“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 540
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… “Bắt đầu từ lúc võ giả nhập môn, sau đó là hậu thiên võ giả, võ giả thiên tiên, võ đạo tông sư. Mỗi cảnh giới được chia thành ba cấp độ, lần lượt là tiểu thành, đại thành và đỉnh phong”.“Hậu thiên võ giả là hoàn toàn dựa vào thực lực để chiến thắng, không cần quá nhiều kỹ năng, cho dù tu luyện võ kỹ thì cũng là những thế võ không mạnh cho lắm. Mà đạt đến cấp độ thiên tiên là có thể tu luyện được võ kỹ mạnh, sẽ tiếp xúc nhiều hơn với linh khí đất trời, ý thức sẽ càng nhạy cảm hơn”.“Còn võ đạo tông sư, có thể phóng ra khí kình, tấn công từ xa, đạt đến cảnh giới võ đạo tông sư là có thể huy động một phần linh khí của đất trời để bản thân sử dụng”.“Võ giả thiên tiên thăng cấp lên võ đạo tông sư sẽ có cơ hội tôi luyện thân thể, cho nên, sức bền của cơ thể võ đạo tông sư rất kinh người. Đạt đến cảnh giới võ đạo tông sư, dù là cơ thể hay sức mạnh thì đều có thể đè bẹp cảnh giới thiên tiên”.“Mỗi một cấp bậc đều có những khoảng cách không thể vượt qua, có thể nói rằng, chỉ cần chênh lệch một cấp thì sẽ chênh lệch rất nhiều về sức chiến đấu”.Trần Triệu Dương lần lượt giải thích cho họ về sự phân chia của cảnh giới võ đạo, nhưng anh cũng chỉ giảng đến võ đạo tông sư, dù sao thì những cấp về sau đều còn cách anh rất xa, huống chỉ là họ.“Đại ca, anh tới cảnh giới nào rồi? Chắc không phải là võ đạo tông sư đâu nhỉ?”, Giang Tử Phong chớp chớp mắt, tò mò hỏi.“Hiện tại tôi là thiên tiên tiểu thành!”, Trần Triệu Dương cười nói.“Cái gì?", nghe thấy những lời của Trần Triệu Dương, không chỉ có Giang Tử Phong ngạc nhiên, mà Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ cũng cực kỳ kinh ngạc.“Không đúng! Theo những gì anh nói, nếu khác cấp, mà mỗi cấp độ đều có khoảng cách rất lớn, ban đầu khi anh đấu với ông cụ Diệp, ông ấy là thiên tiên đại thành, sao anh có thể đánh thắng ông ấy được?”, Giang Tử Phong không khỏi nghỉ ngờ.“Chuyện đó đã là gì? Cậu phải biết rằng, đại trưởng lão nhà họ Phòng là thiên tiên đỉnh phong, Trần Triệu Dương cũng giết chết ông ta cơ mà”, hai cô gái đã từng chứng kiến Trần Triệu Dương và Phòng Nguyên Vũ chiến đấu với nhau, nhưng họ cũng cảm thấy Trần Triệu Dương không hề có chút khó khăn“Đây chính là những gì tôi muốn nói với mọi người, tầm quan trọng của nền móng. Cấp độ chân khí của tôi thật ra đã tăng lên cấp thiên tiên đại thành, thậm chí là thiên tiên đỉnh phong từ lâu rồi, nhưng tôi luôn áp chế nó, không đột phá chính là vì tôi muốn củng cố nền móng của mình”.“Đương nhiên, trừ chuyện này ra, còn lại chính là sức mạnh của thể chất, thể chất cường tráng mới là cơ sở để cải thiện sức mạnh lên bậc cao hơn.”“Có thể nói như vậy, thể chất hiện tại của tôi, tương đương với thể chất đã tôi luyện của võ đạo tông sư, mọi người cho rằng tôi không thể đánh bại thiên tiên đỉnh phong sao?”Trần Triệu Dương không nhịn được lại giải thích thêm một chút, chính là vì để con đường võ thuật của bọn họ không cần phải lòng vòng.“Hóa ra là vậy, chẳng trách!”, sau khi nghe Trần Triệu Dương giải thích, ba người họ cuối cùng cũng biết tại sao Trần Triệu Dương có thể chiến đấu với những người có cấp bậc cao hơn.
