Ngụy chuyển nhượng mất. Tới lúc đó anh chính là người chịu tổn thất.Nghe Từ Tịnh Nhã nói vậy, Trần Triệu Dương đột nhiên ngây người ra. Anh hoàn toàn không hiểu rõ những chuyện này. “Được rồi, chờ về tới Nam Hải, tôi dạy hai cô tu luyện”, Trần Triệu Dương đành bất đắc dĩ mà đồng ý.“Yeah...”Thấy Trần Triệu Dương đồng ý, hai người vui mừng khôn xiết, lập tức vỗ tay ăn mừng.“Được rồi, có thể lái xe được chưa?”, Trần Triệu Dương nhìn dáng vẻ vui mừng của bọn họ thì nhất thời lên tiếng.Bây giờ điều anh mong muốn nhất là nhanh chóng mở được hộp cơ quan này, xem bên trong rốt cuộc là đồ gì?Nhận được mệnh lệnh của Trần Triệu Dương, Từ Tịnh Nhã phóng xe nhanh đến biệt thự ở ngoại ô thành phố.Ở đây chỉ có mười mấy biệt thự, mỗi biệt thự cách nhau rất xa, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của anh.Tới biệt thự, anh nóng lòng tìm một căn phòng, đóng cửa lại, bắt đầu phá giải hộp cơ quan.Vì lúc đi trên đường, Trần Triệu Dương chợt phát hiện, cách phá giải hộp cơ quan này và hộp lúc trước hoàn toàn không giống nhau. Nếu thật sự muốn phá giải, e là cần một chút thời gian. Còn Từ Tịnh Nhã, cô ta nhanh chóng lấy điện thoại ra và bắt đầu liên lạc với đoàn đội của mình ở thành phố Vân Hải.Là một kỳ tài kinh doanh có tiếng ở thành phố Vân Hải, Từ Tịnh Nhã dĩ nhiên có một đoàn đội của riêng mình. Nhóm này do mình cô ta phụ trách.Tuy đoàn đội của Từ Tịnh Nhã rất ngạc nhiên trong việc tiếp quản 60% sản nghiệp của nhà họ Ngụy, nhưng họ đều biết rằng Từ Tịnh Nhã không lấy chuyện này ra làm trò đùa.Cho nên, sau khi nhận được lệnh của Từ Tịnh Nhã, họ lập tức bắt đầu hành động.Họ đều biết, đối với chuyện này, tốc độ càng nhanh, sản nghiệp giành được sẽ càng nhiều. Nếu không chờ tới khi nhà họ Ngụy bắt đầu chuyển nhượng tài sản, e là sẽ bị tổn thất lại rất nhiều.
Nghe thấy hai người họ nói vậy, Trần Triệu Dương lại có chút đau đầu. Anh vốn chỉ nhận một mình Giang Tử Phong, tới bây giờ vẫn còn chưa dạy cậu ấy cách tu luyện.
Bây giờ, hai cô gái này cũng muốn tu luyện, sao anh có thể đồng ý chứ?
“Không được, tôi sẽ không dạy cho hai cô đâu”, Trần Triệu Dương lập tức lắc đầu, nói một cách chắc chắn.
“Anh có biết sản nghiệp của nhà họ Ngụy là bao nhiêu không? Anh có biết, nếu sản nghiệp này mà không có người quản lý, không bao lâu sẽ bị mất giá một nửa. Tôi là nữ doanh nhân có tiếng ở thành phố Vân Hải. Nếu anh bỏ qua tôi là tổn thất lớn nhất của anh đó”.
Từ Tịnh Nhã vì muốn đạt được mục đích mà không ngừng cố gắng.
Cô ta nói từ nhiều góc độ khác nhau, làm sao. quản lý sản nghiệp của nhà họ Ngụy. Hơn nữa, nếu trễ thì e là sản nghiệp này sẽ bị người nhà họ Ngụy chuyển nhượng mất. Tới lúc đó anh chính là người chịu tổn thất.
Nghe Từ Tịnh Nhã nói vậy, Trần Triệu Dương đột nhiên ngây người ra. Anh hoàn toàn không hiểu rõ những chuyện này.
“Được rồi, chờ về tới Nam Hải, tôi dạy hai cô tu luyện”, Trần Triệu Dương đành bất đắc dĩ mà đồng ý.
“Yeah...”
Thấy Trần Triệu Dương đồng ý, hai người vui mừng khôn xiết, lập tức vỗ tay ăn mừng.
“Được rồi, có thể lái xe được chưa?”, Trần Triệu Dương nhìn dáng vẻ vui mừng của bọn họ thì nhất thời lên tiếng.
Bây giờ điều anh mong muốn nhất là nhanh chóng mở được hộp cơ quan này, xem bên trong rốt cuộc là đồ gì?
Nhận được mệnh lệnh của Trần Triệu Dương, Từ Tịnh Nhã phóng xe nhanh đến biệt thự ở ngoại ô thành phố.
Ở đây chỉ có mười mấy biệt thự, mỗi biệt thự cách nhau rất xa, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của anh.
Tới biệt thự, anh nóng lòng tìm một căn phòng, đóng cửa lại, bắt đầu phá giải hộp cơ quan.
