“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 528
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… "Nhân viên bán hàng đâu, mang thỏi son đắt nhất, tốt nhất của cửa hàng mấy người ra đây", người đàn ông vừa bước vào liền huênh hoang lớn tiếng nói."Ông xã thật tốt, cám ơn anh nhiều, moah..., cô gái kia vừa nghe người đàn ông nói thế thì trở nên vô cùng vui vẻ, lập tức hôn chụt một cái rõ to vào mặt người đàn ông."Ưm, ông xã ơi, em chỉ thích thỏi son kia thôi, anh mua cho em nha?", sau đó cô gái đảo mắt một vòng cửa hàng, đến lúc cô ta nhìn thấy thỏi son phiên bản giới hạn đang đặt trong tủ kính đơn kia thì hai mắt lập tức sáng chưng, cô ta bèn chạy nhanh đến đẩy Nam Cung Yến qua một bên, hưng phấn nói với người đàn ông."Em có sao không?", Trần Triệu Dương không ngờ cô gái này lại vô duyên bất lịch sự như vậy, anh liền cau mày."Tôi không sao", cặp mày thanh tú của Nam Cung Yến cũng nhăn lại, cô không ngờ chỉ đi mua son thôi cũng gặp phải cảnh này."Nhân viên bán hàng, gói lại thỏi son môi mà người phụ nữ tôi ưng đi", người đàn ông giàu có ravẻ ta đây, vung tay mở miệng yêu cầu."Cảm ơn ông xã yêu, anh tốt quá đi”, cô gái kia vô cùng vui vẻ, õng ẹo quay lại bên cạnh người đàn ông, hôn chụt chụt thêm mấy cái."Thật xin lỗi quý cô, son này chỉ có một thỏi, mà quý cô này đã chọn trước rồi ạ", người nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng nói.Lúc này, người đàn ông giàu có mới quay sang nhìn về phía Nam Cung Yến, vừa nhìn thấy, con mắt đờ ra không chớp lấy một cái.Cô gái thấy người đàn ông nhìn tới mức muốn chảy cả nước miếng thì đùng đùng nổi giận, cô ta bước tới bên cạnh ôm chầm lấy cánh tay ông ta."Ông xã, người ta muốn nó cơ", cô gái bắt đầu dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ cọ cánh tay người đàn ông giàu có, nhõng nhẽo nói."Cô im mồm cho tôi", người đàn ông giàu có vội vã rút tay lại, sau đó nhỏ giọng nói."Nếu hai người thích vậy thì lấy ra thêm một thỏi là được rồi", người đàn ông ra vẻ nói với nhân viên bán hàng."Thật tiếc quá, thỏi son này là phiên bản giới hạn toàn cầu, cửa hàng chúng tôi chỉ có duy nhất một thỏi thôi thưa ông", nhân viên bán hàng bất đắc đĩ nói."Ông xã, em muốn thỏi này, muốn thỏi này mà", cô gái kia vừa nghe thấy liền ầm ï nói."Vậy gói lại cho chúng tôi đi, bọn họ cũng chỉ đến xem thôi, cũng chưa nói là muốn mua, mà dù có ý muốn mua thì bọn họ làm gì có đủ tiền để mua chứ?”", lúc này người đàn ông bày ra dáng vẻ khinh thường nhìn Trần Triệu Dương, đương nhiên người không có tiền ông ta đề cập chính là Trần Triệu Dương rồi.Sau khi Trần Triệu Dương nghe được, anh liền phát cáu, gã đần độn này đang xem thường ai đó hả?
"Nhân viên bán hàng đâu, mang thỏi son đắt nhất, tốt nhất của cửa hàng mấy người ra đây", người đàn ông vừa bước vào liền huênh hoang lớn tiếng nói.
"Ông xã thật tốt, cám ơn anh nhiều, moah..., cô gái kia vừa nghe người đàn ông nói thế thì trở nên vô cùng vui vẻ, lập tức hôn chụt một cái rõ to vào mặt người đàn ông.
"Ưm, ông xã ơi, em chỉ thích thỏi son kia thôi, anh mua cho em nha?", sau đó cô gái đảo mắt một vòng cửa hàng, đến lúc cô ta nhìn thấy thỏi son phiên bản giới hạn đang đặt trong tủ kính đơn kia thì hai mắt lập tức sáng chưng, cô ta bèn chạy nhanh đến đẩy Nam Cung Yến qua một bên, hưng phấn nói với người đàn ông.
"Em có sao không?", Trần Triệu Dương không ngờ cô gái này lại vô duyên bất lịch sự như vậy, anh liền cau mày.
"Tôi không sao", cặp mày thanh tú của Nam Cung Yến cũng nhăn lại, cô không ngờ chỉ đi mua son thôi cũng gặp phải cảnh này.
"Nhân viên bán hàng, gói lại thỏi son môi mà người phụ nữ tôi ưng đi", người đàn ông giàu có ra
vẻ ta đây, vung tay mở miệng yêu cầu.
"Cảm ơn ông xã yêu, anh tốt quá đi”, cô gái kia vô cùng vui vẻ, õng ẹo quay lại bên cạnh người đàn ông, hôn chụt chụt thêm mấy cái.
"Thật xin lỗi quý cô, son này chỉ có một thỏi, mà quý cô này đã chọn trước rồi ạ", người nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng nói.