“Bắt đầu từ lúc võ giả nhập môn, sau đó là hậu thiên võ giả, võ giả thiên tiên, võ đạo tông sư. Mỗi cảnh giới được chia thành ba cấp độ, lần lượt là tiểu thành, đại thành và đỉnh phong”.
“Hậu thiên võ giả là hoàn toàn dựa vào thực lực để chiến thắng, không cần quá nhiều kỹ năng, cho dù tu luyện võ kỹ thì cũng là những thế võ không mạnh cho lắm. Mà đạt đến cấp độ thiên tiên là có thể tu luyện được võ kỹ mạnh, sẽ tiếp xúc nhiều hơn với linh khí đất trời, ý thức sẽ càng nhạy cảm hơn”.
“Còn võ đạo tông sư, có thể phóng ra khí kình, tấn công từ xa, đạt đến cảnh giới võ đạo tông sư là có thể huy động một phần linh khí của đất trời để bản thân sử dụng”.
“Võ giả thiên tiên thăng cấp lên võ đạo tông sư sẽ có cơ hội tôi luyện thân thể, cho nên, sức bền của cơ thể võ đạo tông sư rất kinh người. Đạt đến cảnh giới võ đạo tông sư, dù là cơ thể hay sức mạnh thì đều có thể đè bẹp cảnh giới thiên tiên”.
“Mỗi một cấp bậc đều có những khoảng cách không thể vượt qua, có thể nói rằng, chỉ cần chênh lệch một cấp thì sẽ chênh lệch rất nhiều về sức chiến đấu”.
Trần Triệu Dương lần lượt giải thích cho họ về sự phân chia của cảnh giới võ đạo, nhưng anh cũng chỉ giảng đến võ đạo tông sư, dù sao thì những cấp về sau đều còn cách anh rất xa, huống chỉ là họ.
“Đại ca, anh tới cảnh giới nào rồi? Chắc không phải là võ đạo tông sư đâu nhỉ?”, Giang Tử Phong chớp chớp mắt, tò mò hỏi.
“Hiện tại tôi là thiên tiên tiểu thành!”, Trần Triệu Dương cười nói.
“Cái gì?", nghe thấy những lời của Trần Triệu Dương, không chỉ có Giang Tử Phong ngạc nhiên, mà Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ cũng cực kỳ kinh ngạc.
“Không đúng! Theo những gì anh nói, nếu khác cấp, mà mỗi cấp độ đều có khoảng cách rất lớn, ban đầu khi anh đấu với ông cụ Diệp, ông ấy là thiên tiên đại thành, sao anh có thể đánh thắng ông ấy được?”, Giang Tử Phong không khỏi nghỉ ngờ.
“Chuyện đó đã là gì? Cậu phải biết rằng, đại trưởng lão nhà họ Phòng là thiên tiên đỉnh phong, Trần Triệu Dương cũng giết chết ông ta cơ mà”, hai cô gái đã từng chứng kiến Trần Triệu Dương và Phòng Nguyên Vũ chiến đấu với nhau, nhưng họ cũng cảm thấy Trần Triệu Dương không hề có chút khó khăn
“Đây chính là những gì tôi muốn nói với mọi người, tầm quan trọng của nền móng. Cấp độ chân khí của tôi thật ra đã tăng lên cấp thiên tiên đại thành, thậm chí là thiên tiên đỉnh phong từ lâu rồi, nhưng tôi luôn áp chế nó, không đột phá chính là vì tôi muốn củng cố nền móng của mình”.
“Đương nhiên, trừ chuyện này ra, còn lại chính là sức mạnh của thể chất, thể chất cường tráng mới là cơ sở để cải thiện sức mạnh lên bậc cao hơn.”
“Có thể nói như vậy, thể chất hiện tại của tôi, tương đương với thể chất đã tôi luyện của võ đạo tông sư, mọi người cho rằng tôi không thể đánh bại thiên tiên đỉnh phong sao?”
Trần Triệu Dương không nhịn được lại giải thích thêm một chút, chính là vì để con đường võ thuật của bọn họ không cần phải lòng vòng.