Vì lúc đi trên đường, Trần Triệu Dương chợt phát hiện, cách phá giải hộp cơ quan này và hộp lúc trước hoàn toàn không giống nhau. Nếu thật sự muốn phá giải, e là cần một chút thời gian.
Còn Từ Tịnh Nhã, cô ta nhanh chóng lấy điện thoại ra và bắt đầu liên lạc với đoàn đội của mình ở thành phố Vân Hải.
Là một kỳ tài kinh doanh có tiếng ở thành phố Vân Hải, Từ Tịnh Nhã dĩ nhiên có một đoàn đội của riêng mình. Nhóm này do mình cô ta phụ trách.
Tuy đoàn đội của Từ Tịnh Nhã rất ngạc nhiên trong việc tiếp quản 60% sản nghiệp của nhà họ Ngụy, nhưng họ đều biết rằng Từ Tịnh Nhã không lấy chuyện này ra làm trò đùa.
Cho nên, sau khi nhận được lệnh của Từ Tịnh Nhã, họ lập tức bắt đầu hành động.
Họ đều biết, đối với chuyện này, tốc độ càng nhanh, sản nghiệp giành được sẽ càng nhiều. Nếu không chờ tới khi nhà họ Ngụy bắt đầu chuyển nhượng tài sản, e là sẽ bị tổn thất lại rất nhiều.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Nghe thấy hai người họ nói vậy, Trần Triệu Dương lại có chút đau đầu. Anh vốn chỉ nhận một mình Giang Tử Phong, tới bây giờ vẫn còn chưa dạy cậu ấy cách tu luyện.Bây giờ, hai cô gái này cũng muốn tu luyện, sao anh có thể đồng ý chứ?“Không được, tôi sẽ không dạy cho hai cô đâu”, Trần Triệu Dương lập tức lắc đầu, nói một cách chắc chắn.“Anh có biết sản nghiệp của nhà họ Ngụy là bao nhiêu không? Anh có biết, nếu sản nghiệp này mà không có người quản lý, không bao lâu sẽ bị mất giá một nửa. Tôi là nữ doanh nhân có tiếng ở thành phố Vân Hải. Nếu anh bỏ qua tôi là tổn thất lớn nhất của anh đó”.Từ Tịnh Nhã vì muốn đạt được mục đích mà không ngừng cố gắng.Cô ta nói từ nhiều góc độ khác nhau, làm sao. quản lý sản nghiệp của nhà họ Ngụy. Hơn nữa, nếu trễ thì e là sản nghiệp này sẽ bị người nhà họ Ngụy chuyển nhượng mất. Tới lúc đó anh chính là người chịu tổn thất.Nghe Từ Tịnh Nhã nói vậy, Trần Triệu Dương đột nhiên ngây người ra. Anh hoàn toàn không hiểu rõ những chuyện này. “Được rồi, chờ về tới Nam Hải, tôi dạy hai cô tu luyện”, Trần Triệu Dương đành bất đắc dĩ mà đồng ý.“Yeah...”Thấy Trần Triệu Dương đồng ý, hai người vui mừng khôn xiết, lập tức vỗ tay ăn mừng.“Được rồi, có thể lái xe được chưa?”, Trần Triệu Dương nhìn dáng vẻ vui mừng của bọn họ thì nhất thời lên tiếng.Bây giờ điều anh mong muốn nhất là nhanh chóng mở được hộp cơ quan này, xem bên trong rốt cuộc là đồ gì?Nhận được mệnh lệnh của Trần Triệu Dương, Từ Tịnh Nhã phóng xe nhanh đến biệt thự ở ngoại ô thành phố.Ở đây chỉ có mười mấy biệt thự, mỗi biệt thự cách nhau rất xa, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của anh.Tới biệt thự, anh nóng lòng tìm một căn phòng, đóng cửa lại, bắt đầu phá giải hộp cơ quan.Vì lúc đi trên đường, Trần Triệu Dương chợt phát hiện, cách phá giải hộp cơ quan này và hộp lúc trước hoàn toàn không giống nhau. Nếu thật sự muốn phá giải, e là cần một chút thời gian. Còn Từ Tịnh Nhã, cô ta nhanh chóng lấy điện thoại ra và bắt đầu liên lạc với đoàn đội của mình ở thành phố Vân Hải.Là một kỳ tài kinh doanh có tiếng ở thành phố Vân Hải, Từ Tịnh Nhã dĩ nhiên có một đoàn đội của riêng mình. Nhóm này do mình cô ta phụ trách.Tuy đoàn đội của Từ Tịnh Nhã rất ngạc nhiên trong việc tiếp quản 60% sản nghiệp của nhà họ Ngụy, nhưng họ đều biết rằng Từ Tịnh Nhã không lấy chuyện này ra làm trò đùa.Cho nên, sau khi nhận được lệnh của Từ Tịnh Nhã, họ lập tức bắt đầu hành động.Họ đều biết, đối với chuyện này, tốc độ càng nhanh, sản nghiệp giành được sẽ càng nhiều. Nếu không chờ tới khi nhà họ Ngụy bắt đầu chuyển nhượng tài sản, e là sẽ bị tổn thất lại rất nhiều.