Lúc này, người đàn ông giàu có mới quay sang nhìn về phía Nam Cung Yến, vừa nhìn thấy, con mắt đờ ra không chớp lấy một cái.
Cô gái thấy người đàn ông nhìn tới mức muốn chảy cả nước miếng thì đùng đùng nổi giận, cô ta bước tới bên cạnh ôm chầm lấy cánh tay ông ta.
"Ông xã, người ta muốn nó cơ", cô gái bắt đầu dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ cọ cánh tay người đàn ông giàu có, nhõng nhẽo nói.
"Cô im mồm cho tôi", người đàn ông giàu có vội vã rút tay lại, sau đó nhỏ giọng nói.
"Nếu hai người thích vậy thì lấy ra thêm một thỏi là được rồi", người đàn ông ra vẻ nói với nhân viên bán hàng.
"Thật tiếc quá, thỏi son này là phiên bản giới hạn toàn cầu, cửa hàng chúng tôi chỉ có duy nhất một thỏi thôi thưa ông", nhân viên bán hàng bất đắc đĩ nói.
"Ông xã, em muốn thỏi này, muốn thỏi này mà", cô gái kia vừa nghe thấy liền ầm ï nói.
"Vậy gói lại cho chúng tôi đi, bọn họ cũng chỉ đến xem thôi, cũng chưa nói là muốn mua, mà dù có ý muốn mua thì bọn họ làm gì có đủ tiền để mua chứ?”", lúc này người đàn ông bày ra dáng vẻ khinh thường nhìn Trần Triệu Dương, đương nhiên người không có tiền ông ta đề cập chính là Trần Triệu Dương rồi.
Sau khi Trần Triệu Dương nghe được, anh liền phát cáu, gã đần độn này đang xem thường ai đó hả?
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… "Nhân viên bán hàng đâu, mang thỏi son đắt nhất, tốt nhất của cửa hàng mấy người ra đây", người đàn ông vừa bước vào liền huênh hoang lớn tiếng nói."Ông xã thật tốt, cám ơn anh nhiều, moah..., cô gái kia vừa nghe người đàn ông nói thế thì trở nên vô cùng vui vẻ, lập tức hôn chụt một cái rõ to vào mặt người đàn ông."Ưm, ông xã ơi, em chỉ thích thỏi son kia thôi, anh mua cho em nha?", sau đó cô gái đảo mắt một vòng cửa hàng, đến lúc cô ta nhìn thấy thỏi son phiên bản giới hạn đang đặt trong tủ kính đơn kia thì hai mắt lập tức sáng chưng, cô ta bèn chạy nhanh đến đẩy Nam Cung Yến qua một bên, hưng phấn nói với người đàn ông."Em có sao không?", Trần Triệu Dương không ngờ cô gái này lại vô duyên bất lịch sự như vậy, anh liền cau mày."Tôi không sao", cặp mày thanh tú của Nam Cung Yến cũng nhăn lại, cô không ngờ chỉ đi mua son thôi cũng gặp phải cảnh này."Nhân viên bán hàng, gói lại thỏi son môi mà người phụ nữ tôi ưng đi", người đàn ông giàu có ravẻ ta đây, vung tay mở miệng yêu cầu."Cảm ơn ông xã yêu, anh tốt quá đi”, cô gái kia vô cùng vui vẻ, õng ẹo quay lại bên cạnh người đàn ông, hôn chụt chụt thêm mấy cái."Thật xin lỗi quý cô, son này chỉ có một thỏi, mà quý cô này đã chọn trước rồi ạ", người nhân viên bán hàng có chút ngượng ngùng nói.Lúc này, người đàn ông giàu có mới quay sang nhìn về phía Nam Cung Yến, vừa nhìn thấy, con mắt đờ ra không chớp lấy một cái.Cô gái thấy người đàn ông nhìn tới mức muốn chảy cả nước miếng thì đùng đùng nổi giận, cô ta bước tới bên cạnh ôm chầm lấy cánh tay ông ta."Ông xã, người ta muốn nó cơ", cô gái bắt đầu dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ cọ cánh tay người đàn ông giàu có, nhõng nhẽo nói."Cô im mồm cho tôi", người đàn ông giàu có vội vã rút tay lại, sau đó nhỏ giọng nói."Nếu hai người thích vậy thì lấy ra thêm một thỏi là được rồi", người đàn ông ra vẻ nói với nhân viên bán hàng."Thật tiếc quá, thỏi son này là phiên bản giới hạn toàn cầu, cửa hàng chúng tôi chỉ có duy nhất một thỏi thôi thưa ông", nhân viên bán hàng bất đắc đĩ nói."Ông xã, em muốn thỏi này, muốn thỏi này mà", cô gái kia vừa nghe thấy liền ầm ï nói."Vậy gói lại cho chúng tôi đi, bọn họ cũng chỉ đến xem thôi, cũng chưa nói là muốn mua, mà dù có ý muốn mua thì bọn họ làm gì có đủ tiền để mua chứ?”", lúc này người đàn ông bày ra dáng vẻ khinh thường nhìn Trần Triệu Dương, đương nhiên người không có tiền ông ta đề cập chính là Trần Triệu Dương rồi.Sau khi Trần Triệu Dương nghe được, anh liền phát cáu, gã đần độn này đang xem thường ai đó hả?