“Hóa ra là vậy, chẳng trách!”, sau khi nghe Trần Triệu Dương giải thích, ba người họ cuối cùng cũng biết tại sao Trần Triệu Dương có thể chiến đấu với những người có cấp bậc cao hơn.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… “Bắt đầu từ lúc võ giả nhập môn, sau đó là hậu thiên võ giả, võ giả thiên tiên, võ đạo tông sư. Mỗi cảnh giới được chia thành ba cấp độ, lần lượt là tiểu thành, đại thành và đỉnh phong”.“Hậu thiên võ giả là hoàn toàn dựa vào thực lực để chiến thắng, không cần quá nhiều kỹ năng, cho dù tu luyện võ kỹ thì cũng là những thế võ không mạnh cho lắm. Mà đạt đến cấp độ thiên tiên là có thể tu luyện được võ kỹ mạnh, sẽ tiếp xúc nhiều hơn với linh khí đất trời, ý thức sẽ càng nhạy cảm hơn”.“Còn võ đạo tông sư, có thể phóng ra khí kình, tấn công từ xa, đạt đến cảnh giới võ đạo tông sư là có thể huy động một phần linh khí của đất trời để bản thân sử dụng”.“Võ giả thiên tiên thăng cấp lên võ đạo tông sư sẽ có cơ hội tôi luyện thân thể, cho nên, sức bền của cơ thể võ đạo tông sư rất kinh người. Đạt đến cảnh giới võ đạo tông sư, dù là cơ thể hay sức mạnh thì đều có thể đè bẹp cảnh giới thiên tiên”.“Mỗi một cấp bậc đều có những khoảng cách không thể vượt qua, có thể nói rằng, chỉ cần chênh lệch một cấp thì sẽ chênh lệch rất nhiều về sức chiến đấu”.Trần Triệu Dương lần lượt giải thích cho họ về sự phân chia của cảnh giới võ đạo, nhưng anh cũng chỉ giảng đến võ đạo tông sư, dù sao thì những cấp về sau đều còn cách anh rất xa, huống chỉ là họ.“Đại ca, anh tới cảnh giới nào rồi? Chắc không phải là võ đạo tông sư đâu nhỉ?”, Giang Tử Phong chớp chớp mắt, tò mò hỏi.“Hiện tại tôi là thiên tiên tiểu thành!”, Trần Triệu Dương cười nói.“Cái gì?", nghe thấy những lời của Trần Triệu Dương, không chỉ có Giang Tử Phong ngạc nhiên, mà Từ Tịnh Nhã và Dương Lệ cũng cực kỳ kinh ngạc.“Không đúng! Theo những gì anh nói, nếu khác cấp, mà mỗi cấp độ đều có khoảng cách rất lớn, ban đầu khi anh đấu với ông cụ Diệp, ông ấy là thiên tiên đại thành, sao anh có thể đánh thắng ông ấy được?”, Giang Tử Phong không khỏi nghỉ ngờ.“Chuyện đó đã là gì? Cậu phải biết rằng, đại trưởng lão nhà họ Phòng là thiên tiên đỉnh phong, Trần Triệu Dương cũng giết chết ông ta cơ mà”, hai cô gái đã từng chứng kiến Trần Triệu Dương và Phòng Nguyên Vũ chiến đấu với nhau, nhưng họ cũng cảm thấy Trần Triệu Dương không hề có chút khó khăn“Đây chính là những gì tôi muốn nói với mọi người, tầm quan trọng của nền móng. Cấp độ chân khí của tôi thật ra đã tăng lên cấp thiên tiên đại thành, thậm chí là thiên tiên đỉnh phong từ lâu rồi, nhưng tôi luôn áp chế nó, không đột phá chính là vì tôi muốn củng cố nền móng của mình”.“Đương nhiên, trừ chuyện này ra, còn lại chính là sức mạnh của thể chất, thể chất cường tráng mới là cơ sở để cải thiện sức mạnh lên bậc cao hơn.”“Có thể nói như vậy, thể chất hiện tại của tôi, tương đương với thể chất đã tôi luyện của võ đạo tông sư, mọi người cho rằng tôi không thể đánh bại thiên tiên đỉnh phong sao?”Trần Triệu Dương không nhịn được lại giải thích thêm một chút, chính là vì để con đường võ thuật của bọn họ không cần phải lòng vòng.“Hóa ra là vậy, chẳng trách!”, sau khi nghe Trần Triệu Dương giải thích, ba người họ cuối cùng cũng biết tại sao Trần Triệu Dương có thể chiến đấu với những người có cấp bậc cao hơn.